[Diệp Lâm Anh X Trang Pháp] Luôn Có Giáo Viên Muốn Mời Phụ Huynh [COVER]

[Diệp Lâm Anh X Trang Pháp] Luôn Có Giáo Viên Muốn Mời Phụ Huynh [COVER]

Chương 1: Cô Diệp, Trùng Hợp Quá

Zô truyện bà con ơi
____________________
Diệp Lâm Anh (Cô): Nguyễn Diệp Anh Trang Pháp (nàng): Nguyễn Phạm Thùy Trang
Trời làm cơn mưa vào ban chiều, mức nhiệt vào thu thất bại của TPHCM cũng giảm xuống, bên ngoài nổi gió, cảm giác lành lạnh, lá cây bị gió thổi xào xạc, những hạt nước mưa rơi từ trên lá xuống đất.
Buổi kiểm tra giữa kì vừa kết thúc, Diệp Lâm Anh hẹn vài người bạn tụ tập cùng nhau.
Ánh đèn trong quán bar được chỉnh tối đi, phát những thứ âm nhạc trữ tình chậm rãi, trong không khí là mùi nước hoa cùng mùi son phấn quện vào nhau, khắp nơi đều lan tràn mùi hoocmon ám muội.
NovelToon
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Cũng coi như là thi xong rồi, tôi có thể tạm nghỉ mấy ngày.
Diệp Lâm Anh giống như nữ vương được mọi người ngồi vây quanh, chiếc váy đỏ rực giống như ngọn lửa, cổ áo chữ V khoét sâu tôn lên chiếc cổ thon dài, vô cùng gợi cảm yêu mị.
Vừa nói vừa rót rượu cho bản thân.
Bạn bè cũng cười đùa, tôi một câu cậu một câu.
Bạn 1
Bạn 1
Đã nói với cậu là làm giáo viên mệt lắm, còn dạy cấp hai, phản nghịch nhất khó quản nhất, có thể kiên trì những ba năm đã là không tệ rồi.
Bạn 2
Bạn 2
Đúng thế, Cún, nhà cậu cũng đâu thiếu tiền, tự làm tình làm tội thế làm gì, nếm mùi mới mẻ xong thì tạm biệt sớm đi.
Bạn 1
Bạn 1
Với điều kiện của cậu mà làm giáo viên thì đúng là lãng phí.
Diệp Lâm Anh uống một ngụm rượu, khóe môi khẽ cong lên, lười biếng nói:
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Vẫn chưa chán, đợi chán rồi tạm biệt vẫn chưa muộn.
Mọi người cười đùa, mồm năm miệng mười, nói mãi nói mãi, chủ đề lại chuyển sang một vấn đề mới.
Chỉ một lúc, không ngừng có mỹ nữ tới bắt chuyện.
Những người này, lớp trang điểm quá dày đẫm vị trần tục, không trang điểm đậm thì còn quá non nớt, còn có người cắt đầu đinh ngậm điếu thuốc, không phân biệt được là nam hay nữ. Diệp Lâm Anh không có hứng thú, tất cả đều bị từ chối, không có ngoại lệ.
Trên sân khấu, mấy cô gái xinh đẹp thân hình thon thả đang lắc lư theo tiết tấu âm nhạc, từng cặp từng cặp, vô cùng thân mật.
Ánh mắt Diệp Lâm Anh di chuyển, tìm kiếm con mồi khắp nơi.
Một lúc sau, ánh mắt của cô dừng lại.
Trong góc, có một người phụ nữ lặng lẽ ngồi một mình, tóc dài buông xoã, mái tóc với màu hồng nổi bật giữa đám đông, ngũ quan lạnh lùng, bộ đồ tây màu trắng lão luyện trên người rất không phù hợp với không khí xung quanh.
Bên cạnh đều là hai ba người một bàn, duy chỉ xung quanh người này lạnh lẽo, hiển nhiên là cô đơn không thôi, không giống như tới tìm niềm vui, mà giống như tình cảm thất bại nên tới mua say.
Nhưng, rất hợp khẩu vị của bản thân.
Diệp Lâm Anh thuộc phái hành động, suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, người đã cầm ly rượu đi về bên đó, bạn bè phía sau gọi, nhưng cô giả vờ như không nghe thấy.
