Bên Lồng Ngực Trái

Bên Lồng Ngực Trái

Chương 1: Ngày Trời Đổ Mưa

Cơn mưa đầu mùa lất phất bên ngoài sân trường rộng lớn kèm những cơn gió thổi nhè nhẹ khiến làn tóc mềm mại không ngừng bay bay. Dưới mái hiên trước lớp học, một cô gái lặng lẽ đưa tay đón những giọt mưa bé nhỏ đang không ngừng nhảy múa. Ngắm nhìn cơn mưa rào thật lâu, cô nhẹ nhàng nở một nụ cười, tuy ngây dại nhưng lại rất dịu dàng và thuần khiết.

Một người con trai vừa đi đến đã khoác lên vai cô chiếc áo khoác mà mình vừa cởi ra. Hai tay ghì lấy đôi vai gầy, anh ấy nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, ôn nhu nhất.

- Em đợi anh có lâu không?

- Không lâu, em chỉ vừa đến thôi à.

Mộc Miên mỉm cười tít cả mắt. Cả hai đều là bạn học từ thời trung học, anh ấy đã yêu thầm cô từ lâu ấy vậy mà mãi đến khi học phổ thông mới dám thổ lộ. Tính đến thời điểm hiện tại thì mối quan hệ này đã kéo dài được ba năm, chỉ còn vài ngày nữa là đến kỉ niệm ba năm yêu nhau rồi.

Tuy rằng từ tình bạn phát triển thành tình yêu, đối với Mộc Miên thì cảm xúc rất lạ lẫm nhưng khi biết anh đã yêu thầm mình từ trước, lại luôn quan tâm chu đáo đến nửa kia nên cô đã đặt niềm tin tuyệt đối ở người con trai này. Ở bên cạnh anh thoải mái lắm, không gò bó, không áp đặt. Lúc nào Trọng Nam cũng cho cô thể hiện cá tính và suy nghĩ riêng của mình. Thay vì khiến cô phải thay đổi thì anh lại chủ động bước chậm một chút để hai người có thể đồng điệu với nhau hơn.

- Mưa lớn quá! Bây giờ về nhà thì em sẽ bị cảm đấy. - Anh nhíu mày nhìn cơn mưa rào không ngớt.

- Không sao, em thích nhất là như thế này.

Mộc Miên vui vẻ nắm lấy tay của Trọng Nam và kéo anh chạy đi dưới cơn mưa nặng hạt. Đôi bàn tay ấm nóng dần dần đan chặt vào nhau. Tình yêu đối với họ chỉ có bấy nhiêu là đủ. Hạnh phúc, vui vẻ, hồn nhiên,... Mọi thứ đều được dung hòa một cách tuyệt vời.

Tiếng cười giòn giã vang lên trong sân trường rộng lớn. Trọng Nam nắm chặt tay cô, vừa chạy vừa quay đầu nhìn ngắm cô gái nhỏ. Mộc Miên chỉ là một cô gái bình thường nhưng đôi với anh thì cô chính là người hoàn hảo nhất, xinh đẹp nhất và đáng để yêu nhất. Cả hai gia đình cũng thuộc dạng khá giả. Cha mẹ của Mộc Miên đều là doanh nhân còn nhà của Trọng Nam thiên về kim hoàn, có hẳn công ty và vài chi nhánh. Không phải giàu nứt đố đổ vách nhưng chung quy thì hai người cũng được xem là rất môn đăng hộ đối với nhau.

Vốn xuất phát từ tình bạn nên phụ huynh đều đã biết mặt của đối phương từ vài năm trước. Biết họ quen nhau nhưng cũng chẳng có ai cấm cản. Chuyện tình của Trọng Nam và Mộc Miên cứ bình dị và nhẹ nhàng, không một rào cản, không ai chen ngang. Thứ tình cảm mà họ dành cho nhau ở hiện tại là gần như là thuần khiết nhất.

- Mộc Miên, em ướt cả rồi. Ngày mai sẽ bị cảm cho xem.

Trọng Nam ân cần vuốt mái tóc đã ướt sũng của cô. Từ khi bắt đầu yêu thì những hành động dành cho bạn gái đều là dịu dàng và trọn vẹn yêu thương nhất. Đối với anh thì người con gái này là tất cả. Cả hai cũng rất hòa thuận, lắng nghe ý kiến của đối phương, chưa từng cãi vã hay tranh luận bao giờ.

