[Văn Hiên] Học Bá! Tôi Thích Cậu Rồi Đó!
Chap 2
Tống Á Hiên cầm lon nước trái cây bỏ lên lớp, để lại Cao Thanh Minh nằm sõng soài dưới đất...
Lưu Diệu Văn
/Làm bài tập/
Nam sinh
"Êy, nói cậu nghe cái này nè"
Nữ sinh
"Hả, chuyện gì thế?"
Nam sinh
"Lúc nãy tớ thấy tên Cao Thanh Minh nằm lăn lộn dưới căn tin í"
Nam sinh
"Đó kìa, nguyên nhân kia kìa"/Chỉ Á Hiên/
Nữ sinh
/Nhìn theo/ "À, cũng không bất ngờ mấy"
Nghe thấy tiếng xì xầm ở bàn trên, Lưu Diệu Văn liền cất bài tập qua một bên mà đi lân la hỏi chuyện...
Lưu Diệu Văn
Nè, có chuyện gì thế? /Khều vai nam sinh đang nói chuyện/
Nam sinh
/Quay xuống/ Đó kìa, cậu qua mà hỏi cậu ta đi /Chỉ Á Hiên/
Lưu Diệu Văn
Mà chuyện gì thế? Cậu ấy là đánh nhau à? /Gặn hỏi/
Nam sinh
Đúng vậy, lúc nãy tớ xuống căn tin thì thấy Cao Thanh Minh của lớp 11/6 đang nằm lăn lộn dưới đất. Có mấy bạn học sinh lại hỏi thì cậu ta luôn mồm bảo là bị Tống Á Hiên lớp 11/3 đánh
Lưu Diệu Văn
Ừm, cảm ơn cậu /Vỗ vỗ vai bạn nam sinh kia/
Nam sinh
Không có gì, hihi /Quay lên/
Lưu Diệu Văn
[ Lại chứng nào tật nấy nữa rồi ]/Đứng dậy đi lại bàn Á Hiên/
Lưu Diệu Văn
/Đập tay xuống bàn, quát/ TỐNG Á HIÊN, CẬU ĐỪNG CÓ QUẬY NỮA ĐƯỢC KHÔNG?
Tống Á Hiên
/Giật mình, nhìn Diệu Văn/ Gì thế? Tôi có làm gì cậu đâu? Quát cái gì?
Lưu Diệu Văn
Cậu lại đánh nhau nữa đúng không?/Khoanh tay/
Tống Á Hiên
/Nhìn Diệu Văn hồi lâu/ Không có
Lưu Diệu Văn
Cao Thanh Minh ăn vạ dưới kia kìa, cậu không làm thì ai làm đây?/Tức giận/
Tống Á Hiên
Không phải tôi
Lưu Diệu Văn
Thôi không thèm đôi co với cậu nữa. Lát nữa thầy Hiệu trưởng lên thì cậu tự đi mà chịu trách nhiệm /Bỏ đi/
Tống Á Hiên
/Không quan tâm/
Tiếng chuông báo hết giờ ra chơi
Tất cả học sinh nhanh chóng trở về lớp, ngồi ổn định vào chỗ để chuẩn bị cho tiết học mới...
_________________________________
Thầy Hiệu trưởng
/Bước vào/ Tống Á Hiên đâu?
Tống Á Hiên
/Thở dài, đứng dậy/
Thầy Hiệu trưởng
Mau theo tôi xuống phòng Hiệu trưởng, tôi có chuyện muốn trao đổi với em /Quay lưng đi/
_________________________
Thầy Hiệu trưởng
/Đập mạnh tay lên bàn/ EM CÓ BIẾT ĐÂY LÀ LẦN THỨ MẤY TRONG THÁNG NÀY EM LÊN ĐÂY KHÔNG?
Tống Á Hiên
/Lắc đầu/ Không biết
Thầy Hiệu trưởng
Em... /Tức giận/
Thầy Hiệu trưởng
Thôi được rồi, tôi cho em 2 phút để giải thích lí do em đánh Cao Thanh Minh
Tống Á Hiên
Là cậu ta gây sự trước
Thầy Hiệu trưởng
Vậy là em thừa nhận em đánh em ấy?
