Chương 12: Nhà Hát (4)

Hạ Vĩnh Thành lúng túng trước câu nói đó, anh cảm thấy kế hoạch của mình đã phản tác dụng. Tư Mã Luân nói “Cậu nên biết, con người là một con rối cao cấp, vì sao à? Bởi vì chúng ta không thể điều khiển họ trực tiếp bằng dây. À, trừ khi lúc đó họ đã bại liệt và không di chuyển nổi.”

Quan sát thái độ của Hạ Vĩnh Thành một lúc, Tư Mã Luân kể một câu chuyện “Ngày xưa, ở gần làng Bồng Lâm, từng có một chàng trai nghèo,tính tình hiền lành, chăm chỉ. Một hôm nọ, tai họa đã từ trên trời rơi xuống.”

Hạ Vĩnh Thành chăm chú lắng nghe câu chuyện.

“Một phú ông họ Hoàng một mình đi ngang qua nhà của chàng trai. Ông hỏi cậu rằng cuộc sống của người nghèo thế nào. Ra là Hoàng phú ông quá buồn chán với cuộc sống giàu sang nên rời làng Bồng Lâm để tới xem cuộc sống của những người phía dưới. Chàng trai vốn tính thật thà, kể ông nghe chi tiết cuộc sống của mình, không phải để than thở, chỉ là có sao nói vậy thôi. Nói là nghèo nhưng cũng không đến mức quá bi thảm, có điều Hoàng phú ông cả đời chỉ thấy hạnh phúc nên vô cùng xúc động với hoàn cảnh của anh ta. Thế là ngay lập tức, không hề nghĩ ngợi, vị phú ông lấy hết tiền bạc và vòng vàng trên người tặng cho chàng trai.”

“Thế thì đây là phúc chứ sao lại là họa được?” Hạ Vĩnh Thành lấy làm lạ.

“Họa từ phúc mà ra.” Tư Mã Luân nói rồi cho thời gian để anh suy đoán, tiếc là Hạ Vĩnh Thành không hiểu được.

Cuối cùng, Tư Mã Luân đưa ra đáp án “Hoàng phú ông đã chết ở trong rừng trên đường trở về.”

“Vậy thì, theo lập luận thông thường, người ta sẽ nghi ngờ chàng trai đã ra tay cướp của giết người.” Hạ Vĩnh Thành vỡ lẽ, là cảnh sát, anh biết những suy luận cơ bản đó.

“Không phải nghi ngờ, họ kết luận.” Tư Mã Luân sửa lại.

“Dù tìm thấy tiền bạc và vòng vàng của Hoàng phú ông trong nhà chàng trai, nhưng chẳng lẽ chỉ có vậy mà kết luận được sao?” Hạ Vĩnh Thành cho rằng như vậy quá vội vàng.

“Sao lại không nhỉ? Ngôi nhà của chàng trai đó cách biệt, không ai biết cuộc gặp giữa anh ta và Hoàng phú ông. Và Hoàng phú ông rời làng cũng không ai biết ông đi đâu, vì ông lén đi mà, đâu có kể với mọi người mình đi đâu làm gì. Còn cái câu chuyện mà chàng trai kể ra thì mấy ai tin nổi chứ.” Tư Mã Luân nói.

“Vậy là chàng trai đó đã bị bắt giam.” Hạ Vĩnh Thành đoán.

“Giá mà anh ta có phúc như vậy.” Tư Mã Luân lắc đầu.

Phúc biến thành họa, họa biến thành phúc, Hạ Vĩnh Thành ngày càng không hiểu ý của Tư Mã Luân.

“Để tôi giải thích nhé, nếu bị bắt thì chàng trai còn có cơ hội chỉ phản ngồi tù, hay ít nhất thì sẽ bị xử tử.”

“Thế cái gì tệ hơn xử tử?”

“Sự phán xét của những con rối.” Tư Mã Luân đáp “Tôi có một câu chuyện khác thế này, và cũng từng dựng thành kịch rối rồi. Một kẻ độc ác nhờ cái mác lương thiện cùng bản tính gian xảo, đã ra tay giết người mà khiến người ta không tìm được chứng cứ nào chống lại hắn. Được một lần, lại có lần hai và lần ba, mạng sống của mọi người đều bị đe dọa. Cuối cùng, ác giả ác báo, hắn bị người dân bắt được và hành quyết, trải qua những cực hình đau khổ. Hắn càng trả giá, sự phấn khích của người trả thù càng lên cao.”

Hạ Vĩnh Thành đã hiểu được câu chuyện mà Tư Mã Luân muốn kể “Và người dân làng Bồng Lâm đã làm theo vở kịch đó?”

Phóng ánh nhìn ra khán đài, Tư Mã Luân gật đầu “Khi đứng ở đây quan sát, tôi biết tâm hồn của họ đã được nối dây và chịu sự điều khiển. Vẻ mặt của những con rối đó như kiểu cuối cùng cũng đã biết mình cần làm gì. Nhưng họ biết gì chứ? Họ chỉ là những con rối thôi.”

Vẻ tự mãn vì kế hoạch hại người đó khiến Hạ Vĩnh Thành hết sức khinh bỉ, so với Sở Bá thì tâm địa của người này còn đáng sợ hơn. Có một điều Hạ Vĩnh Thành vẫn chưa nắm rõ “Về câu chuyện đầu tiên, làm thế nào ông biết được? Chẳng lẽ ông đã chứng kiến nhưng cố tình làm ngơ không ra làm chứng?”

“Cậu nói cậu là cảnh sát? Là công việc điều tra tội phạm phải không? Thế thì cậu đừng hỏi câu nông cạn như vậy.”

