Chương 3: Trác Dương Kỳ bị thương

Trác Dương Kỳ rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Chi Lan, lúc này anh mới thấy vết thương trên trán cùng với một bên mặt của cô bị sưng, khi nãy do tóc mái cùng với mái tóc dài của cô đã che khuất đi nên anh không thấy được, bây giờ ngồi gần anh thấy rất rõ. Đôi mày của Trác Dương Kỳ nhíu chặt, sắc mặt có hơi tối lại hỏi: “Trán của cháu bị sao vậy? Còn nữa, sao mặt của cháu lại sưng như thế? Là ai đã đánh cháu?”

Diệp Chi Lan còn chưa kịp nói gì thì Đường Diễm Tinh đã nhếch mép lên tiếng trả lời thay: “Là cháu cưng của chú gây ra đó ạ.” Lâu rồi không thấy bộ dạng như sợ sệt như cún cụp đôi của Trác Hiểu Phong, cô phải trêu chọc tên bạn thân này một chút mới được.

Trác Hiểu Phong giật mình sợ đến mức suýt bay cả hồn vía, cậu lắc đầu lia lịa vội nói ngay: “Trời mẹ ơi! Trời đất chứng giám, có cho cháu mười cái lá gan cháu cũng không dám động đến bà cố nội này đâu, nếu cháu dám làm gì Chi Lan thì Đường Diễm Tinh đi ra ngoài sẽ giẫm phải phân chó.” Dám quăng cái nồi này cho cậu, cứ chờ đó cậu sẽ báo thù.

Đường tiểu thư giơ tay lên định đánh Trác Hiểu Phong thì chợt nhớ vẫn còn có Trác Dương Kỳ ở đây, đánh chó cũng phải nể mặt chủ nên thôi cô đành nhịn vậy.

Diệp Chi Lan đã quá quen với cảnh chí chóe này, cô khẽ cười nói: “Là cháu không cẩn thận tông xe với người khác, mấy vết thương này cũng là do vụ tai nạn này gây ra đó ạ.” Cũng may là năm dấu tay đã biến mất không thì không biết phải giấu như thế nào rồi.

Trác Dương Kỳ không nghi ngờ gì, xoa nhẹ cái má sưng vù kia của cô: “Sau này cháu nhớ cẩn thận một chút.”

Diệp Chi Lan đột nhiên đứng dậy: “Cháu xin phép đi vệ sinh một chút.” Cô mà còn ngồi ở đây để anh xoa mặt chắc cô ngất xỉu mất.

Tô Như Ý khẽ cau mày khi thấy mặt của Diệp Chi Lan có chút đỏ, tai cũng đỏ, cô thở dài lắc đầu, xem ra bé Hoa Lan của cô không thể thoát khỏi mị lực của Trác Dương Kỳ rồi.

Diệp Chi Lan từ trong nhà vệ sinh bước ra thì vô tình va phải một gã đàn ông, cô nói một tiếng xin lỗi rồi cất bước rời đi, nhưng lại bị gã đàn ông đó kéo giật ngược lại, hắn không nói không rằng định tấn công cô, Diệp Chi Lan nhanh nhẹn né được đòn đánh của hắn, cô nhíu mày nhìn bộ dạng lúc này của hắn, gã này chơi thuốc rồi.

Trác Dương Kỳ vô tình nghe được một vài người nói có đánh nhau trong khu vực nhà vệ sinh thì vội đứng dậy chạy đi, Tô Như Ý cùng Trác Hiểu Phong và Đường Diễm Tinh cũng vội vàng chạy đến đó.

Vừa đến nơi, Trác Dương Kỳ đã nhìn thấy gã nghiện kia cầm dao lao về phía của Diệp Chi Lan, anh không nghĩ ngợi nhiều liền chạy nhanh đến giơ tay bảo vệ cho cô, con dao cắt một đường trên cánh tay của anh.

Diệp Chi Lan tức giận, quăng cho gã nghiện đó một cặp mắt sắc lạnh như muốn giết người, cô nâng chân phải của mình lên chuẩn bị tung một cú đá thì Trác Hiểu Phong bất ngờ lao đến cùng Đường Diễm Tinh đánh gã tới tấp.

Bảo vệ chạy đến khống chế tên nghiện đó rồi đưa đến đồn cảnh sát, Diệp Chi Lan lo lắng cho vết thương của Trác Dương Kỳ, cô nhăn mặt hỏi han: “Chú không sao chứ? Để cháu đưa chú đến bệnh viện.”

