(ĐN Inuyasha) Cún Con Của Thành Nguyệt Ảnh.
Chương 1: Làm lại lần nữa.
Tiểu Sess
Nhân loại, cô thật sự là sư phụ ta?
Đứa bé nhỏ dễ thương trước mặt nghi ngờ và đánh giá vị thiếu nữ mới đôi mươi trước mặt. Cô dịu dàng mỉm cười, đẩy đĩa điểm tâm tới trước mặt cậu nhóc và hỏi ngược lại:
Yukino Fujioka
Sao thế? Con thấy bất mãn à?
Tiểu Sess
Không, ta không có bất mãn gì cả. Cha ta lựa chọn một nhân loại yếu đuối như cô chắc chắn là có lý do của người.
Yukino Fujioka
Sao? Nhưng gì nữa? Con không bất mãn với ta nhưng có ý kiến với ta đúng không?
Cậu bé không nói gì thêm mà chỉ gật đầu. Yukino mỉm cười, cô đã sớm đoán được cách nhìn nhận của một đại yêu quái như tiểu Sess rùi. Đứng dậy và đi tới gốc trúc cảnh gần đó, cô bẻ đại một cành nhỏ và quay lại nói với tiểu Sess:
Yukino Fujioka
Vậy thì ta sẽ dạy bài học đầu tiên luôn. Con hãy tấn công ta bằng những gì mà con biết từ trước tới giờ đi. Chỉ cần từ bây giờ cho đến chập tối con chạm được vào ta thì ta sẽ tự động xin thôi giảng dạy với phụ mẫu con. Còn nếu con không chạm được vào ta thì từ buổi sau con phải ngoan ngoãn nghe theo sự giảng dạy của ta.
Yukino Fujioka
Con sẽ tiếp nhận lời thách đấu này chứ chàng trai trẻ?
Yukino mỉm cười, chỉ cành trúc về phía Sesshoumaru và khiêu khích cậu nhóc. Tiểu Sess cau mày tức giận vì bị coi thường bởi một nhân loại thấp kém và yếu đuối. Cậu lao vút tới tính cứ thế mà chạm luôn vào người cô và khiến cô bầm dập vì dám coi thường đại yêu quái như cậu thì đã bị cô dùng cây trúc ấy vụt thẳng vào tay. Một vết lằn đỏ hiện lên trên làn da trắng mịn ấy, tiểu Sess nhìn vết thương rồi tức giận gầm gừ hoá hình giao chiến với cô. Yukino thấy chú cún nhỏ tức giận như vậy thì ngạc nhiên thốt lên một câu khiến cậu càng tức giận hơn:
Yukino Fujioka
Ôi trời ơi, ta xin lỗi, làn da trắng mịn như thiếu nữ ấy có vết lằn mất rồi. Làm sao bây giờ?
Tiểu Sess
Grừ grừ, đứng có coi thường ta như thế. Grào....
Cún con tức giận há miệng rộng lao tới tính cắn cô. Yukino nhanh tay vụt thẳng vào mõm cún con khiến cậu nhóc đau đến phát khóc, rên rỉ mất một lúc lâu. Cô lần đầu tiên thấy trẻ con khóc nên chỉ biết đứng bên cạnh lúng túng và vụng về xin lỗi, giải thích rồi an ủi cậu nhóc:
Yukino Fujioka
Con có sao không? Ta xin lỗi, ta đánh chó nhà hàng xóm nhiều quá nên bị quen tay. Con có ổn không? Ta dừng lại nhé. Con bị đánh chừng này là đủ để ta bị phu nhân và đại tướng đuổi đi rồi. Ugh thôi đừng khóc nữa, về hình người đi rồi ta thoa thuốc cho con, nha.
