Bóng lưng ân nhân

....

Không thấy Cẩn Duệ Dung gửi tin nhắn nữa, chắc cô ấy vào công việc rồi, Tử Hàn Tuyết bỏ điện thoại vào túi, đưa mắt nhìn toàn bộ phòng khách thở dài ngao ngán.

Cô năm nay 26 tuổi, bằng cấp không có, kinh nghiệm nghề nghiệp cũng không, ngoài nấu ăn ngon, có khả năng nhìn nhớ nhanh lâu, nên đã tự lên mạng học thêm vài thứ tiếng nước ngoài, ngoài ra chẳng giỏi giang ở bất cứ lĩnh vực nào. Tệ nhất là môn toán. Nếu không có cái máy tính, để cô tính nhẩm thì một là tính sai, hai là sáng mai chưa ra kết quả, mặc dù phép tính rất đơn giản chỉ là 30+30+30 \= 60.

Bạn bè cùng lứa người thì đã lập gia đình, người thì làm chủ, người thì đi du học nước ngoài, hầu như ai ai cũng đang trên đà thành công. Nhìn lại cô chẳng có tài cán gì, ngày mai thế nào cô còn chưa hình dung ra huống chi tương lai.

Đến cả bạn thân cô cũng đang vừa học vừa làm ngành bác sĩ. Bây giờ chỉ còn hi vọng vào đứa em trai song sinh của cô mà thôi.

Nghĩ tới đây Tử Hàn Tuyết nhắm mắt lại ngửa đầu dựa vào thành ghế sofa.

Chợt có tiếng bước chân đi tới gần, cô giật mình mở mắt, sững sờ vì trước mặt cô là Hoàn Cẩn Nam. Hắn ta vòng tay trước ngực, ánh mắt hờ hững nở nụ cười khinh bỉ nhìn Tử Hàn Tuyết:

"Tất cả là do cô tính toán hết đúng không?"

Tử Hàn Tuyết trả lời hắn ta với giọng điệu phớt lờ:

"Anh đang nói gì vậy? ''

Nụ cười khinh bỉ của hắn ta càng sâu hơn:

"Cô diễn trông rất là tự nhiên đấy. Cố tình diễn vai ngây thơ, ngoan hiền trước mặt ông nội để ông ấy cho cô cái danh cháu dâu tương lai của Hoàn Thị. Cô vì vinh hoa mà bất chấp bán thân, còn ở đây mặt dày tỏ cái thái độ vô tội đó trước mặt tôi à, thật là loại con gái vô liêm sỉ"

Trong mắt hắn lúc này cô giống như một thứ con gái rẻ mạt , ti tiện , xấu xa hết chỗ chê vậy . Không cho cô kịp phản ứng hắn tiếp tục nói thêm,

" Tôi nói cho cô biết , tôi sẽ vạch trần bộ mặt thật của cô và đừng mong tôi cưới cô làm vợ "

Tử Hàn Tuyết trong lòng khó chịu , tức giận lạnh lùng đáp,

" Nè cái tên không biết phép tắc kia anh đừng nghĩ mình sinh ra từ vạch đích rồi dùng cái thái độ cao ngạo đó áp đặt người khác . Tôi an phận thủ kỷ nên dù anh có nói thế nào tôi cũng không quan tâm đâu."

Thân hình tỉ lệ thuận của Hoàn Cẩn Nam cúi xuống tiến lại kề sát mặt Tử Hàn Tuyết, âu phục cao cấp, khí chất hơn người, nên dù cho anh ta có trong tình trạng nào vẫn thấy rất hoàn mỹ.

“Nói hay lắm, nếu thế thì mau cuốn gói rời khỏi đây ngay đi, chứ đừng ở đó nói suông. Cô chỉ có thể diễn kịch trước mặt ông nội tôi, còn với tôi cô đừng mong qua mặt. Mau tháo ngay lớp mặt nạ rẻ tiền trên mặt của cô xuống cho tôi, rồi biến khỏi đây đi.”

Tử Hàn Tuyết khóe miệng co giật đáp: “Anh... tôi...”

