Vương Tôn Chiến Thần
Trong vô tận tinh không, tại một dãy tinh hà vang lên tiếng nói của một lão già âm thanh, đại đạo chấn động toàn bộ vũ trụ to lớn
"Ha ha... nhiều người vẫn cho rằng tu luyện là tuyệt tâm, nói cái gì nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma, nói cái gì đại đạo con đường sẽ cô đơn, bước lên rồi sẽ không thể quay đầu, xem thiên hạ phàm trần là kẻ thấp kém, buồn cười chết ta
Tuy rằng không sai, nhưng mà quá hạn hẹp tầm nhìn
Bởi lẽ ... họ lại quên rằng cái gọi là phản phác quy chân, càng không biết vận dụng nó như thế nào
Không rõ bản chất vũ trụ này sinh ra là do âm dương vận hành, ý nói một dương một âm, chính là sự mất cân bằng, trong cái cao tất có cái thấp
Nên nói tuyệt tâm rồi, bước lên đại đạo con đường rồi, trở thành kẻ mạnh rồi thì cuối cùng vẫn sẽ trở về điểm xuất phát
Vô tình đến mức cực đại rồi đến lúc cũng sẽ sinh ra tình cảm, cao cao tại thượng thì cũng quy về cái đê tiện nhất của thế gian phàm trần, đến, lũ sâu bọ mau đến cùng ta phản biện, ha ha..."
Lúc này có đạo tiếng vang vọng đáp trả, hơn nữa còn hành động kèm theo: "Lão già, thì ra ngươi trốn ở đây, mau giao ra pháp bảo, nếu không ta sẽ lấy mạng chó của ngươi!"
"Ấy ấy, ngươi đừng qua đây, có gì từ từ nói, mọi thứ điều có thể dùng lời nói giải quyết, không a..." lão già âm thanh đến đây liền im hẳn, tất cả liền trở về tăm tối
Tóm tắt:
Trước hết hãy xem cuộc đời hắn có bao nhiêu bi thảm
...
Chín tuổi bị người thân xé rách cánh tay, móc xuống hai mắt
Toàn thân bị hủy hoại từ thể xác cho đến tinh thần
Linh tủy bị đào hắn thành phế nhân
Phụ mẫu bị người hại chết, toàn gia bị diệt
Bị người ném xuống Ma Vật Cấm Địa chịu đựng vạn trùng ma độc cắn xé
Bị huynh đệ kết nghĩa đâm xuyên tâm, móc ra đại não
Bị người thần bí bên dưới Ma Vật Cấm Địa đưa vào ngàn năm giấc mộng... chịu đựng vô cùng vô tận nỗi đau
Tỉnh mộng ngàn năm hắn là kẻ phế nhân
Là từ đỉnh cao rơi xuống vực thẳm
Hắn nhìn người tình trong mộng bị kẻ thù ôm ấp
Vạn lối không đường
Hắn tự đào linh tủy trùng tu
Tự phế đan điền hơn ba vạn lần chỉ mong thay đổi số mệnh
Tự tế luyện bản thân bằng Diệt Thế Thần Lôi
Tự tra tấn từ thể xác cho đến linh hồn
Hắn bất công với bản thân chỉ mong cuộc đời này một lần được công bằng
Kẻ sáng tạo ra cuộc đời của mình: Vương Tôn Chiến Thần
Trong vô cùng vô tận vũ trụ này bí ẩn
Vạn vật bình đẳng
Tiên ma bất phân
Âm dương đồng sinh
Lưỡng đạo đồng diệt
Thiên địa là cơ bản ngũ hành tạo ra
Vạn vật sinh ra là Tinh Nguyên tạo thành
Lại lấy Tinh Nguyên là rễ và ngọn hợp thành sinh ra vạn vật
Nói rễ là tâm, là bản nguyên sinh mệnh
Nói ngọn là tinh thần, là bản nguyên linh hồn
Tuy hai mà một, thiếu một phần liền xem như không phải sinh linh
...
