/Truyện Ngắn-BL/ Ước Hẹn Đoàn Tàu
Chap 2: Căn nhà cũ - gặp lại
------ Chap 2: Căn nhà cũ - gặp lại ------
Đi một đoạn xa, Phan Hựu Nam đã đứng trước một ngôi nhà cũ, không còn ai ở. Trong lòng anh rối bời.
Phan Hựu Nam
Chuyển đi rồi sao?
Vốn dĩ, Phan Hựu Nam về đây cái chính là để gặp lại người ấy, nhưng chuyển đi rồi cũng làm anh hụt hẫng.
Phan Hựu Nam thở dài một hơi, rồi lại kéo vali đi sâu vào trong, nhà cũ của anh ở trong đấy, cách cũng không xa.
Căn nhà nhỏ bé, cũ kĩ. Đồ vật xung quanh cũng phần nào bị mục và gỉ.
Nhưng nhìn chung quanh cũng khá sạch sẽ như mới được dọn dẹp vậy.
Không nghĩ nhiều, Phan Hựu Nam mở chốt cửa đã gỉ sét từ lâu, màu kim loại bị oxi hóa theo thời gian hằn đậm trên tay.
Căn nhà sạch sẽ đến lạ thường, đồ đạc cũng được sắp xếp ngăn nắp giống như thói quen lúc trước của anh.
Và cả những bức tranh hồi nhỏ anh cùng người ấy vẽ rồi dán lên, nó vẫn còn đó.
Phan Hựu Nam chầm chậm bước vào, nhìn ngắm mọi thứ. Hoài niệm thật đấy.
Phan Hựu Nam
Cả một chiến tích!
...
Anh là ai vậy? Sao lại tự tiện vào nhà tôi như thế?
Phan Hựu Nam giật mình, một phần do chất giọng ấy khá quen thuộc. Anh quay lại.
Phan Hựu Nam
Xin lỗi, tôi...
Cả hai đều nghẹn lại, không chút động tĩnh.
À, thì ra là cậu - tình đầu của tôi...
Phan Hựu Nam với tay muốn chạm vào người con trai trước mặt, nó chứa đầy sự áy náy từ sâu bên trong.
Nguyễn Khánh đôi mắt dần đỏ, gương mặt nghiêm nghị, thẳng tay gạt Phan Hựu Nam ra.
Nguyễn Khánh
Còn về đây làm gì nữa??
Nguyễn Khánh
Lên thành phố quen rồi, sung sướng rồi thì về làm gì!? *quát lớn*
Anh biết, dù thế nào cậu cũng không tha thứ cho mình, và càng không hi vọng cậu tha thứ.
Phan Hựu Nam im lặng, đứng nghệt ra.
Trước đó hai chúng ta như thế nào?
Comments
meo (=^・ェ・^=)
sau bao năm gặp lại, đột nhiên cảm thấy chỉ cần gọi tên, cũng mang theo day dứt
2024-02-28
3
🌷-Viên Hân
tuyệt cú mèo
2024-02-27
4
🌷-Viên Hân
hay vãi
2024-02-27
3