Chương 9 : Để tâm

Lại một ngày nữa qua đi, hoàng hôn lại buông xuống quê nghèo. Ánh nắng vàng thưa thớt rơi xuống khóm hoa bồ công anh vàng mọc cạnh bờ rào, khiến cho sắc vàng càng thêm vàng rực hơn. Đã rất lâu rồi cô không ngắm nhìn hoa bồ công anh và bồ công anh vẫn đẹp như thuở nào, cô nhìn đến si mê.

- Năm nay bồ công anh nở hoa sớm quá.

Ngắm nhìn cảnh đẹp thật lâu, ánh mặt trời cũng đã lặn xuống cánh đồng hiu quạnh, nó như mang theo tất cả mọi thứ chôn vùi vào màn đêm tăm tối.

Màn đêm kéo đến, cũng chính là lúc Khánh Băng thấy mình quá cô quạnh. Cô chợt bật khóc !

"Ngồi đó làm gì thế ?"

- Hóng gió !

"Sao lại khóc ?"

- Thế anh có thấy ai vui mà khóc không ?

"Có...mừng rơi nước mắt"

- Hừ...không thèm nói với anh nữa !

"Tôi đùa đấy, nói tôi biết...cô đang buồn chuyện gì ?"

Khánh Băng đưa tay lên lau nước mắt "tôi cảm thấy mình thật cô đơn !"

"Vì nhớ anh ta đúng không ?"

- Tất nhiên rồi, anh ấy là chồng của tôi.

"Cô yêu chồng mình đến như vậy sao ?"

- Không...tôi cũng không biết nữa ! Tôi vốn không khái niệm được chữ yêu, tôi chỉ cảm thấy khi vắng anh ấy thì tôi rất buồn, rất nhớ.

"Hai người quen nhau bao lâu thì cưới ?"

- Chúng tôi được mai mối, ngày tôi biết mặt anh ấy là ngày chúng tôi đám hỏi.

Thiển cười hiền hoà "ừ...vậy thứ tình cảm mà cô dành cho anh ta chắc chắn không phải là yêu".

- Vậy thì có gì quan trọng chứ, vợ chồng với nhau...không tồn tại chữ tình, vẫn còn chữ nghĩa.

"Cô không thấy cuộc sống như vậy quá nhạt nhẽo sao ?"

Khánh Băng thoáng buồn "đúng là khá nhạt nhẽo", Tuấn Anh chồng cô lại không mấy mặn mà với cô...lúc thì thấy anh có vẻ như rất quan tâm lo lắng cho cô, lúc thấy anh đối với cô như người xa lạ.

Khánh Băng trầm tư thật lâu rồi khẽ lên tiếng "Phận gái mười hai bến nước mà, trong nhờ đục chịu. Đã gả đi rồi thì làm sao quay lại được".

Thiển liếc nhìn cô nhưng không nói gì !

- Mà sao hai ngày qua tôi không thấy anh đến ?

"Cô mong tôi đến sao ? Cô thấy nhớ tôi à ?"

Khánh Băng há hốc mồm "ai nhớ anh, ai mong anh. Toàn nói linh tinh !"

Thiển phì cười "thật không mong, không nhớ ?"

- Không thèm nói với anh nữa ?

Khánh Băng đứng lên đi vào nhà...

Thiển đi theo phía sau...

Căn nhà nhỏ được bóng đêm bao phủ, Khánh Băng không phân biệt được đâu là bàn đâu là ghế, cô đưa tay mò mẫm để tìm chiếc bật lửa. Vô tình chạm vào tay Thiển, một cảm giác lạnh lẽo truyền đến cơ thể khiến cô phải rùng mình.

- Sao tay anh lạnh vậy ?

"Đơn giản thôi, vì tôi là người âm".

- Mà lý do vì sao anh lại qua đời ?

Khánh Băng vừa nói vừa thắp lên ngọn đèn dầu.

"Tôi bị người ta hại"

- Ai đã hại anh ?

"Con trai của Chánh tổng, hắn ta vì đố kỵ mà giết tôi".

Thiển nhớ lại cái đêm mà anh bị giết, cơ thể anh đã bị đâm đến hàng trăm vết thương, toàn thân máu me be bét. Giờ nhớ lại cảnh tượng đêm đó, anh còn thấy hãi hùng.