- Nhưng mà... Ở bên cạnh anh như thế này em thấy vui lắm.

Đứng dưới trạm chờ xe buýt, Mộc Miên mỉm cười tít mắt nhìn Trọng Nam. Tình yêu tuổi học trò giữa cả hai luôn thuần khiết và trong sáng như vậy. Cô cảm thấy từng ngày trôi qua đều là ngày hạnh phúc nhất trong đời. Vật chất có, tinh thần có và cả có người bạn trai tuyệt vời như anh nữa.

- Em đợi ở đây, anh sang đó một lúc.

Trọng Nam để cặp cho Mộc Miên giữ rồi đi sang cửa hàng ở phía đối diện. Trên người là áo khoác, trong tay là cặp sách của anh. Ánh mắt long lanh nhìn theo bóng người con trai ấy, trong lòng Mộc Miên càng cảm thấy yêu anh vô cùng.

[Reng! Reng!...]

Bất chợt nghe tiếng chuông điện thoại, Mộc Miên mở cặp của Trọng Nam thì thấy cuộc gọi đến của người tài xế. Ngồi xuống băng ghế chờ, cô lướt nút xanh và nghe máy.

[Dạ alo!]

[…]

[Bọn em đang ở trạm chờ xe buýt gần trường, anh đến đây đi.]

Ngắt điện thoại cất vào ngăn kéo. Tuy nhiên có một tấm thẻ khiến cô chú ý mà phải lấy cầm lên xem. Chỉ nhìn dòng chữ đỏ được in to ở ngay trên cùng khiến Mộc Miên bất chợt lặng người, tim chợt hẫng đi vài nhịp. Dù có nghĩ đến đâu thì cô cũng không tin được Trọng Nam đã quyết định như thế.

Trọng Nam rời khỏi cửa hàng đối diện và chạy đến chỗ của Mộc Miên. Vừa rồi sang đó để mua khăn giấy, anh muốn thấm bớt nước trên tóc để giảm nguy cơ bị cảm cho cô kẻo không thôi ngày mai sẽ mắc bệnh. Ấy vậy mà Mộc Miên lại im lặng đến lạ thường, sắc mặt cũng không mấy vui vẻ nữa.

Nhận ra sự khác lạ của bạn gái, Trọng Nam ngồi xuống bên cạnh và nghiêng đầu nhìn Mộc Miên, ôn tồn hỏi:

- Em sao vậy? Không khoẻ chỗ nào sao?

- Tại sao... Anh không nói cho em biết?

Mộc Miên run run cả người, bàn tay siết chặt lấy tấm thẻ kia.

Hướng mắt nhìn vào tay cô, Trọng Nam chỉ biết cúi đầu, không biết nên nói gì cho đúng ngay lúc này.

Nhìn bạn trai cứ mãi im lặng, cô không nhịn được mà hấp tấp hỏi:

- Sao vậy anh? Tại sao anh lại giấu giếm em như vậy?

- Không phải anh muốn giấu, thực sự anh không biết phải nói với em như thế nào.

- Anh đăng ký từ khi nào chứ?

Trọng Nam nhỏ giọng:

- Ngay hôm sinh nhật của anh. Đến ngày hôm nay mới nhận được. Anh không biết phải nói sao cả, chỉ mong em nhìn nó với ánh nhìn tích cực hơn.

Mộc Miên rưng rưng nước mắt, siết chặt thẻ ghi nhận đăng ký hiến tặng mô, tạng trong tay. Không hề nghĩ xấu nhưng có sự xuất hiện của nó khiến cô cảm thấy bất an trong lòng.

- Em không tiêu cực, chỉ là anh không nói trước với em chuyện này. Em cảm thấy trong lòng mình lo lắng lắm.

Trọng Nam nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, lúc này anh mới biết rằng cô lo sợ đến mức run lên bần bật.

- Em yên tâm, nó chỉ có tác dụng khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Anh vẫn ở bên cạnh em, vẫn khoẻ mạnh như thế này. Em thấy không?

Thấy anh càng lạc quan thì trong lòng Mộc Miên càng đau nhói. Đang yên đang lành lại xuất hiện chuyện này. Muốn cô không muốn nghĩ cũng không được.

Choàng tay ghì lấy đôi vai đang run lên bần bật, Trọng Nam mỉm cười nhẹ nhàng ôm Mộc Miên vào lòng. Người con gái của anh mong manh lắm, khi biết chuyện này chắc chắn tinh thần của cô ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.

