.

Người Hầu
Người Hầu
Thức ăn đã được dọn ra rồi ạ
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Đi ăn thôi
Sau đó mọi người cùng vào bếp, ngồi vào bàn ăn trưa
Khương Thịnh
Khương Thịnh
/gắp đồ ăn cho cô/ ăn nhiều vào
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Mắt thì thâm người thì gầy
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Mấy năm này em không ăn uống đàng hoàng còn thức đêm nữa à
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
Em
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Thôi ăn đi
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
Dạ
Cô gục đầu xuống ăn
Bỗng dưng nước mắt cô lại muốn rơi, mấy năm nay chưa ai hỏi cô như thế chỉ có cô ngày ngày chạy theo hắn ta, quan tâm hỏi han xem hắn ốm hay đau...
Trần Lưu [ Trợ lý ]
Trần Lưu [ Trợ lý ]
Khương tiểu thư
Trần Lưu [ Trợ lý ]
Trần Lưu [ Trợ lý ]
Cô ổn chứ
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
/lau nước mắt/ tôi...tôi không sao
Khương Thịnh
Khương Thịnh
/lấy khăn giấy đưa cô/ được rồi mít ướt ăn cơm đi đừng khóc nữa.
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
/lấy/ vâng
Nãy giờ anh ngồi một bê im lặng, cũng chẳng biết nên làm gì...
_______________
Ăn xong Khương Thịnh cùng hai người kia ra phòng khách nói chuyện công việc còn cô thì được người hầu dẫn lên phong nghỉ.
Nằm trên giường một lúc thì chuông điện thoại reo lên, cô cầm lấy bắt máy...
Lục Chính Hiên
Lục Chính Hiên
📱Cô không về nhà à
Cô im lặng không nói
Lục Chính Hiên
Lục Chính Hiên
📱Cô đang ở đâu
Cô chỉnh giọng cho cứng gắn một chút
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
📱Có chuyện gì
Lục Chính Hiên
Lục Chính Hiên
📱Tiểu Mạn đang mang thai, tôi đưa cô ấy về nhà tiện để cô chăm sóc, mà giờ cô đang ở đâu.
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
📱Đang mang thai à
Khương Nhã Tịnh
Khương Nhã Tịnh
📱Thế liên quan gì đến tôi, nhà của tôi không phải viện điều dưỡng, nếu nó là con của anh thì càng không liên quan đến tôi anh tự đi mà chăm
Lục Chính Hiên
Lục Chính Hiên
📱Nè...
Tút...
Cô vứt điện thoại xuống sàn rồi lăn ra ngủ tới chiều.
_______________
Dưới phòng khách chỉ còn Khương Thịnh với anh cùng ngồi nói chuyện Trần Lưu đã đi đến công ty.
Khương Thịnh thở dài một hơi
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Haizz
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Mấy năm nay chẳng biết con bé sống bằng cách nào
Hứa Trạch Vũ
Hứa Trạch Vũ
Mấy năm nay em ấy không ở với cậu à
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Không, từ lúc nó về đây thì liền đến thành phố khác làm việc
Hứa Trạch Vũ
Hứa Trạch Vũ
Là giận cậu à
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Ừ giận mọi người vì ép buộc nó kết hôn với cậu
Anh cười nhẹ rồi nói
Hứa Trạch Vũ
Hứa Trạch Vũ
Quả thật nếu tôi hay cậu là em ấy thì cũng vậy thôi, ai mà muốn cưới người mình không yêu
Khương Thịnh
Khương Thịnh
Nhưng nếu lúc đầu con bé không từ chối cậu thì giờ cũng chẳng đến nỗi nào
Cô vừa thức dậy đi xuống câu thang thì nghe được Khương Thịnh cùng anh nói chuyện, cô liền đứng im nghe bọn họ nói.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play