- Thế thì kẻ ác đã được đền tội chưa ?

"Hắn vẫn còn đang ung dung tự tại".

- Sao lại như vậy ?

"Có lẽ là số hắn chưa tận !"

Khánh Băng khẽ thở dài "số trời đã định, anh cũng đừng quá đau buồn".

"Tất nhiên rồi, người chết thì làm gì biết buồn".

- Người chết không biết buồn sao ?

"Ừ !"

"Cô đừng đi trộm mộ nữa có được không ?"

Khánh Băng thoáng buồn, nhắc đến trộm mộ, cô lại nhớ đến những lời nguyền rủa kia, lòng cô vô cùng khó chịu.

"Cô sao vậy ?"

Khánh Băng không nói gì, chỉ đứng lên đi về phòng. Cô vừa đặt lưng nằm xuống thì Thiển cũng nằm kề bên, anh còn nghiêng người về phía cô.

- Này...sao anh lại nằm trên giường của tôi nữa ?

"Thì nhà cô có còn chỗ nào khác đâu".

- Như thế này mãi thì sao mà được !

"Tôi đâu thấy có gì không ổn".

- Cô nam quả nữ nằm chung một giường mà ổn được sao ?

Thiển mỉm cười "thì mình cũng đã ngủ với nhau bao nhiêu đêm rồi còn gì".

Khánh Băng lườm Thiển một cái sắc lạnh "Vậy anh định ngủ trên giường của tôi đến bao giờ ?"

"Ngủ đến khi nào cô trả nhẫn cho tôi".

- Vậy nếu như tôi không tìm được chiếc nhẫn ấy thì sao ?

"Thì tôi sẽ ngủ cùng cô cho đến khi nào qua kiếp người".

Khánh Băng nhíu mày "anh đừng có mà quá đáng".

"Tôi lại không thấy mình quá đáng chút nào !"

- Hừ !

Cả hai cùng quay lưng...

Không gian như chìm vào tĩnh lặng, nhường chỗ cho những con côn trùng hoà nhịp vang ca.

Hai người cùng nằm trên chiếc giường, nhưng mỗi người lại mang một nỗi niềm riêng.

Một lúc sau...

- Anh ngủ chưa ?

Thiển cong môi cười "ngủ rồi !"

- Ngủ rồi, sao vẫn còn lên tiếng ?

"Vì trả lời cho câu hỏi của cô".

Bất ngờ cả hai cùng quay mặt lại, vô tình chạm vào ánh mắt nhau.

Thiển chợt nhíu mày "người phụ nữ này sao lại xinh đẹp đến thế chứ !"

Khánh Băng bối rối quay mặt đi.

"Sao cô không ngủ đi ?"

- Tôi không ngủ được !

"Tại sao ?"

- Tôi cũng không biết !

Thiển ngồi dậy "Cô ngủ đi"

Thiển bước chân xuống giường...

- Anh định đi đâu ?

Thiển không nói gì, chỉ đi thẳng về phía cánh vườn hoang...

Khánh Băng chạy theo một đoạn nhưng không thấy anh quay đầu lại, mắt cô rũ buồn.

Bóng Thiển biến mất, Khánh Băng lủi thủi trở về phòng...

Cả đêm cô không hề chợp mắt, một điều khiến cho cô cảm thấy lạ là khi cô nhìn sang bên cạnh lại không thấy Thiển, cô liền thấy mất mát.

- Anh ta đi đâu vậy chứ ? Không phải là bảo rằng không có nơi để về sao ?