- Anh đã nói với người ta rồi. Nếu như xảy ra trường hợp xấu nhất, lấy thứ gì cũng được nhưng giữ đôi mắt và trái tim lại cho anh. Đôi mắt là để anh còn được trông thấy mọi người. Còn trái tim là chứa tình yêu mà anh dành cho gia đình, cho em, và duy nhất chỉ yêu mỗi mình em thôi...

- Anh đừng nói nữa!

Chưa nói dứt câu thì Mộc Miên đã ngắt lời, vòng tay càng ôm chặt lấy Trọng Nam. Chỉ mường tượng đến tình cảnh nghiệt ngã đó cũng đủ khiến cho cô bật khóc nức nở. Anh phải ở đây, phải ở bên cạnh cùng cô đi đến cuối cuộc đời. Chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Trọng Nam nghiến chặt răng, trong lòng không biết dâng lên bao nhiêu là chua xót, bàn tay cũng nhẹ xoa đầu Mộc Miên. Tuy rằng đây chỉ là dành cho trường hợp xấu nhất nhưng anh biết cô đã lo lắng rất nhiều. Hành động này đối với nhiều người nó vẫn còn tiêu cực nhưng với anh, đến ngày cuối cùng của cuộc đời mà vẫn giúp đỡ được người khác thì đó mới là một cuộc đời đáng để sống. Đương nhiên đó chỉ là trường hợp xấu nhất thôi, còn bây giờ anh vẫn mạnh khoẻ ở đây, ngày nào còn sống thì chắc chắn sẽ luôn bên cạnh cô mãi không rời.

Tối đến, Mộc Miên lặng lẽ đứng ở ban công nhìn bầu trời đầy sao đêm. Vì chuyện của Trọng Nam mà lòng cứ mãi nặng trĩu như có một tảng đá to đang đè nén. Từ khi nhìn thấy tấm thẻ đó thì trong lòng không thể nào nguôi ngoai được. Biết rằng nó chỉ có tác dụng với tình huống xấu nhất nhưng cô vẫn không thể bình thản như chưa từng thấy gì.

[Cốc! Cốc!]

- Mộc Miên, mẹ vào được không?

- Dạ được!

Mộc Miên vội đi ra mở cửa cho mẹ mình. Mẹ của cô là người tâm lý, chắc chắn bà đã nhìn ra được chuyện gì đó bất thường.

- Mẹ vào đi!

Mộc Miên nép người sang một bên để bà Trần đi vào trong phòng. Đi theo bà vào bên trong, cô mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh bà ở sofa.

- Hôm nay mẹ không bận việc ạ?

Bà cưng chiều vuốt tóc qua tai cho con gái cưng.

- Có, nhưng mà mẹ muốn sang đây với con một lúc. Ngày hôm nay mẹ thấy con lạ lắm. Sao nào? Cãi nhau với Trọng Nam ư?

Cô lắc đầu:

- Dạ không có. Chỉ là con phát hiện thẻ ghi nhận đăng ký hiến tặng mô, tạng trong cặp của anh ấy. Con chỉ buồn khi anh ấy không nói trước với con thôi. Đúng ra là con cảm thấy hơi sốc vì chuyện này không bình thường gì hết.

Mộc Miên buồn bã gục đầu vào vai bà Trần. Nếu như anh nói sớm một chút thì cô không bị sốc tâm lý như bây giờ. Bà Trần nhẹ nắm tay cô, ôn tồn nói:

- Mẹ thấy Nam làm chuyện đó là tốt mà. Không chừng thằng bé sợ con suy nghĩ nhiều thôi, vả lại chỉ là để cho tình huống xấu nhất. Tính tình của Nam cẩn thận, sức khỏe cũng đẩy đủ thì làm gì có chuyện xảy ra. Con đừng suy nghĩ nhiều.

- Con cũng không phản đối, cha mẹ của anh ấy chấp nhận thì con sao phản đối được. Chỉ là có hơi buồn một chút thôi.

- Thôi mà, không có gì đâu. Tình cảm của hai đứa đang phát triển rất tốt nên con đừng nghĩ nhiều nữa. Chuyện này cũng là việc tốt mà.

- Dạ, con biết rồi.

