Nhân Duyên Lỡ Lần Vấn Vương

Nhân Duyên Lỡ Lần Vấn Vương

Chương 1: An Đình Chiêu Vũ.

Trải qua cơn mưa nặng hạt, mang lại cả một bầu không khí trong lành. Bên trong căn phòng ngủ được thiết kế hiện đại, có hai người một nam và một nữ, họ đang quấn quýt lấy nhau không dứt trên chiếc giường sang trọng.

Đối nghịch với thời tiết dễ chịu ngoài trời, hai thân thể trần trụi nhễ nhại mồ hôi, làn da ửng đỏ dường như cực kỳ nóng bỏng, vầng trán và tấm lưng to rộng của nam nhân ướt đẫm, điên cuồng yêu thương cô gái nằm dưới thân.

“Xin anh...ư...tôi mệt... ư...a ~.”

Giọng điệu vô cùng yếu ớt, An Đình Chiêu Vũ chật vật cào cấu vào tấm lưng của Phùng Hựu Đông, bên dưới nghênh đón và chịu tác động từng đợt thúc hông mạnh mẽ, đã chiều chuộng hắn hơn hai giờ đồng hồ nhưng dường như lúc này vẫn chưa có tín hiệu kết thúc.

“Chiêu Vũ... hừ...ưm...!”

Người đàn ông vẫn cứ hăng say cắm đút hạ thân vào trong hoa viên trơn ướt của cô gái, để hai chân bạn tình vòng qua thắt lưng cuồng nhiệt chuyển động, hắn cúi xuống thả từng nụ hôn ngọt ngào vào đôi môi hững hờ gợi cảm của nữ nhân hắn yêu.

Chính xác, Phùng Hựu Đông yêu cô!

Từ một người ba yêu chiều con gái, năm Chiêu Vũ lên bốn tuổi, ông An đột nhiên thay đổi trở nên tàn bạo. Hai năm ám ảnh tâm trí, luôn phải nghe những lời chì chiết cay độc và chứng kiến hình ảnh người ba tác động mạnh bạo lên người của mẹ. Khi cô lên sáu tuổi thì ba mẹ ly hôn, nhưng ông ta vẫn thường xuyên lui tới làm phiền, đặc biệt vào lúc say xỉn.

Đến năm cô mười lăm tuổi, mặc dù cố gắng chữa trị bằng những phương pháp tốt nhất, nhưng mẹ cô đã qua đời do hai căn bệnh ung thư và trầm cảm. Sau đó, cô nghe lời người mẹ quá cố căn dặn, chuyển sang nương nhờ nhà cậu mợ, tuy cách đối xử của họ có phần không tốt nhưng vẫn cho cô ăn học đàng hoàng.

Khi tròn mười tám tuổi, cô bị chính ông An, người ba máu lạnh tàn ác gạ gặm bán cho má mì, nhưng dòng đời xoay chuyển, nam nhân cô trao thân đầu tiên là Phùng Hựu Đông và từ ngày đó đến nay sinh sống trong căn biệt của hắn.

Đằng sau là một câu chuyện cô chưa hề biết đến, chỉ biết thời gian qua mình làm công cụ ấm giường cho hắn, nhưng đổi lại cuộc sống vô cùng tốt đẹp, xe sang đưa đón đi học. Tuy tính tình nghiêm khắc, lạnh lùng nhưng không hề sử dụng vũ lực với cô, ngược lại còn thấy có chút cưng chiều và quan tâm.

Cuộc kích tình mãnh liệt kết thúc, giống như mọi lần, Phùng Hựu Đông âu yếm ôm cô nghỉ ngơi trên giường. Lúc này, Chiêu Vũ yếu ớt nằm trong lòng hắn, thều thào lên tiếng: “Đêm nay tới đây thôi được không? Sáng mai tôi phải đi học.”

“Tôi biết!”

Một lúc sau, Phùng Hựu Đông bế cô vào phòng vệ sinh, sau đó ra giường chu đáo kéo chăn đắp lên cẩn thận, thả nhẹ nụ hôn vào trán, trong đôi mắt sâu thẳm chứa từng tia ấm áp, sủng nịnh.

“Em ngủ đi, ngủ ngon!”

Chiêu Vũ mệt lã gật đầu, hai mắt híp chặt xoay người nằm nghiêng, ôm lấy chiếc gối ôm an tĩnh, nhanh chóng thiếp đi do bị rút cạn sức lực.

Người đàn ông nhanh chóng khoác lên thân thể chiếc áo choàng màu xám, rót một ly rượu vang và trầm ngâm đi lại cửa sổ vừa thưởng thức vừa ngắm cảnh, đầu óc lập tức hồi tưởng về mười bảy năm về trước.

[ 17 năm trước, tại bệnh viện Phùng Gia. ]

“Huhu... mẹ ơi!”

Một cô bé khoảng tầm bốn tuổi òa khóc sụt sịt, lững thững tìm kiếm người thân, miệng nhỏ mếu máo không ngừng gọi mẹ, đang tiến đến khoa cấp cứu.

