[ĐN Naruto] Tôi Của Thời Chiến Quốc
EP 1
Hikari một đứa trẻ đáng thương bị chính cha mẹ ruồng bỏ,gia đình em ban đầu đều như những gia đình khác.Em có đủ tình yêu thương từ cha mẹ lúc nào cũng được chiều chuộng,cho tới khi em lên 5 tuổi cả thế giới đối với em như sụp đổ
Em phát hiện cha đang ngoại tình với một người phụ nữ không ai khác chính là bạn thân của mẹ,do bản thân còn quá nhỏ biết gì cũng chỉ có thể nói sự thật nên em đã vô tình nói với mẹ về chuyện này
Bà ấy lúc đó vô cùng tức giận và đã cãi nhau với cha em cuối cùng là họ li hôn,trước khi ông rời đi em vẫn ngây thơ chạy ra chỗ ông
Gương mặt tươi cười của em làm ông cũng phải bật ra tiếng cười khổ cuối cùng bỏ lại một câu
NVP nam
Con đúng là nhiều chuyện thật đấy Hikari...tốt nhất từ giờ đừng nói gì cả,con đúng là đáng ghét
Câu nói của người cha như nhát dao cứa vào trái tim đứa trẻ ấy khắc sâu vào tâm trí của em,ngay cả mẹ em cũng không thèm quan tâm đến em,bà lúc nào cũng nói rằng bản thân rất bận
Tránh né em bà không muốn nhìn thấy gương mặt của em bà gần như ghét đứa con gái đứt ruột đẻ ra này
NVP nữ
Con phiền quá Hikari...con đi ra chỗ khác chơi đi bây giờ mẹ không muốn nhìn thấy con
Hikari
//giật mình//C-con xin lỗi
Hikari
C-con sẽ ra ngoài ngay...//chạy ra ngoài//
Mẹ lúc nào cũng vậy không thể nhỏ nhẹ với em mỗi lần nhìn thấy em bà lại nghiến răng ken két tức giận như thế cố kìm chế nhỏ nhẹ câu đầu nếu em không làm theo bà sẽ lớn tiếng hoặc đánh em
Năm em 8 tuổi mẹ em lúc này không còn mấy khi ở nhà hầu như không mấy về thăm em nữa,nếu có về thì lúc đó bà đều uống rượu say bí tỉ
Hở ra một chút là la mắng cũng không hề thương tiếc mà đánh đập em
Những lúc như vậy em đã ước gì cha mẹ không li hôn nhưng cũng tự trách đó là lội của chính bản thân mình
Tội lỗi vì phá hoại tình cảm của cha mẹ đáng ra em nên im lặng không nên nói ra việc cha ngoại tình...
Chả ai bảo vệ em khỏi trận đòn của mẹ,em chỉ có thể tự ôm lấy bản thân tự trấn an bản thân cho dù có đau đến mấy cũng chỉ biết im lặng chịu đựng
Khóc tới khi không thể khóc thì mới thôi
Em không có bạn bè không thể giao tiếp như một người bình thường,mỗi lần mở miệng nói chuyện em sẽ cảm thấy khó chịu.Như một chứng bệnh không thể bỏ không ai muốn nói chuyện với em,xa lánh thậm chí là bắt nạt em
Cuộc đời đối với em lúc này chả là gì cả chúng không có màu sắc mà chỉ mang màu ảm đạm đến đáng sợ
Cuộc sống em vẫn trôi qua như một trang sách hỏng đầy tội lỗi,không thể giao tiếp với ai,không thể hoạt động cùng lớp lúc nào cũng chỉ lủi thủi một mình
Mỗi lần trở về nhà em cũng chỉ lầm lì trong phòng
Thứ làm bạn duy nhất với em chỉ có chiếc điện thoại cũ
Hikari
*Hôm nay mẹ sẽ không về chứ?*
NVP nữ
Hikari//loại choạng mở cửa phòng cô//
Hikari
*Đừng nhìn con vậy mà...*
Hikari
*Xin đừng nhìn con mà mẹ ơi*
Em trốn dưới gầm bàn cố gắng ôm lấy thân thể run rẩy của bản thân cơn sợ hãi đã lấn áp tâm trí đứa trẻ ngày nào
Bóng tối đang nuột trọn lấy đứa trẻ vô tội ấy
Đối với người mẹ đó như chuyện hiển nhiên bà vừa khóc lóc vừa đánh lên người đứa trẻ ấy
Nó phá hoại hạnh phúc của bà
NVP nữ
Đáng lẽ con nên chết đi
Comments
hika _ toji ^^ [ kita ]
what
2024-10-04
0
Phương Lyn
Douma cay bà này vkl
2024-08-04
3
Selena Quỳnh
đọc lại nè:))
2024-06-22
3