[Conan] Sau Đêm Đen, Trời Sẽ Sáng

[Conan] Sau Đêm Đen, Trời Sẽ Sáng

Chap 1

Trung Quốc, thành phố A.
"Rầm."
"Ai chạy đi báo chủ nhiệm đi, cậu ta sắp bị đánh chết rồi."
"Không ai ra can hết à?"
"Nhìn người bị đánh là biết chán sống rồi."
Hành lang vốn không rộng nay bị dòng người chen chút lại, chừa ra khoảng trống chính giữa vòng người, tiếng bàn tán lẫn vào âm thanh không ngừng kêu lên.
Nhiều người còn lấy điện thoại ra quay lại, nhưng không dám cổ vũ đánh mạnh lên ngoại trừ một số người.
Tạ Phong
Tạ Phong
Đánh chết nó luôn đi.
Tạ Phong
Tạ Phong
Dụ Dụ, nhà mày nghèo đến nỗi không cho mày tiền mua đồ ăn sáng hả?
Tạ Phong
Tạ Phong
Yếu vậy.
Thẩm Chu
Thẩm Chu
Chó Tạ im đi, mày ồn quá.
Thẩm Chu
Thẩm Chu
Dụ Dụ kệ chó Tạ đi, đánh cho nó nhớ.
Tạ Phong
Tạ Phong
Con mẹ mày chó Thẩm.
Cố Dụ không hề dừng tay, mặt không cảm xúc đập đầu bạn học vào lan can. Lan can làm bằng sắt, nối liền nhau, va chạm như vậy khiến cả dãy lan can chấn động, bạn học mặt đầy máu, biến dạng không thể nhận ra cả người mềm nhũn, chỉ có thể ú ớ.
Đập chán thì vứt gã xuống sàn nhà như vứt một túi rác vậy, Cố Dụ chậm rãi ngồi xổm xuống, xắn tay áo lên vỗ vỗ lên mặt gã, dường như gã không thể phản kháng mặc Cố Dụ chơi đùa.
Cố Dụ
Cố Dụ
Mày không nên thèm chết như thế.
Muốn sống thì đừng quá phận.
Cố Dụ rũ mắt, bâng quơ nói ra một câu tràn sát ý như lẽ bình thường, muốn sống thì đừng chọc đến Cố Dụ, từ lâu bất kì ai ở trường này đều đã khắc câu này vào não mình. Dù có ghen ghét với cậu ta cũng không được chọc vào, trừ phi muốn chết.
Máu bắn lên mặt cậu, da cậu bình thường đã trắng giờ lại dính vài giọt huyết, làm nổi bật gương mặt nhỏ gọn, đôi mắt thanh tú to tròn đen láy, nếu bọn họ không biết bản chất của cậu thì có lẽ sẽ bị gương mặt xinh đẹp này lừa gạt. Không giống như bọn họ ở tuổi này chỉ là một tờ giấy trắng, bất cứ cảm xúc gì đều viết lên mặt. Nhưng điều đó không hề áp dụng với Cố Dụ, Cố Dụ quá sâu, rõ ràng bọn họ không thể nhìn thấu cậu.
"Chủ nhiệm tới rồi, mọi người mau tản ra."
Ngay lập tức tất cả đều dồn sang hai bên chừa đường cho người đàn ông mập mạp chạy vào, mặt đỏ bừng vì chạy hay tức giận thì không biết.
Chủ Nhiệm
Chủ Nhiệm
Cố Dụ, em lập tức lên phòng giáo vụ cho tôi!
Chủ Nhiệm
Chủ Nhiệm
Mấy em kia mau về lớp hết đi, bộ giao ít bài tập quá nên mấy em rảnh rỗi vậy đúng không?
Cố Dụ không để ai vào mắt, nghênh ngang rời đi như thể chuyện vừa nãy không liên quan gì đến cậu hết, cậu chỉ đứng ngoài cuộc xem thôi.
