Dị Nhân Hay Á Thần
Tony Smith là một chàng trai trẻ tuổi, cậu mới bước sang tuổi mười tám cách đây vài tuần lễ. Cậu sở hữu chiều cao lý tưởng 1m88, với mái tóc bạch kim đậm khí chất siêu thực và đôi mắt xanh ngọc lục bảo quyến rũ hút hồn. Vẻ đẹp lãng tử đó của Tony, đã “đốn tim” không biết bao nhiêu nữ sinh trung học. Vẻ đẹp và sức hút của cậu, có thể sánh ngang với những nam tài tử nổi tiếng bậc nhất điện ảnh Hollywood. Khác với vẻ bề ngoài lãng tử đó, Tony lại là một chàng trai chững chạc, trưởng thành hơn so với cái tuổi của mình rất nhiều. Trong khi những cô cậu thanh niên mười tám, đôi mươi khác, đang cố gắng vùng vẫy thoát khỏi ràng buộc của gia đình, để tìm kiếm một cuộc sống tự do, độc lập, ở những chân trời mới xa lạ. Tony lại thu mình lại với cuộc sống ở nông trại của gia đình.
Tony lựa chọn một cuộc sống giản dị, không hề phù hợp với độ tuổi của bản thân như vậy, bởi cậu mang trong mình một bí mật. Một bí mật mà cậu đã giấu kín nó suốt hai năm qua. Năm mười sáu tuổi, Tony phát hiện ra mình là một Mutant (dị nhân). Điều đó làm Tony hoảng hốt và sợ hãi. Cậu không dám nói chuyện đó cho cha mẹ mình biết, hay chia sẻ điều đó với hai người bạn thân của cậu, là Max và Alex.
Tony cũng trở lên trầm lặng hơn từ đó, cậu bắt đầu để tóc dài, che khuất đi gương mặt điển trai không góc chết, đậm chất nam tính sắc nét, cùng đôi mắt xanh ngọc lục bảo. Tony còn hay mặc những chiếc áo có mũ và trùm chúng lên đầu. Ngoài hai cậu bạn thân là Max và Alex, Tony cũng không giao tiếp nhiều với bạn học như trước. Việc Tony tự cô lập bản thân để tránh những rắc rối không cần thiết, khiến cậu không còn được các cô gái chú ý, vây quanh lấy như xưa. Sau một thời gian, cậu còn trở thành một kẻ lập dị trong mắt các bạn học. Họ còn đặt cho Tony biệt danh “kẻ trùm đầu” với ý châm chọc, mỉa mai. Tuy nhiên Tony lại có được điều mà mình mong muốn, đó là một cuộc sống yên bình, suốt quãng thời gian học trung học.
Theo những nghiên cứu của các nhà khoa học và công bố của chính phủ. Dị nhân là những người có gen đột biến do kết quả của quá trình tăng trưởng bùng nổ một cách bất thường, họ mang những khả năng siêu việt tiềm ẩn và thường chỉ bộc phát ở tuổi dậy thì của thanh thiếu niên hoặc trong những tình huống nguy hiểm đến tính mạng. Với những năng lực siêu nhiên, các di nhân trở thành một mối nguy hiểm tiềm tàng với an ninh trật tự xã hội. Khi sức mạnh của các dị nhân bị dùng cho mục đích phi pháp, phạm phám. Hậu quả mà nó gây ra cho xã hội sẽ là rất lớn.
Mẫu thuẫn giữa người bình thường và các dị nhân cũng theo sự xuất hiện ngày càng nhiều của họ, mà trở lên gay gắt, dữ dội hơn. Dị nhân trở thành những người bị kì thị, xa lánh trong xã hội. Người ta sợ hãi họ một cách mù quáng, nhưng cũng không thể trách những người bình thường đó, bởi có rất nhiều dị nhân xấu xa, tàn ác, đã lợi dụng khả năng của mình làm việc xấu. Những vụ án giết người cướp của, hãm hiếp do các dị nhân gây ra ngày càng nhiều. Đây chính là nguyên nhân khiến cho người bình thường sợ hãi họ, người bình thường cảm thấy dị nhân là một mối nguy hiểm của nhân loại, chứ không phải là một sự tiến hóa mang đến tương lại tốt đẹp hơn cho con người.
