[Lan Ngọc - Trang Pháp] Dịch Vụ Để Quên Người Yêu Cũ
#Chị chưa muốn chết đâu
Nguyễn Thuỳ Trang
Em đang làm gì vậy?
Trang đứng ở cửa, trợn tròn mắt khi thấy Ngọc đang lục lọi ngăn tủ bàn làm việc của mình.
Ninh Dương Lan Ngọc
Sáng nay em làm mất một thứ..em đang tìm kiếm lại nó
Nguyễn Thuỳ Trang
Nhưng tại sao lại là ngăn tủ làm việc của chị? *tiến đến gần*
Ninh Dương Lan Ngọc
Em đã lục tung cả căn phòng lên rồi, không nơi nào có hết *ôm ngực của mình*
Nguyễn Thuỳ Trang
Rốt cuộc em đang tìm cái gì?
Ninh Dương Lan Ngọc
Một sợi dây chuyền *ngập ngừng*
Nguyễn Thuỳ Trang
Em ra ngoài đi, nếu chị tìm thấy thì chị gửi lại nó cho em
Nguyễn Thuỳ Trang
Hình dáng của nó trông như thế nào?
Ninh Dương Lan Ngọc
Là sợi dây chuyền chị đã tặng em *rời khỏi phòng*
Nguyễn Thuỳ Trang
*thẫn thờ*
Nhìn thấy người mình muốn nói chuyện đã không còn ở đây, trong lòng chị cứ dâng trào một cảm giác mông lung không rõ. Mọi thứ ngay bây giờ thật sự rất khó chịu và Trang không muốn làm bất cứ một thứ gì.
Nguyễn Thuỳ Trang
Sợi dây chuyền, hmmm, mình nghĩ nó sẽ nằm dưới đây *cúi xuống gầm giường*
Nguyễn Thuỳ Trang
Em ấy vẫn luôn như vậy, nói là lục tung cả căn phòng, nhưng chưa bao giờ tìm dưới gầm giường *thở dài*
Ninh Nguyễn Gia Huy
Hoá ra kế hoạch của em là như thế
Ninh Nguyễn Gia Huy
Nghe cũng thú vị đó *cười*
Ninh Dương Lan Ngọc
Chứ sao nữa *nháy mắt*
Ninh Nguyễn Duy Hưng
Nhưng mà còn về con bé Trang thì sao? Em thấy con bé đã tốt hơn chưa?
Ninh Dương Lan Ngọc
Em không biết phải phân tích như thế nào nữa, em nghĩ chắc cũng ổn thôi
Ninh Nguyễn Duy Hưng
Ừm, cố gắng giúp cho con bé quên em
Ninh Dương Lan Ngọc
Em biết rồi!
Ninh Nguyễn Gia Huy
“Hai cái con người này có biết suy nghĩ không nhỉ? Dùng cách trực tiếp ở bên người ta để khiến người ta quên? Đúng là khùng.”
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị ăn thịt nướng không? Em có mua về, em nướng lại cho nóng rồi ăn nha?
Nguyễn Thuỳ Trang
Đ-được *ngượng*
Dù cho cả hai đã từng có thời gian bên cạnh nhau rất lâu, nhưng họ vẫn không thể nào tránh khỏi được tình cảnh ngượng ngùng vì đã từng chia tay. Thế nên, Trang không biết nên phải đối xử với Ngọc như thế nào cho đúng.
Ninh Dương Lan Ngọc
Ăn tiếp sức, ngày mai chị phải đi làm lại rồi
Nguyễn Thuỳ Trang
Làm sao em biết?
Ninh Dương Lan Ngọc
Em nghe thấy chị than vãn rằng sắp phải đi làm, mà ngày mai là thứ hai nên em đoán thôi *bận tay*
Ninh Dương Lan Ngọc
*suy nghĩ*
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị có muốn ra ngoài đứng không? Em nghĩ nướng sẽ ra rất nhiều khói *quan tâm*
Nguyễn Thuỳ Trang
*lạ lẫm*
Nguyễn Thuỳ Trang
Được, chị ra ngoài trước
Nguyễn Thuỳ Trang
“Em ấy…lịch sự với mình quá.”