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Cậu hai đi ngủ nhờ mà cứ như nha mình ấy nhỉ

2024-05-31

2

Bé Nụ

Bé Nụ

Nghe mà muốn sang chấn tâm lý

2024-05-31

0

Bé Nụ

Bé Nụ

Thì ngta vốn đẹp mà

2024-05-31

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Lần đầu trộm mộ
2 Chương 2 : Không tiền mua thuốc cho vợ
3 Chương 3 : Trộm mộ
4 Chương 4 : Bị đòi nhẫn
5 Chương 5 : Bán chiếc nhẫn quý
6 Chương 6 : Tiễn chồng
7 Chương 7 : Tôi không có nơi để về
8 Chương 8 : Bị nguyền rủa
9 Chương 9 : Để tâm
10 Chương 10 : Suy tư
11 Chương 11 : Bị lạc đường
12 Chương 12 : Đuối nước
13 Chương 13 : Làm người báo tin
14 Chương 14 : Khánh Băng được cứu
15 Chương 15 : Gửi thư cho chồng
16 Chương 16 : Nỗi lòng của Thiển
17 Chương 17 : Được vào nhà Hương quản làm
18 Chương 18 : Cậu hai Thiển muốn ra tay giúp đỡ
19 Chương 19 : Thiển căm phẫn, bất bình
20 Chương 20 : Nhờ vả một cái ôm
21 Chương 21 : Thiển khó chịu khi thấy Khánh Băng vất vả
22 Chương 22 : Cậu hai Thiển tỏ tình
23 Chương 23 : Khánh Băng đanh đá
24 Chương 24 : Hương quản Tần cầu hôn
25 Chương 25 : Thiển giành vợ
26 Chương 26 : Tìm được căn nhà Tuấn Anh từng thuê
27 Chương 27 : Đêm hoả hoạn
28 Chương 28 : Thiển trở về
29 Chương 29 : Hỏi vợ
30 Chương 30 : Lễ cưới của Thiển và Khánh Băng
31 Chương 31 : Ngoại hình thay đổi
32 Chương 32 : Sự tiếc nuối của người đàn ông vô tâm
33 Chương 33 : Khánh Băng gặp nguy hiểm
34 Chương 34 : Khánh Băng nguy kịch
35 Chương 35 : Hiệu thuốc bị cháy
36 Chương 36 : Thiển đưa vợ đi tìm docteur giỏi để chữa trị
37 Chương 37 : Biến cố
38 Chương 38 : Gặp lại người cũ
39 Chương 39 : Cực phẩm họ hàng
40 Chương 40 : Cho vay nặng lãi
41 Chương 41 : Sự tàn nhẫn của Khánh Băng
42 Chương 42 : Bí mật của Thiển
43 Chương 43 : Thiển cũng có ngày sống xa vợ
44 Chương 44 : Kỳ thi diễn ra
45 Chương 45 : Người phụ nữ kỳ lạ
46 Chương 46 : Cây hoa trúc đào
47 Chương 47 : Khánh Băng mất tích
48 Chương 48 : Tìm được người
49 Chương 49 : Nhận được cậu thư đồng
50 Chương 50 : Âm mưu của Thiển
51 Chương 51 : Thiển ra tay với kẻ đáng nghi ngờ
52 Chương 52 : Khánh Băng tỉnh lại
53 Chương 53 : Khánh Băng giả câm
54 Chương 54 : Đôi mắt quỷ dữ
55 Chương 55 : Nghi ngờ Khánh Băng mang thai
56 Chương 56 : Cảm nhận được sự sống con
57 Chương 57 : Khánh Băng chính thức khai chiến với Quản gia Thịnh
58 Chương 58 : Đi đòi nợ
59 Chương 59 : Khánh Băng lộ rõ nét quê nơi Thành đô
60 Chương 60 : Sự lo lắng của Thiển
61 Chương 61 : Thiển cảm nhận được sự hiện diện của con
62 Chương 62 : Khánh Băng sợ hãi
63 Chương 63 : Thiển luyện thành công Ma Quân
64 Chương 64 : Đề thi khó
65 Chương 65 : Thiển đưa vợ đi dự tiệc mừng
66 Chương 66 : Điều Thiển chưa biết đến
67 Chương 67 : Khánh Băng hạ quyết tâm ra tay với Quản gia Thịnh
68 Chương 68 : Quản gia Thịnh qua đời
