Bệnh Kiều: Anh Trai Cứ Quấn Người

Bệnh Kiều: Anh Trai Cứ Quấn Người

Chap 1

Lúc cô học tiểu học, chỉ là một cô bé ngây thơ hồn nhiên
Trong một lần trốn ba mẹ lén đi chơi, cô vô tình bắt gặp hắn trong bộ dạng nhết nhác, lấm lem
Vì thấy anh quá đáng thương nên cô đã mang anh về nhà...
...Mà cô không hề biết rằng, đây là khởi đầu của ác mộng...
Ba mẹ cô vì thấy thương xót cho anh nên quyết định nhận anh làm con nuôi
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Yeahhhh
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Từ giờ con đã có anh trai rồi *vui vẻ*
Thế nhưng niềm vui sướng chưa được bao lâu
Sự quan tâm của ba mẹ dành cho hắn ngày càng nhiều hơn
Hắn dường như tài giỏi về mọi mặt, vì thế mà rất được lòng mọi người
Cô dần trở nên mờ nhạt trong mắt họ hàng
Sự ghen tị không khỏi nảy sinh trong cô
Lúc trước tốt với anh bao nhiêu, bây giờ lại ghét bỏ anh bấy nhiêu
Dù anh có vỗ về, dịu dàng, đối tốt với cô đến mức nào thì cũng chỉ nhận lại cái nhìn lạnh nhạt
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
"Đáng ghét, lúc nào cũng là tâm điểm nhỉ? Mình chỉ là cái gai trong mắt..."
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
*Đung đưa xích đu*
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Thiển Thiển?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
?
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Em lại ra đây ngồi một mình nữa rồi ư?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Ở trong đó để làm cản trở họ hay gì
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Có Bạch Khanh ở đó rồi thì em như đống rác ngáng đường ý
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Bộ hai anh không thấy như vậy hả?
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Có chứ
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Bọn anh ra đây để không làm kỳ đà cản mũi như em nè
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Chúng ta cùng cảnh ngộ rồi
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Tên kia thật đáng ghét!
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Biết vậy em đã không đưa anh ta về rồi!
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Ba mẹ đều quan tâm anh ta
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Quốc Hoà(1) - lúc nhỏ - anh họ cô
Vốn dĩ là thế mà, em không biết sao?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Biết gì mới được?
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Khánh Nam(2) - lúc nhỏ - anh họ cô
Ai giỏi hơn thì tất nhiên sẽ được quan tâm nhiều hơn rồi
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Hừ, cũng phải thôi, học giỏi ngoan ngoãn thì người lớn mới thích
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Ai như em vừa quậy vừa học ngu chứ?
Điều này khiến cô ngày càng ghét hắn hơn
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển, hôm nay anh có lì xì, em có muốn ăn kem không?
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Em muốn anh bao nhiêu anh cũng sẽ---
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Biến đi
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Đồ đáng ghét
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển... *sắp khóc*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Em đừng ghét anh mà... *đau nhói*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Hứ, tôi không cần, biết vậy lúc đó tôi cứ làm ngơ đi ngang qua anh cho rồi!
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Đừng mà... Hức... đừng nói như vậy... *nước mắt rơi lã chã*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lại khóc, anh còn gì để nói không?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Đừng làm như thể tôi đang ăn hiếp anh, tính lấy lòng ba mẹ hả?
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Anh... anh không... *lắc đầu, nước mắt giàn giụa*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển đừng vứt bỏ anh, em nói gì anh cũng nghe theo em... đừng bỏ rơi anh mà... *sụt sịt*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Nín
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
*Nín khóc*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Từ giờ trở đi anh chỉ cần làm một việc duy nhất
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Được được, nghe theo em...
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Đó là tránh xa tôi ra!
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
*khựng lại*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển anh chỉ muốn... Chỉ muốn chơi với em... Em đừng bỏ rơi anh... *sợ hãi cầu xin*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Tôi thì không *quay người định bỏ đi*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển *nắm tay cô*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Bỏ ra!
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
*nắm chặt*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển... đừng mà... Oa huhuhu... *khóc*
Mẹ cô
Mẹ cô
Thiển Thiển?
Mẹ cô
Mẹ cô
Con lại ăn hiếp anh nữa rồi sao?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Hứ, ai thèm ăn hiếp anh ta chứ! *quay đi*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển không có... Là con có lỗi với em ấy... *mít ước*
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
*hai tay nắm chặt lấy tay cô*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Bỏ tay ra
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Ưm... Không muốn... *lắc đầu*
Ba cô
Ba cô
Thiển Thiển, sao con không chơi với anh?
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Con không thích, con chỉ muốn chơi với anh họ mà thôi!
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Con ghét anh Khanh!!
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Bạch Khanh - lúc nhỏ
Thiển Thiển đừng ghét anh... Anh xin lỗi... Thiển Thiển chỉ chơi với anh thôi được không?... *mếu máo ôm chân cô*
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Lâm Thiển - lúc nhỏ
Nằm mơ!!
Tình trạng này diễn ra thường xuyên khiến ba mẹ cô không biết phải giải quyết thế nào
Dù có thử mọi cách nhưng cô vẫn không chịu khuất phục
Vẫn tỏ ra chán ghét và lạnh nhạt với anh
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play