Bắt đầu từ
Nhân Đạo Chi Lộ
Linh Giới Chi Cảnh
Tiên Đạo Chi Lộ
Bước đến Tiên Đạo Chi Lộ sẽ thấu được vô hạn đại đạo con đường bước đi, từ thần đến thánh cũng chỉ là cách gọi
Nhân Đạo Chi Lộ là quá trình học tập cùng rèn luyện tâm tính
Linh Giới là cánh cửa trung gian bước vào đại đạo con đường, thời điểm này là quá trình dung hợp tâm linh tương thông, tại xem bản thân cảm ngộ thiên địa sâu cạn, cũng là lại lần nữa xác định con đường tương lai, tại đây trong linh hồn sinh ra một đạo sinh mệnh, gọi là Linh Chủng, theo đó Linh Chủng sẽ theo người mà trưởng thành, nếu ta sát nhân, Linh Chủng sẽ theo đó muốn sát ta, nếu ta cứu người, Linh Chủng theo đó cứu ta, gọi là Nhân Quả Chi Đạo, khi quả này chín mùi, ăn rễ vào ta linh hồn, tâm linh tương thông, lúc này đại đạo mở ra, là Tiên hay Ma sẽ do nhất niệm mà sinh, hoàn toàn không thể quay đầu
Đồng thời một khắc cuối cùng quyết định vận mệnh, cũng là bước lên con đường Tiên Đạo, là đại đạo con đường cơ bản, lúc này đây sẽ rõ vì sao chánh tà lại bất phân
Và cũng rõ được cái gọi là phản phác quy chân, rõ ràng vô vạn đại đạo là gì? rõ ràng phàm nhân là gì?
Ta nhìn đại dương lại không phải đại dương, ta nhìn lại đại dương chính là đại dương
Diện mạo của vũ trụ này chính là như thế, âm dương đồng sinh, thật thật giả giả lẫn lộn vào nhau
...
Khởi đầu
Huyền Linh Giới tứ cảnh phồn hoa nay đã muốn tan hoang, tứ vực hiện nay thiên tài tuyệt thế không ngừng sinh ra rồi lại chết đi đột ngột, vô số cuộc tranh đấu diễn ra liên miên bất tận, hoả khí bùng nổ tứ phương, hùng binh chiếm cứ sơn hà, giang sơn vỡ nát, địa bàn thuộc về kẻ mạnh, người chết đi, kẻ khác tiến lên giẫm đạp, tu tiên giới từ đây liệu còn bình yên...
Nam Thiên Đế Quốc - Quang Lâm Thành
Vương gia hậu viện, trong căn phòng tràn đầy tử khí, một thiếu niên chín tuổi, thân hình gầy gò đến tiều tụy, hắn đau thương nhìn trước mặt hai cổ quan tài băng thạch lạnh giá
Bên trong hai cổ băng quan phân biệt đang nằm lấy một nam một nữ, cả hai người này là phụ mẫu của thiếu niên, trạng thái của họ bị băng phong nhìn vào sẽ khiến người khiếp hồn, bởi sắc mặt bọn họ điều là hắc khí sợi tơ bao vây, chính xác chính là trúng phải kịch độc đáng sợ
Bỗng nhiên lúc này bên ngoài cửa tiếng đập đùng đùng vang lên, âm thanh già nua lại bi thương: “Thiếu chủ, thiếu chủ...”
“Ta đến ngay!” Vương Tu nghe âm thanh liền nhận ra người đến
Người gõ cửa chính là một lão đầu bạch y với mái tóc trắng xóa
Bạch Thọ đan sư tam phẩm
“Đã tra được độc gì sao?” Vương Tu lo lắng hỏi
Bạch Thọ sắc mặc tiều tụy
“Bẩm thiếu chủ, theo ta giám định cùng so sánh cổ thư biết được, chủ nhân và chủ mẫu hai người họ chính là trúng phải Phệ Tâm Trùng”
“Phệ Tâm Trùng?” Vương Tu thì thào
“Vâng, Phệ Tâm Trùng là một loại trùng độc chỉ có thể nuôi tại Tây vực, trùng này khi vào cơ thể người sẽ theo mạch máu mà xâm nhập vào tâm, từ đó hút lấy sinh mệnh cho đến chết!”
“Nếu không phải ta kịp thời dùng Băng Thiên Quan, thì sợ là, hu hu...” Bạch Thọ khổ sợ chạy vào trong quỳ trước phu phụ Vương Thiên gào khóc
Vương Tu trước mắt bỗng tối xầm, hắn lung lay đi ra cửa nhìn vào khoảng không, giọng chút khàn: “Ám Đao Vệ, tất cả điều ra đây”
Trong khu vực hậu viện Vương gia tưởng như trống trải, lại đột nhiên lần lượt xuất hiện hơn trăm thân ảnh hắc y nhân, rất nhanh bọn họ điều tập kết tại sân nhỏ, sau đó là đồng loạt quỳ một chân trước Vương Tu
“Tham kiến thiếu chủ”
“Độc là từ Tây vực, Thanh Quân thúc, ngươi cảm thấy ai là kẻ phía sau hãm hại phụ mẫu ta?” Vương Tu siết chặt nắm đấm nhìn đến bọn họ
Dẫn dầu Ám Đao Vệ, Hỏa Thanh Quân có chút không cam tâm nói: “Không dám giấu thiếu chủ, từ lúc chủ nhân có chuyện, ta đã âm thầm điều tra Vương Chính Hùng người này động thái, vốn nghĩ không có gì kết luận, nhưng nếu đúng như lời Bạch lão nói, độc chủ nhân trúng phải là từ Tây Vực, vậy ta có thể khẳng định việc này không thoát Vương Chính Hùng liên quan!”