69 Chương 69 : Vong hồn Quản gia Thịnh đến đòi mạng
70 Chương 70 : Mưu kế của Khánh Băng
71 Chương 71 : Khánh Băng miệng lưỡi luôn ngọt ngào
72 Chương 72 : Vô số điều bí mật
73 Chương 73 : Bí mật của sợi dây chuyền
74 Chương 74 : Khánh Băng sinh con
75 Chương 75 : Thân phận thật sự của đứa bé
76 Chương 76 : Tai họa
77 Chương 77 : Oan hồn lại tìm đến đòi mạng
78 Chương 78 : Tâm tư của Khánh Băng, nào ai thấu
79 Chương 79 : Sự thật
80 Chương 80 : Biết được bí mật của vợ
81 Chương 81 : Thiển bị ép làm việc ngoài ý muốn
82 Chương 82 : Khai thác kho báu lớn
83 Chương 83 : Gia đình gặp hoạ
84 Chương 84 : Thiển nào đơn giản
85 Chương 85 : Món quà của Thiển dành cho Quan địa phương
86 Chương 86 : Đối mặt tình địch
87 Chương 87 : Bé con nghịch ngợm
88 Chương 88 : Hương quản Tần bị diệt
89 Chương 89 : Ngải ăn thịt bị đói lâu ngày
90 Chương 90 : Nhẫn tâm
91 Chương 91 : Nhớ đến món nợ cũ
92 Chương 92 : Thiển trả thù
93 Chương 93 : Thiển lại được làm quan
94 Chương 94 : Khánh Băng mất tích
95 Chương 95 : Sự nghi ngờ của Thiển
96 Chương 96 : Cậu 2 Thiển tìm được vợ
97 Chương 97 : Thiển ăn vạ
98 Chương 98 : Tiểu Ngạch khó xử
99 Chương 99 : Thiển là người ba phải
100 Chương 100 : Tiểu Ngạch lại phiền lòng
101 Chương 101 : Thiển bị dắt mũi
102 Chương 102 : Sự nghi ngờ của Khánh Băng
103 Chương 103 : Khánh Băng tức giận
104 Chương 104 : Đôi mắt bị hủy hoại
105 Chương 105 : Thăm dò
106 Chương 106 : Buông bỏ
107 Lời cảm ơn dành cho các bạn độc giả thân yêu
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1 : Lần đầu trộm mộ
2
Chương 2 : Không tiền mua thuốc cho vợ
3
Chương 3 : Trộm mộ
4
Chương 4 : Bị đòi nhẫn
5
Chương 5 : Bán chiếc nhẫn quý
6
Chương 6 : Tiễn chồng
7
Chương 7 : Tôi không có nơi để về
8
Chương 8 : Bị nguyền rủa
9
Chương 9 : Để tâm
10
Chương 10 : Suy tư
11
Chương 11 : Bị lạc đường
12
Chương 12 : Đuối nước
13
Chương 13 : Làm người báo tin
14
Chương 14 : Khánh Băng được cứu
15
Chương 15 : Gửi thư cho chồng
16
Chương 16 : Nỗi lòng của Thiển
17
Chương 17 : Được vào nhà Hương quản làm
18
Chương 18 : Cậu hai Thiển muốn ra tay giúp đỡ
19
Chương 19 : Thiển căm phẫn, bất bình
20
Chương 20 : Nhờ vả một cái ôm
21
Chương 21 : Thiển khó chịu khi thấy Khánh Băng vất vả
22
Chương 22 : Cậu hai Thiển tỏ tình
23
Chương 23 : Khánh Băng đanh đá
24
Chương 24 : Hương quản Tần cầu hôn
25
Chương 25 : Thiển giành vợ
26
Chương 26 : Tìm được căn nhà Tuấn Anh từng thuê
27
Chương 27 : Đêm hoả hoạn
28
Chương 28 : Thiển trở về
29
Chương 29 : Hỏi vợ
30
Chương 30 : Lễ cưới của Thiển và Khánh Băng
31
Chương 31 : Ngoại hình thay đổi
32
Chương 32 : Sự tiếc nuối của người đàn ông vô tâm
33
Chương 33 : Khánh Băng gặp nguy hiểm
34
Chương 34 : Khánh Băng nguy kịch
35
Chương 35 : Hiệu thuốc bị cháy
36
Chương 36 : Thiển đưa vợ đi tìm docteur giỏi để chữa trị