Chủ nhiệm của bọn họ đang xem xét gã nằm trên sàn trán sưng vù, mắt to mắt nhỏ, khuôn mặt đầy máu bị đánh đến biến dạng kia, xem hoài vẫn không biết là học sinh nào.
Chủ nhiệm ngồi trên ghế biểu tình phức tạp, nghiêm túc có, tức giận có, đủ mọi loại cảm xúc đều hiển thị trên mặt ông. Bên kia sofa là cặp vợ chồng, chính giữa là người bị cậu đánh thừa sống thiếu chết ban nãy đang cúi gằm mặt.
Ông hi vọng cậu sẽ chủ động nhận lỗi, khi đó ông có thể đứng ra cùng phụ huynh thương lượng, bất quá ông cảm thấy khả năng cậu chủ động xin lỗi cực thấp, có thể nói hoàn toàn không có khả năng.
Chủ Nhiệm
Chủ Nhiệm
Cố Dụ, vì sao em đánh bạn?
Bầu không khí nghiêm túc, mọi thứ dường như trôi chậm lại.
Cậu không buồn cho chủ nhiệm một ánh mắt, chỉ nhìn người đang cúi gằm mặt cố gắng giảm sự tồn tại của mình xuống thôi.
Chậm rãi năm giây sau, cậu mỉm cười, thật ra ấn tượng ban đầu của tất cả mọi người ở trường với Cố Dụ không quá xấu. Cậu thật sự rất đẹp khi cười lên khiến tất cả đều không nhịn được mà nhìn thêm vài cái, có người muốn làm quen mà lấy cớ hỏi bài, hay trực tiếp muốn quét mã wechat, cậu đều đáp ứng.
Không hiểu sao, chủ nhiệm có ảo giác nụ cười trên mặt cậu hoàn toàn không có ý cười, mặc dù không khác thường ngày là mấy.
Cố Dụ
Cố Dụ
Nhìn nó chướng mắt ạ.
Chủ Nhiệm
Chủ Nhiệm
Cố Dụ, em...
Cố Dụ
Cố Dụ
Nếu muốn đòi bồi thường thì liên hệ với người nhà em.
Đều là người thông minh, bọn họ biết đằng sau Cố Dụ là cả ngọn núi vững chắc không dễ phá. Huống hồ cả hai vị phụ huynh kia cũng là người làm ăn, không có can đảm chọc đến vị thiếu gia này, uyển chuyển nói với chủ nhiệm rằng không cần bồi thường.
Cố Dụ bước vào lớp, tất cả đều im lặng nhìn cậu về chỗ của mình.
Tạ Phong
Tạ Phong
Dụ Dụ, sao rồi?
Cố Dụ
Cố Dụ
Không sao cả.
Cố Dụ
Cố Dụ
Về thôi.
Thẩm Chu
Thẩm Chu
Dụ Dụ muốn đi đâu? Bọn tao đi với mày.
Không biết từ bao giờ bọn họ đã xem Cố Dụ là trung tâm, không tiếc với Cố Dụ bất kì thứ gì chỉ muốn dành thứ tốt nhất cho cậu ấy, ở đâu có Cố Dụ, ở đó có Tạ Phong, Thẩm Chu. Có ai khi dễ cậu, cậu không để ý nhưng không có nghĩa là hai người bọn họ không để ý, đến cuối chỉ có hai bọn họ khiến Cố Dụ thoải mái thôi.
Cố Dụ mỉm cười.
Cố Dụ
Cố Dụ
Đến Nhật Bản, bọn mình chuyển trường.
Hot

Comments

Bella-chan

Bella-chan

thấy tg cãi nhau trong vài bộ nên qua đây đọc thử:D

2024-08-05

0

Lùn

Lùn

Nếu tôi có một điều ước ngay bây giờ thì tôi ước tôi được bay vào truyện của tác giả để phang vào mặt mỗi người một đôi dép cho đã

2024-06-27

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play