“Nhị thúc của ta?” Vương Tu nhíu Mày
“Vâng, thiếu chủ có điều chưa biết, Bạch Tú Ngọc chính là có một người đệ đệ tên Bạch Thành Xuân, kẻ này là một cái đệ tử Ma Thiên Tông người, hắn ta hành vi vô cùng tàn nhẫn, từng có một tòa tiểu trấn chính là bị hắn giết sạch trong một đêm, hồn phách người được hắn tế luyện làm hồn kỳ, ngày đêm chịu đựng tra tấn bằng hồn hoả, lấy oán niệm làm tài nguyên tu luyện” Hỏa Thanh Quân siết chặt nấm đấm
Lúc này Vương Tu sờ cằm nghĩ nghĩ, xong lại hoảng hốt nhìn Hỏa Thanh Quân: “Thanh Quân thúc, nhị thúc của ta hiện tại đang có động thái gì sao?”
Hỏa Thanh Quân nghe hỏi liền lắc đầu nói: “Hắn thì không, đúng rồi thiếu chủ, vài ngày trước cùng ngày chủ nhân bị hại, Bạch Tú Ngọc chính là có về nhà mẹ đẻ một chuyến, sau đó liền không thấy trở lại!”
Vương Tu nghe xong liền biết có biến lớn muốn xảy ra, cả người hắn chợt nỗi hết da gà toàn thân, phần lưng lạnh toát, không kịp nghĩ nhiều liền hô lên: “Nguy, sợ là Bạch Tú Ngọc đó đi gọi thêm viện binh, nhất định sẽ đối với chúng ta cùng nhau giết sạch, bây giờ không chạy liền khó sống!”
Vương Tu quay đầu liền chạy vào trong dùng nhẫn trữ vật trên tay trái thu lấy Băng Thiên Quan, cẩn thận cất giữ phụ mẫu vào trong không gian tùy thân, tuy rằng biết không nên, nhưng đã không còn kịp nghĩ nhiều
Hỏa Thanh Quân nghe đến cũng biết chuyện lớn có thể sắp xảy ra, đám người không dám nén lại một chút thời gian mà cùng nhau phá tường phía sau muốn rời đi, đại lực đánh ra liền mở rộng một lối thoát
Khi đám người vừa muốn rời đi, thì...
“Ha ha... muốn trốn sao, đã trễ!” lúc này trời cao ngự kiếm phi hành hàng ngàn người tập kích đến đây hậu viện, bao vây đám người Vương Tu không lối thoát
Vương Chính Hùng oai phong lẫm liệt cưỡi lấy phi điểu tam giai đi đầu, bên cạnh chính là tương tự một cái phi điểu cưỡi lấy nữ tử bạch y, Bạch Tú Ngọc
“Tu Tu a, ta không nghĩ ngươi lại thông minh như thế, có thể đoán được nhị thẩm ta đây đi gọi viện binh, ha ha, ta mà đến chậm một chút nói không chừng đã để ngươi bỏ trốn!” Bạch Tú Ngọc thích thú nhìn xuống Vương Tu cười như đóa hoa run rẫy
Vương Tu sắc mặt tái xanh nhìn lên, không tự chủ mà sợ hãi lùi lại
Bạch lão nghiến răng nghiến lợi nhìn đến trời cao người đông thế mạnh, xong cũng không sợ hãi mà đứng bên cạnh che chở Vương Tu không rời
“Quả nhiên là các ngươi hại độc ta phụ mẫu” Vương Tu đột nhiên lấy lại bình tĩnh mà câm phẫn nói
Ám Đao Vệ một bộ chết không sờn, chia nhau yểm hộ Vương Tu vào giữa, tùy thời liều mạng hộ chủ
Vương Chính Hùng xoay xoay cổ liền cười gằn, hắn khoát tay liền hô lớn: “Giết!”
Theo tiếng hô, trời cao hàng ngàn thân ảnh liền nhanh lao xuống, kiếm quang đao pháp tung hoành bừa bãi theo đó bổ ra, mặc người bên dưới là ai điều muốn tận diệt tất cả
Updated 482 Episodes
Comments
Se Lena
/Drool/
2024-08-04
1
Smile
tặng hoa, tặng vote có mất tiền ko ad
2024-05-13
4
Gray
truyện khá hay
2024-05-13
5