“Ai dạy con cách ăn nói với vợ tương lai như vậy đấy.”

Không cho Tử Hàn Tuyết nói hết lời, cửa chính lập tức mở toang, Hoàn Mặc khí phái bước tới gần hai con người đang đối đầu nhau ở sofa.

Ánh mắt Hoàn Mặc sắc lạnh nhìn Hoàn Cẩn Nam, ông ấy đang rất tức giận, như thể muốn vung gậy đập liên hồi về phía thằng cháu ngỗ ngược của mình.

“Năm xưa ông và bà nội con chưa từng gặp mặt vẫn thành đôi đến tuổi già, chẳng phải bố mẹ con cũng như thế sao. Đâu phải tự nhiên mà người xưa có câu “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Dù là hôn nhân sắp đặt, những đời trước đây chưa ai đổ vỡ, chưa ai cho rằng hôn nhân sắp đặt trước là không hạnh phúc.” Dứt lời Hoàn Mặc đưa tay ôm ngực trái mà thở dốc.

Vì quá tức giận mà Hoàn Mặc ông ấy đã hơi lớn tiếng, điều đó đã ảnh hưởng phần nào đến bệnh tình của ông ấy. Nhưng cũng chưa dừng lại ở đó, ông ấy lại dịu giọng nói tiếp,

“Con phải cảm thấy bản thân may mắn khi sinh ra là con cháu nhà họ Hoàn, con cũng may mắn hơn các đời trước là được ông tạo điều kiện cho gặp vợ sắp cưới của mình trước hôn lễ, cả hai có cơ hội được ở cùng nhau, có thời gian tìm hiểu nhau trước khi bước vào cuộc sống hôn nhân. Ông đã làm tới như vậy rồi mà con còn ở đây phách lối gì nữa.”

“Đừng bao giờ cho rằng bản thân là cháu nội của ông rồi lấy quyền đó bắt nạt Hàn Tuyết, nếu một lần nữa ông biết con đuổi hay nặng lời với con bé thì người rời khỏi căn nhà này là con. Quyền thừa kế ông sẽ giao lại cho con bé, còn đừng có hòng nhận được gì từ ông."

Còn định nói thêm gì đó nữa nhưng dường như sức khỏe không cho phép, Hoàn MẶC ôm ngực từ từ ngồi gục xuống đất. Sự tức giận bộc phát nhất thời đó đã kích động đến bệnh tim của ông ấy.

Tử Hàn Tuyết thấy thế hốt hoảng chạy lại đỡ ông ấy, Hoàn Cẩn Nam cũng không thoát khỏi ánh mắt hoang mang, quên luôn những gì vừa xảy ra, hắn ta cũng vội chạy tới mà cùng Hàn Tuyết dìu ông nội của mình vào phòng nghỉ ngơi.

...

Sau khi bác sĩ gia đình thăm khám xong cho Hoàn Mặc thì ông ấy cũng ngủ thiếp đi, Hàn Tuyết cẩn thận cúi người chỉnh lại mền đắp lên người ông, để lộ ra bờ vai mong manh cùng hình xăm nhỏ xinh, đúng hơn đó là hai dòng chữ họ và tên của bố mẹ cô.

Hoàn Cẩn Nam đứng phía sau cũng vô tình nhìn thấy, định làm người tốt, tiến lại kéo áo lên cho Hàn Tuyết, nhưng hắn ta đột nhiên đứng sững lại, gương mặt từ bất ngờ lại chuyển qua hoang mang, miệng hắn ta lẩm bẩm: “Sao...sao có thể, sao.. sao có thể giống nhau như vậy cơ chứ...”

Năm đó Hoàn Cẩn Nam tự mình lái xe đưa ba mẹ ra sân bay để họ bay sang Mỹ. Chiếc xe chở cả ba thành viên gia đình nhà Cẩn Nam đang dừng đèn đỏ thì không may bị một chiếc xe tải lao thẳng vào từ phía sau xe.

Cú va chạm mạnh khiến người cầm lái là Cẩn Nam văng lên capo, còn bố mẹ hắn ta thì bị kẹt lại ở giữa do ngồi ghế sau.

