Bất ngờ bị lời tán tỉnh đập vào mặt.

"Khụ..."

Lương Doanh vừa nói xong bên cạnh đã vang lên âm thanh hơi đè nén khiến cô vô thức nhìn qua.

Còn người vừa cười lại đằng hắng một tiếng, tỏ ra không có gì tự nhiên nắm lấy tay cô, chân chó nói: "Em nói đúng. Nói tiếp đi."

"..."

Lương Doanh ngây ngốc, biểu tình đều có chút khó đỡ.

Mục tổng lại không hề cảm thấy mất mặt chút nào, rất biết điều thể hiện mình ngoan ngoãn không chen lời, nghiêm túc nghe cô nói.

Lương Doanh trong lòng khụ một tiếng, biểu tình lạnh nhạt cố hữu không chút thay đổi dời đường nhìn rời khỏi mặt anh. Nhưng lại vô tình chạm đến một tia ghen ghét đố kỵ trong mắt Mục Khả Hân. Cô hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh lại dời mắt đi, vô cùng thông thả mở miệng: "Con người tôi trước nay đều rất nhàm chán, càng không thích nói giỡn. Anh không tin cũng được, tin càng tốt, tôi không muốn cưới anh, ai muốn thì cứ lấy."

Lời của cô quá ẩn ý, khiến Mục Khả Hân vô thức giật thót. Ánh mắt đố kỵ cũng thu về, dời đến trên người Cảnh Minh lại mang theo điềm đạm ôn nhu an ủi, như thể nói không có cô ta thì vẫn còn em, cho Cảnh Minh thêm sự tự tin.

Quả thật hiệu quả rất không sai, Cảnh Minh đang tức lệch mũi lại âm thầm bị khí thế của ai đó đè đến gắt gao không thể phát tác liền được xoa dịu. Hắn nín thở hít sâu một cái rồi căm căm nhìn Lương Doanh buông lời móc mỉa: "Hi vọng em không hối hận, Lương Doanh."

Lương Doanh không trả lời hắn. Biểu tình lạnh nhạt khiến Cảnh Minh suýt không giữ được bình tĩnh.

Là do Mục Khả Hân đúng lúc chặn trước: "Doanh Doanh, cậu thay đổi rồi."

Lương Doanh ngẩng đầu lên nhìn cô ta, vẫn không nói gì. Thế nhưng ánh mắt như nhìn thấu nội tâm lại khiến Mục Khả Hân hoảng hốt trong lòng.

Trong lòng Mục Khả Hân có quỷ, lại không thể không cố nhịn, hi vọng có thể nhìn ra cái gì trên người Lương Doanh mà cắn răng nói tiếp: "Cho dù cậu có không thích Cảnh Minh thì chúng ta vẫn là bạn... Chẳng lẽ cậu muốn tuyệt giao với mình luôn ư?"

Cô ta nói rất oan ức, Lương Doanh lại chẳng xúc động: "Cậu nói gì vậy? Tôi đang tác thành cho cậu, đỡ cậu ngày đêm nhớ mong."

Không nhìn vẻ mặt giật mình của Mục Khả Hân, Lương Doanh nói hết câu này trên mặt lại hiện lên biểu tình không kiên nhẫn.

"Được rồi, nói đều nói. Không tiễn."

Mục tổng như một vị thần, lập tức xuất hiện.

Hai kẻ kia sắp cắn nát răng, nhưng cuối cùng không thể không lôi kéo nhau rời đi trong oán hận. Cơ mà vẫn còn hơn ở lại tiếp tục chịu mất mặt. Trong lúc họ nói chuyện, âm thanh cũng không nhỏ kia đã thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò như cây kim đâm vào lưng họ vậy, hai kẻ sĩ diện thích mèo mã gà đồng ấy làm sao chịu nổi.

"Em không sao chứ?"

Mục Thanh đuổi người xong liền quay qua quan tâm vợ.

Nếu không phải anh đã nói sẽ không can thiệp vào chuyện riêng của cô thì anh đã dùng biện pháp sắt thép tiễn hai kẻ kia về trời rồi.

Đến lúc này anh phần nào hiểu được minh bạch cô từng nói ở lại H thành rất phiền. Nếu mỗi lần ra ngoài đều đụng độ thế này quả thật anh cũng không thích. Ngẫm đến tính cách của Lương Doanh...

Để Lương Doanh nói, cô quả thật sự phiền, nhưng không hề sợ họ. Mà cô đã quyết định ở lại thì chẳng sợ họ phiền cô. Cứ nghĩ bản thân đang mang thai, dễ gì ra ngoài đi lung tung đâu, cô liền không có âu lo như Mục Thanh đã nghĩ.

"Tôi không sao."

Lương Doanh khẽ lắc đầu, đặng nhìn anh nói: "Cảm ơn anh."

"Mùi hương trên người anh rất dễ chịu."

"..."

Mục tổng bất thình lình bị lời tán tỉnh không có ý thức của cô đập vào mặt, suýt thì không giữ được biểu tình.