Âm nhạc nhẹ nhàng khoan khoái, ánh đèn càng thêm tối, không khí dần dần đặc sắc.
Thùy Trang ngồi uống một lúc, rồi đặt ly rượu không xuống, nhắm mắt, ngón trỏ khẽ xoa bóp huyệt thái dương, âm nhạc này có hiệu quả giúp người ta thả lỏng, lúc này tâm trạng nàng rất khoan khoái, có chút say sưa, rất nhàn nhã.
Đột nhiên bên tai có tiếng gió, cảm nhận có người ngồi xuống, nàng mở mắt ra, quay đầu, một khuôn mặt tươi cười ấm áp trong trẻo lọt vào trong tầm mắt.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Một mình à?
Diệp Lâm Anh nhướng mày.
Khi tới gần, Diệp Lâm Anh ngửi được một mùi hương gỗ nhàn nhạt, giống như mùi quýt lạnh, lại giống như mùi đàn hương nồng đượm, rất lạnh, cũng rất mê người, là mùi hương vô cùng cao cấp, có một loại cảm giác nhẹ bẫng, quẩn quanh bên đầu mũi cô.
Cũng đúng vào lúc này, đèn trên sân khấu lướt qua, khiến cô nhìn rõ hơn.
Một khuôn mặt thành thục lí trí, mặt mày lạnh lẽo, đôi mắt to tròn, sống mũi cao cao, môi mỏng lại tươi trên lớp trang điểm nhạt vừa vặn, sạch sẽ lại tinh tế, rất hợp lòng người.
Bộ đồ tây màu trắng rất vừa người, bên trong là chiếc áo sơ mi màu tím nhạt, cổ tàu, cúc áo được cài tới cúc cuối cùng, hoàn hảo đóng lại, che chắn rất nghiêm ngặt, không lộ ra bất kì phong cảnh nào.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Tôi cũng một mình.
Diệp Lâm Anh dịu dàng cười lên, nói dối không đỏ mặt.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Uống một ly không?
Ánh mắt của Thùy Trang tối đi, không lên tiếng.
Trong quán bar có người tới bắt chuyện là chuyện thường tình, tối nay không biết Thùy Trang đã từ chối bao nhiêu người, nhưng duy chỉ có người này, vừa ngồi xuống liền mở miệng nói chuyện, không cho người ta sản sinh ra suy nghĩ đuổi người.
Thấy Thùy Trang không đáp, Diệp Lâm Anh coi như là ngầm thừa nhận, liền gọi nhân viên phục vụ mở một chai Baikal, rót hai phần ba ly cho nàng, rồi đưa sang.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Tôi mời chị.
Thùy Trang ngẩn ra nhìn cổ tay trắng bóc của người kia, chậm chạp mấy giây mới nhận lấy.
Nồng độ cồn rất cao, cho dù nàng thường xuyên phải tiếp khách, nhưng chỉ hai ba ly đã cảm thấy say. Thùy Trang uống rượu rất dễ hiện lên mặt, chỉ một lúc, từ gò má tới vành tai đều hiện lên màu hoa đào đẹp đẽ.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Đóng cúc chặt thế này, không nóng à?
Thùy Trang (Trang Pháp)
Thùy Trang (Trang Pháp)
...
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Tôi giúp chị cởi ra nhé.
Vô tri vô giác, Diệp Lâm Anh nhích lại gần, vai của hai người xích lại gần nhau.
Thùy Trang rũ mắt liếc một cái, không phản ứng. Diệp Lâm Anh liền không khách sáo nữa, cẩn thận chậm rãi chạm vào cúc áo kia – Ngụy trang cấm đoán, che giấu toàn bộ bí mật bên dưới.
Diệp Lâm Anh quan sát ánh mắt của Thùy Trang, thấy không có gì khác thường, lá gan ngày càng lớn, ngoắc lấy cúc áo cởi ra hai nút, ngón trỏ đè lên lỗ cúc, khẽ trượt một cái.
Phong cảnh màu tuyết nho nhỏ thấp thoáng có thể nhìn thấy bên dưới, khiến người ta liên tưởng...
