Chương 2: Khó chấp nhận

Hai người họ cứ nghĩ là cô đã trốn thoát khỏi kế của mình nên chẳng hề để ý. Gọi cô nhiều lần cũng không hề trả lời... Có lẽ, Tiểu Từ giận rồi.

Thấy thời gian cũng không còn sớm nên hai người không tiếp tục gọi nữa.

Mà tại một căn phòng rộng lớn, người con gái bị áp dưới thân chàng trai vừa rồi đã mất hết ý thức.

Cô chỉ muốn lấp đầy khoảng trống trong cơ thể mình. Từng nụ hôn vụn về, âm thanh rên rỉ cũng bật ra bởi khỏi miệng cô.

"Ưm... Tôi muốn..."

Cô mơ hồ cởi áo anh ra.

Chàng trai đó rõ ràng muốn trêu chọc cô đến mức không thể nào chịu nổi nữa.

Anh nắm chặt tay cô áp lên đỉnh đầu, chân chen vào giữa hai chân cô. Cố ý cọ xát.

Niệm Từ khó chịu đến nổi cơ thể vặn vẹo.

"Ưm... Khó chịu. Nóng quá..."

"Nói tôi nghe, em muốn gì hửm?"

"Tôi muốn, muốn... Lấp đầy tôi đi."

"Tôi không nghe rõ."

Giọng cô nhuốm đầy dục vọng.

"Lấp đầy tôi đi. Xin anh!"

"Được!"

Anh áp xuống đôi môi đang mấp máy. Mút lấy mật ngọt trong khoang miệng cô, bàn tay hư hỏng luồn vào trong váy vén lên lộ ra đôi chân trắng nõn.

Rời khỏi đôi môi ngọt ngào, anh hôn lên cổ, xương quai xanh.

Chiếc váy xốc xếch theo nụ hôn ấy mà tụt xuống, lộ ra bầu ngực căng tròn nhấp nhô theo nhịp thở dồn dập của cô.

Anh nới lỏng tay ra, đưa tay ra sau kéo chiếc khóa vướng víu xuống.

Không nhanh không chậm ném sang một bên.

Cả cơ thể trắng nõn với cảnh xuân đầy mê hoặc đang nằm dưới thân anh vặn vẹo.

"Ưm..."

Trêu chọc cô gái dưới thân cũng đã đủ, anh nhanh chóng cởi quần áo mình ném sang một bên. Áp lên người cô.

Lần này, anh rất chuẩn xác cọ vào vùng cấm địa.

Giọng người con gái bật lên đầy dục vọng...

"Cho tôi... Ưm..."

Cô bấu chặt vào lưng anh.

Nơi mềm mại trước ngực dán chặt vào anh làm sao chịu nổi đây. Anh cúi xuống, mút lấy bầu ngực đang nhô cao, tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn bên ngực còn lại.

Hạ thân bắt đầu chuyển động.

Anh thúc hông.

"A... Ưm... Đau..." Trong vô thức cô vẫn bật ra từ đau.

Bên trong cô, một dòng nước ấm hoà cùng tơ máu chảy dọc ra ngoài.

Anh cũng không ngờ lại như vậy... Ánh mắt loé lên tia mừng rỡ.

Anh ngẩng mặt hôn nhẹ lên trán cô.

Khoái cảm dần tăng lên, hoà cùng âm thanh rên rỉ của người con gái dưới thân mình. Hơi thở anh cũng hơi khó nhọc hơn... Từng cú thúc mạnh mẽ cứ ra vào không hề mệt mỏi. Một đêm dài trôi qua với bao cảm xúc thăng hoa, cả căn phòng rộng lớn đều là hương vị của cuộc hoan ái.

[...]

Niệm Từ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô nhíu mày xoa xoa thái dương mở mắt ra.

Nhưng lại thấy cái gì đó không đúng... Tay mình ở đây. Vậy tay đang đặt trên ngực mình là của ai. Cô khẽ nhìn sang. Mắt cô mở to...

Gương mặt sắc sảo như tượng tạc của thượng đế tạo nên đang kề sát vào mặt cô. Nhưng mà... Khoang đã, đêm qua... Cô nhớ lại những việc đã xảy ra trước đó. Nuốt nước bọt, cô nhẹ nhàng lấy bàn tay trên người mình ra. Nhẹ nhàng dịch người xuống giường. Dưới hạ thân lại truyền đến cơn đau tê dại... Mẹ nó! Đêm qua phải ác liệt thế nào mới như vậy chứ. Cô đỡ trán. Hít sâu một hơi, nhặt quần áo lên mặc vào.

