[ Rupha/RukaPharita ]Bác Sĩ ! Xin Hãy Cưới Em
Liêm sĩ??
Pharita Chaikong [Nàng]
À phải rồi!
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị là người đã làm phẩu thuật cho em đúng không
Pharita Chaikong [Nàng]
Cảm ơn chị
Pharita Chaikong [Nàng]
Đã cứu lấy em *cười*
Ruka Kawai [Cô]
Trách nhiệm thôi
Ruka Kawai [Cô]
Không cần khách sáo
Ruka Kawai [Cô]
Phải rồi, làm sao mà cô bị nặng như vậy *nhìn Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
Là do một bạn nam lớp em mang dao đi học
Pharita Chaikong [Nàng]
Xong rồi cầm nó rượt các bạn vô tình đâm trúng em thôi à
Còn Cô chỉ biết im lặng không đáp nổi lại câu chuyện của Nàng
Pharita Chaikong [Nàng]
À phải rồi chị làm bác sĩ được bao nhiu năm rồi
Ruka Kawai [Cô]
Tôi thực tập
Pharita Chaikong [Nàng]
???
Pharita Chaikong [Nàng]
Vậy em là...*ngập ngừng nhìn Cô*
Ruka Kawai [Cô]
Ca phẩu thuật đầu tiên của tôi
Pharita Chaikong [Nàng]
...
Ruka Kawai [Cô]
Chẳng phải tôi đã cứu sống cô sao
Ruka Kawai [Cô]
Tay nghề của tôi cũng không tệ
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị giỏi thật
Pharita Chaikong [Nàng]
Cảm ơn đã cứu em
Ruka Kawai [Cô]
Tôi về đây, mai sẽ đến thăm cô
Pharita Chaikong [Nàng]
Dạ *cười tươi*
Không biết vì sao mà Nàng lại vui khi Cô nói ngày mai sẽ lại đến
Cũng giống như khi chị đến vào lúc 4 giờ chiều thì 3 giờ em đã vui rồi vậy
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Nhanh nhanh cái tay lên *liếc Y*
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
Em làm đây vợ đừng có nóng *rén*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Hôm nay gái cưng của mẹ xuất viện rồi mẹ dẫn đi chơi nghen *xoa đầu Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
Dạ mẹ
Tiếng mở cửa làm nụ cười của Nàng nhanh chóng hiện lên trên gương mặt
Nhưng lại mất đi ngay sau đó, mà thay vào đó là vẻ mặt khó chịu
Lee Dain [Rora-Em]
Hé lô cả nhà iu của kem
Pharita Chaikong [Nàng]
"làm tưởng..."
Lee Dain [Rora-Em]
Bộ thấy mình bạn không vui hả *kéo kính xuống*
Pharita Chaikong [Nàng]
Đúng *mặt nhăn nhó*
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
Qua đây phụ bác dọn đồ nè Rora kệ con bé đi
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Làm một mình đi đừng có đùn đẩy cho Rora *nhéo lổ tai Y*
Lee Dain [Rora-Em]
Để con phụ cho *cười gượng*
Lần này Nàng chẳng còn buồn nhìn nữa
Gương mặt xụ xuống còn không để ý đến người kia đã đứng sau lưng mình
Ruka Kawai [Cô]
Làm gì mặt như đống cức vậy
Pharita Chaikong [Nàng]
NÈ ĐỪNG CÓ QUÁ ĐÁNG *quát Cô*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
...
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
"vụ gì hot"
Ruka Kawai [Cô]
Ờ..xin lỗi ghẹo tí thôi
Pharita Chaikong [Nàng]
Vô duyên *xoay mặt qua hướng khác*
Chắc là Nàng đang cay cú vụ của Rora nên quay sang trút giận lên người Cô
Ruka Kawai [Cô]
Vậy thôi tôi về
Ruka Kawai [Cô]
Có quà cho cô, cô không nhận thì thôi *định rời đi*
Cô xoay người định rời đi thì có bàn tay nhỏ nắm lấy vạt áo mình mà giữ chặt
Pharita Chaikong [Nàng]
Quà đâu
Nàng bĩu chiếc môi mà nhìn Cô
Ruka Kawai [Cô]
Cô không cần đồ của người vô duyên này đâu ha *nhướng mày*
Pharita Chaikong [Nàng]
Ai nói không cần *nhẹ giọng*
Ruka Kawai [Cô]
Đây là thuốc bôi sẹo, còn đây là kẹo
Ruka Kawai [Cô]
Cho cô *đưa Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
*vui vẻ nhận lấy*
Nàng cầm lấy túi đồ Cô cho mà cười tít cả mắt, cứ như một đứa trẻ nhỏ được cho kẹo
Thay vào sự vui vẻ của Nàng là vẻ mặt ngạc nhiên sửng sốt của Ba mẹ và cả cô bạn của Nàng
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
*xoa mắt*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
*tát vào mặt*
Lee Dain [Rora-Em]
*rớt mắt kính*
Pharita Chaikong [Nàng]
Em cảm ơn *cười ngại*
Ruka Kawai [Cô]
Ừm tôi về *rời đi*
Cô bước ra khỏi phòng còn lại là 6 con mắt vô cùng bất ngờ nhìn bóng lưng Cô đi rồi nhìn Nàng
Gương mặt Nàng từ lúc nào đã đỏ ửng lên rồi
Lee Dain [Rora-Em]
Bộ ai dựa mày hả ??