Diệp Lâm Anh níu lấy cúc áo, khẽ nói:
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Lần sau tới quán bar, đừng mặc thế này, dễ dẫn dụ sói.
Hơi thở mang theo mùi rượu, vừa nóng vừa gấp, phả lên trên vành tai ngứa ngáy, Thùy Trang nghiêng đầu, cuối cùng lên tiếng:
Thùy Trang (Trang Pháp)
Thùy Trang (Trang Pháp)
Cô đang nói chính mình à?
Âm thanh vừa trong vừa chín chắn, giống như dòng nước róc rách chảy sau ngày đông tuyết tan, có chút lành lạnh, không thể diễn tả thành lời.
Diệp Lâm Anh cảm thấy tối nay nhặt được bảo bối, mọi phương diện của người này đều phù hợp với sở thích của cô, không phát sinh chuyện gì đó thì thật có lỗi với bản thân.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Đúng thế.
Cô nhắm mắt, thở ra hơi thở nóng bỏng từ miệng.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Tôi là sói.
Một nụ hôn dịu dàng rơi trên vành tai.
Cơ thể Thùy Trang căng cứng, nắm chặt lấy ly rượu, trái tim kịch liệt rung động, thiếu chút nữa không khống chế được sự kích động kia.
Gần đây áp lực công việc quá lớn, Thùy Trang tới đây đơn thuần chỉ muốn uống rượu, thả lỏng một chút, quán bar Lesbian đều là phụ nữ, an toàn cao hơn nhiều so với quán bar dị tính, huống hồ vốn dĩ bản thân cũng là cong.
Nhưng, bản thân đã cô đơn rất lâu, vô cùng mẫn cảm, rất dễ xảy ra phản ứng, cộng thêm kích thích từ cồn, cả người đều đang bay bổng.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Bao lâu chưa làm rồi, hửm?
Diệp Lâm Anh dễ dàng nhìn ra, sớm biết Thùy Trang sẽ không kháng cự, vô thức càng thêm càn rỡ.
Người phụ nữ trưởng thành bảo thủ kìm nén dục vọng, là kiểu có mùi vị nhất khi nếm thử.
Những nụ hôn dày đặc rơi trên tóc mai, vành tai, thậm chí là cả chân tóc, mỗi nơi đều chôn vùi ngọn lửa đang không ngừng chuyển động, dường như lúc nào cũng có thể bùng cháy lên ở một góc không bắt mắt, nuốt chửng lấy toàn bộ lí trí.
Diệp Lâm Anh khẽ dùng sức, kéo hai cúc áo hình tròn, Thùy Trang đột nhiên tỉnh táo, nắm lấy bàn tay kia.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Sao thế, không thích?
Diệp Lâm Anh cười lên.
Trong quá trình săn mồi của cầm thú, luôn muốn hưởng thụ niềm vui khi con mồi săn được giãy chết.
Thùy Trang mặt đỏ tía tai, men rượu xông lên não, tuy ý thức tỉnh táo, nhưng hành động lại chậm chạp, vô tri vô giác thả lỏng tay ra.
Ánh đèn mông lung, tình ý đang nồng.
Hai người ở trong góc tối tăm, ôm ấp, hôn nhau, giống như tia lửa rơi vào củi khô, trong mê muội, không còn quan tâm tới bất kì điều gì, từ nhàn nhạt nếm thử tới đi sâu đuổi bắt, khó lòng tách ra.
Diệp Lâm Anh thổi một hơi bên tai Thùy Trang, âm thanh mềm mại:
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Đừng đè nén bản thân, đều là người trưởng thành.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Đi, tới khách sạn.
Một đêm phóng túng, ánh mặt trời sáng rực.
Diệp Lâm Anh bị đồng hồ báo thức gọi dậy, chậm chạp bò dậy khỏi chăn, xoa chiếc cổ đau đớn, cầm điện thoại lên nhìn, thứ sáu, bảy giờ đúng.
Rèm cửa chưa kéo ra, ánh mặt trời đã càn rỡ chiếu vào, một khoảng vàng lớn vô cùng chói mắt. Trong phòng rất yên tĩnh, vị trí bên cạnh đã trống không, chỉ có chăn gối hỗn loạn nhắc nhở cô, mọi chuyện tối qua không phải là cơn mơ.
