『Văn Hiên/文轩』 • FIRST LOVE
Chương 1: Biến Thái
25/08/xxxx một ngày hè nóng nực và oi ả trên đất Trùng Khánh.
Tống Á Hiên, cậu sinh viên mới ra trường đang kéo theo hai Vali nặng nhọc tiến vào quán trà đá bên vỉa hè, vừa đặt Vali xuống cậu ngẩng đầu lấy mu bàn tay quệt mồ hôi, cái nắng gay gắt chiếu thẳng vào mặt khiến cậu cảm thấy trước mắt như tối lại, cậu choáng ngợp rồi dần dần ngã khuỵu xuống đất. Bỗng nhiên từ phía sau có đôi bàn tay lạnh đỡ lấy khuỷu tay cậu nhưng khi cậu vừa quay đầu lại thì gương mặt đó đã dần mờ đi rồi tắt hẳn, khi cậu tỉnh lại thì đã thấy bản thân mình đang nằm dài ở bệnh viện gần đó, cậu hoảng hốt gục dậy nhìn đồ đạc xung quanh một lượt rồi thở phào một cái.
Tống Á Hiên
Ra là ở viện, cứ tưởng bị bắt cóc chứ!
Bỗng dưng có tiếng nói đằng sau cậu cất lên.
Đinh Trình Hâm (Bác Sĩ)
Trí tưởng tượng của em phong phú thật đấy!
Cậu nghe xong liền giật mình thét lên.
Đinh Trình Hâm (Bác Sĩ)
Em sợ cái gì? Anh là bác sĩ chứ có phải quỷ đâu? Em tỉnh rồi thì đi về đi không cả người nhà đợi, tiền viện phí của em được trả rồi, thủ tục xuất viện cũng làm xong, em chỉ bị say nắng chút thôi...
Đinh Trình Hâm (Bác Sĩ)
À còn thiếu máu đấy nhé, về ăn uống đầy đủ bổ sung vitamin vào.
Tống Á Hiên
Ơ anh ơi! Anh tên gì đấy ạ?
Đinh Trình Hâm (Bác Sĩ)
Đinh Trình Hâm !
Tống Á Hiên
Dạ vâng! Em là Á Hiên, anh cho em hỏi chút, ai là người đưa em vào đây vậy?
Đinh Trình Hâm (Bác Sĩ)
Một người đàn ông cao tầm m8, đội mũ bịt mặt kín mít, vừa thanh toán tiền cho em xong thì đi luôn rồi.
Nói xong anh bác sĩ liền bỏ đi, Á Hiên ngồi một lúc trầm ngâm nghĩ điều gì đó xong lại lắc đầu thốt lên.
Vừa đi ra khỏi cổng bệnh viện thì cậu lại va phải một người đàn ông cao ráo khiến anh ta rơi đổ cốc mì ăn liền xuống đất, Á Hiên cũng rất lễ phép cúi đầu xin lỗi và ngỏ ý mua lại cốc mì khác cho, người đàn ông nghe xong Á Hiên nói liền nhận ra giọng nói quen thuộc.
Nghe thấy anh ta gọi tên mình Á Hiên liền ngước đầu lên nhìn rồi bất ngờ thét lớn.
Tống Á Hiên
Gia Kỳ! Sao lại là anh?
Gia Kỳ là bạn trai cũ của Á Hiên, mà cũng không hẳn là bạn trai cũ, chỉ là hồi cấp 3 Gia Kỳ có tỏ tình Á Hiên giữa sân trường nhưng vì sợ anh bẽ mặt với bạn bè nên Á Hiên đành nhận lấy bó hoa rồi bỏ đi chứ cũng chưa lần nào chính miệng nói là đồng ý.
Mã Gia Kỳ
Em vào bệnh viện làm gì vậy? Em bị ốm à? Có sao không?
Tống Á Hiên
Vâng! Nhưng em khỏe rồi, bây giờ đang đi về.
Mã Gia Kỳ
Nhìn em mang theo Vali ... chắc là đang tìm nhà hả? Có cần anh giúp không ?
Tống Á Hiên
Thôi anh! Không phiền anh đâu em tự tìm được.
Nghe cậu nói xong Gia Kỳ liền đến nắm lấy 2 Vali rồi kéo đi mất, Á Hiên thấy thế cũng nhanh chóng chạy theo.
Tống Á Hiên
Anh làm gì đấy?
