Viên Ngọc Quý Trên Tay Đại Thống Soái
Chap 2
trong 3 tháng anh đi vắng, tháng đầu tiên cậu nhóc kia ở lại Vương gia
cậu bé hoạt bát làm gia đình họ Vương thích thú, ai cũng mến
tháng thứ 2 vì phải học nên cậu được đưa về Bạch gia, khi nào muốn về lại thì tùy ý cậu
_________________________
Vương Nghị Luân ( Em trai )
ba, mẹ...hôm nay là hết kì hạn công tác của anh hai rồi ạ
Vương Huân ( Ba anh )
ta biết, bảo nó mau về đi
Vương Huân ( Ba anh )
3 tháng chẳng thấy mặt mũi, thông gia sẽ nghĩ nó ra sao đây ( cau mày )
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
chẳng phải cũng giống anh sao, cứ lao vào công việc là không biết điểm dừng
Vương Huân ( Ba anh )
( cứng họng )
Vương Nghị Luân ( Em trai )
anh hai và các anh đồng nghiệp đã lên máy bay vào sáng nay rồi ạ
Vương Nghị Luân ( Em trai )
cũng sắp về đến nhà rồi
không lâu sau, ở ngoài truyền vào tiếng chào
Người hầu
thưa lão gia, phu nhân. Thiếu gia về rồi ạ
Vương Huân ( Ba anh )
được rồi
Vương Bách Viễn ( Anh )
( đi vào ) thưa ba, mẹ. Con về rồi
Vương Huân ( Ba anh )
chịu về rồi ?
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
nào..mau ngồi xuống đi
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
con đã ăn gì chưa
Vương Bách Viễn ( Anh )
rồi ạ, con đã ăn trước khi lên máy bay
Vương Nghị Luân ( Em trai )
anh hai, có mua kẹo cho em không
đợt trước Vương Nghị Luân thấy mớ kẹo anh để trên bàn làm việc bèn quơ tay lấy vài viên
Vương Bách Viễn ( Anh )
lát lên phòng anh lấy
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
được rồi, con nghỉ ngơi đi
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
chiều đi trước con dâu về cho ta
Vương Huân ( Ba anh )
thằng bé học xong 2 tuần trước rồi
Vương Huân ( Ba anh )
cũng nên rước về đây
Vương Bách Viễn ( Anh )
con biết rồi
Vương Bách Viễn ( Anh )
ba mẹ...con lên phòng đây ạ
Vương Nghị Luân ( Em trai )
( lẽo đẽo theo sau )
đúng 2h chiều anh bắt đầu đến rước cậu
tính nguyên tắc của anh trước sau vẫn vậy, đợi đúng giờ mới khởi hành
Vương Bách Viễn ( Anh )
( lái xe )
_________________________
Bạch Thiển ( Ba em )
con trai, Bách Viễn vừa gọi ta
Bạch Thiển ( Ba em )
bảo là thằng bé vừa về, lát nữa sẽ đến rước con
cậu nhóc tay còn cầm túi Snack, chân đung đeo nhạc đột nhiên khựng lại
Bạch Hi Thuần ( Em )
sao cơ..một lát nữa anh ấy đến ạ
Bạch Thiển ( Ba em )
ừm...