Mộc Miên ôm lấy bà Trần thật chặt. Cứ mỗi lần có chuyện phiền lòng là có bà làm điểm tựa cho bản thân. Liệu cô có phải là cô gái hạnh phúc nhất trên đời này không? Có gia đình bao bọc, có tình yêu đẹp đẽ, có cả những cơ sở vật chất cần thiết cho sự phát triển tri thức và sự nghiệp trong tương lai. Từ bé đến lớn đều như vậy, Mộc Miên chỉ là một cô gái nhỏ sống trong tình yêu thương của mọi người, không bận tâm suy nghĩ, cũng không phải gánh vác những nhọc nhằn.

[Reng! Reng!...]

Tiếng chuông điện thoại vang lên, bà Trần mỉm cười xoa đầu cô một cái rồi nói:

- Con nghe điện thoại đi, mẹ sang thư phòng bàn công việc với cha.

- Dạ!

Mộc Miên nhìn bà đi ra khỏi phòng rồi đi lấy điện thoại trên tủ đầu giường. Mỉm cười nhìn màn hình, lúc nào vào giờ này anh cũng gọi đến cả.

- Anh canh giờ hay thật, cứ đúng chín giờ là gọi cho em.

[Thì vì giờ này là anh xong việc rồi, không gọi em thì gọi ai đây?]

- Anh quả thật rất có đam mê với kim hoàn đấy.

[Bật mí với em một chút, anh đang làm một chiếc lắc đầu tay, tên của nó là "Cánh Phượng". Bản thiết kế cũng tự tay anh vẽ đó.]

- Giỏi quá nha! Bạn trai của em là số một.

[Ừm... Em hết giận anh rồi chứ?]

- Em có giận anh khi nào đâu. Chỉ là em hơi sốc với buồn một chút, nhưng mà bây giờ thì hết rồi. Ừm... Anh có thể sau này làm chuyện gì quan trọng cũng nói cho em một tiếng được không? Em thật sự đã rất lo đó.

[Anh xin lỗi, sau này có chuyện gì anh cũng sẽ nói với em. Còn bây giờ thì em nên đi ngủ sớm, sáng mai anh sẽ đến đón em đi học.]

- Em biết rồi! Anh ngủ ngon nha. Tạm biệt!

[Em ngủ ngon, tạm biệt.]

Mộc Miên ngắt máy rồi ngây ngốc nhìn vào điện thoại, trên môi bất giác nở một nụ cười. Có anh thật tốt! Cô cảm nhận được tình cảm trong lòng mình ngày một nhiều hơn. Anh là mối tình đầu và cũng là người cùng cô đi hết quãng đời còn lại. Cao Trọng Nam, người con trai đã chiếm một vị trí khó phai trong trái tim này.