Chỉ mới cách đây hai ngày tại thành phố Detroit, một dị nhân sở hữu sức mạnh có thể biến anh ta thành một con gấu khổng lồ, tên là Levi, đã dùng sức mạnh đó của mình để khống chế một phụ nữ ba mươi bảy tuổi và hai cô con gái còn đang ở độ tuổi vị thành niên. Levi đúng là một con thú. khi hắn ta không chỉ hãm hiếp người mẹ, hai cô gái trẻ cũng bị hãm hiếp trong nhiều giờ. trước khi cả ba mẹ con bị giết chết một cách đầy man rợ. Cảnh sát chỉ tìm thấy những mảnh thi thể nát vụn, bị móng vuốt xé nát, vương vãi khắp nơi trong khu rừng nơi họ bị giam giữ.
Levi sau khi gây án đã vượt biên trốn sang Canada. Vụ án do hắn gây ra, khiến dân chúng vô cùng phẫn nộ. Hàng triệu người đã xuống đường biểu tình trên khắp nước Mỹ. Người biểu tình yêu cầu chính phủ phải mạnh tay hơn với dị nhân, họ yêu cầu chính phủ giam giữ các dị nhân và cách ly họ với xã hội. Cùng với những cuộc biểu tình chống lại dị nhân, tình trạng bạo lực cũng bùng phát dữ dội giữa người thường và dị nhân. Những cuộc tấn công vào các dị nhân cũng xảy ra trên khắp nước Mỹ, khiến hàng chục người chết và hàng nghìn người bị thương chỉ trong vòng vài giờ sau khi các cuộc biểu tình nổ ra.
Mặt xấu mà các dị nhân mang đến cho xã hội là rất nhiều, tuy nhiên vẫn có những điều tốt đẹp mà người bình thường không thể phủ nhận được. Dị nhân Will, một lính cứu hỏa thuộc sở cứu hỏa thành phố New York, anh được người dân nơi đây tôn vinh là hiện thân của Thủy Thần Poseidon. Will có khả năng điểu khiển nước, năng lực siêu nhiên của Will đã bùng nổ trong cái ngày anh làm nhiệm vụ chữa cháy trong một tòa chung cư. Khí đó, Will và các đồng đội đang giải cứu một gia đình bị mắc kẹt trong đám cháy. Nhiệm vụ giải cứu người bị mắc kẹt trong đám cháy đó của Will đã thất bại, khiến anh và các đồng nghiệp của mình bị mắc kẹt trong đám cháy cùng với gia đình nạn nhân.
Đó cũng là lúc sức mạnh trong Will bùng nổ, nước từ trong các đường ống bên trong tòa nhà tụ tập lại quanh Will, chúng như những con rắn nước uốn lượn nuốt chửng lấy những ngọn lửa đang hừng hực cháy. Sau sự kiện đó Will trở thành anh hùng trong lòng người dân New York.
Không giống như các dị nhân khác, hầu hết chỉ nắm giữ một loại năng lực siêu nhiên. Sức mạnh siêu nhiên mà Tony sở hữu là một loại siêu năng lực vô cùng phức tạp và huyền diệu. Tony có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thể nhìn thấy.
Theo định luật bảo toàn và chuyển hoá năng lượng: “Năng lượng không tự nhiên sinh ra mà cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác hoặc truyền từ vật này sang vật khác mà thôi”.
Tony có thể nhìn thấy được những quả cầu năng lượng hình thành phía trên cơ thể của những động vật sau khi chúng chết đi, kể cả con người. Cậu còn có thể hấp thụ những quả cầu năng lượng đó và chuyển hóa chúng thành nguồn năng lượng cho bản thân mình sử dụng. Cậu dùng chúng để cải tạo cơ thể, giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn.
Không chỉ các động vật, cây cối cũng như vậy. Tuy nhiên năng lượng mà cây cối sinh ra lại mang đến cho Tony một công năng khác. Nó có tác dụng chữa lành các vết thương và thúc đẩy nhanh quá trình sinh trưởng của cây cối.
