〘 All VietNam 〙Trái Tim Tan Vỡ
Chap 1 : Sự Tổn Thương
Tác giả
Tự nhiên trong đầu tôi vừa nảy ra ý tưởng để làm một truyện mới các bác ạ
Tác giả
Mong truyện này sẽ đỡ nhạt hơn truyện kia một xíu •́ ‿ ,•̀
Tác giả
Và cuối cùng là mong các bác ủng hộ 👍 ♡( ◡‿◡ )
Là con út của một gia tộc
Không ai khác đó chính là gia tộc Đại Việt một gia tộc với những thành tựu nổi tiếng và được mang danh khắp nơi
Nhưng mọi người nghĩ nó sẽ là một gia tộc hạnh phúc ư ?
Bên ngoài nhìn vào sẽ thấy gia tộc Đại Việt rất là yêu thương nhau nhưng....đó chỉ là một mặt giả tạo
Không ai biết được sự thật bên trong nó tàn khốc một cách quái gởn
Ở đâu đó có một cậu bé với làn da đỏ có ngôi sao năm cách trước mặt mái tóc đen óng ả đang ngồi vẽ một bức tranh...không ai khác đó chính là...
Việt Nam
Xong!! // giơ lên //
Việt Nam
Chắc chắn cha sẽ rất thích cho mà xem // phấn khởi + ôm bức tranh //
Sau đó em liền chạy đến phòng cha mình và gõ cửa
Việt Nam
Dạ là con ạ // nói vọng vào bên trong //
??? : Vào đi cửa không khóa ...❄️
Việt Nam
Người xem nè nó có đẹp không ạ // cười tươi //
Đại Nam
Tsk phiền phức....// không thèm liếc một cái //
Đại Nam
Mày chẳng được tích sự gì cả chỉ có vẽ với vẽ thì làm được gì ❄️
Đại Nam
Im miệng tao chưa cho mày lên tiếng // nhìn bằng ánh mắt ghét bỏ //
Việt Nam
// im + run rẩy //
Đại Nam
Vô dụng mày còn chẳng bằng một góc của con nhà người ta // liếc //
Đại Nam
Sinh mày ra nuôi mày chỉ tốn cơm tốn gạo...
Việt Nam
// lí nhí // C-con..xin lỗi...ạ
Đại Nam
Cút ra đi đừng để tao ngứa mắt // quay lại làm việc //
Việt Nam
Vâng...thưa cha con xin phép..// lủi thủi + rời đi //
Lúc đó em cảm thấy rất buồn tủi vì sự ghẻ lạnh của cha mình
Tại sao lại đối xử với em như vậy
Em cũng chỉ là trẻ con còn non dạ thôi mà
Tại sao cha không dành cho em tình yêu thương vậy
Chỉ cần một tí thôi...cũng được mà
Khi đang đi trên hành lang em đã gặp một người
Việt Nam
Anh ba...buổi sáng an lành // đứng lại //
Việt Hòa
Không cần mày chào lo mà cút về phòng đi đừng ở đây chỉ tổ ngứa mắt // liếc //
Việt Nam
// Giật mình + run rẩy // V-vâng
Việt Hòa
Hừ chả hiểu sao cha lại chấp nhận cho mày ở lại căn nhà này nữa // rời đi //
Việt Nam
// cúi gầm mặt + đi nhanh //
Việt Nam
// dựa vào cửa // Hức..hức tại sao vậy..// cầm bức tranh lên xem //
Việt Nam
Tại sao...không ai yêu thương con vậy...hức...chỉ cần một tí thôi cũng được mà..// bắt đầu khóc //
Việt Nam
Hức..tại sao..hức... cơ chứ // ngồi bệt xuống //
Em chỉ biết khóc trong phòng không ai an ủi không ai dỗ dành
Sự tổn thương đã khiến con tim của em dần bị ăn mòn
Chả ai coi em ra gì cả kể cả người hầu đi chăng nữa
Họ coi em như một con s*c v*t vậy nhiều lúc còn không cả bằng...
Trong ngôi nhà không có tình yêu mái ấm này đã khiến trái tim em như bị dao cứa vậy
Việt Nam
// đứng dậy + đi lại bàn cất đồ //
Việt Nam
..// nhìn qua cửa sổ //
Khi nhìn qua cửa sổ ở dưới sân là các anh đang cùng nhau vui đùa
Em chỉ có thể tiếc nuối đứng từ xa mà nhìn
Việt Nam
" Liệu sau này...mình có được như họ ?"
Mọi sự đau đớn tổn thương mới thực sự bắt đầu
Người Hầu
Này thằng kia lo mà làm cho hẳn hoi
Việt Nam
D-dạ..// lau chùi //
Người Hầu
Vô dụng nhanh cái tay cái chân lên // đi lại //
Việt Nam
E-em xin..lỗi- A !! // bị đạp //
Người Hầu
Có mỗi lau cũng không xong // đạp //
Việt Nam
Khụ khụ...l..làm ơn e-em..xin lỗi ạ // đau đớn + ôm bụng //
Người Hầu
Ăn hại như mày thà chết đi còn hơn cho đỡ chật đất // khinh //
Việt Nam
..// run rẩy sợ hãi //
Người Hầu
// cầm bình hoa lên // Ha~ Ngài ấy mà biết thì tao đổ tại mày cũng không sao nhỉ
Việt Nam
// Cứng đờ // .....