Hoàn Cẩn Nam toàn thân đầy thương tích, máu chảy ướt thẫm mặt với chiếc sơ mi trắng hắn ta mặc. Ba mẹ hắn ta thì không may mắn như vậy, họ đã tử vong tại chỗ, toàn thân của họ của không được lành lặn.

Do đi vào giờ khuya, Cẩn Nam lại chạy đường tắt vì thế con đường này có vẻ ít người qua lại, nằm thoi thóp trên capo với vô vàn vết thương trên người, Cẩn Nam tự nghĩ chắc mình cũng sẽ không thể qua khỏi.

Ngàn vạn công đức hắn ta hay đi giúp người đã được góp lại ngay lúc này, đã đổi lấy được một mạng cho hắn ta.

Có một cô gái đang thong dong đi trên một chiếc xe đạp điện, thấy tai nạn từ xa cô ấy bỏ lại chiếc xe cũ tàn của mình mà chạy bộ tới hiện trường tai nạn.

Tới nơi cô chạy ra phía ghế tài xế xe tải, rồi lại cúi gập người nhìn vào bên trong xe hơi, trong vài giây cô ấy đã không thể lập tức đứng lên được. Dường như hiện trường này đã gợi lại cho cô ấy ký ức đau buồn.

Không ai xa lạ, đó là Tử Hàn Tuyết, dù không tận mắt chứng kiến tai nạn của bố mẹ mình, nhưng khi đến hiện trường thấy mẹ mình nằm dài trên vũng máu dưới lòng đường, cô cũng không khỏi ám ảnh.

Cứu người quan trọng nhất, Tử Hàn Tuyết cố lấy lại bình tĩnh, khập khiễng đi lên phía trên đầu xe hơi. Kiểm tra qua đôi chút cô cho ra kết luận, tài xế xe tải cùng người ở phía sau xe hơi đều đã qua đời, chỉ còn một nạn nhân đang nằm trên capo là còn thở, hơi thở rất yếu ớt, cô vội lấy điện thoại gọi cho cứu thương, cũng không quên trấn an nạn nhân may mắn kia cố gắng thở đều,

“Xe cấp cứu sẽ sớm đến, anh phải chiến thắng tử thần đó nha. Người đi cùng anh họ đều mất cả rồi, anh phải vì họ mà cố gắng lên đó, cố lên nha anh gì ơi. Tôi sẽ dành hết những lời cầu nguyện chân thành nhất của mình cho anh, hãy cố lên.”

Trong thoáng mơ hồ, lúc đang được đưa lên xe cấp cứu Cẩn Nam thấy rõ bóng lưng cô gái đang trình bày gì đó cho phía cảnh sát.

Lúc nãy máu chảy đến ướt mặt, mắt mũi Cẩn Nam cũng cứ thế bị máu chảy vào, va chạm mạnh đôi tai của hắn cũng không khỏi bị ảnh hưởng, nghe ù ù không rõ giọng, nhưng vẫn có thể thấu được những lời động viên chân thành của cô gái qua đường đó.

Toàn thân đau như bị đứt từng đoạn, ngoài việc cố gắng thở để duy trì sự sống chờ cấp cứu tới thì Cẩn Nam không có thể làm gì khác được, hắn rất muốn đưa tay vuốt lên tóc cô gái ấy và nói lời cảm ơn bởi sự ấm áp của cô, nhưng thật tuyệt vọng.

….

Suốt hai tháng mê man trong bệnh viện, khi tỉnh lại việc đầu tiên Hoàn Cẩn Nam làm là cố gắng tập vật lý trị liệu để sớm trở về trạng thái ban đầu. Sau ba tháng cố gắng, hắn ta đã có thể đi lại, hoạt động như bình thường, chỉ có điều, những ngày trái gió lại thấy đau buốt ở các vết thương.

Sau khi đến bái lạy mộ bố mẹ, hắn ta lại bận rộn việc làm quen với chiếc ghế tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Thị. Hắn ta phải thay bố phụ ông nội.

