#2

Chiếc xe dừng trước 1 quán ăn, cô bước xuống theo đó là nàng, trước mắt cô là một quán ăn xa hoa bản thân chưa bao giờ nghĩ đến
Nàng bước đến chỗ bảo vệ đưa hắn chìa khóa xe để hắn đưa xe mình vào trong chỗ đậu của quán rồi bước đến chỗ cô
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Vào thôi. Sao lại đứng chết chân ở đây vậy?
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Hả..?
Nàng nhìn cô gái đang có chút e ngại mà nắm lấy cổ tay cô kéo vào
Bước vào trong nàng và cô được nhân viên tiếp đón và đưa đến bàn trống
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
// cầm menu lên nhìn //
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Em thích ăn gì cứ gọi // mỉm cười //
Cô im lặng rồi đưa menu cho nàng
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Chị gọi đi
Nàng nhìn cô rồi cũng nhận lấy, nàng nhìn 1 lúc rồi chỉ những món mình cần rồi nói nhỏ với nhân viên 1 ít thứ
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// đặt menu xuống //
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Em dễ dàng đi theo người lạ vậy sao?
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
À không tại em thấy chị có chút quen thôi
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// mỉm cười // Chị quên giới thiệu
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// đưa tay ra // Chị là Phạm Kim Tuệ rất vui được gặp em?
Cô nghe xong cái tên đó liền chết lặng mà nhìn người con gái trước mặt có chút sợ hãi
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// mỉm cười // Nhận ra tôi là ai không?
Cô lúc này muốn rời khỏi đây nhưng lại bị một đám vệ sĩ đứng phía sau
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Chị muốn gì đây Kim Tuệ..? // cắn răng //
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Tôi muốn cô, Trần Anh Nguyệt // chống cằm //
Nghe thế cô không biết nói gì mà cắn chặt răng trước nàng
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
N-
Cô chưa kịp nói gì đã bị một tên trong số đánh thuốc mê liền gục ngay lúc đó
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Mang cô ta về nhà, nhớ, trói lại cẩn thận?
Nàng dứt lời liền có người bế cô lên rồi đưa cô đi
_Nhà nàng_
Cô lúc này đang bị trói lại trên giường người cô được dựa vào thành giường, thuốc ngủ không phải loại mạnh nên cô đã tỉnh từ bao giờ
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
*Khốn nạn..chuyện gì vậy nè..!? *
Cô đang vùng vẫy thì cánh cửa từ từ mở ra có một cô gái bước vào
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Xin chào nhóc con // mỉm cười, đóng cửa lại //
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Ư..ư..ư!?
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Hửm em đang nói gì vậy?
Trên miệng cô bây giờ là một miếng vải đã được buộc chặt
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// bước đến gần chỗ cô, nhẹ nhàng tháo bịt miệng cô ra // Chật..buộc chặt vậy nè..không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết..
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Khốn nạn, Kim Tuệ chị mau thả tôi ra!
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// nhìn // Nhóc con, nhóc biết tôi tìm nhóc 3 năm không? Đâu phải muốn là có thể thả? // ngồi lên đùi cô //
Cô chỉ im lặng trước những lời nàng nói
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Từ giờ cô sẽ là của tôi
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Đừng hòng nghĩ đến chuyện trốn nữa // nâng cằm cô lên //
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Đồ khốn nạn Kim Tuệ nhà cô!
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Suỵt! Im mồm lại đi
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Cô muốn gì mới thả tôi ra!?
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Tôi đã nói rồi, thứ tôi muốn là cô?
Cô cố gắng vùng vẫy nhưng chẳng thể làm được gì ngoài nhìn nàng đang ngồi trên đùi mình mà cười khẩy
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Khốn nạn..
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
3 năm trước chơi tôi hay lắm mà? Sao bây giờ lại vậy rồi?
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Cô im đi! Rõ chính cô gài tôi!?
Nàng nhìn cô đang cắn chặt răng nổi giận liền cuối xuống hôn lấy môi cô
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
// mở to mắt // Nà-..
Cô chưa kịp nói được gì lưỡi của nàng đã nhân lúc đó mà luồn vào trong
Một lúc sau hết hơi nàng mới chịu rời khỏi môi cô
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// rời môi cô, thở dốc //
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Kh..khốn nạn nhà chị...!
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Cô mau im đi!
Nàng nhanh chóng đưa tay lên mà cởi đi vài cúc áo sơ mi của cô
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Chị điên rồi sao..này..!
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Ngoan ngoãn chiều tôi đêm nay đi
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Không!
Nàng lấy từ đâu ra 1 viên thuốc, nàng đưa ánh mắt nhìn cô, biết cô gái này sẽ chẳng ngoan ngoãn gì mà uống liền ngậm lấy rồi tiếp tục hôn cô
Lần này không dễ luồn lưỡi vào trong nàng liền dùng tay nhéo mạnh eo của cô
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
A-..!
Nhân lúc đó nàng liền chiếm lấy khoang miệng cô rồi đẩy viên thuốc qua
Xong việc nàng liền rời môi cô
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// mỉm cười //
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Khốn nạn..chị cho tôi uống gì đấy!?
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Để tôi xem..em có thể chịu đựng được không..
Nàng dứt lời thuốc liền có tác dụng khiến mặt của cô đỏ ửng lên
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
// cởi trói cho cô //
Cô được cởi trói liền đẩy nàng ra, tiếng thở dốc của cô phát ra ngày một nhanh hơn
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
Khốn nạn...Tuệ..! Chị để thuốc ở đâu..!? // đè nàng xuống giường //
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Tôi không có mua thuốc giải
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
// nắm chặt vai nàng // *Chết Tiệt...*
Nàng thấy cô đang cố gắng kiềm chế liền vòng tay qua mà ôm lấy cổ cô
Trần Anh Nguyệt
Trần Anh Nguyệt
// giật mình // ..!?
Nàng nhân lúc cô chưa kịp hiểu gì liền nắm lấy 1 bên tay cô để lên ng*c mình
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Tôi có thể thay thế thuốc giải đấy // mỉm cười //
Cô lúc này cũng chẳng thể kiềm chế nữa, loại thuốc nàng đưa cô uống là loại mạnh
Tay cô từ từ xoa nắn ng*c nàng
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Phạm Kim Tuệ [Nàng]
Ưm..~ tốt lắm..
Cô nghe nàng nói vậy cũng hăng hái mà xoa nắn mạnh hơn. Cô cúi xuống rồi hôn ngấu nghiến lấy môi nàng, nàng cũng không cự tuyệt mà đáp lại cô
_End_

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play