Chương 7: Nữ thần giới bóng rổ (2)

Diệp Chi Lan quay trở lại với bộ quần áo thể thao phía sau lưng có in số tám, trên trán có đeo băng đô để tên tiếng anh của mình. Những người ở đấy thấy dáng vẻ này của cô thì gào thét không ngừng, một bạn nữ đeo kính cận cười gian tà cất giọng: “Lương Hinh! Cậu hãy mau cùng với đội trưởng đội bên đó đến kẹp cổ tớ đi, mỗi người một bên.”

“Còn tớ không cần kẹp cổ đâu, chỉ cần cho tớ sờ một chút là được rồi.”

Mấy bạn nữ hú hét, phấn khích rất muốn nhào đến Diệp Chi Lan, những cậu con trai thì khác, mặc dù mắt thì không rời khỏi Diệp tiểu thư nhưng bọn họ nào dám nói mấy lời như mấy bạn nữ, bọn họ mà nói chắc bị đánh bầm dập luôn mất.

Lương Hinh lắc đầu bất lực với mấy người bạn của mình, cô đã quá quen với chuyện này rồi: “Nhặt liêm sỉ lên đi, rơi đầy sân hết rồi kìa.”

Trác Hiểu Phong cũng không còn lạ gì chuyện này, lúc đầu khi mới nghe mấy lời này cậu hú hồn, giật mình dữ dội luôn. Trác thiếu gia nhớ đến lời của Đường Diễm Tinh, cô nói con gái không tia thì thôi một khi đã tia gái thì còn lẹ, còn tinh mắt hơn cả con trai, cái này cậu công nhận, không cãi được.

Diệp Chi Lan, Lương Hinh cùng Đường Diễm Tinh bắt đầu trận đấu, Diệp Chi Lan cùng bạn thân của mình và đồng đội phối hợp vô cùng nhịp nhàng, ăn ý, bên đội của Lương Hinh cũng không kém. Hai bên bất phân thắng bại, đến trận thứ hai đội của Diệp Chi Lan chiến thắng hơn đội của Lương Hình chỉ có một điểm.

Lương Hinh cùng Diệp Chi Lan nhìn nhau mỉm cười sau đó đập tay, ôm nhau một cái, Lương Hinh uống một ngụm nước, điều chỉnh hơi thở rồi nói: “Biết khi nào tớ mới có thể thắng cậu nữa đây, từ lúc chúng ta quen biết nhau cho đến giờ tớ chỉ thắng cậu đúng một lần.”

Diệp Chi Lan khẽ cười đùa giỡn đáp: “Khi nào à? Khi chúng ta yêu nhau, khi đó tớ sẽ nhường cậu vô điều kiện.”

Lương tiểu thư nhướng mày, nhếch mép cười: “Thật à? Thế chúng ta yêu nhau ngay bây giờ luôn đi. Lại đây! Tớ hôn một cái nào.”

Diệp Chi Lan vội đẩy mặt của Lương Hinh ra, lâu ngày không gặp nhỏ bạn này của cô càng lúc càng bạo rồi, không thể đùa với Lương Hinh, nói chơi toàn làm thiệt.

Đường Diễm Tinh cười cười bất lực với hai người: “Chi Lan! Cậu đừng có bày ra dáng vẻ cool ngầu như thế này nữa, cậu có biết từ lúc cậu bước vào đây cậu đã nạp thêm biết bao nhiêu người vào hậu cung rồi không hả? Lúc nãy tớ có nghe được có vài người chụp lại cơ bụng số mười một của cậu rồi nói muốn trượt dài trên bụng của cậu đấy.”

Lương Hinh cười phá lên, cái này cô đã quá quen rồi, nghe riết chán luôn rồi, cô vỗ vỗ vai của Diệp Chi Lan: “Xin lỗi nha, mấy nhỏ bạn của tớ trước khi rời khỏi nhà đã quên mang theo liêm sỉ, bọn họ... hơi mê gái một chút.”

Trác Hiểu Phong ngay lập tức phản bác lại: “Không phải hơi mà là cực kỳ cực kỳ luôn ấy, nếu không phải chơi chung với Chi Lan lâu năm, cũng đã quen với chuyện này thì tớ thật sự nghi ngờ giới tính của bọn họ.”

