[ Độc Cô Thiên Hạ ] Độc Cô Tử Khuynh Và Thái Sư Gian Xảo
2. Đêm khuya
Đã ba tháng trôi qua kể từ ngày nàng cứu Vũ Văn Hộ
Trúc Nhi
Tiểu thư, rửa mặt thôi / bưng chậu nước bước vào/
Độc Cô Tử Khuynh
/ ngồi soi gương/
Nhìn trong gương nữ tử, mi như xa đại, khói sóng doanh doanh, quỳnh mũi thâm mục, môi đỏ hạo xỉ, trắng nõn da thịt cơ hồ thấu quang, đây là cái quen thuộc lại xa lạ gương mặt, nhưng không che được vẻ non nớt.
Cúc Nhi
/ đang gỡ trang sức cho tiểu thư/ Lúc sáng Liên phu nhân có gửi thư và một ích đồ cho người nữa ạ, tiểu thư người định xử lý như thế nào.
Độc Cô Tử Khuynh
Dì lại gửi gì nữa à / quá quen rồi nên không quan tâm lắm/
Trúc Nhi
Vâng ạ, 2 khúc vải lụa kiêu sa, 3 khúc lụa tờ tằm, vài trăm lượng và 3 tờ khế đất ruộng, nhiều món trang sức và dược liệu quý.
Cúc Nhi
Em đã xem rồi ạ ,đó là loại tơ lụa thượng hạng nhất và rất khó tìm gặp đó ạ, em sẽ mang nó đi làm y phục ngủ cho tiểu thư ạ
Trúc Nhi
Liên phu nhân đúng là thương yêu tiểu thư, cứ vài tháng là người lại gửi đồ và viết thư hỏi thăm người ạ, cứ nói muốn đón người về Hàng Châu đấy ạ / đang chải tóc cho tiểu thư/
Cúc Nhi
Dù sao gia đình của Liên phu nhân cũng là phú thương giàu có nhất Hàng Châu. Với lại người chỉ có 3 người con trai không có con gái cho nên người luôn coi tiểu thư để mà chăm sóc cho nên sao người không đến Hàng Châu ạ.
Độc Cô Tử Khuynh
Đúng vậy, mẫu thân ta cùng Liên dì dù sau cũng cùng một phụ mẫu. Khi mẹ ta mất thì Liên dì luôn hết mực quan tâm ta. Cho dù ta đến Hàng Châu cũng chẳng sợ bị người ta xem thường hay ức hiếp. Đến khi tới tuổi cặp kê thì dì cũng sẽ chọn cho ta một gia đình khá giả để gả qua.
Độc Cô Tử Khuynh
Vậy tại sao các em có biết ta không đến Hàng Châu sống cùng dì không? / cười nhẹ/
Trúc Nhi
Bởi vì lão gia sẽ không đồng ý cho người đến Hàng Châu.
Cúc Nhi
Bởi vì những kẻ đó không xứng với người. Tiểu thư chúng ta xinh đẹp như vầy sao lại có thể gả cho những kẻ tầm thường như vậy được.
Độc Cô Tử Khuynh
Thứ ta muốn làm chủ cuộc đời của mình, làm chủ hôn sự của mình. Ta chán ghét những tên đàn ông dơ bẩn, ta sẽ không chạm vào thứ người khác đã sử dụng qua. Ta muốn đó là nhất sinh nhất thế nhất song nhân.
Độc Cô Tử Khuynh
Mà trong thời loạn thế này để đạt được thứ mình muốn thì phải có quyền. Không nơi nào tốt hơn Trường An này hết.
Cúc Nhi
Tiểu thư sau này lớn lên chắc chắn là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Nếu có tên nam nhân nào dám làm chuyện có lỗi với tiểu thư thì hắn đã sẵn sàng xuống địa ngục rồi.
Độc Cô Tử Khuynh
Được rồi đừng nói những chuyện này nữa, Cúc Nhi lại xoa bóp cho ta. / leo lên giường nằm sấp xuống/
Cúc Nhi
/ Tiến lên cởi từng lớp áo của tiểu thư/
Dưới lớp áo là một làm da trắng sáng nõn nà, mềm mại như tơ lụa.
