Chap 1
Dương Khả Yến là con trai duy nhất của Dương Gia nên ông bà Dương cưng cậu ấy như trứng hứng như hoa nói bằng cách khác là cưng vô lây, ẻm vừa tròn 18 tủi.
Bây giờ đang trong kỳ nghỉ hè nên mọi người không cần phải đến trường, ẻm nghĩ kỳ nghỉ hè của mình sẽ rất vui và sẽ có những kỉ niệm đáng nhớ cho kỳ nghỉ hè này nhưng nếu như vậy thì sao gặp được chồng iu, nhưng cũng đúng là đáng nhớ thật...
Dương Khả Yến đang ngủ ngon lành cành đào thì có một cảm giác kì quái bao quanh cơ thể ngột ngạt làm sao, cơ thể không tài nào nhúch nhích được mắt cũng không thể mở.
Dương Khả Yến
Hư...Ưm...[Nhăn mặt]
Dương Khả Yến
*Sao vậy trời? Mình không cử động được giống như có một thứ gì đó đang đè lên người của mình vậy.*
Dương Khả Yến
*Có khi nào là ma!! Là con ma đè mình!!** [Đổ mồ hôi]
Yes sơ bé nói đúng rồi đó, xung quanh bé bao phủ màu đen và đặt biệt là có một cái bóng đen trông rất ngon zai, đó là một ma cương thi nam body ngon múi quá trời múi móng tay đen dài sắc nhọn đôi mắt sắc lạnh tanh đặt biệt ai lai nơ hơi bị đỉnh.
Dương Khả Yến
*Ma gì mà nặng giữ dị trời! Nữ hay nam mà nặng như heo.* [Nhăn mặt]
Sở Châu Ý
Ha~ [Cười quỷ dị]
Sở Châu Ý
Em dám nói xấu ta là heo sao? Có con heo nào mà đẹp trai như ta không chứ.
Dương Khả Yến
*Con ma này đúng là quá hèn luôn, có giỏi thì đi xuống khỏi người của mình tới lúc đó mình chơi khô máu với nó luôn.*
Sở Châu Ý
Khực-...Em thật thú vị ta kết em rồi. [Nhếch môi]
Dương Khả Yến
Ưh...Mmm...[Cau có]
Dương Khả Yến
[Bàn tay run run]
Dương Khả Yến
[Run run giơ ngón giữa] f...u...c...k
Sở Châu Ý
Hơ?
[Nghiêng đầu - Bất ngờ]
Dương Khả Yến
*Biến đi, biến đi ma quỷ biến đi!!* [Run run]
Sở Châu Ý
Tân nương của ta quả là không tầm thường nha~ [Vuốt ve khuôn mặt bé]
Dương Khả Yến
*Ư! Cảm giác như có bàn tay đang chạm vào mặt của mình vậy, lạnh tanh...* [Nhăn mặt]
Sở Châu Ý
Là ta, Sở Châu Ý phu quân của em. [Kề sát tai bé]
Dương Khả Yến
*Giọng nói này không lẽ-...* [Ớn lạnh]
Dương Khả Yến
Ưh ư. [Giác ngộ]
Sở Châu Ý
Phì~ Khi nãy nói mạnh miệng lắm cơ nhưng cái gan làm có chút éc vậy nè.
Dương Khả Yến
*Ba ơi má ơi cứu con huhu!! Ét o ét.*
Dương Khả Yến
*Trời đất cơi có ma thật kìa trời ơi!! Bớ làng nước ơi...*
Dương Khả Yến
Hức...Hic...
[Chảy nước mắt]
Sở Châu Ý
Ngoan nào, ta không làm hại em đâu cục cưng. [Lau giọt nước mắt bé]
Dương Khả Yến
*Ơ? Gì vậy?*
Dương Khả Yến
*Giọng này là của nam nhân, ủa gì dậy trời!!*
Dương Khả Yến
*Mình cũng là nam nhân mà? Vậy tại sao lại gọi mình là cục cưng?*
Sở Châu Ý
*Ẻm là nam nhân ư?!* [Tròn mắt]
Chuyện là như vầy trước khi đi ngủ thì ẻm có cót phờ lây nên đã sử dụng tóc giả để cót lây nhân vật cổ trang trong truyện tranh do ẻm thấy vẫn còn đẹp nên để như dị đi ngủ luôn nên hắn ta mới nghĩ ẻm là nữ nhân.
Sở Châu Ý
*Vậy còn mái tóc dài này là-...* [Gỡ tóc cót lây ra]
Sở Châu Ý
*Khả ái quá đi mất...*
Sở Châu Ý
*Trên đời này thật sự lại có một nam nhân tuyệt sắc như vậy sao?* [Mê mẫn]
Sở Châu Ý
*Vẻ đẹp này thật là không khỏi khiến người khác xiêu lòng mà, đặt biệt là ta.*
Dương Khả Yến
*Ma cũng có lét biên nữa hả ta.*
Sở Châu Ý
Ta thích em rồi thì em nhất định phải là của ta, chỉ có ta mới có được em vốn dĩ em thuộc về ta từ rất lâu rồi. [Vuốt ve sau gáy bé]
Sở Châu Ý
Mmm...[Cúi xuống - Cắn yêu vào cổ bé]
Dương Khả Yến
Ahh...[Cau mày]
Dương Khả Yến
*Đau! Mình đau!*
Sở Châu Ý
Đánh dấu chủ quyền của ta!! [Cười tự mãn]
Từ phía cửa sổ có một làn gió mạnh thổi bay cả cửa sổ, trên bầu trời xuất hiện một cái bóng đen từ từ bay về phía cửa sổ phòng bé.
Tôn Sư Nha
Hù! [Bay lơ lửng]
Sở Châu Ý
[Nhìn bằng nửa con mắt]
Tôn Sư Nha
Bé cưng của ta thật là phũ phàng, không dễ thương như lúc nhỏ gì hết chơn...[Chấm nước mắt]
Tôn Sư Nha
Không còn thương sư thúc già này nữa rồi. [Nước mắt máu]
Sở Châu Ý
Sư thúc tìm con có chuyện?
Tôn Sư Nha
Lão Sở phụ thân của con đang giựt giựt cái mỏ ở nhà đó, mau về đi bé cưng của thúc. [Nhún vai]
Sở Châu Ý
Ông dà đó ấy hả? [Nhướng mày]
Tôn Sư Nha
Ăn nói xà lơ sao con nói dị!!
Sở Châu Ý
Lại về chuyện đó nữa sao?
Tôn Sư Nha
Ừm đúng là như vậy đó.
Sở Châu Ý
*Ông dà lì quá trời lì đã nói không chịu mà cứ bắt quài.*
Tôn Sư Nha
Nghe lời của thúc mau về nhà ngay nếu không lão Sở sẽ nổi trận lôi đình.
Sở Châu Ý
Sư thúc về đi, con sẽ theo sau.
Tôn Sư Nha
Được được nhanh nhé nếu không hồn của ta chắc cũng không còn...
Tôn Sư Nha
Hụ hụ đồ lạnh lùng nhà ngươi! [Bay đi]
Sở Châu Ý
[Xoay qua nhìn cậu]
Dương Khả Yến
Ưm...[Thở đều]
Sở Châu Ý
Ngủ ngon tân nương yêu dấu của ta...! [Hôn nhẹ lên trán bé]
Sở Châu Ý
Chúng ta sẽ còn gặp lại nhiều lần! [Cười quỷ dị]
Sở Châu Ý
Tạm biệt tân nương của ta!! [Biến mất]
Dương Khả Yến
Ưng...ưng...[Nhăn mặt]
Comments