Lương Hinh, Diệp Chi Lan cùng Đường Diễm Tinh bật cười, không chỉ riêng bọn họ mà mấy người các cô cũng thế chỉ là ít khi thể hiện ra bên ngoài như bọn họ mà thôi. Diệp Chi Lan cùng mọi người thay đồ rồi kéo nhau đi ăn.

Mọi người chuẩn bị đi thì Lương Hinh nhìn thấy một người con trai đội mũ, mang khẩu trang, đeo kính, từ trên xuống dưới đều kín mít, không để lộ mặt. Lúc này, cô mới nhớ đến anh trai của mình, cô vội chạy tới chấp hai tay trước mặt anh trai yêu dấu: “Em xin lỗi, tự nhiên em quên luôn chuyện anh ở đây.”

Người con trai ấy đứng dậy xoa nhẹ đầu của cô, giọng nói cực kỳ dịu dàng: “Không sao, cũng nhờ em kéo anh đến đây xem anh mới có thể tìm được đóa hoa nhỏ của mình.”

“Đóa hoa nhỏ? Anh là đang nói đến ai vậy? Khi nãy chỉ có Chi Lan và Diễm Tinh đến sau cùng, người anh đang nói đến là ai? Chi Lan hay là Diễm Tinh?” Lương Hinh nhẩm nhẩm trong miệng, ngẩm nghĩ một lúc liền nhận ra đó là ai, đôi mắt của cô sáng rực, phấn khích nói: “Đóa hoa nhỏ của anh là Chi Lan à? Người anh thầm thương trộm nhớ mấy ngày nay là cậu ấy?”

Lương Bình suỵt suỵt bảo em gái nói nhỏ tiếng một chút, chuyện này trước mắt vẫn chưa thể để lộ ra được. Thấy Diệp Chi Lan đã ra, Lương Hinh vội kéo ba người bạn thân của mình đến giới thiệu với anh trai, đợi tất cả mọi người đều đi ra ngoài hết Lương Bình mới tháo khẩu trang và kính mát xuống.

Đường Diễm Tinh vừa nhìn thấy Lương Bình liền trợn mắt há hốc miệng, cô phấn khích nhảy cẫng lên che miệng để giảm đi tiếng hét của mình: “Trời mẹ ơi! Lương Bình! Là Lương Bình!”

Lương Hinh phì cười giới thiệu anh trai với đám bạn thân: “Anh ấy là ai thì mấy cậu cũng biết rồi đó, nhưng có một chuyện mấy cậu chưa biết đó là anh ấy là anh trai của tớ. Xin lỗi, vì đến tận bây giờ mới nói cho các cậu biết anh ấy là anh trai của tớ.”

Diệp Chi Lan vỗ nhẹ lên vai của Lương Hinh: “Không sao, tớ hiểu mà.” Lương Bình là người nổi tiếng, nhiều lúc nói ra lại gặp phải những rắc rối không đáng có. Bây giờ Lương Hinh chịu nói cho bạn bè biết thì đủ hiểu Lương Hinh đã tin tưởng mấy người các cô như thế nào rồi.

Lương Hinh lần lượt giới thiệu bạn bè của mình cho Lương Bình làm quen, Lương Bình thân thiện làm quen với Đường Diễm Tinh và Trác Hiểu Phong xong thì đến Diệp Chi Lan, anh tiến đến gần cô mỉm cười nói: “Chúng ta lại gặp nhau rồi, anh xin lỗi vì ngày hôm đó đã gấp gáp rời đi.”

“Hả?” Diệp Chi Lan nhíu mày khó hiểu, cô và Lương Bình gặp nhau khi nào chứ? Cái gì mà gấp gáp rời đi? Anh nói gì sao cô không hiểu gì hết vậy?

Lương Bình chợt nhớ ra lúc đó Diệp Chi Lan đã bất tỉnh rồi làm sao có thể nhận ra anh được chứ, anh cười trừ giải thích rõ: “Anh là người đã lái xe tông vào xe em mấy hôm trước cũng là người đã đưa em đến bệnh viện, sau khi đến bệnh viện quản lý của anh vì sợ anh gặp rắc rối, phóng viên chụp được nên đã đưa anh đi, rồi lại cho người thanh toán viện phí và liên lạc người nhà giúp em.”