Vốn tưởng rằng người kia lạnh lùng không dễ tiếp cận, nhưng không ngờ khi phóng túng còn nhiệt tình hơn bản thân, hai tay bị trói buộc, nín nhịn chịu đựng, nhưng không chịu phát ra lấy một âm thanh, tất cả sự chủ động đều dùng ngôn ngữ cơ thể biểu đạt, vô cùng mê hoặc.
Hương vị đó đã nếm qua một lần thì khó mà quên được.
Diệp Lâm Anh tự nhiên nhớ lại, duỗi lưng, nhặt nội y vắt trên đầu giường, ánh mắt lướt một vòng, nhìn thấy bên gối dường như có thứ gì đó đang phản quang. Cô cúi đầu quan sát thật kĩ, là một chiếc khuyên tai xinh xắn.
Tối qua cô chê khuyên tai cản trở, sẽ làm rách môi, bảo người kia tháo xuống, không ngờ làm rơi một chiếc ở đây. Từ đó có thể thấy đối phương đi rất vội, những thứ có đôi có cặp, thiếu mất một chiếc cũng không để ý.
Diệp Lâm Anh nhặt khuyên tai lên, đặt trong lòng bàn tay, khuyên tai giọt nước trong suốt lấp lánh dưới ánh mặt trời, màu sắc sạch sẽ, đột nhiên trong lòng sinh ra chút cảm giác tiếc nuối. Hai người không biết tên họ, cũng không lưu lại cách thức liên lạc, trong biển người, có lẽ cả đời này sẽ không gặp lại, chỉ còn lại chiếc khuyên tai bị rơi lại này làm vật kỉ niệm.
Cô cất khuyên tai vào túi xách, mặc quần áo xong liền đi đánh răng rửa mặt, rồi rời khỏi khách sạn.
8 giờ 10 phút, Diệp Lâm Anh lái xe vào trường trung học cơ sở.
NovelToon
Cô đã đi dạy ở ngôi trường này được ba năm, tháng Sáu năm nay vừa tuyển được khóa học sinh tốt nghiệp đầu tiên của bản thân, sau đó được thăng chức làm chủ nhiệm lớp, tháng Chín khai giảng dẫn dắt lứa học sinh lớp 7, những chuyện phải làm rõ ràng nhiều hơn, phức tạp hơn trước kia rất nhiều.
Buổi sáng là lễ khai mạc hội thao, lãnh đạo ở trên thao thao bất tuyệt, giáo viên và học sinh bên dưới ngồi phơi dưới ánh mặt trời, diễn thuyết xong bắt đầu căng cờ hô khẩu hiệu, sau đó bắt đầu biểu diễn văn nghệ, ồn ào náo nhiệt tới 11 giờ mới kết thúc.
Buổi chiều là cuộc họp phụ huynh, học sinh có tham gia thi đấu thì ở lại, không có thì có thể về nhà nghỉ cuối tuần.
Lớp 7-2, học sinh trực nhật đã quét dọn phòng học sạch sẽ, Diệp Lâm Anh bảo lớp trưởng tới giúp đỡ, hai người kê ghế đang đặt trên bàn xuống, đóng cửa sau, dùng phấn màu hồng viết lên bảng đen ba chữ "Họp Phụ Huynh."
Tới khoảng hai rưỡi chiều, phụ huynh lần lượt tới nơi.
Lớp trưởng ngồi ở hàng đầu tiên gần với bục giảng, phía sau có một tờ danh sách kí tên và một chiếc bút, mỗi phụ huynh tới đây đều phải kí tên vào sau tên của con em mình, sau đó tới chỗ giáo viên nhận bảng kết quả học tập, sau đó tùy tiện tìm một chỗ để ngồi.
Lần đầu tiên Diệp Lâm Anh tổ chức cuộc họp phụ huynh, có ý muốn quen mặt mọi người.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Anh là?
Ông Châu
Ông Châu
Chào cô, tôi là bố của em Châu Vũ Tường.
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Vâng, anh kí tên đi.
Bà Quách
Bà Quách
Là cô Diệp đúng không? Tôi là mẹ của em Quách Thu Dĩnh, ban nãy suýt chút nữa thì đi nhầm sang lớp bên rồi, ha ha....