Trúc Nhi
Em mới điều chế lại tinh dầu mới đấy ạ / bôi tinh dầu lên cơ thể tiểu thư/
Cúc Nhi
/ bắt đầu xoa bóp/ lực đạo thế nào ạ
Độc Cô Tử Khuynh
Vừa vặn tốt. Bên cạnh ta có hai em một người giỏi y một người giỏi võ thật tốt không gì bằng / thoải mái híp mắt nhẹ nhàng nói , y chang như một con mèo lười/
Cúc Nhi
/ nhìn Trúc Nhi cười /
Độc Cô Tử Khuynh
* Ta cũng xuyên qua được 5 năm rồi nhỉ, nguyên chủ năm 3 tuổi do người hầu chăm sóc sơ ý mà làm nguyên chủ phát sốt nặng mà ra đi làm mình cơ hội đi vào*
Độc Cô Tử Khuynh
* kiếp trước sinh ra ở hào môn thế gia cha mẹ ân ái, phía trên lại có 3 vị ca ca chưa từng chịu ủy khúc nay lại xuyên qua đây thành ấu tể nhân loại con vợ lẽ mẫu thân mất sớm cha thì một lòng vì quốc chẳng thèm quan tâm. Hừ may mắn bản thân thông minh nếu không làm sao sống tốt được tới tận bây giờ* / lật người/
Trúc Nhi
/ thấy tiểu thư đã ngủ rồi nên bảo Cúc Nhi nhẹ tay và ra ngoài /
Cúc Nhi
/ gật đầu, nhẹ nhàng xuống giường kéo chăn đắp cho tiểu thư, tắt nến khép cửa nhẹ nhàng và rời đi/
Nhưng họ không biết rằng của sổ bên ngoài đã có một người nghe hết cuộc nói chuyện của họ.
Vũ Văn Hộ
/ nhẹ nhàng leo tường rời đi, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh lúc nãy của Tử Khuynh, khiến hai bên tai đỏ ửng/ nhanh rời đi thôi
Ca Thư
/ đang ngủ canh giữ bên ngoài thấy chủ thượng leo tường ra ngoài/
Vũ Văn Hộ đã điều tra ra được nàng là Độc Cô tam tiểu thư, Độc Cô Tử Khuynh. Biết nàng từ nhỏ tang mẫu, thân thể ốm yếu, sống trong chùa nên hiện lên vài phần trìu mến.
Vũ Văn Hộ
/ hôm nay hắn hảo hứng thú, nên bỗng nhiên muốn đi thăm nàng ai ngờ lại nghe được tham vọng và dã tâm của nàng lại còn thấy được ......../
Ca Thư
Chủ thượng, chủ thượng ngài có sao không?
Vũ Văn Hộ
/ hồi phục tinh thần/ không, ta không sao
Ca Thư
Kế tiếp người định làm sao ạ, có cần thuộc hạ xử lý Vũ Văn Giác để trả thù cho người không ạ
Vũ Văn Hộ
Không được, ta chỉ mới vững bước trong quân đội không bao lâu. Bây giờ không thể trở mặt với thúc phụ được.
Ca Thư
Nhưng ngài ấy đã và đang đề phòng ngài rồi đấy ạ
Vũ Văn Hộ
Cho nên mọi chuyện đều phải cẩn thận và nhẫn nhịn hơn nữa.
Vũ Văn Hộ
Chắc ta phải tìm cơ hội để chính thức gặp mặt nàng, Ca Thư
Ca Thư
Ý người là Độc Cô tam tiểu thư.
Vũ Văn Hộ
Không biết nàng có còn nhớ ta hay không? / thì thầm , lấy một cái khăn tay từ trong người nắm chặt trong lòng bàn tay/
Đó là cái khăn tay ngày ấy nàng lau vết máu giúp hắn , hắn vẫn luôn mang theo nó bên người . Từ nhỏ đến giờ ngoại trừ mẫu thân chỉ có nàng mới quan tâm hắn.
Vũ Văn Hộ
/ Trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình ảnh lúc nãy, khuôn mặt của nàng , giọng nói mềm mại ngọt ngào đó và cả làn da trắng nõn đó/ * thật kiều khí *
Comments