Diệp tiểu thư có chút kinh ngạc khi biết người gây ra tai nạn là Lương Bình, ban đầu cô còn thầm mắng vì đã gây tai nạn còn bỏ đi, bây giờ anh đã thành tâm xin lỗi như thế cô làm sao có thể trách cứ, khó chịu được nữa, cô cười nhẹ đáp lại: “Không sao, em đã không sao nữa rồi.”

Lương Bình thầm thở phào nhẹ nhõm, anh còn sợ cô sẽ căm ghét anh nữa chứ. Làm quen xong, mọi người kéo nhau đi ăn uống sau đó lại tiếp tục vui chơi cả đêm.

Chapter
1 Chương 1: Yêu thầm mười năm
2 Chương 2: Tai nạn nhỏ
3 Chương 3: Trác Dương Kỳ bị thương
4 Chương 4: Chậu xương rồng
5 Chương 5: Thế thân
6 Chương 6: Nữ thần giới bóng rổ (1)
7 Chương 7: Nữ thần giới bóng rổ (2)
8 Chương 8: Suýt bại lộ
9 Chương 9: Tiểu thư được cưng chiều nhất Diệp gia?
10 Chương 10: Tin đồn hẹn hò
11 Chương 11: Người tung thông tin
12 Chương 12: Bí mật
13 Chương 13: Tiệc sinh nhật hoành tráng
14 Chương 14: Tỏ tình
15 Chương 15: Dị ứng
16 Chương 16: Hà Mộng Đình chất vấn
17 Chương 17: Trốn viện
18 Chương 18: Chuyện nghiêm trọng
19 Chương 19: Âm thầm bảo vệ
20 Chương 20: Trúng đạn
21 Chương 21: Tỉnh lại
22 Chương 22: Chất vấn
23 Chương 23: Xuất viện
24 Chương 24: Lạc Huyền Anh
25 Chương 25: Hẹn hò
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Giúp đỡ
28 Chương 28: Gặp lại người yêu cũ
29 Chương 29: Hóa ra là anh
30 Chương 30: Họp lớp
31 Chương 31: Anh không thích em
32 Chương 32: Tình địch đáng gờm
33 Chương 33: Lương Minh Trí
34 Chương 34: Trác Hiểu Phong biết chuyện
35 Chương 35: Đau khổ
36 Chương 36: Em gái
37 Chương 37: Sự thật (1)
38 Chương 38: Sự thật (2)
39 Chương 39: Cha nuôi
40 Chương 40: Dọn khỏi Diệp gia
41 Chương 41: Muộn màng
42 Chương 42: Không còn liên quan gì đến nhau
43 Chương 43: Muốn theo đuổi lại
44 Chương 44: Dám yêu dám hận
45 Chương 45: Thay đổi vì anh
46 Chương 46: Người chống lưng vô cùng nhiều
47 Chương 47: Vì em
48 Chương 48: Dáng vẻ khác của Diệp Chi Lan
49 Chương 49: Trác Dương Kỳ gặp tai nạn
50 Chương 50: Điên loạn
51 Chương 51: Hàn Trí Nhân là ai?
52 Chương 52: Mang thai
53 Chương 53: Diệp Chi Lan bị cảnh sát bắt
54 Chương 54: Hàn gia
55 Chương 55: Truy sát
56 Chương 56: Lê Hiểu Tâm xuất hiện kịp thời
57 Chương 57: Quay trở về nhà
58 Chương 58: Muốn ở lại
59 Chương 59: Cô bé năm đó
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Usb
62 Chương 62: Hang ổ tội phạm
63 Chương 63: Hai tin vui
64 Chương 64: Con đường thứ hai
65 Chương 65: Biết ơn
66 Chương 66: Thân phận Tony
67 Chương 67: Tin tưởng
68 Chương 68: Nhớ ra rồi!
69 Chương 69: Trúng đạn
70 Chương 70: Sự thật đằng sau vết bỏng
71 Chương 71: Không muốn yêu đương
72 Chương 72: Tha thứ
73 Chương 73: Kế hoạch của Diệp Chi Lan
74 Chương 74: Giả chết
75 Chương 75: Con dâu, cháu dâu
76 Chương 76: Đoàn tụ