Chapter
1 Chương 1: Ngày Trời Đổ Mưa
2 Chương 2: Biến Cố
3 Chương 3: Thực Tại Cướp Anh Đi
4 Chương 4: Cơn Mưa Ly Biệt
5 Chương 5: 10 Năm Sau
6 Chương 6: "Cánh Phượng"
7 Chương 7: Vô Tình Chạm Mặt
8 Chương 8: Giày Vò
9 Chương 9: Buổi Đấu Giá
10 Chương 10: Đôi Chút Suy Tư
11 Chương 11: Tiệc Chia Tay
12 Chương 12: Đóa Hoa Huệ Trắng
13 Chương 13: Ảo Ảnh
14 Chương 14: Bạn Cũ
15 Chương 15: Chiếc Lắc Vàng Và Hoa Mộc Miên
16 Chương 16: Đêm Chung Kết
17 Chương 17: Thủ Đoạn
18 Chương 18: Tin Đồn
19 Chương 19: Chị Em Mới
20 Chương 20: Tí Nị
21 Chương 21: Bản Thiết Kế Bị Đánh Tráo
22 Chương 22: Vạch Trần
23 Chương 23: Một Chút Ngại Ngùng
24 Chương 24: Chàng Trai Trẻ
25 Chương 25: Món Quà Nhỏ
26 Chương 26: Quán Ăn Quen Thuộc
27 Chương 27: Điều Ước Dưới Cây Ước Nguyện
28 Chương 28: Cảm Xúc Đến Từ Hoài Niệm
29 Chương 29: Đêm Giao Thừa
30 Chương 30: Ngày Đầu Năm Mới
31 Chương 31: Vị Khách Không Mong Đợi
32 Chương 32: Màn Kịch Được Dựng Sẵn
33 Chương 33: Chúc Tết
34 Chương 34: Món Quà Nhỏ
35 Chương 35: Nghĩa Trang Ngày Đầu Năm Mới
36 Chương 36: Rạn Nứt
37 Chương 37: Trao Đổi
38 Chương 38: Buổi Công Bố
39 Chương 39: Tôi Thích Em!
40 Chương 40: Ngượng
41 Chương 41: Đến Diamond
42 Chương 42: Hoa Kèn Hồng
43 Chương 43: Hiểu Lầm
44 Chương 44: Sếp Tổng Nổi Đoá
45 Chương 45: Một Chút Rung Động
46 Chương 46: Lễ Cưới Của Hải Nhi
47 Chương 47: Bầu Trời Đầy Ánh Sao Đêm
48 Chương 48: Ngày Đi Làm Đầu Tiên
49 Chương 49: "Ác Nữ"
50 Chương 50: Bước Đầu Của Kế Hoạch
51 Chương 51: Li Gián
52 Chương 52: Vách Ngăn Vô Hình
53 Chương 53: Vừa Chớm Nở Nhưng Lại Nhanh Chóng Lụi Tàn
54 Chương 54: Nặng Lòng
55 Chương 55: Hộp Y Tế
56 Chương 56: Hành Động Và Lí Trí
57 Chương 57: Hoàn Toàn Trở Mặt
58 Chương 58: Rung Động
59 Chương 59: Bà Chủ Tịch
60 Chương 60: Dối Lòng
61 Chương 61: Lần Chạm Mặt Gượng Gạo
62 Chương 62: Lời Thực Lòng Khi Say
63 Chương 63: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
64 Chương 64: Tình Cũ
65 Chương 65: Đâu Là Thật Lòng Và Đâu Là Giả Dối?
66 Chương 66: Một Chút Lý Do
67 Chương 67: Nhật Ký Camera
68 Chương 68: Cơn Mưa Trắng Xóa
69 Chương 69: Ngọt Ngào Nơi Bờ Môi
70 Chương 70: Ngày Tháng Yên Bình Đầu Tiên
71 Chương 71: Ánh Nắng Ban Mai
72 Chương 72: Giăng Bẫy
73 Chương 73: Nỗi Lòng Người Mẹ
74 Chương 74: Bức Ảnh Mờ Ám
75 Chương 75: Mẫu Bánh Ngọt Ngào
76 Chương 76: Tay Trong Tay
77 Chương 77: Em Sợ Mất Anh
78 Chương 78: Trải Lòng
79 Chương 79: Hổ Thẹn
80 Chương 80: Bầu Trời Đêm Ở Ngọn Đồi
81 Chương 81: Sa Lưới
82 Chương 82: Chuyến Bay Tiễn Biệt
83 Chương 83: Công Khai
84 Chương 84: Làn Sóng Chỉ Trích
85 Chương 85: Nhím Xù Lông
86 Chương 86: Mối Gút Thắt Chặt
87 Chương 87: Khúc Mắc
88 Chương 88: Người Bạn Cũ
89 Chương 89: Ánh Nhìn Khiêu Khích
90 Chương 90: Thư Ký Mới
91 Chương 91: Cảm Giác Bất An
92 Chương 92: Người Đàn Ông Bí Ẩn
93 Chương 93: Ở Nam Chương
94 Chương 94: Mảnh Ghép Ngọt Ngào
95 Chương 95: Sinh Nhật Của Anh
96 Chương 96: Tháng Ngày Bình Yên
97 Chương 97: Xa Mặt Cách Lòng
98 Chương 98: Âm Mưu
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Ngày Trời Đổ Mưa