Lúc này, ở dãy ghế hành lang gồm có năm người. Đứa trẻ một trai, một gái và hai người đàn ông trung niên và một người ngoài sáu mươi tuổi.

Cô bé đó thành công thu hút năm người, hốc mắt Phùng Hựu Đông đỏ au ngẩng lên nhìn qua hướng đó, chẳng biết tại sao lại không thể rời mắt.

“Hỏi xem bé con đó bị sao?”

Người đàn ông cao niên lớn tuổi ấy lên tiếng nói với hai người đang đứng bên cạnh, chính là ông nội của Phùng Hựu Đông.

“Bé con, sao lại khóc?”

“Cháu bị lạc mẹ ạ... hức...”

“Lên loa thông báo, giúp con bé tìm mẹ đi.”

Ông Phùng Uy tiếp tục căn dặn hai người thân tín đó, sắc mặt đau buồn và lo âu nhìn vào cánh cửa phòng cấp cứu, sau đó lại ôm cháu gái Phùng Hựu Di vào lòng, an ủi cô bé: “ Bà chắc chắn không sao, cháu đừng khóc nữa nhé. ”

Phòng cấp cứu chính là nỗi ám ảnh lớn nhất đối với người Phùng gia, cũng tại nơi đây vào hai năm về trước, có đôi vợ chồng cùng lúc vĩnh viễn ra đi bỏ lại hai con thơ dại và ba mẹ già yếu.

“Bà sẽ không như ba mẹ cháu chứ, không bỏ cháu và anh hai...hức...”

“Sẽ không! Bà sẽ không bỏ ông, bỏ chúng ta!”

Tiếng khóc trong trẻo của hai bé gái hòa nhập làm một, ông Phùng Uy nâng đứa cháu yêu quý lên tay dỗ dành, còn hai người đàn ông kia luống cuống tay chân chẳng biết làm sao cho cô bé đó nín khóc.

“Chú dẫn cháu đi tìm mẹ nha, nhưng trước tiên cháu phải nín khóc, nếu không mọi người cho rằng hai chú bắt cóc trẻ con.”

“Hức... nhưng cháu không nín được...”

Bỗng nhiên, Phùng Hựu Đông lấy cây kẹo mút trên tay em gái và đứng dậy khỏi chiếc ghế, tiến đến gần cô bé đáng yêu phía trước.

Đưa cây kẹo về phía trước, lên tiếng: “Cho em, nín đi.”

Cô bé đó ngẩng mặt nhìn lên, hàng mi dài uốn cong mấp máy, do anh trai này quá cao nên cần cổ khá mỏi, phải gục xuống rồi tiếp tục ngoi lên mấy lần.

Phùng Hựu Đông khẽ cười, khụy gối ngồi xuống cho ngang với tầm mắt, bóc vỏ cây kẹo và lần nữa đưa cho cô bé đối diện.

“Em tên gì?”

“An Đình Chiêu Vũ!”

Chiêu Vũ nhận lấy cây kẹo cho vào trong miệng, đôi môi đỏ thắm chu ra liên tục chuyển động hết sức dễ thương, đôi mắt tròn xoe chăm chú nhìn anh trai đối diện, lúc này thực sự đã hoàn toàn nín khóc.

Hắn nhổm người đứng dậy, nhìn người bên cạnh lên tiếng: “Chú mau dẫn em ấy tìm mẹ đi.”

“Vâng, thiếu gia!”

Người đàn ông trung niên ấy nắm tay của cô bé bước đi, được một đoạn Chiêu Vũ xoay đầu nhìn lại, ánh mắt có chút gì đó quyến luyến dành cho Phùng Hựu Đông và ngay cả chàng trai này cũng vậy, lẩm bẩm trong miệng bốn chữ “An Đình Chiêu Vũ!”