Nhưng khóe mắt anh theo thời gian cực nhỏ kéo lên, tâm tình phơi phớt nhìn cô gái đang tỏ ra nghiêm trang bên cạnh khẽ hỏi: "Có phải bị hung đến khó chịu không?"

"Giờ ổn rồi?"

Anh nhíu mày khẽ khịt mũi khi vẫn cảm giác được trong không khí quanh quẩn mùi vị khó ngửi kia.

Nếu để Mục Khả Hân biết thì cô ta nhất định tức lệch mũi. Lọ nước hoa cô ta dùng là hàng ngoại cô ta tích tiền để mua, rất hiếm khi dùng, hôm nay vì đi gặp Cảnh Minh mới dunggf ở trong miện hai kẻ này lại thành phân lợn, ai lại không tức.

Lương Doanh lại rất nghiêm túc gật đầu: "Từ lúc có thai liền không chịu được mùi nước hoa quá nồng."

"Vậy em có thể yên tâm, tôi không sài nước hoa."

Mục Thanh lập tức nói.

Lương Doanh có vẻ không tin lắm nhìn anh.

Mục Thanh khẽ nhếch môi: "Đó là mùi tinh dầu nguyên chất không có lẫn hóa chất."

"Là người giúp việc trong nhà dùng để hung trên quần áo của tôi."

Lương Doanh à một cái.

"Sớm muộn gì trên người em cũng có mùi đó thôi."

Đương nhiên rồi, người của anh thì phải có mùi của anh chứ.

Đối lại là người khác sẽ xấu hổ vì lời lẽ có hơi ám muội của anh, còn Lương Doanh lại nghiêm túc gật đầu.

Mục Thanh không nhịn được cười khẽ một tiếng.

Thôi vậy, anh cảm thấy cô như này rất tốt. Lâu lâu đập vào mặt anh vài câu không có ý thức là được rồi.

Lương Doanh hoàn toàn không biết người bên cạnh nghĩ gì, đúng lúc đó nhân viên cửa hàng cũng đem đồ ăn ra. Ánh mắt cô liền tập trung lại.

Mục Thanh nhìn trong mắt, tràn ngập cưng chiều sắp chảy cả ra ngoài. Anh nhỏm mông ngồi về đối diện cho dễ dùng đũa, chủ động gắp đồ ăn cho cô, ân cần nói: "Ăn đi."

Lương Doanh đói thật, không chút câu nệ bắt đầu động đũa.

Mục Thanh dùng một đôi đũa sạch, xắn một cục khoai môn bọc bột chiên xù theo phương pháp đặc biệt thành hai nửa, để lộ phần nhân khoai môn nghiền mềm mại vẫn còn bốc khói bên trong, để cho cô nếm thử trước xem có ăn được không.

Hot

Comments

Lạc Hy✨

Lạc Hy✨

đương nhiên phải thay đổi rồi, không thay đổi để đôi tra nam tiện nữ các người chà đạp tấm chân tình như kiếp trước à

