Chương 13: Dễ hiểu nhưng khó kiểm soát

Dương Tịnh Hàm tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Anh đúng là đồ lưu manh.”

Tôn Lãng bật cười khanh khách: “Đúng vậy đó, tôi là đồ lưu manh...” Anh ngưng một đoạn, ghé sát vào bên tai Dương Tịnh Hàm, thấp giọng nói tiếp câu vừa nãy: “Với một mình em.”

Dương Tịnh Hàm bị Tôn Lãng trêu chọc đến mức mặt đỏ như quả cà chua, miệng của anh đúng là không chịu thua ai bao giờ.

Tôn Lãng đứng thẳng lại, trở về dáng vẻ nghiêm túc: “Bây giờ nói cho tôi biết, sao em lại biết về Lâm Khiết?”

Giọng anh ôn nhu như mật rót vào tai, làm cho Dương Tịnh Hàm có cảm giác bị mê hoặc. Cô cuối cùng vẫn là đầu hàng trước anh, cụp mắt lên tiếng: “Trước đây tôi đã từng gặp cô ấy.”

Dương Tịnh Hàm không muốn kể quá chi tiết, dù gì đó cũng chỉ là một chuyện đã qua.

“Gặp lúc nào? Tại sao lại gặp? Cô ta đến tìm em sao?” Tôn Lãng tiếp tục đặt câu hỏi.

“Tôi không nghĩ mình cần thiết phải trả lời những câu hỏi này của anh.” Cô cố tình lãng tránh.

Tôn Lãng nhìn Dương Tịnh Hàm chăm chú, như thể muốn tìm kiếm câu trả lời thông qua đôi mắt cô. Dương Tịnh Hàm bị anh nhìn đến chột dạ, cô đẩy nhẹ anh ra rồi lại cất giọng: “Anh nên về rồi, Tôn tổng. Thứ lỗi tôi còn đang không khoẻ nên không thể tiễn anh.” Nói xong cô cũng không đợi Tôn Lãng đáp lại mà vội vàng chạy vào phòng đóng cửa lại.

Vừa đóng cửa xong, Dương Tịnh Hàm liền áp tai lên cửa, chăm chú nghe từng tiếng động, dù là nhỏ nhất bên ngoài. Sau khi chắc chắn nghe thấy tiếng Tôn Lãng rời đi, Dương Tịnh Hàm mới leo lên giường nằm nghỉ. Cô nằm trên giường một lúc lâu mà vẫn trằn trọc không ngủ được mặc dù cơ thể rất mệt. Đầu óc cô không hiểu sao cứ suy nghĩ lung tung mãi. Cô cứ nghĩ về những lời Tôn Lãng nói vừa nãy, vẻ mặt của anh, còn cả nụ hôn mãnh liệt kia...

Sau một hồi nghĩ linh tinh, cuối cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ.

Lúc Dương Tịnh Hàm tỉnh dậy lần nữa thì trời đã khuya. Giấc ngủ vào buổi chiều đúng là làm cho con người ta càng cảm thấy uể oải, tuy vậy nhưng cô cũng cảm thấy cơn say nắng của mình đỡ hơn rất nhiều sau khi ngủ một giấc.

Dương Tịnh Hàm ra khỏi phòng, định làm chút đồ ăn ăn lót dạ, từ sau bữa trưa, cô cũng không bỏ gì vào bụng nữa nên giờ cảm thấy rất đói.

Khi vừa ra tới phòng khách, trên bàn trà không biết từ lúc nào đã có một hộp cháo để sẵn, kế bên còn có một tờ giấy nhớ, bên trên là dòng chữ viết tay của Tôn Lãng: “Khi nào em tỉnh dậy thì hâm lại rồi ăn.”

Trong lòng Dương Tịnh Hàm như có dòng nước ấm chảy qua. Sau những chuyện vừa xảy ra và những hành động chăm sóc của Tôn Lãng, nếu cô nói bản thân không rung động thì chính là nói dối. Dù biết chuyện này là không đúng, nhưng vấn đề tình cảm hiểu thì dễ, để kiểm soát thì rất khó.

****

Sáng hôm sau

Vì hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi làm nên Dương Tịnh Hàm đã đánh một giấc đến tận chiều. Sự mệt mỏi vì bị cảm nắng đã gần như tiêu tan hết. Nhưng thứ đón chào cô không phải là một ngày thư giãn thoải mái mà là tin nhắn thúc ép đi coi mắt của dì.

“Tịnh Hàm à, con xem năm nay con đã 25 tuổi, bố con tuổi tác cũng đã cao, chuyện kết hôn không thể trì hoãn được nữa. Tối mai bảy giờ ở nhà hàng Lạc Dương, dì đã hẹn xem mắt cho con rồi. Cậu ấy là con trai của người bạn dì, lớn hơn con 2 tuổi, tính tình rất tốt, quan trọng hơn cả, cậu ta là trưởng phòng của một công ty lớn, giàu có và rất có tương lai. Phụ nữ ấy à, có thành công hay không phải xem lựa được người chồng thế nào. Con xem mắt nếu thấy không có vấn đề gì lớn thì dì sẽ lập tức cùng mẹ cậu ấy bàn chuyện sính lễ và chọn ngày lành tháng tốt cho hai đứa kết hôn. Dì mong sẽ nhận được tin vui từ con.”