Cún nhỏ vẫn ngồi đó khóc rấm rứt rất thương tâm, cô thở dài buôn cành trúc trong tay ra rồi ôm chú cún nhỏ (to như chó ngao Tây Tạng) vào lòng vỗ về. Nhìn thằng nhóc này khóc thương tâm như này mà cô đã nghĩ về những gì bản thân sắp trải qua sau đó. Haizz, lần này cô lại quá tay rồi, hẳn tối nay vị này cũng đuổi cô đi ngay lập tức như mấy nhà trước đó cho xem. Thấy cô có vẻ đang suy tư mất cảnh giác với mình nên cún nhỏ đã nhanh chóng há miệng ngoạm chặt lấy tay cô khiến máu chảy không ngừng. Yukino có hơi bất ngờ với cách cậu chạm vào cô nhưng là một giáo viên cô cũng ngay lập tức dành lời khen ngợi với cậu bé:
Yukino Fujioka
Lối đánh ấn tượng lắm. Nhưng lần sau hãy nhắm vào cổ thay vì tay con nhé. Như vậy thì sẽ rút ngắn trận đánh và tiết kiệm thể lực hơn đó.
Yukino Fujioka
Nhưng nghe này, cho dù con có là đại yêu quái thì con vẫn chỉ là một sinh vật sống thôi, điểm yếu chí mạng khi con giao đấu với kẻ thù mạnh chính là thể lực, mưu trí và kinh nghiệm. Mà kinh nghiệm là thứ hiện tại con không có thì con hãy hơn đối phương ở mặt thể lực và mưu trí. Kẻ chiến thắng chính là người nắm rõ kết quả mà mình muốn trong tay.
Yukino Fujioka
Nào giờ thì nhả tay sư phụ ra đi bé ngoan, con gặm thêm một hồi nữa là sư phụ phải mang tay giả đến hết đời đó.
Cô dịu dàng xoa đầu cún con, mong thằng bé sẽ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà nhả tay cô ra. Máu từ cánh tay chảy dài xuống đất, cũng loang trong miệng tiểu Sess một mùi tanh và ấm áp. Trong lòng cậu đột nhiên có một giọng nói bất chợt vang lên, bắt cậu nhả tay cô ra và xin lỗi cô. Tiểu Sess giật mình, nhanh chóng lấy lại lý trí và nhả tay cô ra, cậu nhìn cô rồi nhìn xung quanh để tìm xem giọng nói uy lực đầy quen thuộc và xa lạ đó là của ai. Cô thấy tiểu Sess cứ nhìn xung quanh mãi nên tưởng cậu đang tìm gì nên mở lời hỏi:
Yukino Fujioka
Con đang tìm gì à? Nếu đúng thì để ta giúp con tìm cho.
Tiểu Sess
Cô không nghe thấy tiếng người đàn ông vừa quát ta nhả tay cô ra sao?
Yukino Fujioka
Người đàn ông? Ở đây là biệt phủ của cha mẹ con ở ngoài thành mà, có ai ở đây ngoài ta và con đâu?
Cô hơi nghiêng đầu khó hiểu trước câu hỏi của tiểu Sess, ngồi đó ôm cánh tay vẫn đang chảy máu của mình và cố nhớ lại xem còn ai ở đây ngoài hai sư đồ không. Tiểu Sess nhìn cánh tay cô thì có chút hơi lo lắng vì cô vẫn chưa cầm máu và nó vẫn đang không ngừng chảy. Nếu cậu cứ để mặc cô ngốc nghếch ngồi đây thì sớm muộn gì cô cũng sẽ chết vì mất máu quá nhiều mất:
Tiểu Sess
Này, mau đi cầm máu đi nhân loại. Cô tính để ta mang danh giết sư phụ à?
Yukino Fujioka
À, con nói ta mới nhớ ra là còn vết thương này nữa đó, nhưng sao tự nhiên ta thấy lạnh người với hoa mắt vậy nhỉ?
Yukino Fujioka
Có phải ta sắp ngất không?
Tiểu Sess
Tks, đồ đần, cô ngốc vậy mà vẫn đòi làm sư phụ ta à? Sắp ngất tới nơi rồi mà còn không biết.