Hạ Vĩnh Thành vẫn chưa hiểu ý Tư Mã Luân, hắn đành nói thẳng “Hoàng phú ông là do tôi giết.”

“Cái gì? Tại sao?”

“Lại hỏi những câu nông cạn rồi. Để một vở diễn thành công tốt đẹp thì cần bước chuẩn bị đúng không? Tôi gợi ý tưởng này cho Hoàng phú ông, và sau đó giết ông ta, tôi cũng là người đã cố thuyết phục để chàng trai đó không bị kết tội.” Tư Mã Luân nói hết tất cả.

Hạ Vĩnh Thành hiểu ra, tất cả chỉ là một vở kịch, mà con người chính là con rối.

Tư Mã Luân thích thú với vẻ mặt bàng hoàng của Hạ Vĩnh Thành. Hắn lại đưa mắt nhìn xuống khán đài. “Bọn rối này thật sự đã tạo ra những vở diễn tuyệt đỉnh, để tôi kể cậu nghe thêm một câu chuyện.”

Hạ Vĩnh Thành không có tâm trạng nghe thêm những chiến tích của Tư Mã Luân nữa, anh nhận thấy lúc này là lúc hắn sơ suất nhất, liền lấy lá bùa của Sử Bá dán lên lưng hắn.

Chapter
1 Chương 1: Ngôi Làng Ma Quái
2 Chương 2: Buổi Hẹn
3 Chương 3: Buổi Hẹn (2)
4 Chương 4: Làng Bồng Lâm (1)
5 Chương 5: Làng Bồng Lâm (2)
6 Chương 6: Làng Bồng Lâm (3)
7 Chương 7: Làng Bồng Lâm (4)
8 Chương 8: Làng Bồng Lâm (5)
9 Chương 9: Nhà Hát (1)
10 Chương 10: Nhà Hát (2)
11 Chương 11: Nhà Hát (3)
12 Chương 12: Nhà Hát (4)
13 Chương 13: Làng Bồng Lâm (6)
14 Chương 14: Làng Bồng Lâm (7)
15 Chương 15: Làng Bồng Lâm (8)
16 Chương 16: Làng Bồng Lâm (9)
17 Chương 17: Nhà Hát (5)
18 Chương 18: Nhà Hát (6)
19 Chương 19: Nhà Hát (7)
20 Chương 20: Nhà Hát (8)
21 Chương 21: Làng Bồng Lâm (10)
22 Chương 22: Quá Khứ (1)
23 Chương 23: Quá Khứ (2)
24 Chương 24: Quá Khứ (3)
25 Chương 25: Quá Khứ (4)
26 Chương 26: Làng Bồng Lâm (11)
27 Chương 27: Làng Hoa Lệ (1)
28 Chương 28: Làng Hoa Lệ (2)
29 Chương 29: Làng Hoa Lệ (3)
30 Chương 30: Làng Hoa Lệ (4)
31 Chương 31: Làng Hoa Lệ (5)
32 Chương 32: Làng Hoa Lệ (6)
33 Chương 33: Làng Hoa Lệ (7)
34 Chương 34: Làng Hoa Lệ (8)
35 Chương 35: Nhà Hát (9)
36 Chương 36: Nhà Hát (10)
37 Chương 37: Nhà Hát (11)
38 Chương 38: Làng Bồng Lâm (12)
39 Chương 39: Làng Bồng Lâm (13)
40 Chương 40: Làng Bồng Lâm (14)
41 Chương 41: Làng Bồng Lâm (15)
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Ngôi Làng Ma Quái
2
Chương 2: Buổi Hẹn
3
Chương 3: Buổi Hẹn (2)
4
Chương 4: Làng Bồng Lâm (1)
5
Chương 5: Làng Bồng Lâm (2)
6
Chương 6: Làng Bồng Lâm (3)
7
Chương 7: Làng Bồng Lâm (4)
8
Chương 8: Làng Bồng Lâm (5)
9
Chương 9: Nhà Hát (1)
10
Chương 10: Nhà Hát (2)
11
Chương 11: Nhà Hát (3)
12
Chương 12: Nhà Hát (4)
13
Chương 13: Làng Bồng Lâm (6)
14
Chương 14: Làng Bồng Lâm (7)
15
Chương 15: Làng Bồng Lâm (8)
16
Chương 16: Làng Bồng Lâm (9)
17
Chương 17: Nhà Hát (5)
18
Chương 18: Nhà Hát (6)
19
Chương 19: Nhà Hát (7)
20
Chương 20: Nhà Hát (8)
21
Chương 21: Làng Bồng Lâm (10)
22
Chương 22: Quá Khứ (1)
23
Chương 23: Quá Khứ (2)
24
Chương 24: Quá Khứ (3)
25
Chương 25: Quá Khứ (4)
26
Chương 26: Làng Bồng Lâm (11)
27
Chương 27: Làng Hoa Lệ (1)
28
Chương 28: Làng Hoa Lệ (2)
29
Chương 29: Làng Hoa Lệ (3)
30
Chương 30: Làng Hoa Lệ (4)
31
Chương 31: Làng Hoa Lệ (5)
32
Chương 32: Làng Hoa Lệ (6)
33
Chương 33: Làng Hoa Lệ (7)
34
Chương 34: Làng Hoa Lệ (8)
35
Chương 35: Nhà Hát (9)
36
Chương 36: Nhà Hát (10)
37
Chương 37: Nhà Hát (11)
38
Chương 38: Làng Bồng Lâm (12)
39
Chương 39: Làng Bồng Lâm (13)
40
Chương 40: Làng Bồng Lâm (14)
41
Chương 41: Làng Bồng Lâm (15)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play