Bên cạnh đó cũng không quên cho người đi tìm hiểu vụ tai nạn của gia đình hắn, để tìm ra cô gái đã cho hắn lại một mạng này.

Trong một lần đến Canada nghỉ dưỡng Hoàn Cẩn Nam vô tình gặp Minh Nhược Y tại hồ bơi của khách sạn hắn ta ở. Cô ta có hình xăm giống như trong kí ức của hắn.

Hoàn Cẩn Nam tiếp cận nói chuyện làm quen với ả, dù không thấy rõ trên vai cô gái kia là hình xăm hay vết bẩn hay đó là gì, nhưng khi nói chuyện, giọng điệu của cô gái này có vẻ như không quen thuộc cho lắm. Hắn ta vẫn có đôi chút gì đó hoài nghi.

Nhưng thời gian thấm thoát thoi đưa, đưa qua đẩy lại, cuối cùng Minh Nhược Y với Hoàn Cẩn Nam cũng thành một đôi.

Chapter
1 Chủ nợ thay đổi
2 Ép hôn
3 Bóng lưng ân nhân
4 Hợp đồng hôn nhân
5 Nhầm phòng
6 Bột trắng
7 Thuốc kích dục
8 Hiểu lầm
9 Trà & Bánh
10 Điều tra lý lịch
11 Công việc mới
12 Lệnh mới
13 Giáo viên trẻ
14 Tung cước
15 Gây sự
16 Hợp ý người
17 Lý do tại sao
18 Ghét người nghèo
19 Theo dõi
20 Chiếm lấy
21 Thư ký chủ tịch
22 Món lạ
23 Lộ hàng
24 Liên minh
25 Giải quyết
26 Làm màu
27 Nghỉ phép
28 Thời điểm thích hợp
29 Khoa trương
30 Đám thanh niên
31 Quái vật hung ác
32 Bỏ công việc
33 Tảng băng lâu năm
34 Đạn bắn
35 Vứt bỏ con cái
36 Cuộc sống cô độc
37 Ám sát
38 Vào hang cọp
39 Yêu đơn phương
40 Náo loạn bữa tiệc
41 Dừng tất cả
42 Hạt giống
43 Tử Bạch Khôn
44 Siêu sát thủ
45 Thù giết mẹ
46 Mẹ chồng tới thăm
47 Thư ký tổng giám
48 Bố ơi
49 Bị ám sát
50 Thăm mẹ
51 Chúng tôi là gia đình
52 Cần thời gian
53 Tội phạm hiếp dâm
54 Chủ tịch say sỉn
55 Kết hôn
56 Rõ ràng là thích em
57 Bữa tiệc bất ngờ
58 Thoả thuận
59 Trả tự do
60 Kết thúc liên minh
61 Xa lánh
62 Cốc nước ngâm chân
63 Sống chết bảo vệ
64 Chuyện cũ
65 Không thể bỏ qua
66 Trả lại tất cả
67 Chuyện xảy ra năm ấy
68 Hai mạng người
69 Song song
70 Cấp trên cấp dưới
71 Thật giả lẫn lộn
72 Vợ tương lai
73 Mười chín tháng sau
74 Tại sao là cô ta
75 Dựng chuyện
76 Vết thương xuyên tim
77 Hôn ước
78 Lần thứ hai
79 Hụt hẫng
80 Tiếp tục hay dừng lại
81 Cà phê và rượu
82 Xăng và lửa
83 Thiêu rụi
84 Giả điên
85 Bị bỏ rơi
86 Tiểu Mạn
87 Bị sa thải
88 Công khai
89 Nghi ngờ
90 Quyền lực và phái yếu
91 Chị em
92 Mơ tưởng
93 Cháo tổ yến
94 Thăng chức
95 Ngày trở lại
96 Lợi dụng
97 Mùng mười tháng sau
98 Cản trở
99 Cùng dùng bữa
100 Căn nhà cũ
101 Chiếc bật lửa
102 Âm dương cách biệt
103 Bánh bao nhỏ
104 Cha đẻ của zippo
105 Giá như
106 Bánh bao nhỏ