2024-05-03

1

Lạc Hy✨

Lạc Hy✨

😍😍😍😍

2024-05-03

1

Nhung Nguyễn

Nhung Nguyễn

eo .a c reo cơm chó

2024-04-29

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chị em tốt.
2 Trộm gà không được còn mất nắm gạo.
3 Biển thì lạnh, người anh nóng.
4 Là em tự tìm! (Thịt)
5 Biển đêm rạo rực. (Thịt)
6 Ra sức nói dối.
7 Người đều là lòng đầy toan tính, xấu xa, bẩn thủi.
8 Mẹ kế con chồng.
9 Con đã có thai, Cảnh gia cũng biết.
10 Không chừa đường lui.
11 Anh ta là... Người đêm đó?
12 Đòi nợ - Làm vợ tôi ba năm.
13 Thỏa thuận hôn nhân.
14 Em nhìn tôi ngẩn người.
15 Ở đây không ai làm phiền em.
16 Nước ấm nấu ếch.
17 Đi dạo tốt cho thai sản.
18 Đụng nhau trong khu thương mại.
19 Vợ, em quen bọn họ?
20 Bất ngờ bị lời tán tỉnh đập vào mặt.
21 Hai kẻ dối trá.
22 Quả báo của Cảnh Minh.
23 Khích bác ly gián.
24 Muốn đem tất cả bí mật đào ra.
25 Lương Thục ngu ngốc.
26 Đánh người miệng tiện.
27 Bộc lộ tài năng.
28 Cô hồn không tán.
29 Tư bản chết tiệt.
30 Hiện trường lật xe thảm thiết.
31 Nhẹ nhàng oanh tạc.
32 Mẹ con khẩu chiến.
33 Gọi về.
34 Lại về Lương gia.
35 Ngã bài.
36 Thứ cho con không theo được.
37 Giỏi nhất là nhịn.
38 Đâm chọt nhạo báng.
39 Đâm thêm một nhát.
40 Có thể không trả lời không?
41 Thổ lộ bí mật trọng sinh.
42 Kiếp này là anh, thật may mắn.
43 Con không lấy!!
44 Vì mẹ con mình, Lương Thục, con nghe lời mẹ đi.
45 Là họ gieo gió gặt bão.
46 Xử từng tên một.
47 Đến nhà cha mẹ chồng.
48 Hòa nhập.
49 Không có mùi của tôi em không ngủ được đâu.
50 Vợ, anh muốn hôn em.
51 Đi khám thai nhìn thấy người quen.
52 Tay to búa lớn quen rồi.
53 Chó cắn chó.
54 Đố kỵ đến mờ mắt.
55 Bởi vì cậu toàn nói những lời vô nghĩa.
56 Đỉnh đầu xanh rờn.
57 Vợ của Mục tổng.
58 Ba đã hiểu con bao giờ chưa?
59 Trả hiếu cho ba.
60 Chống lưng cho tình nhân hất cằm vênh váo.
61 Thừa cơ dụ dỗ.(Nước thịt)
62 Vợ, em ngọt quá. (Thịt)
63 Ba vợ về dạy lại con gái ba đi.
64 Trương Hàng đê tiện.
65 Vạch mặt.
66 Trở lại quá khứ.
67 Tiểu Mãn là con của anh.
68 Chân tướng trong quá khứ.(1)
69 Chân tướng trong quá khứ. (2)
70 Kiếp trước đã bỏ lỡ, kiếp này sẽ không. (1)
71 Kiếp trước đã bỏ lỡ, kiếp này sẽ không. (Hoàn)
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chị em tốt.
2
Trộm gà không được còn mất nắm gạo.
3
Biển thì lạnh, người anh nóng.
4
Là em tự tìm! (Thịt)
5
Biển đêm rạo rực. (Thịt)
6
Ra sức nói dối.
7
Người đều là lòng đầy toan tính, xấu xa, bẩn thủi.
8
Mẹ kế con chồng.
9
Con đã có thai, Cảnh gia cũng biết.
10
Không chừa đường lui.
11
Anh ta là... Người đêm đó?
12
Đòi nợ - Làm vợ tôi ba năm.
13
Thỏa thuận hôn nhân.
14
Em nhìn tôi ngẩn người.
15
Ở đây không ai làm phiền em.
16
Nước ấm nấu ếch.
17
Đi dạo tốt cho thai sản.
18
Đụng nhau trong khu thương mại.
19
Vợ, em quen bọn họ?
20
Bất ngờ bị lời tán tỉnh đập vào mặt.
21
Hai kẻ dối trá.
22
Quả báo của Cảnh Minh.
23
Khích bác ly gián.
24
Muốn đem tất cả bí mật đào ra.
25
Lương Thục ngu ngốc.
26
Đánh người miệng tiện.
27
Bộc lộ tài năng.
28
Cô hồn không tán.
29
Tư bản chết tiệt.
30
Hiện trường lật xe thảm thiết.
31
Nhẹ nhàng oanh tạc.
32
Mẹ con khẩu chiến.
33
Gọi về.
34
Lại về Lương gia.
35
Ngã bài.
36
Thứ cho con không theo được.
37
Giỏi nhất là nhịn.
38
Đâm chọt nhạo báng.
39
Đâm thêm một nhát.
40
Có thể không trả lời không?
41
Thổ lộ bí mật trọng sinh.
42
Kiếp này là anh, thật may mắn.
43
Con không lấy!!
44
Vì mẹ con mình, Lương Thục, con nghe lời mẹ đi.
45
Là họ gieo gió gặt bão.
46
Xử từng tên một.
47
Đến nhà cha mẹ chồng.
48
Hòa nhập.
49
Không có mùi của tôi em không ngủ được đâu.
50
Vợ, anh muốn hôn em.
51
Đi khám thai nhìn thấy người quen.
52
Tay to búa lớn quen rồi.
53
Chó cắn chó.
54
Đố kỵ đến mờ mắt.
55
Bởi vì cậu toàn nói những lời vô nghĩa.
56
Đỉnh đầu xanh rờn.
57
Vợ của Mục tổng.
58
Ba đã hiểu con bao giờ chưa?
59
Trả hiếu cho ba.
60
Chống lưng cho tình nhân hất cằm vênh váo.
61
Thừa cơ dụ dỗ.(Nước thịt)
62
Vợ, em ngọt quá. (Thịt)
63
Ba vợ về dạy lại con gái ba đi.
64
Trương Hàng đê tiện.
65
Vạch mặt.
66
Trở lại quá khứ.
67
Tiểu Mãn là con của anh.
68
Chân tướng trong quá khứ.(1)
69
Chân tướng trong quá khứ. (2)
70
Kiếp trước đã bỏ lỡ, kiếp này sẽ không. (1)
71
Kiếp trước đã bỏ lỡ, kiếp này sẽ không. (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play