Tiểu Sess
Có tùy tùng nào đi theo chúng ta không? Mau đi vào trong rồi gọi họ tới xử lý vết thương rồi cầm máu đi. Cô cứ để vậy thì ta mất sư phụ đó.
Tiểu Sess
Cô chết rồi thì ai dạy ta học nữa.
Cô ngạc nhiên, cứ ngỡ là phải lâu lắm tên nhóc này mới đồng ý và chấp nhận cô như ngày xưa chứ, vậy mà nhanh vậy sao? Tiểu Sess thấy cô vẫn ngồi nhìn cậu thẫn thờ như vậy thì thở dài tiến tới cạp vào phần nơ obi ở đằng sau và tha cô vào nhà như chó mẹ tha chó con. Yukino giật mình quay đầu lại nhìn cún con của cô và ngại ngùng đề nghị:
Yukino Fujioka
Tiểu.... Tiểu Sess, con bỏ ta xuống được không? Sư phụ hơi chóng mặt thôi nhưng vẫn đi được mà.
Tiểu Sess
Đợi cô đi đến sảnh chính tìm người thì ta nghĩ cô đã nằm ngất lịm vì mất máu quá nhiều rồi.
Yukino giật mình, lời thằng bé nói giống y như những gì cô đã trải qua ngày trước vậy? Ngày đó cô cũng bị tên nhóc này cắn như vậy nhưng khác một cái là nó không có tự mình đem cô đi như này mà để cô tự đi. Do mất máu nhiều quá mà lần đó cô ngất luôn ngay sau khi tìm thấy người làm ở đây, cũng phải mất một tuần trời cô mới tỉnh lại được. Hờ hờ, cái lần đó cô chỉ làm quen và dạy học bình thường, không có khiêu khích hay đánh thằng bé như lần này mà còn bị nó cắn rồi còn suýt nữa là bị mẹ thằng bé đuổi đi rồi, mà lần này cô còn khiêu khích rồi đánh thằng bé nữa nên chắc không đợi vết thương khỏi hẳn rồi mới quyết định như lần trước đâu:
Yukino Fujioka
"Hờ hờ, chắc lần này phải về gia tộc làm tân nương thủy thần sớm hơn 800 năm rồi."
Tối ngày hôm đó, trên bàn tiệc tối tại phủ Đại Tướng.
Inu no Taisou
Chuyện này là sao vậy tiểu thư Fujioka?
Yukino Fujioka
Ta xin lỗi, ta không có gì để giải thích cả.
Yukino cúi đầu, tránh ánh mắt của Touga và mong ngài sẽ đuổi cô đi thật lặng lẽ, nhẹ nhàng chứ không phải như những kẻ thùng rỗng kêu to làm rùm beng lên trước đó. Tiểu Sess thấy cô không nói gì thì đã tiến lên giải thích với cha mẹ mình về tình trạng hiện tại của hai sư đồ:
Tiểu Sess
Cha, xin người đừng đuổi sư phụ đi. Là con coi thường thực lực của cô ấy trước, là con thách đấu cô ấy trước, sư phụ đồng ý sẽ rút lui nếu như con chạm được vào người nên con...... nên con...... con mới cắn người để người thấy sợ mà bỏ đi.
Inu no Taisou
Cái gì? Vết thương kia là con cắn tiểu thư hả?
Tiểu Sess
Nhưng thưa cha, người bị cắn là do con đã dùng chiêu hèn kế bẩn chứ không phải quang minh chính đại mà chiến thắng nên......
Tiểu Sess
Nên người đừng đuổi tiểu thư đi được không. Cô ấy thật sự rất có thực lực, con không thể chạm được vào người cô ấy dù chỉ một lần trong lúc giao đấu nên con mới ra hạ sách hèn hạ như vậy......
Tiểu Sess
Người phạt con thì phạt chứ đừng đuổi sư phụ con đi được không?