Hot

Comments

Jo Jay Hyuk

Jo Jay Hyuk

hãy ghê

2024-09-21

0

Kim Anhh

Kim Anhh

hi

2024-08-20

0

Ely Loan

Ely Loan

mới vô chuong đầu mà đọc đã thấy cuốn rồi

2024-02-19

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: An Đình Chiêu Vũ.
2 Chương 2: Nhân Duyên.
3 Chương 3: Tương Tư Mê Đắm.
4 Chương 4: Tức Giận.
5 Chương 5: Rối Rắm.
6 Chương 6: Mê Muội Không Dứt.
7 Chương 7: Xin Anh.
8 Chương 8: Cảm Xúc Khó Tả.
9 Chương 9: Nài Nỉ.
10 Chương 10: Chung Tình Là Điều Không Tồn Tại.
11 Chương 11: Nuốt Lời.
12 Chương 12: Bàn Tính Kế Hoạch.
13 Chương 13: Đừng Rời Xa Tôi...Được Không?
14 Chương 14: Vạn Tiễn Xuyên Tâm.
15 Chương 15: Thực Hiện Kế Hoạch.
16 Chương 16: Em Được Tự Do!
17 Chương 17: Uy Hiếp.
18 Chương 18: Tôi Thua Rồi!
19 Chương 19: Chẳng Ai Nợ Ai.
20 Chương 20: Nhận Ra.
21 Chương 21: Yêu.
22 Chương 22: Nghiệt Chủng.
23 Chương 23: Bị Sát Hại.
24 Chương 24: Cấp Cứu.
25 Chương 25: Gặp Một Lần Rồi Vấn Vương!
26 Chương 26: Có Anh Ấy Thật Tốt!
27 Chương 27: Em Yêu Anh!
28 Chương 28: Đến Thăm.
29 Chương 29: Mạc Đình.
30 Chương 30: Em Là Của Anh!
31 Chương 31: Ràng Buộc.
32 Chương 32: Mạc Thiến.
33 Chương 33: Phu Nhân Của Tôi.
34 Chương 34: Ba Ruột.
35 Chương 35: Bằng Chứng.
36 Chương 36: Phản Bội.
37 Chương 37: Bỏ Đi.
38 Chương 38: Sự Thật.
39 Chương 39: Đáng Thương Hay Là Đáng Trách?
40 Chương 40: Ký Ức Ám Ảnh.
41 Chương 41: Hình Ảnh Bị Phát Tán.
42 Chương 42: Ra Mặt Bảo Vệ.
43 Chương 43: Gặp Nhau.
44 Chương 44: Sự Thật.
45 Chương 45: Trở Về.
46 Chương 46: Tìm.
47 Chương 47: Đừng Không Cần Em!
48 Chương 48: Người Ta Yêu Anh Lâu Lắm Rồi...!
49 Chương 49: Kẻ Tung Ảnh.
50 Chương 50: Yêu Cầu.
51 Chương 51: Ba Ruột.
52 Chương 52: Cuộc Họp Báo.
53 Chương 53: Viên Mãn.
54 Chương 54: Mười Tám Năm, Một Người Con Gái! (End)
55 Chương 55: Ngoại Truyện (Lục Trác~Tiêu Nhã)
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: An Đình Chiêu Vũ.
2
Chương 2: Nhân Duyên.
3
Chương 3: Tương Tư Mê Đắm.
4
Chương 4: Tức Giận.
5
Chương 5: Rối Rắm.
6
Chương 6: Mê Muội Không Dứt.
7
Chương 7: Xin Anh.
8
Chương 8: Cảm Xúc Khó Tả.
9
Chương 9: Nài Nỉ.
10
Chương 10: Chung Tình Là Điều Không Tồn Tại.
11
Chương 11: Nuốt Lời.
12
Chương 12: Bàn Tính Kế Hoạch.
13
Chương 13: Đừng Rời Xa Tôi...Được Không?
14
Chương 14: Vạn Tiễn Xuyên Tâm.
15
Chương 15: Thực Hiện Kế Hoạch.
16
Chương 16: Em Được Tự Do!
17
Chương 17: Uy Hiếp.
18
Chương 18: Tôi Thua Rồi!
19
Chương 19: Chẳng Ai Nợ Ai.
20
Chương 20: Nhận Ra.
21
Chương 21: Yêu.
22
Chương 22: Nghiệt Chủng.
23
Chương 23: Bị Sát Hại.
24
Chương 24: Cấp Cứu.
25
Chương 25: Gặp Một Lần Rồi Vấn Vương!
26
Chương 26: Có Anh Ấy Thật Tốt!
27
Chương 27: Em Yêu Anh!
28
Chương 28: Đến Thăm.
29
Chương 29: Mạc Đình.
30
Chương 30: Em Là Của Anh!
31
Chương 31: Ràng Buộc.
32
Chương 32: Mạc Thiến.
33
Chương 33: Phu Nhân Của Tôi.
34
Chương 34: Ba Ruột.
35
Chương 35: Bằng Chứng.
36
Chương 36: Phản Bội.
37
Chương 37: Bỏ Đi.
38
Chương 38: Sự Thật.
39
Chương 39: Đáng Thương Hay Là Đáng Trách?
40
Chương 40: Ký Ức Ám Ảnh.
41
Chương 41: Hình Ảnh Bị Phát Tán.
42
Chương 42: Ra Mặt Bảo Vệ.
43
Chương 43: Gặp Nhau.
44
Chương 44: Sự Thật.
45
Chương 45: Trở Về.
46
Chương 46: Tìm.
47
Chương 47: Đừng Không Cần Em!
48
Chương 48: Người Ta Yêu Anh Lâu Lắm Rồi...!
49
Chương 49: Kẻ Tung Ảnh.
50
Chương 50: Yêu Cầu.
51
Chương 51: Ba Ruột.
52
Chương 52: Cuộc Họp Báo.
53
Chương 53: Viên Mãn.
54
Chương 54: Mười Tám Năm, Một Người Con Gái! (End)
55
Chương 55: Ngoại Truyện (Lục Trác~Tiêu Nhã)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play