[ Rupha/RukaPharita ]Bác Sĩ ! Xin Hãy Cưới Em
Cảm tình
Lee Dain [Rora-Em]
Hé lô cả nhà iu của kem
Lee Dain [Rora-Em]
*bước vào sang chảnh*
Pharita Chaikong [Nàng]
"tới nữa rồi"
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
Rora hả con, vào đây ngồi *ngoắt lại*
Em từ ngoải cửa đi sang chảnh vào phòng hồi sức của Nàng
Lee Dain 17 tuổi hay còn gọi là Rora là bạn thân của Nàng, từ nhỏ đến giờ Nàng chỉ chơi với mình em
Lee Dain [Rora-Em]
Em iu đã khỏe chưa
Lee Dain [Rora-Em]
Tao lo cho mày lắm đấy
Pharita Chaikong [Nàng]
Đỡ hơn rồi
Nàng - Pharita 17 tuổi, con gái của La gia nổi tiếng nhất nhì cái vùng này, ba Nàng là một quân nhân còn mẹ là một dược sĩ bào chế nổi tiếng
Nàng từ nhỏ đến lớn luôn được bảo bọc bởi ba mẹ, lần này do tai nạn nên mới thành ra cớ sự vậy
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Thôi hai đứa ngồi nói chuyện đi
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Ba mẹ ra ngoài *nắm tay Y rời đi*
Pharita Chaikong [Nàng]
Nè tay bị sao đấy *cầm tay Em lên xem*
Lee Dain [Rora-Em]
*rụt tay lại*
Lee Dain [Rora-Em]
Sời ba cái vết thương ngoài da
Pharita Chaikong [Nàng]
Mày đánh nó à *nhướng mày*
Lee Dain [Rora-Em]
À...ừm..*cuối mặt*
Em không biết nên trả lời Nàng thế nào
Không lẽ nói với Nàng là vừa đánh thừa sống thiếu chết cái thằng đâm Nàng
Pharita Chaikong [Nàng]
Haizz
Pharita Chaikong [Nàng]
Cũng lỡ rồi tao không sao
Pharita Chaikong [Nàng]
Mày đánh nó vậy tội nó
Lee Dain [Rora-Em]
Ê ấm đầu hả má
Lee Dain [Rora-Em]
Nó đâm mày muốn lòi phèo kìa ở đó mà tội
Lee Dain [Rora-Em]
*liếc Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
Dù sao cũng lỡ rồi tao cũng không bị sao mà
Lee Dain [Rora-Em]
Mày nói đỡ cho nó nữa tao đánh mày luôn đó *giơ tay lên*
Pharita Chaikong [Nàng]
Thôi cho tao xin *cười cười*
Ruka Kawai [Cô]
Cô đã khỏe hơn chưa *đi vào*
Pharita Chaikong [Nàng]
Tôi ổn rồi bác sĩ
Pharita Chaikong [Nàng]
Chỉ còn hơi đau ở vết thương *sờ ngực*
Ruka Kawai [Cô]
Sẽ mau lành
Cô lấy trong túi ra một tuýt thuốc nhỏ rồi đưa cho Nàng
Ruka Kawai [Cô]
Ngày bôi 3 lần *đưa Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
*cầm lấy*
Pharita Chaikong [Nàng]
Cảm ơn ạ *cười*
Ruka Kawai [Cô]
Không có gì
Ruka Kawai [Cô]
Nếu thấy không ổn chỗ nào cứ gọi cho tôi *rời đi*
Cô để lại một chiếc card nhỏ trên bàn
Nàng vô thức lại cười vì sự gượng gạo của Cô
Chẳng hiểu sao Nàng lại có cảm tình với con người này
Dáng vẻ ngốc nghếch có chút lạnh lùng nhưng lại vô cùng đáng yêu
Pharita Chaikong [Nàng]
"Ruka Kawai"
Pharita Chaikong [Nàng]
*cười ngại*
Lee Dain [Rora-Em]
Đấy đấy
Lee Dain [Rora-Em]
Biểu hiện của con quỷ tình yêu đấy
Pharita Chaikong [Nàng]
Khùng
Viện Trưởng
Tính mạng con người mà lũ chúng mày coi rẻ vậy à *đập bàn*