Cô lấy chiếc túi xách bên cạnh định lấy tiền ra thì khựng lại khi nhìn thấy thẻ sinh viên của học viện quốc tế Lăng Thành. Giang Tùy, mười tám tuổi. Cô quay sang nhìn chàng trai vẫn đang ngủ say trên giường ánh mắt mở to. Trời ơi! Làm ơn ai nói cho cô biết mình đang gặp ác mộng đi.

Lục Niệm Từ cố gắng tiêu hóa chuyện này. Cô vừa xoay người lại đã bị giọng nói trầm thấp đầy mị hoặc gọi lại.

"Ăn xong liền muốn chạy à."

Lục Niệm Từ miệng giật giật. Sáng sớm đã gặp yêu nghiệt rồi.

Cô nở nụ cười gượng gạo, xoay người lại. Còn tỏ vẻ dạy đời.

"Tôi khuyên cậu nên đổi nghề khác. Ở độ tuổi này không nên vướng víu vào chốn trụy lạc. Nếu không sau này sẽ hối hận."

Chàng trai trên trên giường chóng tay ngồi dậy, nửa thân trên để trần lộ ra cơ bụng rắn chắc.

Lục Niệm Từ nuốt nước bọt, dời đi ánh mắt. Cứ nhìn kiểu này chảy máu mũi chứ không đùa được đâu. Cô lấy mẫu giấy ghi chú viết vài chữ còn đặt chiếc thẻ phía trên.

"Phí phục vụ đêm qua. Số tiền còn lại cậu dùng để lo chi phí học tập. Đừng làm công việc này nữa."

Giang Tùy vén chăn cúi người nhặt quần áo lên.

"Lần đầu của tôi."

Cô khựng lại quay đầu. Sắc mặt cô liền đỏ bừng. Rất nhanh liền quay đi.

"Cậu mặc quần áo cũng nói trước một tiếng."

Giang Tùy chậm rãi cài từng cúc áo, trả lời.

"Đêm qua cái gì cũng nhìn thấy, cũng sờ qua. Ngại ngùng gì nữa."

"..." Lục Niệm Từ. Tên nhóc này ăn nói có thể né tránh một chút không.

Một hồi chuông nữa vang lên.

Cô vội vàng lấy điện thoại ra xem, mang giày cao gót vào. Còn tốt bụng nhắc nhở.

"Chuyện này đến đây là kết thúc. Tương lai của cậu đừng để hủy hoại bởi cái nghề này."

Cánh cửa phòng khép lại, nụ cười của Giang Tùy không rõ ràng. Cầm chiếc thẻ lên...

[...]

Lục Niệm Từ đến tận bây giờ vẫn khó chấp nhận được sự thật to lớn này. Cô như vậy mà đi trao lần đầu cho một tên nhóc mà còn là trai bao. Nếu để người khác biết... Tuyệt đối không để ai biết.

Lái xe trở về biệt thự Cửu Thiên.

Hot

Comments

Hạ Thảo 🧁🍰🥑🍳🍱🍮🎂

Hạ Thảo 🧁🍰🥑🍳🍱🍮🎂

tg đặt tên nam 9 khó đọc qá

2024-03-03

2

Hoa Oải Hương

Hoa Oải Hương

eo ôi, sinh viên mới 18t mà mạnh dữ, đúng là tuổi trẻ có khác.

