[ Độc Cô Thiên Hạ ] Độc Cô Tử Khuynh Và Thái Sư Gian Xảo

[ Độc Cô Thiên Hạ ] Độc Cô Tử Khuynh Và Thái Sư Gian Xảo

1. Mở đầu và gặp gỡ

Núi Lạc Châu.
Trúc Nhi
Trúc Nhi
Tiểu thư, tiểu thư chúng ta trở về đi mà. Trên núi nguy hiểm lắm chúng ta không nên vào sâu bên trong, cẩn thận sài lang hổ báo
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Về gì chứ, hôm nay ta lên núi này là muốn hái sơn trà và hoa về để làm trà và bánh. Yên tâm chỉ đi bên ngoài thôi. Chẳng phải còn Cúc Nhi đây sao
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Ây dá Trúc Nhi à, ngươi yên tâm đi đừng lo nữa .Vừa hay dược liệu của ngươi sắp cũng hết rồi nhân lúc này hái một ít đi. Lâu rồi không ra ngoài vừa hay hôm nay tiểu thư có hứng thú hãy để tiểu thư hít thở chút không khí trong lành đi. Võ công của ta ngươi còn không phải biết sao.
Trúc Nhi
Trúc Nhi
Được rồi, tiểu thư nhà người ta thì ở nhà thêu hoa, đánh đàn còn tiểu thư thì lại phải...... Lão gia đúng là bất công mà.
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Đúng vậy, ba vị tiểu thư khác trong phủ từ nhỏ đã quần là áo lụa, người hầu vây quoanh. Còn tiểu thư chúng ta tuy là con vợ lẽ , từ nhỏ do sinh non nên cơ thể ốm yếu nhiều bệnh với lúc sinh ra trời giáng dị tượng đáng lẽ ra nên nhận trăm ngàn sủng ái nhưng lão gia lại..... / tức giận bất bình/
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Nhưng lão gia là một trong chín đại trụ quốc trung quân ái quốc vì không muốn quẻ bói ứng nghiệm lên Độc Cô gia tỏ lòng trung thành không muốn để thánh thượng nghi ngờ nên...... / oán giận/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Từ nhỏ lấy lí do vì cơ thể ốm yếu sợ dưỡng không sống, nên đã gửi nuôi ta trong chùa mong nhận được hào quang của Phật tổ chiếu cố./ cười lạnh/
Trúc Nhi
Trúc Nhi
Tiểu thư, có lẽ lão gia thường xuyên ở biên cương đánh giặc và lo cho thân thể tiểu thư nên mới để tiểu thư ở chùa chăm sóc/ an ủi/
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Hừ Trúc Nhi ngươi theo phe ai hả, năm nay tiểu thư đã 8 tuổi rồi, lo gì chứ, điều là viện cớ ,có vài lần trở về nhưng lão gia cũng chẳng hề có ý muốn tiếp tiểu thư về Độc Cô phủ. Bây giờ trong thế gian ai còn nhận biết về Độc Cô phủ tam tiểu thư chứ.
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Vậy là các ngươi không hiểu người cha này của ta rồi, đối với ông lòng yêu quốc trên tất cả. Khi xưa ông cùng Thánh Thượng ở trong ngôi miếu bóc được quẻ bói " Đế tinh vị minh nhiên Độc Cô thiên hạ " sau này vì tỏ lòng trung thành nên ông đều cho những nam nhi trong Độc Cô gia rời khỏi Trường An đi các thành trì khác để trấn thủ biên cương. Còn ta sinh ra là con vợ lẽ mà lại làm trời giáng dị tượng cho nên ông vì tránh để Thánh Thượng sinh ra nghi ngờ liền hy sinh ta. Mặc dù mọi thứ không bạc đãi ta nhưng cũng chưa từng quan tâm / cười /
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Như vậy không có tình cảm vướng bận cũng tốt chứ sao, đến lúc đó có chuyện gì cũng không ai có thể trách ta vô tình
Ba người vừa đi vừa trò chuyện theo tiếng bước chân đến gần, nghe được câu chuyện của họ một thiếu niên máu me khắp người nằm trên đất, ngay tại trong câu chuyện một nữ hài nhi chậm rãi xuất hiện, hắn cố gắng giãy giụa kích thích chắn trước người bụi cỏ, muốn cho nữ hài nhi phát giác.
" xoàn xoài cợt xoạt"
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Ai ở đó / cả người đề phòng/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Hử, Cúc Nhi ngươi đi xem xem
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Vâng ạ, Cúc Nhi nhớ rõ bảo vệ tiểu thư
Trúc Nhi
Trúc Nhi
Được
Cúc Nhi
Cúc Nhi
/ cảnh giác chầm chậm vén ngang bụi cỏ / Tiểu thư ở đây có một vị công tử bị thương nặng
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Trúc Nhi, chúng ta qua xem / nói xong liền bước nhanh qua/
Trúc Nhi
Trúc Nhi