37
Chương 37 : Biến cố
38
Chương 38 : Gặp lại người cũ
39
Chương 39 : Cực phẩm họ hàng
40
Chương 40 : Cho vay nặng lãi
41
Chương 41 : Sự tàn nhẫn của Khánh Băng
42
Chương 42 : Bí mật của Thiển
43
Chương 43 : Thiển cũng có ngày sống xa vợ
44
Chương 44 : Kỳ thi diễn ra
45
Chương 45 : Người phụ nữ kỳ lạ
46
Chương 46 : Cây hoa trúc đào
47
Chương 47 : Khánh Băng mất tích
48
Chương 48 : Tìm được người
49
Chương 49 : Nhận được cậu thư đồng
50
Chương 50 : Âm mưu của Thiển
51
Chương 51 : Thiển ra tay với kẻ đáng nghi ngờ
52
Chương 52 : Khánh Băng tỉnh lại
53
Chương 53 : Khánh Băng giả câm
54
Chương 54 : Đôi mắt quỷ dữ
55
Chương 55 : Nghi ngờ Khánh Băng mang thai
56
Chương 56 : Cảm nhận được sự sống con
57
Chương 57 : Khánh Băng chính thức khai chiến với Quản gia Thịnh
58
Chương 58 : Đi đòi nợ
59
Chương 59 : Khánh Băng lộ rõ nét quê nơi Thành đô
60
Chương 60 : Sự lo lắng của Thiển
61
Chương 61 : Thiển cảm nhận được sự hiện diện của con
62
Chương 62 : Khánh Băng sợ hãi
63
Chương 63 : Thiển luyện thành công Ma Quân
64
Chương 64 : Đề thi khó
65
Chương 65 : Thiển đưa vợ đi dự tiệc mừng
66
Chương 66 : Điều Thiển chưa biết đến
67
Chương 67 : Khánh Băng hạ quyết tâm ra tay với Quản gia Thịnh
68
Chương 68 : Quản gia Thịnh qua đời
69
Chương 69 : Vong hồn Quản gia Thịnh đến đòi mạng
70
Chương 70 : Mưu kế của Khánh Băng
71
Chương 71 : Khánh Băng miệng lưỡi luôn ngọt ngào
72
Chương 72 : Vô số điều bí mật
73
Chương 73 : Bí mật của sợi dây chuyền
74
Chương 74 : Khánh Băng sinh con
75
Chương 75 : Thân phận thật sự của đứa bé
76
Chương 76 : Tai họa
77
Chương 77 : Oan hồn lại tìm đến đòi mạng
78
Chương 78 : Tâm tư của Khánh Băng, nào ai thấu
79
Chương 79 : Sự thật
80
Chương 80 : Biết được bí mật của vợ
81
Chương 81 : Thiển bị ép làm việc ngoài ý muốn
82
Chương 82 : Khai thác kho báu lớn
83
Chương 83 : Gia đình gặp hoạ
84
Chương 84 : Thiển nào đơn giản
85
Chương 85 : Món quà của Thiển dành cho Quan địa phương
86
Chương 86 : Đối mặt tình địch
87
Chương 87 : Bé con nghịch ngợm
88
Chương 88 : Hương quản Tần bị diệt
89
Chương 89 : Ngải ăn thịt bị đói lâu ngày
90
Chương 90 : Nhẫn tâm
91
Chương 91 : Nhớ đến món nợ cũ
92
Chương 92 : Thiển trả thù
93
Chương 93 : Thiển lại được làm quan
94
Chương 94 : Khánh Băng mất tích
95
Chương 95 : Sự nghi ngờ của Thiển
96
Chương 96 : Cậu 2 Thiển tìm được vợ
97
Chương 97 : Thiển ăn vạ
98
Chương 98 : Tiểu Ngạch khó xử
99
Chương 99 : Thiển là người ba phải
100
Chương 100 : Tiểu Ngạch lại phiền lòng
101
Chương 101 : Thiển bị dắt mũi
102
Chương 102 : Sự nghi ngờ của Khánh Băng
103
Chương 103 : Khánh Băng tức giận
104
Chương 104 : Đôi mắt bị hủy hoại
105
Chương 105 : Thăm dò
106
Chương 106 : Buông bỏ
107
Lời cảm ơn dành cho các bạn độc giả thân yêu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play