2024-02-27

2

Huê Nguyễn

Huê Nguyễn

mối tình chị chị em em

2024-02-17

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thông minh bị thông minh hại
2 Chương 2: Khó chấp nhận
3 Chương 3: Gặp lại nhau
4 Chương 4: Cứ ở tạm nhà tôi một đêm
5 Chương 5: Muốn bao nuôi tôi à
6 Chương 6: Dính thính một cách mơ hồ
7 Chương 7: Làm nũng
8 Chương 8: Chúng ta bên nhau được không?
9 Chương 9: Nếu làm em vui, tôi kí
10 Chương 10: Ai dỗ dành ai
11 Chương 11: Đùa giỡn với anh như vậy em mới vui sao?
12 Chương 12: Trốn không thoát
13 Chương 13: Lừa đảo
14 Chương 14: Không vui
15 Chương 15: Giận lại không thể bỏ mặt
16 Chương 16: Có phải em ghen vì anh không?
17 Chương 17: Tin chấn động
18 Chương 18: Dự tiệc
19 Chương 19: Tại sao anh lại đến đây?
20 Lời cám ơn
21 Chương 20: Anh không muốn người đàn ông khác chạm vào em
22 Chương 21: Quá nhiều bất ngờ
23 Chương 22: Người đàn ông bế cậu hôm đó là ai?
24 Chương 23: Đường này có vẻ rất nhiều
25 Chương 24: Rất nhiều cảm giác lẫn lộn
26 Chương 25: Không thích cảm giác này
27 Chương 26: Mất mát
28 Chương 27: Không đúng lắm
29 Chương 28: Anh giận rồi
30 Chúc mừng năm mới
31 Chương 29: Đơn giản chỉ là trùng hợp sao?
32 Chương 30: Trêu không đúng người
33 Chương 31: Không theo một quy tắc nào
34 Chương 32: Gợi đòn
35 Chương 33: Đùa vậy không vui một chút nào
36 Chương 34: Nghiêm trọng đến như vậy sao?
37 Chương 35: Tay không đau mà tiểu huynh đệ làm anh đau
38 Chương 36: Anh dám lừa em
39 Chương 37: Chột dạ
40 Chương 38: Đánh như vậy mới gọi là đánh
41 Chương 39: Giang Tùy! Lưu manh
42 Chương 40: Trầm luân không lối
43 Chương 41: Đổ lỗi
44 Chương 42: Bá đạo
45 Chương 43: Sắp tới, em sẽ về nhà
46 Chương 44: Xém chút nữa là lộ rồi
47 Chương 45:Em có công bằng với anh không?
48 Chương 46: Chọc không đúng người
49 Chương 47: Tim anh đau
50 Chương 48: Bắt đầu hoài nghi
51 Chương 49: Thật sự là cùng một người sao?
52 Chương 50: Em muốn về nhà
53 Chương 51: Cố chấp của anh đơn giản chỉ là em
54 Chương 52: Cuộc gọi đúng lúc
55 Chương 53: Lật mặt rất nhanh
56 Chương 54: Viên mãn ( hoàn)
57 Lời cám ơn
Chapter

Updated 57 Episodes

1
Chương 1: Thông minh bị thông minh hại
2
Chương 2: Khó chấp nhận
3
Chương 3: Gặp lại nhau
4
Chương 4: Cứ ở tạm nhà tôi một đêm
5
Chương 5: Muốn bao nuôi tôi à
6
Chương 6: Dính thính một cách mơ hồ
7
Chương 7: Làm nũng
8
Chương 8: Chúng ta bên nhau được không?
9
Chương 9: Nếu làm em vui, tôi kí
10
Chương 10: Ai dỗ dành ai
11
Chương 11: Đùa giỡn với anh như vậy em mới vui sao?
12
Chương 12: Trốn không thoát
13
Chương 13: Lừa đảo
14
Chương 14: Không vui
15
Chương 15: Giận lại không thể bỏ mặt
16
Chương 16: Có phải em ghen vì anh không?
17
Chương 17: Tin chấn động
18
Chương 18: Dự tiệc
19
Chương 19: Tại sao anh lại đến đây?
20
Lời cám ơn
21
Chương 20: Anh không muốn người đàn ông khác chạm vào em
22
Chương 21: Quá nhiều bất ngờ
23
Chương 22: Người đàn ông bế cậu hôm đó là ai?
24
Chương 23: Đường này có vẻ rất nhiều
25
Chương 24: Rất nhiều cảm giác lẫn lộn
26
Chương 25: Không thích cảm giác này
27
Chương 26: Mất mát
28
Chương 27: Không đúng lắm
29
Chương 28: Anh giận rồi
30
Chúc mừng năm mới
31
Chương 29: Đơn giản chỉ là trùng hợp sao?
32
Chương 30: Trêu không đúng người
33
Chương 31: Không theo một quy tắc nào
34
Chương 32: Gợi đòn
35
Chương 33: Đùa vậy không vui một chút nào
36
Chương 34: Nghiêm trọng đến như vậy sao?
37
Chương 35: Tay không đau mà tiểu huynh đệ làm anh đau
38
Chương 36: Anh dám lừa em
39
Chương 37: Chột dạ
40
Chương 38: Đánh như vậy mới gọi là đánh
41
Chương 39: Giang Tùy! Lưu manh
42
Chương 40: Trầm luân không lối
43
Chương 41: Đổ lỗi
44
Chương 42: Bá đạo
45
Chương 43: Sắp tới, em sẽ về nhà
46
Chương 44: Xém chút nữa là lộ rồi
47
Chương 45:Em có công bằng với anh không?
48
Chương 46: Chọc không đúng người
49
Chương 47: Tim anh đau
50
Chương 48: Bắt đầu hoài nghi
51
Chương 49: Thật sự là cùng một người sao?
52
Chương 50: Em muốn về nhà
53
Chương 51: Cố chấp của anh đơn giản chỉ là em
54
Chương 52: Cuộc gọi đúng lúc
55
Chương 53: Lật mặt rất nhanh
56
Chương 54: Viên mãn ( hoàn)
57
Lời cám ơn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play