Tiểu thư.../ định nói gì nhưng thấy tiểu thư đã bước qua nên im lặng/
Hai người còn chưa đến gần đã nghe mùi máu tươi nồng nặc, một thiếu niên dung mạo không tầm thường khoảng gần 12, 13 tuổi nằm ở đó vết thương chằng chịt nằm gần đó
Cúc Nhi
Cúc Nhi
/ thấy tiểu thư đến gần/ Tiểu thư ơi, chúng ta làm gì với hắn bây giờ.
Trúc Nhi
Trúc Nhi
/ nhìn thấy hắn khác hẳn với thường nhân màu làm mắt phải / . Tiểu thư hắn là Vũ Văn Hộ, cháu trai của Vũ Văn Thái . / nói nhỏ với tiểu thư /
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Vậy thì phải làm sao đây, hắn nghe được câu chuyện của chúng ta rồi có cần phải ...... / đưa tay xẹt ngang cổ/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
/ giơ tay ngăn cản những gì Cúc Nhi sắp nói, ngồi xổm xuống quan sát, lấy khăn tay giúp hắn lau đi vết máu trên mặt / . Nhìn khuôn mặt này xem, thật dễ nhìn nếu để hắn chết ở đây thì đáng tiếc quá . / cười/
Cúc Nhi
Cúc Nhi
Tiểu thư / bất đắc dĩ kêu/
Trúc Nhi
Trúc Nhi
/ Trúc Nhi hiểu ý tìm thuốc mang theo bên người, đưa cho tiểu thư/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Trúc Nhi / gật đầu ý bảo/
Trúc Nhi
Trúc Nhi
/ hiểu ý giải y phục của thiếu niên , tìm miệng viết thương/ công tử đắt tội rồi.
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
/ cầm viên thuốc níu cằm hắn xuống nhét viên thuốc vào, cầm bình nước đưa hắn uống/ Thuốc này cầm máu tốt lắm đó.
Sau khi giải y phục thấy rất nhiều vết bầm tím và nhàn nhạt kiếm thương trải dài trên thân thể hắn
Trúc Nhi
Trúc Nhi
/ xem xét/ tiểu thư vết thương do kiếm gây ra, may mắn không sâu lắm, đã uống thuốc cầm máu rồi nên sẽ không có vấn đề gì / định lấy thuốc để băng bó vết thương/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
đưa thuốc đây cho ta làm cho / cười, thấy hắn nãy giờ im lặng nhìn ,nàng liền nổi ý xấu /
Trúc Nhi
Trúc Nhi
/ bấc đắc dĩ, nhìn sang Vũ Văn Hộ với ánh mắt thương hại như nói rằng / * công tử tự cầu phúc đi *
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
/ cười tủm tỉm nhìn hắn, mở nắp bình thuốc cằm rắc rắc, cố ý đụng vào miệng vết thương /
Vũ Văn Hộ
Vũ Văn Hộ
Tê tê / hút khí, âm thanh đầu tiên hắn phát ra sau khi gặp Tử Khuynh, nhìn khuôn mặt xinh đẹp có vẻ non nớt nhưng chắc chắn khi lớn lên là một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành. Quanh mũi thoang thoảng hương thơm của nàng, thân thể hắn dần dần hồi phục sức lực/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi à. Hử nhìn gì mà nhìn , nhìn chằm chằm vào bổn cô nương như vậy chính là mất lịch sự đó. /cười /
Vũ Văn Hộ
Vũ Văn Hộ
Ta tên Vũ Văn Hộ / vẫn nhìn chằm chằm/
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Ta biết rồi.
Vũ Văn Hộ
Vũ Văn Hộ
/Thấy nàng không có ý định giới thiệu tên , liền hỏi/ Cô nương tên gì ?
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Ngươi ngay cả tên của ta cũng không thể biết được thì sau này cũng chẳng có cơ hội gặp gỡ đâu./ đứng dậy quay lưng rời đi/
Vũ Văn Hộ
Vũ Văn Hộ
* âm thanh của nàng thật dễ nghe làm sao*
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
Hôm nay ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi còn lại ngươi tự lo liệu đi thôi, thuốc ta lưu lại này nhớ bôi mỗi ngày để nếu không sẽ lưu lại sẹo đấy. Ngươi xinh đẹp như vậy để lại sẹo sẽ khó coi đấy.
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
/ xoay lưng nói / Trong thời đại này chưa có địa vị chưa có quyền lực trong tay thì phải hiểu được nhẫn nhịn giấu giốt che giấu mũi nhọn , xuất thân nghèo giàu sang hèn không hề quan trọng ,anh hùng không hỏi xuất thân bởi vì lịch sử là do người thắng viết. Hôm nay ta đã tốn công cứu ngươi ta không muốn bản thân làm việc vô ích, cũng không muốn ngươi chưa báo đáp ta mà đã chết, cố gắng sống đi nhé.
Độc Cô Tử Khuynh
Độc Cô Tử Khuynh
/ dẫn theo Mai Nhi và Cúc Nhi xuống núi trở lại chùa đại giác /.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play