107 Chữ hiếu chữ tình
108 Rời bỏ
109 Chưa từng yêu
110 Ảo ảnh
111 Hiến gan
112 Hung thủ Tử Thiên
113 Nỗi nhớ da diết
114 Để lộ sơ hở
115 Xe tập lái
116 Chưa từng quên
117 Rất cần, rất thương
118 Kết nối với chồng
119 Chiếm hũu
120 Cơ hội duy nhất
121 Chuyển nhượng cổ phần
122 End.
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chủ nợ thay đổi
2
Ép hôn
3
Bóng lưng ân nhân
4
Hợp đồng hôn nhân
5
Nhầm phòng
6
Bột trắng
7
Thuốc kích dục
8
Hiểu lầm
9
Trà & Bánh
10
Điều tra lý lịch
11
Công việc mới
12
Lệnh mới
13
Giáo viên trẻ
14
Tung cước
15
Gây sự
16
Hợp ý người
17
Lý do tại sao
18
Ghét người nghèo
19
Theo dõi
20
Chiếm lấy
21
Thư ký chủ tịch
22
Món lạ
23
Lộ hàng
24
Liên minh
25
Giải quyết
26
Làm màu
27
Nghỉ phép
28
Thời điểm thích hợp
29
Khoa trương
30
Đám thanh niên
31
Quái vật hung ác
32
Bỏ công việc
33
Tảng băng lâu năm
34
Đạn bắn
35
Vứt bỏ con cái
36
Cuộc sống cô độc
37
Ám sát
38
Vào hang cọp
39
Yêu đơn phương
40
Náo loạn bữa tiệc
41
Dừng tất cả
42
Hạt giống
43
Tử Bạch Khôn
44
Siêu sát thủ
45
Thù giết mẹ
46
Mẹ chồng tới thăm
47
Thư ký tổng giám
48
Bố ơi
49
Bị ám sát
50
Thăm mẹ
51
Chúng tôi là gia đình
52
Cần thời gian
53
Tội phạm hiếp dâm
54
Chủ tịch say sỉn
55
Kết hôn
56
Rõ ràng là thích em
57
Bữa tiệc bất ngờ
58
Thoả thuận
59
Trả tự do
60
Kết thúc liên minh
61
Xa lánh
62
Cốc nước ngâm chân
63
Sống chết bảo vệ
64
Chuyện cũ
65
Không thể bỏ qua
66
Trả lại tất cả
67
Chuyện xảy ra năm ấy
68
Hai mạng người
69
Song song
70
Cấp trên cấp dưới
71
Thật giả lẫn lộn
72
Vợ tương lai
73
Mười chín tháng sau
74
Tại sao là cô ta
75
Dựng chuyện
76
Vết thương xuyên tim
77
Hôn ước
78
Lần thứ hai
79
Hụt hẫng
80
Tiếp tục hay dừng lại
81
Cà phê và rượu
82
Xăng và lửa
83
Thiêu rụi
84
Giả điên
85
Bị bỏ rơi
86
Tiểu Mạn
87
Bị sa thải
88
Công khai
89
Nghi ngờ
90
Quyền lực và phái yếu
91
Chị em
92
Mơ tưởng
93
Cháo tổ yến
94
Thăng chức
95
Ngày trở lại
96
Lợi dụng
97
Mùng mười tháng sau
98
Cản trở
99
Cùng dùng bữa
100
Căn nhà cũ
101
Chiếc bật lửa
102
Âm dương cách biệt
103
Bánh bao nhỏ
104
Cha đẻ của zippo
105
Giá như
106
Bánh bao nhỏ
107
Chữ hiếu chữ tình
108
Rời bỏ
109
Chưa từng yêu
110
Ảo ảnh
111
Hiến gan
112
Hung thủ Tử Thiên
113
Nỗi nhớ da diết
114
Để lộ sơ hở
115
Xe tập lái
116
Chưa từng quên
117
Rất cần, rất thương
118
Kết nối với chồng
119
Chiếm hũu
120
Cơ hội duy nhất
121
Chuyển nhượng cổ phần
122
End.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play