Lee Dain [Rora-Em]
*há hốc mồm*
Pharita Chaikong [Nàng]
Khùng
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
Con gái tôi biết yêu rồi sao *buồn*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Bớt khùng con bé dả bộ với mình thôi
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Đúng không con gái iu của mẹ
Pharita Chaikong [Nàng]
Dạ
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Thấy chưa
Pharita Chaikong [Nàng]
Hình như con thích chị ấy rồi
Nàng nói vô cùng hồn nhiên, vừa nói vừa cười rất tươi
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
...
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
Đã nói chuyện được bao nhiêu câu đâu mà thích hả con *tạch lưỡi*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Ba con nói đúng đó *khoanh tay*
Lee Dain [Rora-Em]
Đúng đúng *hùa theo*
Pharita Chaikong [Nàng]
Nhưng mà con thích chị ấy
Pharita Chaikong [Nàng]
Từ nay con sẽ theo đuổi chị ấy
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
...
Lalisa Manobal [Ba Nàng]
...
Aisss có phải là mất giá tiểu thư nhà La gia quá khôngg?? Đường đường là tiểu thư nhà tài phiệt thân con gái mà lại vứt cái liêm sĩ đi cua người ta
Sau khi Nàng xuất viện về nhà thì không còn được gặp Cô nữa
Tâm trạng của Nàng lúc nào cũng chán nản chẳng muốn làm gì
Lee Dain [Rora-Em]
Từ hôm về nhà mày buồn đi hẳn đó Rita
Pharita Chaikong [Nàng]
Chắc tao bệnh rồi mày ơi
Nàng vừa nói vừa ôm mặt lăn mấy vòng trên chiếc giường
Lee Dain [Rora-Em]
Đâu tao xem *tiến lại sờ trán Nàng*
Lee Dain [Rora-Em]
Không có nóng
Lee Dain [Rora-Em]
Vậy mày bị gì
Pharita Chaikong [Nàng]
Bệnh nặng...
Pharita Chaikong [Nàng]
Chắc là tương tư rồi *cười ngại*
Nàng không giấu được vẻ ngại ngùng đành đem gối che mặt lại
Lee Dain [Rora-Em]
Vậy đến gặp chị ta đi, biết đâu chị ta cũng nhớ mày
Pharita Chaikong [Nàng]
Ờ ha
Pharita Chaikong [Nàng]
Sao tao nghĩ không ra *ngồi bật dậy*
Lee Dain [Rora-Em]
Tại mày ngu mà *cười lớn*
Pharita Chaikong [Nàng]
Cút *chỉ tay ra cửa*
Lee Dain [Rora-Em]
Em xin lỗi ạ *tắt cười*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Con nấu gì vậy Rita
Pharita Chaikong [Nàng]
Dạ cơm rang ạ *vừa nấu vừa cười*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Mà ba không ăn được hành
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
Con đừng để vào
Pharita Chaikong [Nàng]
Nhưng con có nấu cho ba đâu *tiếp tục nấu*
Lee Dain [Rora-Em]
Nó nấu cho cái chị bác sĩ hôm bữa đó bác *chề môi*
Park Chaeyoung [Mẹ Nàng]
"Ôi trời phật ơi có phải con mình không vậy"
Sau 30p hơn thì Nàng cũng đã rang cơm thơm phứcccc
Không biết từ khi nào chỉ cần nghĩ đến người bác sĩ đó thì Nàng lại tươi cười
Nàng cũng không biết nhưng cứ thuận theo cảm xúc mà làm
Jay Park [ Y tá ]
Ruka có người tìm em này *dắt Nàng vào*
Ruka Kawai [Cô]
Em đang bận nói họ khi khác nhé
Cô vẫn chăm chú làm đống bệnh án mà chẳng nhìn lấy Anh một cái
Jay Park [ Y tá ]
Nhưng mà...cô bé này không chịu đi
Jay Park [ Y tá ]
*lắc đầu thở dài nhìn Nàng*
Cô bỏ bút xuống ngước lên nhìn
Gương mặt bị che bởi một bên tóc đang cuối mặt xuống
Ruka Kawai [Cô]
Vậy anh ra ngoài đi
Jay Park [ Y tá ]
Ừm anh đi *rời đi*
Ruka Kawai [Cô]
Cô tìm tôi làm gì? *nhìn Nàng*
Pharita Chaikong [Nàng]
Chẳng phải chị nói bị gì thì đến tìm chị hả *mếu môi*
Ruka Kawai [Cô]
Vậy cô bị gì?
