Xuyên Sách Chỉ Muốn Yêu Đương Với Phản Diện
Chap2.
Chap2: Du Quy nhận ra bản thân đã trúng tiếng sét ái tình của phản diện mất rồi.
Từ mấy phút trước, Du Quy cậu vẫn là một người mắc bệnh nan y không thể chữa trị nằm hấp hối trên giường bệnh, bao quanh là các y bác sĩ điên cuồng chạy chữa cho cậu.
Du Quy mơ hồ híp đi, thiếc nghĩ đời này của cậu coi như mỹ mãn, nhưng có điều hơi hối tiếc....
Nếu có kiếp sau, Du Quy mong có một anh người yêu đẹp trai hợp gu là được.
Vậy mà có kiếp sau thật.. Khi cậu mở mắt ra lần nữa đã thấy bản thân đang ôm cuốn sách Vật Lý 11 khá mới.
Trong đầu truyền đến ký ức của ai đó, hình như của chủ thân thể này, cộng thêm ký ức bỗng nhiên gợi lại của cậu...
Du Quy nhận ra... Bản thân mình xuyên thư rồi.
Chưa kịp sắp xếp lại kế hoạch sống xót an ổn, tầm mắt đã chuyển đến nơi nhân vật chính công trong cuốn bl "Thanh Xuân Có Anh" hành hạ phản diện lớn nhất truyện mà cậu đọc trước khi phẫu thuật.
Ừm... Du Quy nhận ra hình như bản thân vừa trúng tiếng xét ái tình của phản diện mất rồi!
Du Quy
"Đẹp trai, từ trên xuống dưới đều hợp cmn gu... Đây chính là chân ái của cậu đánh rơi từ đời trước."
Du Quy nghĩ nghĩ lại cốt truyện.
Phản diện Lâm Kiêu từ nhỏ bị bỏ rơi, lớn lên với ông-- người cứu hắn từ bờ vực cái chết về, rồi cưu mang hắn.
Từ nhỏ tính cách lầm lì, ít nói giống cậu, học giỏi giống cậu, nhan sắc đỉnh của đỉnh cũng giống cậu,...
Chỉ tiếc là hắn thích thụ chính nguyên tác Thiên Diên, nhưng bất công thay...
Thích người ta mà bị người khác xem là ghét cay ghét đắng người ta.. một từ thôi "thảm".
Đột nhiên Du Quy ghen tỵ với thụ nguyên tác ghê...
Cậu thấy nam chính rồi.... mất não, chỉ được cái mã.
Cậu ghĩ ngợi một hồi liền nhận ra động tĩnh phía trước đã không biết biến mất từ lúc nào.. Hành lang yên ắng, chỉ bắt gặp một cặp mắt sắc bén đang quan sát cậu.
Du Quy
"Phải chi hồi nãy sớm ra mặt giúp đỡ thì đã gây được ấn tượng rồi.. "
Du Quy thoáng ủ rũ, chỉ trách cậu suy nghĩ lâu lắc quá khiến phản diện chịu thiệt như vậy..
Nhất định không có lần sau.
Cậu rất nhanh đã quăng mất cái biểu cảm ủ rũ, nhanh chóng đắp bằng khung mặt tươi cười thuần khiết diện kiến chân ái đời mình mới tìm được...
Du Quy hạ mắt nhìn bàn tay ngọc ngà thon dài đẹp đẽ của đối phương bị giẫm đạp đến không nhấc lên nổi.. hơi thấy cổ họng chua xót.
Điểm hận thù với nhân vật chính lại thêm 100.
Thoát thấy tia lo lắng trong mắt thiếu niên, Lâm Kiêu lần nữa rơi vào trầm mặc...
Hắn vừa mới trọng sinh, nhớ rõ tất cả thù hằn quá khứ, chuyện từng trải qua liền nhớ rõ, với tình huống vừa rồi lại càng thêm chắc chắn, nhưng giờ đây đứng trước hắn là thiếu niên sạch sẽ đang lo lắng nhìn vết thương của hắn.. Thầm nghĩ:
Người này, không nằm trong ký ức của Lâm Kiêu hắn.
Lúc này lại nghe người kia lên tiếng, giọng nói êm ái truyền vào tai rất rõ ràng.
Du Quy
Đứng lên được không?
Lâm Kiêu không bất lợi gì chống tay kia đứng dậy.. không nhìn ra một chỗ khó khăn nào.
Du Quy
"Nếu hắn có thể giả vờ ngã để mình đỡ thì tốt rồi.."
Comments
Vân Mộng Nguyệt
Bé ơi liêm sỉ của bé bị ai đó lấy mất rồi sao??
2024-07-03
3
... ... ... ... ...
này là không có liên sỉ sao
2024-06-30
3