Một người phụ nữ trung niên vào lớp, ngại ngùng cười với cô.
Diệp Lâm Anh cười cười, nói không sao, biểu thị người đó kí tên, rồi cúi đầu lấy bảng thành tích.
Bên ngoài hành lang truyền tới tiếng giày cao gót rõ ràng rất có lực, từ xa tiến gần, đi tới phòng học, sau đó, trong phòng lan tràn mùi hương lành lạnh quen thuộc.
Giống như mùi quýt lạnh, lại giống như mùi đàn hương nồng.
Tay Diệp Lâm Anh khựng lại, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Khoảnh khắc đó, bốn mắt nhìn nhau.
Thùy Trang (Trang Pháp)
Thùy Trang (Trang Pháp)
Cô giáo Diệp, trùng hợp quá.
Hot

Comments

Quỳnh Ngân

Quỳnh Ngân

đổi tên fic hả qua nick khác đọc không tìm đc truyện luôn =))

2024-05-31

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cô Diệp, Trùng Hợp Quá
2 Chương 2: Họp Phụ Huynh
3 Chương 3: Muốn Hôn
4 Chương 4: Thăm Nhà
5 Chương 5: Rất Xứng
6 Chương 6: Gọi Mẹ Em Tới Đây
7 Chương 7: Nhất Kiến Chung Tình
8 Chương 8: Ôm Chặt
9 Chương 9: Bồi Thường
10 Chương 10: Mẹ Không Ở Nhà
11 Chương 11: Nhiệt Độ Lòng Bàn Tay
12 Chương 12: Run Rẩy
13 Chương 13: Mặc Người Xâu Xé
14 Chương 14: Giữ Khoảng Cách
15 Chương 15: Không Nhìn Lầm Người
16 Chương 16: Ghen
17 Chương 17: Để Tâm
18 Chương 18: Không Lừa Chị
19 Chương 19: Mua Chuộc
20 Chương 20: Không Dám Đối Diện
21 Chương 21: Đắn Đo
22 Chương 22: Say Rượu
23 Chương 23.1: Tôi Giúp Chị
24 Chương 23.2: Bạn Gái
25 Chương 24: Lửa Giận
26 Chương 25: Rơi Xuống Hố
27 Chương 26: Trái Tim Ngứa Ngáy
28 Chương 27: Thích
29 Chương 28: Chị Sẽ Bằng Lòng
30 Chương 29: Mùi Hương Của Chị
31 Chương 30: Đau Lòng
32 Chương 31: Chịu Đòn
33 Chương 32: Dụ Dỗ
34 Chương 33: Rung Động
35 Chương 34: Không Xứng
36 Chương 35: Bưu Thiếp
37 Chương 36: Ấm Áp
38 Chương 37: Nghĩ Nhiều
39 Chương 38: Sợ Mất Chị
40 Chương 39: Nếu Chị Bằng Lòng
41 Chương 40: Thay Thuốc
42 Chương 41: Rất Thơm
43 Chương 42: Đáng Để Luyến Lưu
44 Chương 43: Hẹn
45 Chương 44: Chị Ở Đâu, Tôi Sẽ Ở Đó
46 Chương 45: Cho Tôi Một Lời Giải Thích
47 Chương 46: Chỉ Để Mình Em Thấy
48 Chương 47: Bữa Sáng
49 Chương 48: Dịu Dàng
50 Chương 49: Chung Chăn Chung Gối
51 Chương 50: Một Nhà Ba Người
52 Chương 51: Định Mệnh
53 Chương 52: Nơi Này Cũng Là Nhà Chị
54 Chương 53: Giáo Dục
55 Chương 54: Giống Đôi Mắt Em
56 Chương 55: Quá Khứ
57 Chương 56: Không Cho Nổi
58 Chương 57: Làm Nũng
59 Chương 58: Thẳng Thắn
60 Chương 59: Vì Chị Xứng Đáng
61 Chương 60: Mối Tình Đầu
62 Chương 61: Rất Mê Hoặc
63 Chương 62: Không Có Bạn Gái
64 Chương 63: Thất Vọng
65 Chương 64: Tin Tưởng
