[BLUELOCK_<AOB>_ALLISAGI]-CHAMPION-
CHƯƠNG 3_GIẤC MỘNG ĐEN
________________________________________________
Thanh âm kẽo kẹt từ chiếc cửa gỗ cũ vang lên, những tia sáng len lỏi từ ánh trăng dần dần chiếu sáng từng mảng tối mù mịt trong căn phòng nhỏ.
Thân thể cậu tàn tạ, những vết thương lớn nhỏ thi nhau nhói lên từng hồi, từng nhịp khiến cậu đớn người vì đau. Huyết đỏ tanh thấm đẫm vào chiếc sơ mi trắng trên cơ thể nhỏ bé, mảnh mai.
Cậu đã cố nhịn từng cơn đau để cố lết lên phòng.
Nhưng thất vọng thay, thứ chào đón cậu không phải một căn phòng ấm áp và sạch sẽ.
Chào đón cậu là căn phòng bừa bộn xen lẫn với thứ tởm hương nồng nặc, tanh tưởi
-ISAGI YOICHI-
Khư-khực...mùi tanh khiếp! // mi tâm nhíu nhẹ, đôi mắt lia xung quanh phòng //
Đôi mắt xanh dừng lại trên chiếc giường sẫm sắc đen. Những thứ trắng đục, nhớp nháp trên tấm ga trải gường thẫm sắc được thu hết vào cặp ngươi trong trẻo của cậu thiếu niên tuổi 15
Thật may cậu đã quen với nó tới phát ngấy rồi
Tiếng động lớn vang vọng trong căn phòng tồi tàn. Mọi sự tức tối được xả hết lên cánh cửa gỗ cũ kĩ
- ? ? ? -
Bố Isagi: Mày tới giờ à thằng chó chết kia ! // nói vọng lên lầu //
- ? ? ? -
Ả tình nhân: A-kệ nó đi anh yêu, tập trung vào đây nào ah~// nhõng nhẽo //
- ? ? ? -
Bố Isagi: Ừm đây đây~
-ISAGI YOICHI-
Tch-chó chết, thật kinh tởm // cắn chặt môi đến bật máu đỏ //
___________________________
Cậu vừa dọn dẹp xong tàn dư mãnh liệt của đôi tình nhân kia
Thay 1 tấm ga trắng cho chiếc giường từng là của hồi môn của mẹ
___________________________
Đôi tay gỡ từng nút áo sơ mi đã ngấm đủ máu tanh
Hai vai áo dần hạ xuống lộ ra thân thể tàn tạ đến mức khó coi
Những vết thương lớn nhỏ in hằn vào cơ thể mỏng manh, nhỏ bé. Vệt tím bầm bao quanh những vết thương còn rỉ từng hồi máu. Sẹo mới cứ liên toại đè lên vết sẹo cũ
Những mảnh thịt đang kết da non cũng bị đánh đến sâu tận xương
Băng cá nhân cũng dần thấm huyết đỏ tươi mà tróc ra
-ISAGI YOICHI-
Khư-khực...chúng nó đánh cũng ác quá rồi.// mi tâm nhíu chặt vì đau //
-ISAGI YOICHI-
"Đau chết mất" // mặt xuống sắc //
__________________________
Thân thể cậu hòa vào làn nước ấm áp
Những vết thương gặp nhiệt độ ấm cũng dần khép miệng nhưng lại khiến cậu đau đến chết đi sống lại.
Làn nước trong vắt khi nào giờ cũng khá thấm đỏ màu huyết
#_Hinhanhchimangtinhchatminhhoa_
#_Cre: lượm trên pin_
Đôi tay thon gọn với lấy chiếc khăn bông, đôi chân nhẹ nhàng bước ra khỏi bồn tắm với thân thể ngấm nước.
Những giọt nước chảy sượt theo từng đường cong trên cơ thể chằn chịt thương tích nhưng rồi cũng bị chiếc khăn bắt lại, khám phá thế đủ rồi.
Mái đầu đen sắc xanh tong tong vài giọt nước còn dư đọng rồi cũng nhẹ rơi như mưa xuân
Thân ảnh quyến rũ được mặt gương phẳng tái hiện lại
-ISAGI YOICHI-
"Hah-cũng đáng thương quá rồi" // rũ mi mắt nhìn vào gương //
__________________________
Tấm lưng nhỏ được bao trọn bởi tấm chăn ấm áp.