Sau hai năm tìm tòi và khám phá sức mạnh siêu nhiên của mình, Tony mới chỉ phát hiện ra được một phần nhỏ bé về nó.
Những quả cầu năng lượng sinh ra từ các động vật sau khi chết đi, không chỉ có tác dụng cải tạo cơ thể Tony, chúng còn có thể được dùng để cải tạo cơ thể của những động vật khác. Tuy nhiên khác với Tony, những động vật khác không thể hấp thụ trực tiếp một nguồn năng lượng sinh ra từ động vật để cải tạo cơ thể. Bởi một nguồn năng lượng, được sinh ra từ cơ thể của một động vật khác, có tính bài xích cực mạnh. Tony có thể dễ dàng hấp thụ bất cứ nguồn năng lượng nào, bởi cậu mang trong mình siêu năng lực, tính bài xích là không có tác dụng với cậu. Trong khi những động vật khác thì không có.
Chúng chỉ có thể hấp thụ được một nguồn năng lượng sau khi Tony đã sử dụng năng lượng được sinh ra từ thực vật dung hợp với một nguồn năng lượng sinh ra từ động vật để trung hòa. Nếu cố đưa một nguồn năng lượng chưa được xử lý vào cơ thể của một động vật, sẽ khiến cho động vật đó có khả năng bị chết thay vì trở nên mạnh mẽ hơn.
Các động vật được nguồn năng lượng này cải tạo sẽ trở nên mạnh mẽ hơn so với những con bình thường. Còn mạnh mẽ hơn bao nhiêu, thì còn tùy thuộc vào số năng lượng mà chúng được hấp thụ.
Nguồn năng lượng đã được xử lý này nếu được dung hợp thêm một giọt máú của Tony thì sẽ khiến cho động vật hấp thụ nó trở nên thân thiết với Tony một cách lạ thường. Lượng máu càng nhiều thì mức độ thân thiết và sự trung thành của động vật hấp thụ với Tony càng cao. Giữa cậu và chúng cũng sinh ra một mối liên hệ thần giao cách cảm. Chúng có thể hiểu được những ý nghĩ đơn giản của Tony và làm theo các mệnh lệnh của cậu.
Việc này giống như đầy tớ của các Vampire trong các câu chuyện truyền thuyết và phim ảnh vậy. Khi một Vampire thuần chủng có thể biến một người bình thường trở thành một Vampire, một Vampire nô lệ nhất nhất nghe lời. Nó là một dạng năng lực khống chế vô cùng phức tạp và khó có thể giải thích được bằng ngôn ngữ.
Việc thu thập các nguồn năng lượng để sử dụng không hề khó khăn hay phức tạp. Tony có thể dễ dàng thu thập được nguồn năng lượng từ động vật thông qua việc giết các loại côn trùng và động vật nhỏ. Trong khi nguồn năng lượng từ thực vật lại cực kỳ dễ dàng thu thập thông qua việc cắt cỏ, thu hoạch rau màu trong trang trại hay thu hoạch năng lượng thực vật dồi dào trong các cánh rừng nguyên liệu gỗ vào thời kỳ khai thác.
Sáu giờ sáng, tại thị trấn nhỏ Mendon đông bắc nước Mỹ, cách thành phố Boston, bang Massachusetts 60km về phía tây nam. Tony cùng gia đình của cậu đang ăn bữa sáng trước khi ra cánh đồng làm việc.
Cha của Tony, ông Jack có chút buồn rầu thở dài nói với vợ: “Lúc em chuẩn bị đồ ăn, anh đã tranh thủ đi thăm rau ngoài cánh đồng, phát hiện rất nhiều châu chấu con mới nở. Không biết năm nay làm sao mà châu chấu con nở nhiều như vậy, cánh đồng rau nhà mình nếu không phun thuốc trừ sâu cõ lẽ mất hết.”
Bà Nancy, mẹ Tony nghe vậy, cảm thấy không vui, ể oải nói: “Phun thuốc trừ sâu hữu cơ, sẽ tốn kém lắm đây, trừ các khoản chi phí cho thuốc sâu, phân bón và nhân công… chúng ta không còn lãi mấy.”