Viện Trưởng
Nó là con của Ngài La đó con ngu *nắm cổ áo Cô*
Ruka Kawai [Cô]
ưm..ưm..*bị siết chặt*
Viện Trưởng
Nó có mệnh hệ gì cái mạng quèn của mày cũng không đền nổi *thả mạnh ra*
Ruka Kawai [Cô]
Aaaaa *ôm cổ mình*
Người đàn ông trong căn phòng tức giận mà chửi bới
Ông ta thả tay làm Cô té xuống đất
Ông ta là viện trưởng, đã từng rất tâm huyết với nghề nhưng khi bị đồng tiền che mờ mắt
Ông đã vô số lần trục lợi trên bệnh nhân, ông ta như con quỷ khát của cải tiền bạc
Ruka Kawai [Cô]
Vậy lúc đó ông ở đâu *lớn giọng*
Viện Trưởng
Tao có công việc riêng của tao
Ruka Kawai [Cô]
Đi chơi gái đó hả!! *hét*
Cô tức giận mà ném một đống giấy tờ bệnh án vào mặt ông ta
Viện Trưởng
Con nhải này mà muốn chết hả *bóp cổ Cô*
Ruka Kawai [Cô]
aaaa..ưmm...*giữ chặt*
Bỗng có dáng người tiến lại đẩy ông ta ra
Jay Park [ Y tá ]
Đủ rồi thưa viện trưởng *đẩy ông*
Nvat phụ [Nhiều]
Chị có sao không *đỡ Cô*
Viện Trưởng
Bọn mày đừng có nhiều chuyện
Viện Trưởng
Tao đang dạy học trò của mình
Jay Park [ Y tá ]
Ông không xứng làm thầy của Ruka đâu *kéo Cô rời đi*
Viện Trưởng
Mẹ kiếp cái lũ nhải con này *đá vào ghế*
Cô đang đi lang thang ở hành lang bệnh viện
Cô nghĩ về đời mình, toàn gặp chuyện không may mắn
Ruka Kawai [Cô]
"cái cuộc đời chó chết"
Pharita Chaikong [Nàng]
*nhìn thấy Cô*
Nàng đã có thể đi lại được nhưng vẫn còn phải ở bệnh viện
Vô tình đi dạo lại gặp Cô
Pharita Chaikong [Nàng]
Nè chị ơi *gọi lớn*
Pharita Chaikong [Nàng]
CHỊ ƠII *hét*
Ruka Kawai [Cô]
Hả..hả..*giựt mình*
Pharita Chaikong [Nàng]
*vẫy tay*
Cô thấy Nàng liền nhanh chóng đi lại
Ruka Kawai [Cô]
Có chuyện gì sao?
Pharita Chaikong [Nàng]
Nói chuyện với em đi
Pharita Chaikong [Nàng]
Em chán quá *ngồi xuống ghế*
Ruka Kawai [Cô]
Được *ngồi xuống*
Cô chầm chậm đặt mông xuống ghế
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị có vẻ không được vui nhỉ *nhìn Cô*
Ruka Kawai [Cô]
Ừm..chắc do tôi mệt quá thôi
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị phải biết nghỉ ngơi đó
Pharita Chaikong [Nàng]
Sức khỏe là vô cùng quan trọng *cười tươi*
Nàng nói rồi nở một nụ cười tươi nhìn Cô
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị sao vậy *vẫy tay trước mắt Cô*
Ruka Kawai [Cô]
Hả..hả *tỉnh mộng*
Pharita Chaikong [Nàng]
Cứ như người mất hồn
Pharita Chaikong [Nàng]
Em có cướp hồn chị đi đâu chứ *bĩu môi*
Ruka Kawai [Cô]
Chắc là có..*nói nhỏ*
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị nói gì sao?? *hỏi lại*
Ruka Kawai [Cô]
Tôi nói em ảo tưởng!! *nghiêm mặt*
Comments
Right
Đẹp thiệt má ☺️ không hiểu sao cười lên là đẹp hơn bình thường nữa
2024-09-21
1
Sục lắm nên to
nói đúng tht
2024-07-25
1
jina_15
sao ông làm dzị : )
2024-07-02
2