Giọng của tiểu Sess về sau cứ nhỏ dần nhỏ dần, dáng vẻ nhỏ bé mạnh mẽ đứng chắn trước người cô trước đó giờ cũng run run vì xấu hổ và ân hận. Kiếp trước ở cạnh tên nhóc này 500 năm mà chẳng thấy có biểu cảm nào khác ngoài cái vẻ mặt lạnh lùng, cái cô biết rõ nhất chỉ là tính cách và hành động của thằng nhóc này chứ cũng chẳng có gì khác, nhưng hiện tại mọi hành động của thằng nhóc thì lại đi quá xa so với những gì cô biết rồi. Tiến tới xoa đầu thằng nhóc, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào đại tướng và nói:
Yukino Fujioka
Mọi chuyện tôi xin nhận hết trách nhiệm nên mong ngài đừng phạt thiếu gia. Thằng bé thật sự rất giỏi mà tôi lại quá yếu kém nên mong ngài sẽ tìm người có thực lực hơn để dạy dỗ thiếu gia ạ.
Tiểu Sess nghe cô muốn bỏ cậu đi như ngày hôm đó thì tức giận nắm chặt lấy tay cô và thẳng thừng tuyên bố với Touga:
Tiểu Sess
Thưa cha, nếu người quyết định đuổi tiểu thư đi thì con sẽ đem sính lễ qua gia tộc Fujioka hứa hôn với tiểu thư đó.
Inu no Taisou
Phụt, khụ khụ......
Inukimi
Sesshoumaru, con......
Inukimi im lặng từ đầu đến giờ nghe tiểu Sess nói vậy thì tức giận quát lớn. Touga thì hơi bất ngờ với sự bạo dạn này của con trai nên bị sặc súp miso, nhưng có điều ông không hiểu là tại sao con mình lại nằng nặc đòi giữ cô lại trong khi chính Yukino đã đề nghị ông đuổi cô đi và tìm người thầy mới cho Sesshoumaru. Đứng bên cạnh tiểu đồ đệ, cô hơi cúi người xuống và hoảng hốt trách cứ cậu bé:
Yukino Fujioka
Tiểu Sess, con nói gì thế? Chuyện chung thân đại sự không phải trò đùa đâu. Con còn nhỏ nên chưa hiểu đâu, với lại ta có phu quân rồi, không làm thê tử của con được.
Tiểu Sess
Tại sao chứ? Ta chỉ muốn ở bên cạnh cô thôi, vậy cũng là sai sao?
Yukino Fujioka
Tiểu Sess, con.....
Inu no Taisou
Sesshoumaru, tiểu thư nói đúng đấy, chung thân đại sự không phải chuyện đùa đâu. Con không nên quyết định linh tinh và bữa bãi như vậy được.
Inu no Taisou
Còn đề nghị của tiểu thư tôi sẽ xem xét rồi cho người thông báo với tiểu thư sau. Nhưng trong khoảng thời gian đó thì phiền tiểu thư dạy lễ nghi cho con trai ta được không? Hôm nay nó dám tự tiện quyết định linh tinh như vậy thì sau này ngồi lên vị trí này cũng sẽ làm ra một số điều linh tinh như thế nữa mất.
Yukino Fujioka
Vâng ạ, tôi hiểu rồi ạ. Cảm ơn ngài vì đã lắng nghe ý kiến của tôi, thưa Đại Tướng.
Sau bữa tiệc, tiểu Sess gấp gáp kéo cô chạy về phòng và ấn cô vào tường rồi hỏi:
Tiểu Sess
Tại sao chứ? Tại sao nàng lại muốn rời đi?
Tiểu Sess
Nếu lý do nàng rời đi là do ta đã cắn nàng thì ta xin lỗi. Ta chỉ muốn nàng thấy sợ mà rút ngắn thời gian trở thành gia sư của ta. Ở bên cạnh ta nàng lại sẽ bị bọn chúng ngắm tới mất.....
Yukino Fujioka
Tiểu Sess à, con bình tĩnh đi, ta đã rời đi luôn đâu.