Pharita Chaikong [Nàng]
Bị tương tư bác sĩ Ruka đó
Ruka Kawai [Cô]
"thích mình sao..."
Pharita Chaikong [Nàng]
Em có làm cơm cho chị
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị nghỉ trưa đi rồi ăn cơm *cười tươi*
Khác với khuôn mặt chù ụ lúc nãi thì Nàng đã rất vui khi nói về phần cơm trưa mình làm cho Cô
Ruka Kawai [Cô]
Tôi không ăn
Ruka Kawai [Cô]
Cô mang về đi
Pharita Chaikong [Nàng]
Em đã làm cả buổi đó *buồn*
Ruka Kawai [Cô]
Nhưng tôi không ăn
Cô gằng giọng nhấn mạnh từng chữ với Nàng
Nhìn sang gương mặt kia có chút buồn, ánh mắt từ khi nào đã chùn xuống
Pharita Chaikong [Nàng]
Còn bị phỏng nữa *cuối mặt bĩu môi*
Ruka Kawai [Cô]
"Aissss mày bị gì vậy Ruka, phải nghị lực lên"
Ruka Kawai [Cô]
"Nhưng mà cô ta sao đáng iu vậy chứ"
Pharita Chaikong [Nàng]
Đau lắm *bĩu môi giả vờ khóc*
Ruka Kawai [Cô]
Được rồi đem lại đây tôi ăn
Pharita Chaikong [Nàng]
Nae ~~ *cười tươi*
Nàng vui vẻ tiến lại chỗ Cô, đặt hộp cơm lên bàn
Mở nắp ra láy muỗng định đút Cô ăn
Ruka Kawai [Cô]
Nè tôi không phải em bé *né*
Pharita Chaikong [Nàng]
*bĩu môi*
Ruka Kawai [Cô]
Aaaaaa *há miệng*
Ruka Kawai [Cô]
Ăn 3 muỗng nữa thôi *giơ 3 ngón tay lên*
Nàng gật đầu rồi bắt đầu đếm số muỗng cơm
Cứ như cho một đứa trẻ ăn vậy
Pharita Chaikong [Nàng]
Một
Nàng xúc một muỗng cơm thiệt đầy, muốn tràn ra khỏi muỗng mà đút cho Cô ăm
Ruka Kawai [Cô]
Ưm...*mở to mắt*
Ruka Kawai [Cô]
Ìu...á *ngốn nghiến*
Pharita Chaikong [Nàng]
Ngoan còn 2 muỗng
Thoáng chốc thì "em bé" của Nàng cũng đã ăn xong
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị thấy em nấu có ngon hong *nhìn Cô bằng đôi mắt long lanh*
Ruka Kawai [Cô]
À không ngon lắm ngon lắm
Cô vừa nói từ dỡ thì gương mặt nhỏ nhắn kia đã bĩu cái môi ra rồi, trông đáng iu chết đi được
Chả hiểu Cô bị gì mà cứ phải mắc nợ cô bệnh nhân này
Do là ca phẩi thuật đầu tiên nên Cô ưu ái cho Nàng sao?
Ruka Kawai [Cô]
Tôi chưa biết tên cô
Pharita Chaikong [Nàng]
Chị hỏi thì em xin thưa
Pharita Chaikong [Nàng]
Em tên là Vợ của Ruka Kawai ạ
Ruka Kawai [Cô]
"Bị điên hả trời"
Ruka Kawai [Cô]
Vợ tôi khi nào? *nhướng mày nhìn Nàng*
Ruka Kawai [Cô]
Ưm..ưm..*mở to mắt*
Nàng nhanh chóng chớp tới hôn vào môi Cô
Quả thật Rita của chúng ta để liêm sĩ chuồng gà mà
Comments
Right
Chữ "L" trong tên Pharita Chaikong nghĩa là "liêm sĩ"
2024-09-21
2
Nohara Shinosuke(con lyhansara
vừa mới skincare 1000000 lớp chống nắng
2024-07-26
3
Nohara Shinosuke(con lyhansara
kó ạ
2024-07-26
1