“Không sao, lát nữa để Như Ý băng bó cho chú một chút là xong.” Trác Dương Kỳ khẽ lắc đầu, chỉ có chút vết thương này thì cần gì đến bệnh viện.

“Chảy máu nhiều như thế làm sao có thể băng bó qua loa.” Diệp tiểu thư nhất quyết phải đưa Trác Dương Kỳ tới bệnh viện cho bằng được, đến bệnh viện chính tai nghe bác sĩ nói vết thương không có vấn đề gì cô mới yên tâm.

Trác Dương Kỳ chịu thua cô rồi, anh thở dài bất lực đành cùng Diệp Chi Lan đến bệnh viện. Tô Như Ý cùng Trác Hiểu Phong, Đường Diễm Tinh cũng nhanh chân đi theo. Vừa bước ra đến cửa, mọi người nhìn thấy có mấy cảnh sát đang đi vào, Diệp Chi Lan nhìn người dẫn đầu cô nuốt nước bọt mở miệng gọi: “Anh cả!”

Diệp Khởi Dương đưa mắt nhìn Diệp Chi Lan rồi lại chuyển sang cánh tay đang bị thương được băng bó qua loa của Trác Dương Kỳ, anh nhíu mày nhớ lại mới vừa khi nãy bảo vệ đưa một tên nghiện ra ngoài bèn cất giọng hỏi: “Tên nghiện khi nãy được bảo vệ kéo ra đã tấn công em và mọi người đúng không?”

Diệp tiểu thư sợ sệt khẽ gật đầu, Diệp Khởi Dương nhìn hai vệ sĩ của cô bằng cặp mắt sắc như dao: “Hai người làm vệ sĩ kiểu gì vậy?”

“Anh đừng trách hai người họ, là do em bảo hai người họ đừng đi cùng em vào bên trong quán, em hứa sau này sẽ không như thế nữa.” Diệp Chi Lan vội giải thích, cô cảm thấy có lỗi với hai vệ sĩ vô cùng, cũng vì cô mà hai người mới bị mắng, có khi còn bị đuổi việc. Cô chỉ muốn thoải mái, không bị ai giám sát nào có ngờ lại gặp phải tên nghiện chứ.

Diệp Khởi Dương không nói đến chuyện này nữa, anh quay sang nhìn Tô Như Ý: “Cô là bà chủ ở đây đúng không? Có người báo nói quán bar của cô có người sử dụng chất kích thích, tôi đến đây là để kiểm tra.” Anh đã từng nghe nói bạn thân của Trác Dương Kỳ là bà chủ quán bar này, Tô Như Ý lại đứng bên cạnh Trác Dương Kỳ nên anh mới có thể dễ dàng đoán ra cô là bà chủ.

Tô Như Ý làm ăn ngay thẳng nên không có gì phải lo sợ chuyện kiểm tra, khám xét cả, cô cất tiếng nói: “Chi Lan! Em cùng Hiểu Phong và Diễm Tinh đưa Dương Kỳ đến bệnh viện đi, chị phải ở lại đây rồi.”

Diệp Chi Lan gật đầu sau đó nhanh chóng đưa Trác Dương Kỳ lên xe đi đến bệnh viện, đi một mạch lướt qua anh cả của mình, cô không dám nhìn Diệp Khởi Dương, cô sợ mình sẽ bị mắng, tệ hơn nữa là chuyện này nếu đến tai của ba mẹ cô lại bị đánh.

Đến bệnh viện, Diệp Chi Lan không ngừng khấn vái là đừng gặp chị hai của mình, nhưng ông trời thật biết trêu cô, chỉ mới vừa đặt chân vào bệnh viện cô đã chạm mặt Diệp Vĩnh Hi. Diệp Chi Lan mấp máy môi muốn nói rõ mọi chuyện cho chị gái mình nghe thì Diệp Vĩnh Hi ngăn lại: “Em không cần phải nói gì nữa đâu, chị mới nhận được tin nhắn của anh cả, anh ấy nói cho chị biết chuyện vừa mới xảy ra rồi. Chú Dương Kỳ! Chú hãy vào trong đi ạ, cháu giúp chú băng bó lại vết thương.”