77 Chương 77: Những điều ước
78 Chương 78: Ngắm hoàng hôn
79 Chương 79: Hoa cưới
80 Chương 80: Đã nhận ra từ lâu
81 Chương 81: Bắt đầu lại
82 Chương 82: Ước nguyện cuối cùng (End)
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Yêu thầm mười năm
2
Chương 2: Tai nạn nhỏ
3
Chương 3: Trác Dương Kỳ bị thương
4
Chương 4: Chậu xương rồng
5
Chương 5: Thế thân
6
Chương 6: Nữ thần giới bóng rổ (1)
7
Chương 7: Nữ thần giới bóng rổ (2)
8
Chương 8: Suýt bại lộ
9
Chương 9: Tiểu thư được cưng chiều nhất Diệp gia?
10
Chương 10: Tin đồn hẹn hò
11
Chương 11: Người tung thông tin
12
Chương 12: Bí mật
13
Chương 13: Tiệc sinh nhật hoành tráng
14
Chương 14: Tỏ tình
15
Chương 15: Dị ứng
16
Chương 16: Hà Mộng Đình chất vấn
17
Chương 17: Trốn viện
18
Chương 18: Chuyện nghiêm trọng
19
Chương 19: Âm thầm bảo vệ
20
Chương 20: Trúng đạn
21
Chương 21: Tỉnh lại
22
Chương 22: Chất vấn
23
Chương 23: Xuất viện
24
Chương 24: Lạc Huyền Anh
25
Chương 25: Hẹn hò
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Giúp đỡ
28
Chương 28: Gặp lại người yêu cũ
29
Chương 29: Hóa ra là anh
30
Chương 30: Họp lớp
31
Chương 31: Anh không thích em
32
Chương 32: Tình địch đáng gờm
33
Chương 33: Lương Minh Trí
34
Chương 34: Trác Hiểu Phong biết chuyện
35
Chương 35: Đau khổ
36
Chương 36: Em gái
37
Chương 37: Sự thật (1)
38
Chương 38: Sự thật (2)
39
Chương 39: Cha nuôi
40
Chương 40: Dọn khỏi Diệp gia
41
Chương 41: Muộn màng
42
Chương 42: Không còn liên quan gì đến nhau
43
Chương 43: Muốn theo đuổi lại
44
Chương 44: Dám yêu dám hận
45
Chương 45: Thay đổi vì anh
46
Chương 46: Người chống lưng vô cùng nhiều
47
Chương 47: Vì em
48
Chương 48: Dáng vẻ khác của Diệp Chi Lan
49
Chương 49: Trác Dương Kỳ gặp tai nạn
50
Chương 50: Điên loạn
51
Chương 51: Hàn Trí Nhân là ai?
52
Chương 52: Mang thai
53
Chương 53: Diệp Chi Lan bị cảnh sát bắt
54
Chương 54: Hàn gia
55
Chương 55: Truy sát
56
Chương 56: Lê Hiểu Tâm xuất hiện kịp thời
57
Chương 57: Quay trở về nhà
58
Chương 58: Muốn ở lại
59
Chương 59: Cô bé năm đó
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Usb
62
Chương 62: Hang ổ tội phạm
63
Chương 63: Hai tin vui
64
Chương 64: Con đường thứ hai
65
Chương 65: Biết ơn
66
Chương 66: Thân phận Tony
67
Chương 67: Tin tưởng
68
Chương 68: Nhớ ra rồi!
69
Chương 69: Trúng đạn
70
Chương 70: Sự thật đằng sau vết bỏng
71
Chương 71: Không muốn yêu đương
72
Chương 72: Tha thứ
73
Chương 73: Kế hoạch của Diệp Chi Lan
74
Chương 74: Giả chết
75
Chương 75: Con dâu, cháu dâu
76
Chương 76: Đoàn tụ
77
Chương 77: Những điều ước
78
Chương 78: Ngắm hoàng hôn
79
Chương 79: Hoa cưới
80
Chương 80: Đã nhận ra từ lâu
81
Chương 81: Bắt đầu lại
82
Chương 82: Ước nguyện cuối cùng (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play