Cuối cùng cũng trải qua xong một ngày mệt mỏi và nhàm chán.
Băng gạc trắng bay tứ tung dưới sàn nhờ lực gió từ chiếc quạt.
Cậu quyết định mai sẽ dọn.
Giờ chẳng buồn siêng nữa rồi.
-ISAGI YOICHI-
// nhìn chằm chằm 2 lọ thuốc trên bàn //
-ISAGI YOICHI-
"Tch...nên không ? "// nằm trầm tư trên giường mắt dán vào 2 lọ thuốc //
-ISAGI YOICHI-
" Vẫn là không nên "// quay người lại //
___________________________
Ánh trăng vẫn đang phá phách, ngỗ nghịch chơi đùa trong màn đêm tối tăm, mù mịt
Chúng phải chơi cho thỏa thích, sáng rồi sẽ không thể chơi nữa mất, sẽ bị mặt trời chiếm chỗ mất
Hơn nữa chúng chưa muốn rời xa thiên thần đang say giấc nồng này đâu, đẹp thế mà-? ai mà chả muốn ở lại mà ngắm nhìn chứ-?
Tiếc thay chúng chỉ có thể làm việc này trong màn đêm thôi. Sáng sẽ bị mặt trời cướp chỗ, sẽ không thể bảo vệ cậu nữa rồi, cậu sẽ bị thương mất. Thật không thể chấp nhận mà !!
Chúng phải tận dụng hết thời gian của mình thôi
___________________________
- ? ? ? -
Isagi tất cả là mày, tại mày mà cuộc sống của tao mới thống khổ như thế !!
- ? ? ? -
Thà như mày không được sinh ra thì tao đã có thể có cuộc sống hạnh phúc hơn !!
- ? ? ? -
Thà như mày không được sinh ra, không được sinh ra !!
-ISAGI YOICHI-
Kh-khực... thả con ra, làm ơn thả con ra, h-hức... thả con ra // vùng vẫy //
- ? ? ? -
Mày chết đi, mày chết đi, đi chết đi !!
-ISAGI YOICHI-
Hư- hực... hức...thả con ra, l-làm ơn...m-
- ? ? ? -
Mày không đáng để sống, mày nên đi chết đi !!// Bóp chặt cổ cậu //
-ISAGI YOICHI-
Hư-khực... hức...làm ơn bỏ con ra // hơi thở yếu, tay chân dần mất sức //
- ? ? ? -
C-chết đi mày không đáng được sống, Chết đi...//Chặt tay hơn //
-ISAGI YOICHI-
C-con xin lỗi... M-mẹ ơi, con x-xin lỗi mẹ // cánh tay dơ lên chạm nhẹ mặt bà //
- ? ? ? -
H-hư...Đ-đúng rồi...chết đi, mau c-chết đi
-ISAGI YOICHI-
M-mẹ... con x-xin lỗi mẹ nhiều lắm...c-con xin lỗi. C-con nhớ m-mẹ nhiều lắm, M-mẹ...//mắt dần nhắm lại //
___________________________
-ISAGI YOICHI-
M-mẹ ... M-Mẹ ơi !! // bật dậy hét lớn //
-ISAGI YOICHI-
M-mẹ...mẹ ơi h-hư hức // ngấn lệ nhìn xung quanh căn phòng tối //
-ISAGI YOICHI-
H-hư hức ... //dần lấy lại bình tĩnh //
-ISAGI YOICHI-
H-ha...// nhìn vào hai hộp thuốc trên bàn //
-ISAGI YOICHI-
"Tch cuối cùng vẫn không thể thiếu nó "// mắt dán vào 2 hộp thuốc trầm tư //
-ISAGI YOICHI-
"Tch chết tiệt "// vươn tay lấy điện thoại //
-ISAGI YOICHI-
" 2 giờ 30 phút ... vẫn là khung giờ này ... tch "// nhìn vào màn hình điện thoại //
-ISAGI YOICHI-
"Ha~giấc mơ chết tiệt ... "//quay ra ngoài cửa sổ//
___________________________________________________
Comments