Jack lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Còn biết làm thế nào đây? Dùng tay bắt châu chấu sao? Cũng may là chúng nó mới nở chưa phá hoại được gì. Để vài hôm nữa thì nguy mất. Không phun thuốc thì chúng ta mất trắng. Gỡ gặc được ít nào hay ít ý. Ngày mai anh đi mua thuốc về phun.”
Bà Nancy lúc này như sực nhớ ra điều gì, vẻ mặt có chút tươi tỉnh hẳn lên nói: “Liệu năm nay có giống với hai vụ rau trước không? Không phải lũ kiến đen phía sau nhà, đàn kiến chỗ cây gốc cây sồi, đã giúp chúng ta giải quyết lũ sâu bệnh sao. Kiến cũng ăn châu chấu, đúng không?”
“Sao anh, có thể quên chúng được nhỉ?” Jack nghe vợ nói vậy, thốt lên vui mừng, nhưng rất nhanh ông lại có phần ể oải nói: “Nancy, hy vọng của em có phần không hiện thực rồi. Các vụ rau trước chúng ta chỉ canh tác trên 4 mẫu (1 mẫu ở Mỹ bằng 4.046 mét vuông), mà năm nay chúng ta canh tác tới 16 mẫu. Lũ kiến đúng là có ăn châu chấu, với diện tích canh tác trước đây của chúng ta, lũ kiến còn có khả năng giải quyết đám sâu bệnh bình thường. Còn với diện tích lớn như bây giờ, có lẽ chúng cũng không giúp được, chưa kể số lượng châu chấu rất là lớn. Tốc độ sinh trưởng và sức ăn của chúng cũng nhanh hơn rất nhiều so với các loại sâu bệnh khác. Tốc độ lũ kiến tiêu diệt châu chấu, không thể nhanh bằng tốc độ phá hoại của lũ châu chấu được. Đợi lũ kiến, tiêu diệt xong lũ châu chấu, cánh đồng rau của gia đình chúng ta chắc cũng không còn gì.”
Nancy nghe chồng nói vậy, thấy có lý, bà không còn đặt hết niềm tin vào lũ kiến nữa, tuy vậy bà vẫn có phần không buông tha, nói: “Lũ kiến giúp được chúng ta thì tốt biết mấy, đỡ hẳn một khoản chi phí cho thuốc trừ sâu. Kể cũng lạ, em chưa thấy đàn kiến nào như đàn kiến sống phía sau nhà mình. Đa phần các loài kiến là loài có hại với cây trồng, chứ không phải là một loài có ích, trừ một số ít. Còn phần lớn chúng thường nuôi dưỡng những con rệp, tha lũ rệp lên cây, để lũ rệp hút nhựa cây, và tiết ra chất mật mà lũ kiến rất thích ăn. Kiến chăn nuôi rệp để lấy mật như người ta chăn nuôi bò để lấy sữa vậy. Thế mà chúng lại giết cái loài mà trước đây chúng nuôi dưỡng, chúng cũng không dùng lũ rệp làm thức ăn, chúng chỉ giết và giết. Nếu đàn kiến nào cũng như vậy có phải tốt không. Nuôi khoảng mười tổ kiến như vậy xung quanh cánh đồng, thì khỏi lo sâu bệnh phá hoại.”
Jack hơi suy ngẫm nói: “Thế giới của con người đang thay đổi, chúng ta cũng đâu còn là giống loài độc nhất. Có lẽ lũ kiến cũng vậy, chúng cũng phải thay đổi, để thích nghi với thế giới đang đổi thay.”
Nancy nói: “Các nhà động vật học mà biết về lũ kiến sống sau nhà chúng ta, không biết họ sẽ phát cuồng đến mức nào.”
Jack nghe vậy vội nhắc nhở vợ: “Tốt nhất em đừng cho ai biết về chuyện này. Ai biết được họ sẽ làm gì với lũ kiến. Nếu họ đem chúng đi, chúng ta sẽ mất đi một sự giúp đỡ. Với quy mô canh tác hiện giờ, lũ kiến không còn giúp được nhiều như trước, nhưng cũng giúp chúng ta hạn chế được rất nhiều sâu bệnh. Lượng thuốc sâu phải sử dụng cũng sẽ ít đi khá nhiều, cũng tích kiệm được tương đối chi phí đó.”