Sau khoảng một hồi lâu nướng thịt, cô quay trở ra với dĩa thịt nướng nóng hổi đầy hấp dẫn trên tay. Cảnh tượng quen thuộc này lập tức khiến cả hai cùng gợi nhớ đến một phần ký ức trước đây.
Nguyễn Thuỳ Trang
Em có muốn cùng ăn không? *ngậm miếng thịt*
Ninh Dương Lan Ngọc
Thôi, nhìn chị ăn là em no rồi, chị cứ ăn đi
Nguyễn Thuỳ Trang
*khựng lại*
Ninh Dương Lan Ngọc
“Lại nữa rồi, Ngọc ơi, kiềm chế!”
Ninh Dương Lan Ngọc
Em xin lỗi, là em nói sai, chị cứ ăn đi
Mối quan hệ này thật đáng ghét, bạn không ra bạn, người yêu không ra người yêu. Cứ lịch sự với nhau như người lạ đã từng quen, bứt rứt trong người không thể tả được.
Ninh Dương Lan Ngọc
Mà, chị và cái người đáng ghét trên công ty ra sao rồi? *hỏi han*
Nguyễn Thuỳ Trang
Anh ta á? Cái tên đó khiến chị bực mình chết đi được
Giống như là nói ngay đúng chủ đề, Trang không còn ngập ngừng và sượng như trước nữa, trở về con người trước đây mà kể.
Nguyễn Thuỳ Trang
Em biết không, tên đó cứ hễ tìm được điểm yếu của chị là liền trêu chọc
Nguyễn Thuỳ Trang
Hôm bữa chị đi làm, chị về sớm một phút mà tên đó bắt chị đóng tiền phạt! *khó chịu*
Ninh Dương Lan Ngọc
Cái gì?
Ninh Dương Lan Ngọc
Có chuyện xàm xí như vậy luôn sao?
Nguyễn Thuỳ Trang
Đúng rồi, chứ sao nữa!
Nguyễn Thuỳ Trang
Bực bội thiệt sự luôn á, mà đóng cũng đâu ít, bốn trăm lận đó!
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị báo cho cấp trên chưa?
Ninh Dương Lan Ngọc
Tiền lương tháng có 11 triệu, lấy hết bốn trăm một ngày thì còn gì để ăn cơ chứ?
Nguyễn Thuỳ Trang
Chị báo rồi, nhưng mà bị cái dính ngay người quen của hắn ta, cứ thế bị trừ thêm năm trăm do tội báo cáo sai
Ninh Dương Lan Ngọc
Khốn khiếp thật! *tức giận*
Ninh Dương Lan Ngọc
Để mai em dậy sớm, em gọi chị dậy, hắn ta không còn đường nào để bắt chị đóng phạt nữa
Nguyễn Thuỳ Trang
*gật đầu quyết tâm*
Nguyễn Thuỳ Trang
Thịt ngon quá~ *hưởng thụ*
Nguyễn Thuỳ Trang
Em nên ăn một miếng đi *đưa đến*
Ninh Dương Lan Ngọc
Em không ăn đâu, chị ăn đi, của chị mà
Nguyễn Thuỳ Trang
Hay là em bỏ gì vô đây đúng không? Nên em không dám ăn!
Ninh Dương Lan Ngọc
Đúng rồi, sao chị biết hay vậy?
Ninh Dương Lan Ngọc
Em vừa bỏ độc vào đó
Nguyễn Thuỳ Trang
Hở? Ôi không!
Nguyễn Thuỳ Trang
*muốn ói*
Ninh Dương Lan Ngọc
Nào, em đùa thôi *cười lớn*
Nguyễn Thuỳ Trang
Không, chị chưa muốn ch.ết *khóc lóc*
Ninh Dương Lan Ngọc
Nào, sao lại khóc, em đùa thôi mà
Ngọc đổi chỗ ngồi, sang ngồi cạnh an ủi Trang.
Nguyễn Thuỳ Trang
Chị chưa muốn chết đâu
Ninh Dương Lan Ngọc
Không có mà *cười dịu dàng*
Nguyễn Thuỳ Trang
Vậy em ăn một miếng đi?
Comments
Bảo Ngọc Nguyễn
hhhhhhh
2025-02-28
0