2
Chương 2: Biến Cố
3
Chương 3: Thực Tại Cướp Anh Đi
4
Chương 4: Cơn Mưa Ly Biệt
5
Chương 5: 10 Năm Sau
6
Chương 6: "Cánh Phượng"
7
Chương 7: Vô Tình Chạm Mặt
8
Chương 8: Giày Vò
9
Chương 9: Buổi Đấu Giá
10
Chương 10: Đôi Chút Suy Tư
11
Chương 11: Tiệc Chia Tay
12
Chương 12: Đóa Hoa Huệ Trắng
13
Chương 13: Ảo Ảnh
14
Chương 14: Bạn Cũ
15
Chương 15: Chiếc Lắc Vàng Và Hoa Mộc Miên
16
Chương 16: Đêm Chung Kết
17
Chương 17: Thủ Đoạn
18
Chương 18: Tin Đồn
19
Chương 19: Chị Em Mới
20
Chương 20: Tí Nị
21
Chương 21: Bản Thiết Kế Bị Đánh Tráo
22
Chương 22: Vạch Trần
23
Chương 23: Một Chút Ngại Ngùng
24
Chương 24: Chàng Trai Trẻ
25
Chương 25: Món Quà Nhỏ
26
Chương 26: Quán Ăn Quen Thuộc
27
Chương 27: Điều Ước Dưới Cây Ước Nguyện
28
Chương 28: Cảm Xúc Đến Từ Hoài Niệm
29
Chương 29: Đêm Giao Thừa
30
Chương 30: Ngày Đầu Năm Mới
31
Chương 31: Vị Khách Không Mong Đợi
32
Chương 32: Màn Kịch Được Dựng Sẵn
33
Chương 33: Chúc Tết
34
Chương 34: Món Quà Nhỏ
35
Chương 35: Nghĩa Trang Ngày Đầu Năm Mới
36
Chương 36: Rạn Nứt
37
Chương 37: Trao Đổi
38
Chương 38: Buổi Công Bố
39
Chương 39: Tôi Thích Em!
40
Chương 40: Ngượng
41
Chương 41: Đến Diamond
42
Chương 42: Hoa Kèn Hồng
43
Chương 43: Hiểu Lầm
44
Chương 44: Sếp Tổng Nổi Đoá
45
Chương 45: Một Chút Rung Động
46
Chương 46: Lễ Cưới Của Hải Nhi
47
Chương 47: Bầu Trời Đầy Ánh Sao Đêm
48
Chương 48: Ngày Đi Làm Đầu Tiên
49
Chương 49: "Ác Nữ"
50
Chương 50: Bước Đầu Của Kế Hoạch
51
Chương 51: Li Gián
52
Chương 52: Vách Ngăn Vô Hình
53
Chương 53: Vừa Chớm Nở Nhưng Lại Nhanh Chóng Lụi Tàn
54
Chương 54: Nặng Lòng
55
Chương 55: Hộp Y Tế
56
Chương 56: Hành Động Và Lí Trí
57
Chương 57: Hoàn Toàn Trở Mặt
58
Chương 58: Rung Động
59
Chương 59: Bà Chủ Tịch
60
Chương 60: Dối Lòng
61
Chương 61: Lần Chạm Mặt Gượng Gạo
62
Chương 62: Lời Thực Lòng Khi Say
63
Chương 63: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
64
Chương 64: Tình Cũ
65
Chương 65: Đâu Là Thật Lòng Và Đâu Là Giả Dối?
66
Chương 66: Một Chút Lý Do
67
Chương 67: Nhật Ký Camera
68
Chương 68: Cơn Mưa Trắng Xóa
69
Chương 69: Ngọt Ngào Nơi Bờ Môi
70
Chương 70: Ngày Tháng Yên Bình Đầu Tiên
71
Chương 71: Ánh Nắng Ban Mai
72
Chương 72: Giăng Bẫy
73
Chương 73: Nỗi Lòng Người Mẹ
74
Chương 74: Bức Ảnh Mờ Ám
75
Chương 75: Mẫu Bánh Ngọt Ngào
76
Chương 76: Tay Trong Tay
77
Chương 77: Em Sợ Mất Anh
78
Chương 78: Trải Lòng
79
Chương 79: Hổ Thẹn
80
Chương 80: Bầu Trời Đêm Ở Ngọn Đồi
81
Chương 81: Sa Lưới
82
Chương 82: Chuyến Bay Tiễn Biệt
83
Chương 83: Công Khai
84
Chương 84: Làn Sóng Chỉ Trích
85
Chương 85: Nhím Xù Lông
86
Chương 86: Mối Gút Thắt Chặt
87
Chương 87: Khúc Mắc
88
Chương 88: Người Bạn Cũ
89
Chương 89: Ánh Nhìn Khiêu Khích
90
Chương 90: Thư Ký Mới
91
Chương 91: Cảm Giác Bất An
92
Chương 92: Người Đàn Ông Bí Ẩn
93
Chương 93: Ở Nam Chương
94
Chương 94: Mảnh Ghép Ngọt Ngào
95
Chương 95: Sinh Nhật Của Anh
96
Chương 96: Tháng Ngày Bình Yên
97
Chương 97: Xa Mặt Cách Lòng
98
Chương 98: Âm Mưu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play