Mã Gia Kỳ
Chung cư chỗ anh đang thừa một căn trống, dọn dẹp một chút là có thể ở được, giá cả lại rẻ, rất thích hợp với em.
Á Hiên cũng đâu còn lựa chọn nào khác, cậu một thân một mình đến đây sống, ở đất Trùng Khánh đông người này kiếm được nhà cũng đâu phải chuyện dễ dàng , cậu chỉ đành nghe theo lời Gia Kỳ, may ra còn có chỗ mà nghỉ chân chứ trời cũng chập tối đi ngoài đường cũng không an toàn.
Khi vừa bước vào căn phòng, thì ra nó cũng không quá tệ như cậu nghĩ, đồ gia dụng khá đầy đủ, chỉ cần quét dọn một chút cho sạch sẽ là được. Gia Kỳ ở cách Á Hiên 4 phòng, trước khi anh ra về còn đưa cho Á Hiên một tấm danh thiếp.
Mã Gia Kỳ
Đây là địa chỉ quán cafe của anh, nếu chưa tìm được việc thì cứ đến, anh sẽ chừa một vị trí tốt cho em.
Á Hiên nhận lấy tấm bưu thiếp rồi cười mỉm.
Cậu vào phòng hùng hục quét dọn chớp mắt cái mà đã 11h hơn, cậu soạn đồ để đi tắm thì mới nhận ra là hết dầu gội, lúc này cậu bực bội chửi thề.
Tống Á Hiên
Chết tiệt! Người thì toàn bụi không gội đầu thì làm sao mà ngủ được!?
Nói xong cậu đành ra ngoài mua dầu gội, khổ nỗi Á Hiên còn có cái tật mù đường, mới đi có mấy vòng tìm tiệm tạp hoá mà đầu óc đã lẫn lộn không nhớ đường về, trớ trêu điện thoại lại để ở nhà, trong người thì có mỗi 10 tệ để mua dầu gội, nửa đêm nửa hôm lại không bắt được xe ôm cậu đành vừa đi vừa đánh dấu lại những chỗ vừa đi qua để làm kí hiệu nhưng dường như càng đi lại càng cách nhà xa hơn, cậu bất lực ngồi xuống gốc cây xà cừ nghỉ chân một lát thì phía xa có một người đàn ông chạy đến đỡ cậu dậy rồi ôm chặt lấy cậu, thì thầm vào tai.
Á Hiên cũng đâu phải dạng hiền lành, cậu nhất quyết đẩy người đàn ông ra rồi nói thẳng tát mặt anh ta.
Tống Á Hiên
Biến thái à? Làm gì đấy? Tôi có võ đấy nhá!?
Bộ dạng người đàn ông kia có vẻ hốt hoảng, ánh mắt anh ta cứ đăm đăm nhìn sang bên phải như đang lẩn trốn ai đó, anh ta mặc kệ cậu nói mà cứ ôm chặt lấy cậu, cậu tức tối cắn mạnh vào vai anh ta một cái khiến người đàn ông đau đớn chóp miệng cậu lại rồi nhanh chóng gửi vào đó một nụ hôn.
Vừa lúc đó có một đám người chạy qua luôn miệng gọi “LilWen”
Nhìn thấy một cặp tình nhân đang đứng ân ái với nhau họ cũng không để ý mà chạy qua mất, thấy đám người đó chạy đi anh ta mới chịu buông môi cậu ra.
Cậu thì ngỡ ngàng ngồi sụp xuống lấy tay che kín miệng.
Tống Á Hiên
Nụ...nụ hôn đầu của tôi...
Wayy nè.
Nếu ai đã đọc truyện tui từ năm 2021 sẽ biết đến bộ này nè. Tui từng viết dưới hình thức là tiểu thuyết nhưng vì 1 số lý do mà xoá em ấy đi. Giờ thì mang tác phẩm năm ấy quay lại comeback nhé!!!
Comments
潘黎如福
Đến khúc này tự nhiên tui thoát ra nhìn lại cái tên truyện để chắc chắn bản thân không đọc nhầm:)))
2024-03-21
1
文轩
Tàn ác quá z anh=))
2024-02-06
1
🅦🅧_𝐀𝐑𝐈𝐍🐺🐳
Cũm đọc truyện của cj từ hồi đó,nma e hong bt bộ này-))
Cj cóa thể phục hồi lại cái bộ truyện "WX Giá như em chưa từng" hongಥ‿ಥChấp niệm khó bỏ vs bộ này,tại nó ngược kinh khủng ý:))
2023-12-24
7