Thầy Hiệu trưởng
Em... tôi hết nói nổi em rồi đấy
Thầy Hiệu trưởng
Tiểu Tống à, thầy nói cho em biết, nếu không phải ông bà Tống nhờ tôi trông coi em thì tôi đã tống cổ em ra khỏi cái trường này từ lâu rồi, em biết không hả?
Tống Á Hiên
Vậy thầy đuổi học em luôn đi, em cũng không muốn đến trường nữa...
Thầy Hiệu trưởng
Em... em định chọc cho tôi tức chết đấy à?/Tức giận/
Thầy Hiệu trưởng
Được rồi, được rồi... đến đây thôi... Em về lớp đi... nói chuyện với em một lát nữa có khi tôi lại lên cơn đau tim ngã lăn ra đây mất /Đứng dậy, phẩy phẩy tay/
___________________________
Học sinh ùa ra như ong vỡ tổ, cả sân trường đâu đâu cũng là người, chật kín cả lối đi...
Lưu Diệu Văn chậm rãi sải bước đi xuống cầu thang. Anh vừa đi vừa huýt sáo...
Lưu Diệu Văn
Hửm!? Ai nhìn quen vậy ta?/Nhìn theo bóng lưng người kia/
Lưu Diệu Văn đưa mắt nhìn theo bóng lưng quen thuộc kia, không cẩn thận đụng trúng một người...
Lưu Diệu Văn
Ấy xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý
Tống Á Hiên
Ừm /Lạnh lùng/
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên!? [ Sao lại là cậu ta chứ, oan gia ngõ hẹp cũng vừa phải thôi chứ ]
Tống Á Hiên
/Không quan tâm, tiếp tục bước đi/
Vệ sĩ Tống gia_Trương Hàn
📲 Cậu chủ, tôi đến rồi
Tống Á Hiên
📱Em biết rồi, em ra liền
Vệ sĩ Tống gia_Trương Hàn
📲 Trước cổng trường, bên cạnh phòng bảo vệ nhé
Tống Á Hiên
📱 Vâng, em ra ngay
Tống Á Hiên nhanh chóng chạy ra phía xe của Tống gia, ngồi vào xe về nhà...
Lưu Diệu Văn
/Nhìn theo/ Nhà cậu ta giàu thật, ước gì nhà mình cũng bằng một góc nhà cậu ta thì tuyệt biết mấy
Lưu Diệu Văn luyến tiếc nhìn theo chiếc Rolls-Royce sang trọng của Tống gia. Anh chỉ biết lắc đầu rồi đi bộ về nhà...
Nói sơ một chút về gia cảnh của Lưu Diệu Văn: Anh là con trai một của một gia đình bình thường, nhà anh có một quán lẩu nhỏ ở nội thành thành phố Trùng Khánh. Hằng ngày sau giờ học anh đều chạy đến quán phụ ba mẹ một tay...
Còn Tống Á Hiên, cậu ta là con trai út của Tống gia - gia tộc hùng mạnh và giàu có số 1 Trùng Khánh. Cậu ta từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng, đi lùi mãi vẫn chưa thấy vạch đích đâu...
____________________________
Chiếc Rolls-Royce rước Tống Á Hiên về đã đỗ trước sân biệt phủ Tống gia. Anh vệ sĩ nhanh chân bước xuống, chạy ra sau mở cửa cho cậu. Tống Á Hiên bước xuống, mệt mỏi bước vào nhà...
Quản gia Tống gia_Minh Lan
Mừng cậu chủ đã về /Cúi người/
Tống Á Hiên gật đầu cho có rồi mệt mỏi bước lên phòng ở tầng hai. Cậu thả mình rơi tự do xuống chiếc nệm cao cấp mềm mại, gác tay lên trán, nhắm nghiền hai mắt...
Tống Á Hiên
/Cau mày/ Ai đó?
Quản gia Tống gia_Minh Lan
/Nói vọng vào/ Cậu chủ, ông chủ muốn gặp cậu
Tống Á Hiên
/Gượng dậy, mệt mỏi trả lời/ Tôi biết rồi
Comments