Chương 3

Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"em cũng khá lắm, câu được thời gian rất nhiều đấy" anh chàng xoa đầu cậu.
Cậu đỏ mặt nhưng vẫn để yên cho chàng trai ấy xoa đầu mình, chàng trai đó cười.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"anh là Unemiya Hajime, nếu tên đó tìm đến em lần nữa, hãy tìm đến anh"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"ừ, anh không cần lo, tôi sẽ đập nát tên đấy"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"em không đấu lại hắn đâu, hắn mạnh lắm, em sẽ gặp nguy hiểm đó"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
cậu đỏ mặt "đã bảo là không cần lo mà"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"cứ giao cho anh nhé, bây giờ anh phải đi, tạm biệt"
Anh ta vẫy tay sau đó đi ra khỏi nhà cậu, hai người nhìn về phía anh ta sau đó nhìn về phía cậu, Suou vỗ vào vai cậu.
Hayato Suou
Hayato Suou
"cậu đánh hay thật, khủng khiếp lắm đấy" Suou cười nói
Akihiko Nirei
Akihiko Nirei
"đúng rồi đó, sau này chỉ dạy tớ nhé" Nirei cười tươi
Haruka Sakura
Haruka Sakura
mặt cậu đỏ chót "đừng có khen tao"
Hayato Suou
Hayato Suou
"nhưng nhà cậu bị hắn biết rồi, hắn có vẻ nguy hiểm đấy, nếu được có thể ở lại nhà tôi" Suou cười dịu dàng
Akihiko Nirei
Akihiko Nirei
"không, nhà tớ chứ"
sau đó, hai người tranh chấp với nhau nhưng khi thấy cậu cau mày hai người liền im lặng.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"tao đã đồng ý đâu mà bây cứ phán bừa thế"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"bây nghĩ tao có thể day vào nguy hiểm dễ như vậy à"
Akihiko Nirei
Akihiko Nirei
"nhưng dù cậu có mạnh đến đâu cũng rất nguy hiểm, cậu có thể bị chơi xấu hoặc bị đột kích bất ngờ"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
miệng cậu giật giật "đừng có lo lắng cho tao, tao không phải là gì của chúng mày cả"
Akihiko Nirei
Akihiko Nirei
"là bạn bè mà"
Hayato Suou
Hayato Suou
"chúng ta là bạn bè mà, Sakura"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"bây đúng là phiền, bạn bè gì chứ"
Một hồi lâu, hai người đang cố thuyết phục Sakura để có thể được an toàn hơn trong nhà của họ nhưng cậu thì vẫn cãi cố.
Bỗng nhiên một ngươi đàn ông đi đến gọi cậu ra và nói là chủ nhà đã bán đi cả nhà và mảnh đất này, cậu cau mày, chỉ biết gật đầu. Sau đó, người đàn ông đó cũng đi khỏi.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"ông già chết tiệt, bán đi thì tôi với ông sống cái gì chứ"
Akihiko Nirei
Akihiko Nirei
"có chuyện gì vậy, Sakura, nhà cậu có chuyện à"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"đéo phải chuyện của mày" cậu cáu lên.
Cậu phẫn nộ, chuẩn bị quần áo để chuyển sang một ngôi nhà khác, tiền nợ chưa trả giờ phải thêm tiền thuê nhà, cuộc sống tệ bạc với cậu quá vậy.
Hai người thấy vậy cũng không muốn làm phiền mà để cậu một mình vì sợ cậu nổi điên lên đánh hai bọn họ.
Sau đó, hành trình tìm nhà của cậu vô cùng khó khăn và may mắn đã tới, cậu tìm được một căn hộ, mặc dù hơi cũ kỹ nhưng nó có tiền thuê rẻ, diện tích cũng đủ cho cậu sống.
Cậu dọn đồ vào sau đó tiếp tục làm việc để kiếm thêm tiền, dù gì ông già lấy tiền thì khả năng cao là có thể chạy về nơi xứ xa rồi nên chắc cậu không cần trả tiền nữa đâu, giờ kiếm tiền để sống thôi.
Dù gì thì cậu cũng trả tiền vì ông già mà nên ông già mất tích thì cậu cũng không cần trả tiền làm gì.
Tối khuya cậu về, nhưng thật lạ, ngày nào cậu làm cũng mệt nhưng hôm nay đặc biệt mệt hơn, mệt đến nổi cậu không thể ăn tối và tắm rửa nên cậu quyết định đánh một giấc.
Sáng, cậu không dậy nổi, người nặng trĩu và nóng, giọng cậu khàn đi vì ho quá nhiều, nhìn vào cũng biết là cậu đã bị cảm nặng.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"bị cảm à, lâu rồi mới bị, mệt thật"
Cậu cố gắng ngồi dậy, đi phải vịn vào tường, ăn đồ ăn có sẵn nhưng nhà cậu thì không có thuốc mà cậu cũng không thể nào đi ra ngoài mua với cái sức khỏe này được.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"Biết vậy mua sẵn dự trữ" cậu cau có
Cậu ngậm ngùi khó khăn bước lại vào phòng rồi đắp chăn kín lại đánh một giấc, nhưng thế nào là có người đang thầm lặng tự ý xông vào nhà cậu trái phép.