Trác Dương Kỳ vừa đi vào phòng thì Đường Diễm Tinh ngay lập tức hỏi: “Tối nay cậu có muốn đến nhà tớ ở một đêm không? Anh cả và chị hai của cậu đều biết chuyện cậu bị tên nghiện tấn công suýt bị thương rồi, cậu mà về đó thế nào cũng bị đánh cho bầm mình.”

“Không sao đâu, cùng lắm thì mặt chỉ bị sưng một chút thôi, cha mẹ sẽ không lấy roi đánh tớ đâu, ngày mai tớ sẽ tham sự sinh nhật của chú An Ca, họ sẽ không để có vết thương nào xuất hiện trên người tớ đâu.” Diệp Chi Lan lắc đầu đáp lại, ánh mắt đượm buồn khi nhắc đến mấy chuyện này.

Hot

Comments

Nhung Hồng

Nhung Hồng

Cái gia đình nu9 cũng thấy yêu thương bảo vệ nu9 lắm mà sao bị đánh suốt vậy ta ,yêu thương không đúng cách rồi

2024-05-06

2

Thuy Pham Bich Pham

Thuy Pham Bich Pham

sao mà bị đánh suốt vậy n9

2024-05-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Yêu thầm mười năm
2 Chương 2: Tai nạn nhỏ
3 Chương 3: Trác Dương Kỳ bị thương
4 Chương 4: Chậu xương rồng
5 Chương 5: Thế thân
6 Chương 6: Nữ thần giới bóng rổ (1)
7 Chương 7: Nữ thần giới bóng rổ (2)
8 Chương 8: Suýt bại lộ
9 Chương 9: Tiểu thư được cưng chiều nhất Diệp gia?
10 Chương 10: Tin đồn hẹn hò
11 Chương 11: Người tung thông tin
12 Chương 12: Bí mật
13 Chương 13: Tiệc sinh nhật hoành tráng
14 Chương 14: Tỏ tình
15 Chương 15: Dị ứng
16 Chương 16: Hà Mộng Đình chất vấn
17 Chương 17: Trốn viện
18 Chương 18: Chuyện nghiêm trọng
19 Chương 19: Âm thầm bảo vệ
20 Chương 20: Trúng đạn
21 Chương 21: Tỉnh lại
22 Chương 22: Chất vấn
23 Chương 23: Xuất viện
24 Chương 24: Lạc Huyền Anh
25 Chương 25: Hẹn hò
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Giúp đỡ
28 Chương 28: Gặp lại người yêu cũ
29 Chương 29: Hóa ra là anh
30 Chương 30: Họp lớp
31 Chương 31: Anh không thích em
32 Chương 32: Tình địch đáng gờm
33 Chương 33: Lương Minh Trí
34 Chương 34: Trác Hiểu Phong biết chuyện
35 Chương 35: Đau khổ
36 Chương 36: Em gái
37 Chương 37: Sự thật (1)
38 Chương 38: Sự thật (2)
39 Chương 39: Cha nuôi
40 Chương 40: Dọn khỏi Diệp gia
41 Chương 41: Muộn màng
42 Chương 42: Không còn liên quan gì đến nhau
43 Chương 43: Muốn theo đuổi lại
44 Chương 44: Dám yêu dám hận
45 Chương 45: Thay đổi vì anh
46 Chương 46: Người chống lưng vô cùng nhiều
47 Chương 47: Vì em
48 Chương 48: Dáng vẻ khác của Diệp Chi Lan
49 Chương 49: Trác Dương Kỳ gặp tai nạn
50 Chương 50: Điên loạn
51 Chương 51: Hàn Trí Nhân là ai?
52 Chương 52: Mang thai
53 Chương 53: Diệp Chi Lan bị cảnh sát bắt
54 Chương 54: Hàn gia
55 Chương 55: Truy sát
56 Chương 56: Lê Hiểu Tâm xuất hiện kịp thời
57 Chương 57: Quay trở về nhà
58 Chương 58: Muốn ở lại
59 Chương 59: Cô bé năm đó
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Usb
62 Chương 62: Hang ổ tội phạm
63 Chương 63: Hai tin vui
64 Chương 64: Con đường thứ hai
65 Chương 65: Biết ơn
66 Chương 66: Thân phận Tony
67 Chương 67: Tin tưởng
68 Chương 68: Nhớ ra rồi!
69 Chương 69: Trúng đạn
70 Chương 70: Sự thật đằng sau vết bỏng