Tiểu Sess gục đầu vào vai cô khóc nức nở, cô dịu dàng ôm lấy cậu vỗ về. Thật sự khó hiểu mà, ngay từ đầu lúc gặp gỡ nhau đã thấy khác rồi, hôm nay trong bữa tiệc lại còn làm ra chuyện mà Sesshoumaru ngày xưa chưa bao giờ làm trước đó. Còn cả cái gì mà cô sẽ lại bị bọn chúng nhắm tới lần nữa, chậc chậc, với cái danh sư phụ của con trai Inu no Taisou thì ai dám đụng đến cô nữa chứ, mà nếu có thì cũng là sau cái chết của Touga nữa kia kìa. Cơ mà gượm đã, sao thằng nhóc này lại nói vậy chứ? Chẳng lẽ nó cũng quay lại quá khứ như cô. Cô dùng tay không bị băng bó đẩy Sesshoumaru ra, hồi hộp và hoảng hốt hỏi thằng bé:
Yukino Fujioka
Sesshoumaru, con nói là ta lại bị ai nhắm trúng?
Yukino Fujioka
Ta nhớ khoảng thời gian ta làm gia sư cho con ngày xưa rất yên bình mà, có ai gây ra khó khăn lớn cho ta đâu? Đến tận cái ngày cha con chết thì ta mới bị đám trung thần của cha con gây khó khăn mà.......
Yukino Fujioka
Ấy chết cha!!!!!
Sesshoumaru
Ngày xưa? Cái chết của cha ta? Yukino, không lẽ nàng.......
Yukino Fujioka
Không, cái này là ta hỏi con mới phải. Sesshoumaru, con cũng được thần cho cơ hội thứ hai sao?
Sesshoumaru
Cơ hội thứ hai? Làm gì có. Bọn chúng còn kéo ta xuống địa ngục rồi nữa kìa. Chúng tính ép ta làm gì đó nhưng do ta dùng Thiên Sinh Nha chém hết lũ quỷ sai nên tên mạnh nhất ở đó đành phải đồng ý đưa ta quay về quá khứ để ta được gặp lại nàng lần nữa.
Nhìn cái vẻ mặt tỉnh bơ khi kể chuyện kia đi, đúng là đồ đệ của cô rồi đó. Phong cách làm việc cũng y chang như kiểu cô biết luôn. Cơ mà chỉ là cô hơi thắc mắc là Thiên Sinh Nha tại sao lại theo thằng bé tới tận địa phủ vậy? Chẳng phải khi chết thì chỉ có mỗi linh hồn xuống dưới đó thôi sao? Sesshoumaru nghe cô thắc mắc vậy thì thở dài giải thích:
Sesshoumaru
Là ta bị kéo xuống địa ngục lúc còn sống nên mới có Thiên Sinh Nha ở bên cạnh.
Yukino Fujioka
Ồ, giờ thì ta hiểu câu chuyện của con rồi.
Nhìn cái dáng vẻ ngốc nghếch của cô hiện tại, Sesshoumaru mới nhận ra là thật sự quay trở lại rồi. Dù linh hồn anh hiện tại còn quá yếu, chỉ có thể hoàn toàn trở lại khi trời tối nhưng như vậy cũng được rồi. Chỉ là anh lo thằng nhóc buổi sáng sẽ gây khó dễ cho cô như hôm nay nữa thôi, nếu không phải là ngửi thấy mùi máu quen thuộc rồi bắt thằng nhóc đấy nhả ra luôn thì chắc cô lại dùng tay với cây gậy gỗ gần đó cậy mồm thằng nhóc này như ngày xưa đã làm với anh mất. Yukino mãi cứ thấy tiểu Sess cười một mình thì tò mò hỏi:
Yukino Fujioka
Sao vậy? Con vừa cười à? Có chuyện gì vui sao?
Sesshoumaru
Không có gì, chỉ là đôi lúc ta thấy nàng cũng dễ thương thật.