66 Chương 65: Gặp Nguy
67 Chương 66: Không Thể Rời Xa
68 Chương 67: Sinh Nhật
69 Chương 68: Quà
70 Chương 69: Thăng Chức
71 Chương 70: Tang Lễ
72 Chương 71: Cãi Nhau
73 Chương 72: Thoảng Qua Như Mây Khói
74 Chương 73: Không Cần Nàng Nữa
75 Chương 74: Em Mệt Rồi
76 Chương 75: Muốn Thăm Em
77 Chương 76: Quá Khứ
78 Chương 77: Chốn Cũ
79 Chương 78: Chị Đợi Em Thừa Nhận
80 Chương 79: Mẹ Có Yêu Cô Diệp Không Ạ?
81 Chương 80: Đời Này Chỉ Cần Một Người
82 Chương 81: Dạ Tiệc
83 Chương 82: Buổi Trình Diễn
84 Chương 83: Không Thể Mất Em
85 Chương 84: Em Yêu Chị
86 Chương 85: Mơ Đẹp
87 Chương 86: Báo Cáo
88 Chương 87: Mẹ Nói Nhớ Cô
89 Chương 88: Ngoại Quốc
90 Chương 89: Không Vứt Bỏ Em
91 Chương 90: Trùng Phùng
92 Chương 91: Làm Mẹ Nhỏ Của Con Gái Chị
93 Chương 92: Bạn Gái
94 Chương 93: Cô Vợ Nhỏ Ngượng Ngùng
95 Chương 94: Lại Chọc Giận Mẹ
96 Chương 95: Xấu Hổ
97 Chương 96: Không Đứng Đắn
98 Chương 97: Sẽ Không Để Chị Khó Xử
99 Chương 98: Gọi Chị
100 Chương 99: Người Một Nhà
101 Chương 100: Mẹ Con Cãi Nhau
102 Chương 101: Xem Biểu Diễn
103 Chương 102: Người Trong Tim
104 Chương 103: Sinh Nhật Cầu Hôn
105 Chương 104: Có Muốn Ở Văn Phòng Hay Không?
106 Chương 105: Muốn Nuông Chiều Em
107 Chương 106: Chiều Hư
108 Chương 107: Sắp Kết Hôn Rồi
109 Chương 108: Hôn Lễ (END)
110 Ngoại Truyện 1: Diệp Lâm Anh x Trang Pháp
111 Ngoại Truyện 2: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
112 Ngoại Truyện 3: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
113 Ngoại Truyện 4: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
114 Ngoại Truyện 5: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Cô Diệp, Trùng Hợp Quá
2
Chương 2: Họp Phụ Huynh
3
Chương 3: Muốn Hôn
4
Chương 4: Thăm Nhà
5
Chương 5: Rất Xứng
6
Chương 6: Gọi Mẹ Em Tới Đây
7
Chương 7: Nhất Kiến Chung Tình
8
Chương 8: Ôm Chặt
9
Chương 9: Bồi Thường
10
Chương 10: Mẹ Không Ở Nhà
11
Chương 11: Nhiệt Độ Lòng Bàn Tay
12
Chương 12: Run Rẩy
13
Chương 13: Mặc Người Xâu Xé
14
Chương 14: Giữ Khoảng Cách
15
Chương 15: Không Nhìn Lầm Người
16
Chương 16: Ghen
17
Chương 17: Để Tâm
18
Chương 18: Không Lừa Chị
19
Chương 19: Mua Chuộc
20
Chương 20: Không Dám Đối Diện
21
Chương 21: Đắn Đo
22
Chương 22: Say Rượu
23
Chương 23.1: Tôi Giúp Chị
24
Chương 23.2: Bạn Gái
25
Chương 24: Lửa Giận
26
Chương 25: Rơi Xuống Hố
27
Chương 26: Trái Tim Ngứa Ngáy
28
Chương 27: Thích
29
Chương 28: Chị Sẽ Bằng Lòng
30
Chương 29: Mùi Hương Của Chị
31
Chương 30: Đau Lòng
32
Chương 31: Chịu Đòn
33
Chương 32: Dụ Dỗ
34