71 Chương 71: Không muốn yêu đương
72 Chương 72: Tha thứ
73 Chương 73: Kế hoạch của Diệp Chi Lan
74 Chương 74: Giả chết
75 Chương 75: Con dâu, cháu dâu
76 Chương 76: Đoàn tụ
77 Chương 77: Những điều ước
78 Chương 78: Ngắm hoàng hôn
79 Chương 79: Hoa cưới
80 Chương 80: Đã nhận ra từ lâu
81 Chương 81: Bắt đầu lại
82 Chương 82: Ước nguyện cuối cùng (End)
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Yêu thầm mười năm
2
Chương 2: Tai nạn nhỏ
3
Chương 3: Trác Dương Kỳ bị thương
4
Chương 4: Chậu xương rồng
5
Chương 5: Thế thân
6
Chương 6: Nữ thần giới bóng rổ (1)
7
Chương 7: Nữ thần giới bóng rổ (2)
8
Chương 8: Suýt bại lộ
9
Chương 9: Tiểu thư được cưng chiều nhất Diệp gia?
10
Chương 10: Tin đồn hẹn hò
11
Chương 11: Người tung thông tin
12
Chương 12: Bí mật
13
Chương 13: Tiệc sinh nhật hoành tráng
14
Chương 14: Tỏ tình
15
Chương 15: Dị ứng
16
Chương 16: Hà Mộng Đình chất vấn
17
Chương 17: Trốn viện
18
Chương 18: Chuyện nghiêm trọng
19
Chương 19: Âm thầm bảo vệ
20
Chương 20: Trúng đạn
21
Chương 21: Tỉnh lại
22
Chương 22: Chất vấn
23
Chương 23: Xuất viện
24
Chương 24: Lạc Huyền Anh
25
Chương 25: Hẹn hò
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Giúp đỡ
28
Chương 28: Gặp lại người yêu cũ
29
Chương 29: Hóa ra là anh
30
Chương 30: Họp lớp
31
Chương 31: Anh không thích em
32
Chương 32: Tình địch đáng gờm
33
Chương 33: Lương Minh Trí
34
Chương 34: Trác Hiểu Phong biết chuyện
35
Chương 35: Đau khổ
36
Chương 36: Em gái
37
Chương 37: Sự thật (1)
38
Chương 38: Sự thật (2)
39
Chương 39: Cha nuôi
40
Chương 40: Dọn khỏi Diệp gia
41
Chương 41: Muộn màng
42
Chương 42: Không còn liên quan gì đến nhau
43
Chương 43: Muốn theo đuổi lại
44
Chương 44: Dám yêu dám hận
45
Chương 45: Thay đổi vì anh
46
Chương 46: Người chống lưng vô cùng nhiều
47
Chương 47: Vì em
48
Chương 48: Dáng vẻ khác của Diệp Chi Lan
49
Chương 49: Trác Dương Kỳ gặp tai nạn
50
Chương 50: Điên loạn
51
Chương 51: Hàn Trí Nhân là ai?
52
Chương 52: Mang thai
53
Chương 53: Diệp Chi Lan bị cảnh sát bắt
54
Chương 54: Hàn gia
55
Chương 55: Truy sát
56
Chương 56: Lê Hiểu Tâm xuất hiện kịp thời
57
Chương 57: Quay trở về nhà
58
Chương 58: Muốn ở lại
59
Chương 59: Cô bé năm đó
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Usb
62
Chương 62: Hang ổ tội phạm
63
Chương 63: Hai tin vui
64
Chương 64: Con đường thứ hai
65
Chương 65: Biết ơn
66
Chương 66: Thân phận Tony
67
Chương 67: Tin tưởng
68
Chương 68: Nhớ ra rồi!
69
Chương 69: Trúng đạn
70
Chương 70: Sự thật đằng sau vết bỏng
71
Chương 71: Không muốn yêu đương
72
Chương 72: Tha thứ
73
Chương 73: Kế hoạch của Diệp Chi Lan
74
Chương 74: Giả chết
75
Chương 75: Con dâu, cháu dâu
76
Chương 76: Đoàn tụ
77
Chương 77: Những điều ước
78
Chương 78: Ngắm hoàng hôn
79
Chương 79: Hoa cưới
80
Chương 80: Đã nhận ra từ lâu
81
Chương 81: Bắt đầu lại
82
Chương 82: Ước nguyện cuối cùng (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play