Nancy gật đầu nói: “Em đâu phải là một người nhiều chuyện.”
Tony lẳng lặng một bên ngồi ăn, vừa ăn, cậu vừa chăm chú nghe cha mẹ cậu nói chuyện. Cuộc trò chuyện của Jack và Nancy trong bữa ăn sáng, làm Tony quyết định phải đẩy nhanh kế hoạch mà cậu đã dự định từ trước đó. Bởi ngay từ khi cha mẹ cậu quyết định, mở rộng việc canh tác, Tony đã lường trước được một số việc sẽ xảy ra.
Jack ăn xong miếng bánh cuối cùng của mình trên đĩa quay ra hỏi Tony: “Con trai, hôm nay con đã phá vỡ kỷ lục của mình chưa?”
Tony ánh mắt mang thoe sự vui vẻ đáp: “Mười nghìn cái… cuối cùng con cũng làm được điều đó thưa cha!”
Jack nghe vậy thì có phần kinh ngạc, dù ông biết cậu con trai của mình hằng ngày vẫn chăm chỉ thức dậy từ sớm rèn luyện thân thể. Hai năm qua ông vẫn luôn để ý đến việc tập luyện của Tony, và mỗi lần cậu phá vỡ giới hạn của bản thân, ông đều rất kinh ngạc. Jack hít một hơi thật sâu để đè nén lại cảm xúc của mình. Sau vài giây ông nói: “Mười nghìn cái, chống đẩy bằng một tay. Điều này thật điên rồ!”
Nancy mẹ của Tony ánh mắt lại có phần mong đợi hỏi: “Tony, con chăm chỉ rèn luyện thân thể, lại còn tập luyện võ thuật. Con muốn trở thành một ngôi sao?”
Nancy vẫn mong muốn cậu con trai của mình đi ra bên ngoài phát triển, chứ không phải ở trong trang trại trở thành một anh nông dân. Với ngoại hình như của Tony, không khó để trở thành một người mẫu hay một diễn viên có tên tuổi trong làng giải trí. Một công việc như vậy mới phù hợp với Tony, Nancy vẫn luôn nghĩ vậy.
Tony nghe vậy, cười lắc đầu đáp: “Con luyện tập để có một cơ thể khỏe mạnh và cuộc sống hào nhoáng của các ngôi sao không phải là điều con mơ ước.”
Nancy nói: “Vậy con cũng nên vào đại học. Con không muốn trải nghiệm cuộc sống của một sinh viên sao? Thành tích học tập của con cũng rất tốt mà Tony.”
Tony nói ra suy nghĩ của mình: “Con nghĩ mình sẽ là một anh nông dân tốt. Trang trại sau này sẽ do con quản lý, thay vì lãng phí thời gian trên ghế nhà trường. Con bắt tay ngay vào công việc, không phải tốt hơn sao.”
Nghe Tony nói, Nancy biết mình không thể nào lay chuyển được suy nghĩ của cậu con trai, bà đành bỏ cuộc.
Tony lúc này cũng ăn xong, cậu đứng dậy nói: “Cha mẹ, con ăn xong rồi. Con ra phía sau nhà cho lũ kiến chút vụn bánh mì, rồi ra vườn táo làm việc luôn.” Tony vừa nói vừa cầm mấy mẩu bánh mì thừa trên bàn.
Jack và Nancy nghe vậy đều gật đầu đồng ý, hai người họ còn đưa thêm cho Tony mấy mẩu vụn bánh mì trong đĩa thức ăn của họ.
Nhìn Tony rời đi Jack nói với vợ: “300 gốc táo Tony chăm sóc, phát triển rất tốt, so với cánh đồng rau, Tony còn kiếm được nhiều hơn vợ chồng mình.”
Updated 150 Episodes
Comments
《°•☆Toilet_PP☆•°》
/Smile/
2024-05-08
0