Chương 33: Rung Động
35
Chương 34: Không Xứng
36
Chương 35: Bưu Thiếp
37
Chương 36: Ấm Áp
38
Chương 37: Nghĩ Nhiều
39
Chương 38: Sợ Mất Chị
40
Chương 39: Nếu Chị Bằng Lòng
41
Chương 40: Thay Thuốc
42
Chương 41: Rất Thơm
43
Chương 42: Đáng Để Luyến Lưu
44
Chương 43: Hẹn
45
Chương 44: Chị Ở Đâu, Tôi Sẽ Ở Đó
46
Chương 45: Cho Tôi Một Lời Giải Thích
47
Chương 46: Chỉ Để Mình Em Thấy
48
Chương 47: Bữa Sáng
49
Chương 48: Dịu Dàng
50
Chương 49: Chung Chăn Chung Gối
51
Chương 50: Một Nhà Ba Người
52
Chương 51: Định Mệnh
53
Chương 52: Nơi Này Cũng Là Nhà Chị
54
Chương 53: Giáo Dục
55
Chương 54: Giống Đôi Mắt Em
56
Chương 55: Quá Khứ
57
Chương 56: Không Cho Nổi
58
Chương 57: Làm Nũng
59
Chương 58: Thẳng Thắn
60
Chương 59: Vì Chị Xứng Đáng
61
Chương 60: Mối Tình Đầu
62
Chương 61: Rất Mê Hoặc
63
Chương 62: Không Có Bạn Gái
64
Chương 63: Thất Vọng
65
Chương 64: Tin Tưởng
66
Chương 65: Gặp Nguy
67
Chương 66: Không Thể Rời Xa
68
Chương 67: Sinh Nhật
69
Chương 68: Quà
70
Chương 69: Thăng Chức
71
Chương 70: Tang Lễ
72
Chương 71: Cãi Nhau
73
Chương 72: Thoảng Qua Như Mây Khói
74
Chương 73: Không Cần Nàng Nữa
75
Chương 74: Em Mệt Rồi
76
Chương 75: Muốn Thăm Em
77
Chương 76: Quá Khứ
78
Chương 77: Chốn Cũ
79
Chương 78: Chị Đợi Em Thừa Nhận
80
Chương 79: Mẹ Có Yêu Cô Diệp Không Ạ?
81
Chương 80: Đời Này Chỉ Cần Một Người
82
Chương 81: Dạ Tiệc
83
Chương 82: Buổi Trình Diễn
84
Chương 83: Không Thể Mất Em
85
Chương 84: Em Yêu Chị
86
Chương 85: Mơ Đẹp
87
Chương 86: Báo Cáo
88
Chương 87: Mẹ Nói Nhớ Cô
89
Chương 88: Ngoại Quốc
90
Chương 89: Không Vứt Bỏ Em
91
Chương 90: Trùng Phùng
92
Chương 91: Làm Mẹ Nhỏ Của Con Gái Chị
93
Chương 92: Bạn Gái
94
Chương 93: Cô Vợ Nhỏ Ngượng Ngùng
95
Chương 94: Lại Chọc Giận Mẹ
96
Chương 95: Xấu Hổ
97
Chương 96: Không Đứng Đắn
98
Chương 97: Sẽ Không Để Chị Khó Xử
99
Chương 98: Gọi Chị
100
Chương 99: Người Một Nhà
101
Chương 100: Mẹ Con Cãi Nhau
102
Chương 101: Xem Biểu Diễn
103
Chương 102: Người Trong Tim
104
Chương 103: Sinh Nhật Cầu Hôn
105
Chương 104: Có Muốn Ở Văn Phòng Hay Không?
106
Chương 105: Muốn Nuông Chiều Em
107
Chương 106: Chiều Hư
108
Chương 107: Sắp Kết Hôn Rồi
109
Chương 108: Hôn Lễ (END)
110
Ngoại Truyện 1: Diệp Lâm Anh x Trang Pháp
111
Ngoại Truyện 2: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
112
Ngoại Truyện 3: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
113
Ngoại Truyện 4: Lan Ngọc x Quỳnh Nga
114
Ngoại Truyện 5: Lan Ngọc x Quỳnh Nga

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play