Yukino Fujioka
Đôi lúc thôi sao? Thế bình thường con thấy ta ra sao? Trưởng thành và quyến rũ lắm đúng không?
Yukino hào hứng hỏi anh, Sesshoumaru thấy cô hào hứng như vậy thì bình thản nói:
Sesshoumaru
Không hề. Nàng nhìn ngốc với vụng về lắm.
Sesshoumaru
Ta vẫn nhớ rõ năm thứ 50 khi nàng mới làm sư phụ ta, nàng đã khiến nhà bếp của cả phủ Đại Tướng phải xây mới lại luôn mà.
Sesshoumaru
Còn cả lần đầu tiên ta theo cha ra trận nữa, nàng vì lo cho ta nên ngụy trang lẻn đi theo, mà có ai ngờ vì ngụy trang quá kém mà bị đám Hyoneko bắt lại làm tù binh. May là ngay sau đó lão bọ chét đột nhập vào giải cứu nên nàng mới thoát được kiếp làm thức ăn dự trữ của chúng.
Yukino Fujioka
Ugh, này nha, ta lần đó thoát được rồi mới gặp được lão Myoga thôi đó. Nếu không vì ta bị mù đường thì chắc lão ta cũng chẳng có công đó đâu.
Sesshoumaru
Ồ, sao nàng không kể ta nghe bao giờ thế?
Sesshoumaru khoanh chân, hứng thú lắng nghe câu chuyện của cô. Yukino nghe anh nói vậy thì đỏ mặt, khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nói nhỏ:
Yukino Fujioka
Ta là sư phụ mà bị mù đường, nói với đồ đệ mình vậy thì ta phải đào cái lỗ chui xuống cho đỡ xấu hổ mất.
Yukino Fujioka
Chỉ đành để lão Myoga nhận công trạng giải cứu con tin thành công thôi chứ biết sao giờ.
Sesshoumaru
Hừm hừm.......
Yukino Fujioka
Đừng có cười nữa. Con thích cười vậy thì ra giữa phòng đứng tấn nửa canh giờ đi. Ta vẫn không quên sáng nay con mắng ta ngốc đâu đó.
Sesshoumaru
Đấy là chuyện tên nhóc này gây ra mà đâu phải ta cố tình làm đâu. Với lại nàng quên là nhờ ta quát nó mà nàng mới không cần dùng bạo lực cạy miệng nó như ngày xưa từng làm với ta đó sao.
Yukino Fujioka
Nè tiểu Sess, tên nhóc sáng nay chính là con hồi nhỏ đó, chuyện bản thân mình làm thì chịu đi chứ, với lại con cũng vừa nói ta ngốc với đoảng mà. Đồ nhi ngoan, ra giữa phòng đứng tấn nửa canh giờ đi. Không sư phụ đổi ý tăng lên một canh giờ đó.
Nhìn cái dáng vẻ hung dữ như mèo con xù lông của cô, anh thật không hiểu vì sao ngày xưa bản thân mình lại không nhìn ra dáng vẻ dễ thương này chứ? Chắc là còn nhỏ nên mắt vẫn hơi kém! Anh nghe lời cô ra giữa phòng đứng tấn, trong lúc đứng còn không quên trêu ghẹo cô:
Sesshoumaru
Sư phụ, ta quên mất chưa nói với nàng chuyện này nữa.
Sesshoumaru
Nàng nhỏ nhen và hay thù dai lắm đó.
Yukino Fujioka
SESSHOUMARU, ĐỨNG THÊM HAI CANH GIỜ NỮA CHO TA.
Trong màn đêm tĩnh mịch của phủ Đại Tướng, hai bánh răng cũ của vận mệnh cũ gặp lại nhau. Vận mệnh mới của cả hai cũng đã bắt đầu chuyển động và gặp gỡ nhau. Liệu "kẻ muốn gặp lại và ở bên người thương" và "kẻ muốn thay đổi số phận bị hiến tế" có đạt được điều mình muốn không?
Comments