Người Hầu
ÁHHH // giả vờ //
Mặt Trận
Chuyện gì mà ồn ào thế ?// tức giận //
Người Hầu
Thưa thiếu gia cậu út đã làm bể bình hoa ạ // cúi người //
Mặt Trận
Hở ? // quay qua nhìn //
Việt Nam
K-không phải em....là cô ấy // lắc đầu lia lịa + hoảng sợ //
Mặt Trận
Mày còn chối ? Mày hay đấy làm vỡ cái bình hoa mà cha yêu thích nhất rồi // mỉa mai //
Việt Nam
K-không...em không có-
Mặt Trận
Người đâu lôi nó xuống hầm giam
Vệ sĩ : Vâng thưa thiếu gia // tiến đến //
Việt Nam
A-anh hãy...tin em đi mà // khóc nức nở + bị lôi đi //
Mặt Trận
Phiền phức // quay qua // còn cô đứng đấy làm gì ? ❄️
Người Hầu
À dạ thần đi ngay // cúi người + rời đi //
Việt Nam
Hức...hức // cuộn tròn trong một góc //
Trên người em giờ đây chi chít vết thương do bị đánh đập bởi người cha mà em coi là kính mến và quan trọng đối với em
Nếu đánh em thì không sao em cũng sẽ không trách nhưng đừng nhốt em vào nơi tối om với bốn bức tường chứ
Vì sự việc này nó đã khiến cho em bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề
Đó là những gì em nhận được
Họ nhốt em vào nhà giam liên tiếp 4 tuần
Thức ăn không bằng cả người ăn xin
Những vết thương thì băng bó lệc lạc vẫn còn chỗ hở chưa băng kín sự đau nhói này đã khiến em bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề và có thể sẽ bị tramkam (nhẹ)
Việt Nam
// được thả ra //
Khi em được thả ra thì cũng chỉ biết nhốt mình trong phòng không dám ra ngoài dù chỉ một bước thức ăn thì được bê lên nhưng cũng chỉ có bánh mỳ khô cho em ăn
Nếu không ai để ý thì ở ngôi nhà này căn phòng nào cũng rất lộng lẫy và đẹp đẽ riêng chỉ phòng em trái hoàn toàn một căn phòng đơn giản không cầu kì
Hiện tại bây giờ em cũng đã 15 tuổi nhưng cũng chỉ biết ở nhà dọn nhà làm việc và nấu ăn
Thường ở lứa tuổi này ai ai cũng được đi học nhưng em thì không , em chỉ ở nhà làm việc nhà chứ không bao giở được cất sách tới trường như bao bạn bè chăng lứa khác
Bởi vậy khi ở nhà là sự ám ảnh đối với em nhưng em vẫn tha thứ cho họ và luôn đổ lỗi về mình cho rằng mình sai...
Việt Nam
// ra vườn tưới hoa //
Việt Nam
// tưới // " Hoa vẫn đẹp như ngày nào "
Em cũng đẹp tựa như bông hoa đó vậy
Em là một bông hoa mất đi sự tươi tắn
Nó thì nở rộ em thì héo tàn
Việt Nam
" Xong rồi " // dọn đồ + đi vào nhà //
Khi vừa tưới hoa xong em chuẩn bị đứng dậy thì có một lực đẩy mạnh em xuống
Việt Nam
A-...// bị gai đâm vào //
Người Hầu Trưởng
Làm gì mà lề mề thế có mỗi tưới cũng không xong lo mà làm nhanh còn vào nấu cơm cho ông chủ và các thiếu gia // thủ phạm đẩy em //
Việt Nam
V-vâng...// đứng dậy+ nhăn mặt // " Đau quá "
Người Hầu Trưởng
Nhanh lên đấy // rời đi //
Việt Nam
" Mình lại làm bác ấy giận rồi..." // tự trách //
Khi em đang nấu ăn và đang làm món súp nóng hổi nhìn rất ngon nhưng..
Người Hầu
2: Ấy chết ! Tôi lỡ tay // cười khinh //
Việt Nam
D-dạ không sao đâu ạ chị cứ vào đi để em dọn cho..// nhịn đau + lấy khăn //
Người Hầu
Ha~ làm nhanh đấy ông chủ mà về thì mày chết chắc // rời đi //
Em cũng chỉ biết im lặng và lau dọn món súp bị đổ ra sàn và đổ lên tay em
Mọi người cũng biết rằng món súp khi vừa nấu xong sẽ rất nóng mà nó còn đổ vào tay em những vết thương chưa lành nay lại thêm những vết thương mới
Vì sự bất cẩn nên tay em đã bị bỏng và đỏ lên
Việt Nam
// nhịn đau + tự trách // ' Mình thật vô dụng..đáng ra mình không nên có trên đời này...'
Và cứ thế ngày này qua tháng nọ mọi chuyện cứ lập đi lập lại các vết thương trên người em cũng dần nhiều hơn
Không phải người hầu đánh thì cũng là các anh và người cha kính mến đánh
Cứ thế mà quật vào người em
Họ quật để thỏa mãn những ngày bị stress
Em thì cũng không phản kháng chỉ biết cắn răng chịu đựng nhưng nhìn bọn họ vui thì em cũng hạnh phúc nếu đó là cách cuối
Trái tim em nó...mong manh lắm
Mọi sự tổn thương ắp đặt lên em
Nhưng em không vì thế mà lùi bước
Em vẫn cố sống đến ngày hôm nay là do một lời hứa từ người đã mất
Lời hứa em không bao giờ quên
Tác giả
Hãy nêu cảm nhận của các bác khi đọc xong :>
Comments
ʜɪɴᴀ/ʟʏɴ_ɴᴀᴋɪ💫 #off
The picture is beautiful, but it is better when Vietnam is in this picture
2024-11-13
0
mèongốc
nếu là tui thì bỏ nhà ra đi thôi :(((
2024-11-22
2
T_Dungo
thế thì ông mang con nhà ngt về mà nuôi, k cần ẻm thì thôi xéo mom đi😘
2024-11-26
0