Dương Tịnh Hàm mệt mỏi xoa xoa ấn đường. Cô thật muốn nhắn nói với dì rằng cô không hề muốn đi xem mắt, cũng chưa có ý định kết hôn nhưng vẫn là không dám.

Từ sau khi mẹ cô qua đời, bố gặp dì rồi tiến thêm bước nữa, cô dường như không còn nghe thấy tiếng nói của mình trong nhà.

Việc gì bố cũng nghe theo ý của dì, và cô cũng vậy.

Dì sắp đặt cuộc đời cô theo ý muốn của bà ấy, cô giống như một cục đất sét mặc cho bà ấy nhào nặng.

Bà ấy nói một cô không dám nói hai, kêu cô đi đông cô không dám đi tây. Không biết từ lúc nào, dì bắt đầu hoàn toàn kiểm soát cuộc đời cô.

Dương Tịnh Hàm nhiều lần muốn phản kháng lại, nhưng đó là lúc cô nhận ra sự nhu nhược và nỗi sợ hãi khi nói lên chính kiến của bản thân đã từ lúc nào ăn sâu vào trong cốt tuỷ của cô, không cách nào thay đổi được.

Chapter
1 Chương 1: Cặp đôi trái dấu
2 Chương 2: Vị trí này là của tôi
3 Chương 3: Hoa trong lồng kính
4 Chương 4: Trời lạnh rồi… em nhớ anh rồi
5 Chương 5: Hiểu lầm phát sinh
6 Chương 6: Lần tổn thương đầu tiên
7 Chương 7: Ba lần từ chối
8 Chương 8: Mặt trái của truyện cổ tích
9 Chương 9: Định mệnh và thời điểm
10 Chương 10: Cảm nắng
11 Chương 11: Lời nói dối lần trước
12 Chương 12: Nụ hôn của lưu manh
13 Chương 13: Dễ hiểu nhưng khó kiểm soát
14 Chương 14: Ngẫu nhiên và sắp đặt
15 Chương 15: Viên kẹo của riêng cô
16 Chương 16: Mỗi ngày trời đều lạnh
17 Chương 17: 99 bước tiến về phía em
18 Chương 18: Bất hoà
19 Chương 19: Tin nhắn
20 Chương 20: Giải thích
21 Chương 21: Điều gì đã thay đổi
22 Chương 22: Về nhà anh
23 Chương 23: Chất xúc tác (15+)
24 Chương 24: Ra mắt
25 Chương 25: Cá cược
26 Chương 26: Sóng biển và gió
27 Chương 27: Phản kháng
28 Chương 28: Người mẹ đáng sợ
29 Chương 29: Trở thành gia đình
30 Chương 30: Cô Dương đang ở nhà người khác
31 Chương 31: Yêu quái và sâu rượu
32 Chương 32: Vết sưng trên má phải
33 Chương 33: Bị phát hiện
34 Chương 34: Làm loạn
35 Chương 36: Đến tai Tôn gia
36 Chương 36: Vạch mặt
37 Chương 37: Chuyện mà anh không biết
38 Chương 38: Thay em yêu em
39 Chương 39: Giải quyết triệt để
40 Chương 40: Chính thức ra mắt
41 Chương 41: Tranh cầu hôn
42 Chương 42: Hôn lễ
43 Chương 43: Làm lành (ngoại truyện)
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Cặp đôi trái dấu
2
Chương 2: Vị trí này là của tôi
3
Chương 3: Hoa trong lồng kính
4
Chương 4: Trời lạnh rồi… em nhớ anh rồi
5
Chương 5: Hiểu lầm phát sinh
6
Chương 6: Lần tổn thương đầu tiên
7
Chương 7: Ba lần từ chối
8
Chương 8: Mặt trái của truyện cổ tích
9
Chương 9: Định mệnh và thời điểm
10
Chương 10: Cảm nắng
11
Chương 11: Lời nói dối lần trước
12
Chương 12: Nụ hôn của lưu manh
13
Chương 13: Dễ hiểu nhưng khó kiểm soát
14
Chương 14: Ngẫu nhiên và sắp đặt
15
Chương 15: Viên kẹo của riêng cô
16
Chương 16: Mỗi ngày trời đều lạnh
17
Chương 17: 99 bước tiến về phía em
18
Chương 18: Bất hoà
19
Chương 19: Tin nhắn
20
Chương 20: Giải thích
21
Chương 21: Điều gì đã thay đổi
22
Chương 22: Về nhà anh
23
Chương 23: Chất xúc tác (15+)
24
Chương 24: Ra mắt
25
Chương 25: Cá cược
26
Chương 26: Sóng biển và gió
27
Chương 27: Phản kháng
28
Chương 28: Người mẹ đáng sợ
29
Chương 29: Trở thành gia đình
30
Chương 30: Cô Dương đang ở nhà người khác
31
Chương 31: Yêu quái và sâu rượu
32
Chương 32: Vết sưng trên má phải
33
Chương 33: Bị phát hiện
34
Chương 34: Làm loạn
35
Chương 36: Đến tai Tôn gia
36
Chương 36: Vạch mặt
37
Chương 37: Chuyện mà anh không biết
38
Chương 38: Thay em yêu em
39
Chương 39: Giải quyết triệt để
40
Chương 40: Chính thức ra mắt
41
Chương 41: Tranh cầu hôn
42
Chương 42: Hôn lễ
43
Chương 43: Làm lành (ngoại truyện)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play