Yamato Endo
Yamato Endo
"có vẻ trong tình trạng dễ bị tổn thương nhỉ"
Hắn bước vào nhìn thấy thể trạng yếu đuối của cậu làm hắn phấn khích đến nhường nào, giờ hắn có thể làm bất cứ hắn thích lên cậu và cậu không thể chống cự.
Hắn lại gần, ngồi trước mặt cậu, vén lọn tóc của cậu ra để có thể nhìn gương mặt xinh đẹp giống như thiên thần của cậu, làm gì có thằng con trai nào đẹp như cậu chứ.
Bỗng một bóng dáng cao lớn sau lưng hắn, hắn thấy vậy liền nhảy ra khỏi đó, xoay lại nhìn thì thấy Unemiya, nhìn anh có vẻ khó chịu.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"tôi biết cậu sẽ bám theo em ấy đến đây, có vẻ em ấy lọt vào tầm mắt của cậu nhỉ"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"tôi sẽ không đánh với cậu ở đây, em ấy sẽ tỉnh dậy mất"
Yamato Endo
Yamato Endo
"lúc nào cũng phá đám, phiền chết đi được"
Không biết tính nhân đạo của hắn từ đâu mà có, sợ cậu sẽ thức nên hắn cũng ngoan ngoãn rời đi.
Khi thấy Endo đi, anh ngồi xuống, sờ lên trán cậu, rồi sau đó anh mua cháo và thuốc cho cậu, để ở kế bên chỗ cậu nằm rồi rời đi.
Tới gần tối, cậu tỉnh dậy, gượng dậy, vừa quay qua thì thấy thuốc và cháo được để sẵn, Sakura nghi ngờ, ai lại biết nhà cậu ở đây mà lại mua sẵn cho cậu. Bỗng cậu nghe tiếng mở cửa, cậu cảnh giác.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"chết tiệt, tên nào đột nhập vào nhà mình." cậu nói với chính mình
Cửa phòng của cậu được mở ra, thì ra chính là Unemiya, cậu mở to mắt, sao anh ta lại ở đây.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"Sao anh lại ở đây và sao lại biết nhà tôi"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"chuyện dài lắm mà em ổn chưa"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"đừng đánh trống lãng, trả lời câu hỏi của tôi"
Anh ngồi trước mặt cậu, gãi đầu, có vẻ bối rối còn cậu thì cảnh giác, nghi ngờ anh ta.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"Chỉ là Endo, tên đó có vẻ thích em nên anh nghĩ em sẽ có thể gặp nguy hiểm nên có gắn định vị vào người em."
Anh với tay tháo chiếc định vị được đính trên chiếc cổ trắng nõn nà của cậu rồi bỏ vào túi quần.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"Nhưng thật sự là trưa tên đấy đã tới tìm em đấy, anh nghĩ là trong tình trạng này thì em sẽ gặp nguy hiểm đấy nên là..."
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"nên là anh muốn đề nghị tôi đến nhà anh chứ gì" mắt cậu giật giật
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"mấy tên này thật sự bị gì vậy, cứ đề cập đến việc muốn tôi ở chung nhà"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"Nhưng thật sự điều đó cần thiết đó, chỉ là những người xung quanh em lo cho em thôi"
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"nếu không muốn thì em không cần phải đồng ý, để anh hâm cháo cho em ăn"
Anh đem bịch cháo, ra ngoài hâm cho cậu, cậu thì ngồi suy nghĩ một chút, cậu không thích ở nhà người khác nhưng cũng không thích ở nơi hoang tàn này, ở một nơi rộng rãi, thoáng đảng thì cũng thích nhưng cậu cứ thấy mình như gánh nặng.
CẬU KHÔNG THÍCH LÀM GÁNH NẶNG CHO NGƯỜI KHÁC
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"cháo đến rồi đây"
Anh bưng tô cháo nóng hổi cho cậu, đặt tô cháo ấy xuống đất.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"nóng đấy nhé, cứ ăn từ từ" nụ cười của anh lấp lánh
Cậu cầm muỗng lên, mút một chút cháo lên, thổi, anh nhìn cậu ngơ ngác, không biết vì sao khi cậu ăn trông rất đẹp.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"nếu như vậy thì Endo thích là đúng" anh nói thầm
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"anh nói gì đấy" cậu cau mày, đút một muỗng cháo vào miệng
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
Anh hoảng loạn, xua tay "à, không có gì" nụ cười của anh ấy nguệch ngoạc
Cậu hình như có chút ngập ngừng, nhẹ nhàng đặt chiếc muỗng xuống tô cháo, nhìn vào mắt anh sau đó lại ngoảnh mặt sang chỗ khác.
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"những lời anh nói trước đó, tôi sẽ đồng ý" cậu hơi đỏ mặt, nói
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"lời trước đó?"
Anh ngơ ngác một hồi thì cũng nhớ ra và cười tươi.
Unemiya Hajime
Unemiya Hajime
"thật đấy hả, đây là anh đề nghị nên em cũng không cần trả tiền nhà đâu"
Haruka Sakura
Haruka Sakura
"Chậc, biết rồi"
_______________________________
CÒN TIẾP...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play