[Countryhumans/AllVietnam] Ánh Sao Sáng
Chương 1.
Trong căn phòng chẳng được trang trí gì mấy và trông khá nhàm chán.
Người con trai vẫn còn liên tục mãi làm việc. Cắm cúi vào sấp giấy tờ vẫn còn chất đống.
Quầng thâm cứ luôn hiện hữu ngay phần dưới mắt.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
°Biết bao giờ mới xong đây..?°_//Thở dài//
Tiếng gõ cửa vang lên làm Việt Nam ngẩn đầu dậy.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Vào đi._//Mệt mỏi//
Giương đôi mắt uể oải mà nhìn cánh cửa dần hé ra. Có cậu con trai với nước da đỏ và khuôn mặt hệt như em bước vào.
Đôi mắt người nọ hơi ái ngại nhìn em. Thật tình là quá lo lắng cho khối lượng công việc ấy, và còn là vì một lý do khác nữa...
Đông Lào
//Từ từ bước tới//_ Anh ổn không? Đi nghỉ chút nha!
Nó tươi cười nhìn em, dẫu vậy nhưng sâu trong đáy mắt nó vẫn có sự bối rối lẫn lo lắng khó tả.
Em ngước mắt lên nhìn nó. Vờ như bản thân vẫn còn ổn mà cười cười. Nhưng nó biết, em chẳng ổn chút nào.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
//Vui vẻ//_Anh không sao đâu! Anh vẫn ổn mà. Với lại còn nhiều việc lắm.
Đông Lào
Em có thể giúp anh! Nghe em, đi nghỉ chút nha!_//Vuốt ve mái tóc em//
Nó dịu dàng với em hơn tất thảy mọi thứ trên đời.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
//Mềm lòng//_Được rồi. 30 phút sau anh sẽ quay lại.
Em đứng dậy rời đi, không quên xoa đầu đứa em nhỏ của mình. Trong mắt em, nó chính là đứa em bé bỏng và dễ tổn thương nhất.
Nó mỉm cười, tận hưởng cảm giác ấy.
Cuối cùng, em cũng vẫy tay mà đi mất.
Nó nhìn bóng lưng em. Cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Trong phòng, vừa vào, em đã nằm phịch xuống. Cảm giác mệt mỏi vẫn ở đây. Như chỉ chờ có khoảnh khắc này mà nhắm nghiền mắt rồi chìm vào giấc ngủ.
Ngay khi tỉnh dậy, trước mắt em chỉ còn màu đen xám xịt. Nó như vô tận, chẳng thấy lối đi và ánh sáng.
Em hoang mang nhìn xung quanh. Ngay lập tức gọi tên Đông Lào.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Đông Lào!! Em có đó không?_//Hoảng loạn//
Giọng nói vang vọng như cảm giác chẳng ở đây. Nó vang bên tai em và như vô định.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Đông Lào! Em ở đâu??
Như vớ được cọng rơm cứu mạng, em vẫn nhìn xung quanh. Vội tìm hình bóng quen thuộc.
Đông Lào
Anh bình tĩnh chút đã. Đây là món quà em tặng anh!!_//Giọng điệu vui vẻ//
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
//Một ngàn dấu chấm hỏi//_Ý em là sao?
Đông Lào
Đây là sản phẩm mới ra trên Thế giới. Nó giúp người ta có thể sống ở Thế giới khác thú vị hơn trong khoảng thời gian ngắn, khi nào anh thích có thể tắt đi._//Cặn kẽ giải thích//
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
//Ngờ nghệch//
Đông Lào
Anh cứ yên tâm, mấy việc ở đây cứ giao cho em, em cũng lớn rồi. Nên anh cứ việc tận hưởng khoảng thời gian bên đó nha. Có điều bất ngờ cho anh lắm. 1 tuần ở đó chỉ bằng 1 giờ bên đây thôi. Anh yên tâm.
Quả thật, trò chơi này đã nổi tiếng trên Thế giới được một khoảng thời gian. Nhưng do Việt Nam mãi bù đầu trong đống giấy tờ nên bỗng dưng thành người tối cổ.
Nghe thế, em cũng yên tâm phần nào, chứ lỡ như đùng một cái xuyên qua Thế Giới khác như mấy bộ truyện trước em xem thì chết dở mất.
Nhưng một phần cũng khá trách đứa em mình. Có gì cũng phải nói trước chứ khi không lại ép người ta.
(Nếu không ép thì chắc gì anh chấp nhận?)
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Được rồi..._//Thở dài//
Đông Lào
Vâng! Vậy ta bắt đầu chơi nhé!
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Ừm...
Rồi ánh sáng lóe lên giữa màn đêm tăm tối khiến em phải híp mắt lại. Sáng hơn cả khi bom nổ...
Với em, cảm giác này thật mới mẻ. Dù biết là công nghệ đã tiên tiến lắm rồi cũng không nghĩ là đến mức này.
Và em cũng hơi tò mò về Thế Giới mới này đây...
Đông Lào
Chơi vui vẻ nhé! Và mừng sinh nhật anh...
Ngước lên nhìn, tờ lịch đã điểm ngày hai tháng chín. Quên gì thì quên, cớ sao lại quên cả sinh nhật bản thân chứ...
Comments