Bạch Hi Thuần ( Em )
ơ..hơ..b..ba
Bạch Hi Thuần ( Em )
con không muốn đi ( nhào tới ôm ông )
Bạch Thiển ( Ba em )
thôi nào con trai, thằng bé là chồng con
Bạch Thiển ( Ba em )
đừng để nó khó xử chứ
Bạch Hi Thuần ( Em )
ức....( hậm hực )
tiếng phanh xe bên ngoài làm cậu giật mình
ngồi ở sảnh nhà mình mà run
người hầu mở cổng lớn cho anh chạy xe vào trong
Người hầu
thiếu gia, mọi người đang ở trong nhà ạ
Vương Bách Viễn ( Anh )
được..cảm ơn ( đi vào )
Bạch Hi Thuần ( Em )
[ anh ấy đến rồi ]
Tiêu Hồng Tuyết ( Mẹ em )
a..con rể đến rồi
Bạch Thiển ( Ba em )
Bách Viễn đến rồi
Bạch Hi Thuần ( Em )
( nhìn anh chằm chằm )
Vương Bách Viễn ( Anh )
chào ba, mẹ vợ
Vương Bách Viễn ( Anh )
con vừa đến ạ
Tiêu Hồng Tuyết ( Mẹ em )
con vừa đi công tác về luôn sao
Bạch Thiển ( Ba em )
con ngồi xuống trước đã
Vương Bách Viễn ( Anh )
vâng
Bạch Thiển ( Ba em )
con có gặp khó khăn gì lúc công tác không
Vương Bách Viễn ( Anh )
không thưa ba, rất suôn sẻ
Tiêu Hồng Tuyết ( Mẹ em )
mau nói chuyện với chồng con đi ( nói nhỏ )
Vương Bách Viễn ( Anh )
( nhìn qua )
Bạch Thiển ( Ba em )
tiểu Thuần sao vậy
Bạch Hi Thuần ( Em )
k..không..c..có gì ạ
Vương Bách Viễn ( Anh )
em chuẩn bị xong chưa, lát nữa chúng ta về
Bạch Hi Thuần ( Em )
d..dạ r..rồi ạ
nói chuyện với nhau thêm chút nữa rồi cả hai cùng về Vương gia
anh chủ động xách hành lý cho cậu
Vương Bách Viễn ( Anh )
( mở cửa xe cho cậu ) lên đi
Bạch Hi Thuần ( Em )
v..vâng
Vương Bách Viễn ( Anh )
( đóng cửa )
chiếc xe rộng rãi nhưng trông cậu vô cùng ngột ngạt
Vương Bách Viễn ( Anh )
( khởi động xe ) nóng không
Bạch Hi Thuần ( Em )
không ạ
sự hoạt bát hàng ngày biến mất hoàn toàn, cậu ngoan như mèo ngồi trong xe
Vương Bách Viễn ( Anh )
khi về, một lát nữa tôi sẽ ghé trung tâm thương mại
Vương Bách Viễn ( Anh )
em có muốn mua gì không
Bạch Hi Thuần ( Em )
e..em mua kẹo có được không
Vương Bách Viễn ( Anh )
được
Vương Bách Viễn ( Anh )
còn gì nữa không
Bạch Hi Thuần ( Em )
không ạ
yên lặng một hồi cậu cũng lấy lại bình tĩnh
chủ động bắt chuyện với anh
Bạch Hi Thuần ( Em )
a..anh, đi công tác mệt không ạ
Vương Bách Viễn ( Anh )
không hẳn
Bạch Hi Thuần ( Em )
thế chuyện ăn uống thì sao ạ
Vương Bách Viễn ( Anh )
mọi thứ đều được cơ quan hỗ trợ
Bạch Hi Thuần ( Em )
em nghe ba nói, Macau có nhiều chuyện nguy hiểm
Vương Bách Viễn ( Anh )
ừm
Bạch Hi Thuần ( Em )
............
Vương Bách Viễn ( Anh )
em học xong học kì rồi phải không
Vương Bách Viễn ( Anh )
chúng ta có nhà riêng, nếu ở nhà chính không thoải mái em có thể về đó
Vương Bách Viễn ( Anh )
chìa khóa ở đây ( đưa cho cậu )
Bạch Hi Thuần ( Em )
a..vâng
Bạch Hi Thuần ( Em )
( nhận lấy )
Vương Bách Viễn ( Anh )
không cần khách sáo như vậy
Vương Bách Viễn ( Anh )
hộc xe có bánh, mẹ chuẩn bị cho em
Vương Bách Viễn ( Anh )
bà sợ em đi đường sẽ chán
Bạch Hi Thuần ( Em )
thật ạ
Vương Bách Viễn ( Anh )
( mở ra cho cậu xem )
Bạch Hi Thuần ( Em )
oa...toàn là bánh em thích
Bạch Hi Thuần ( Em )
a..em.xin lỗi, em thất lễ rồi
Vương Bách Viễn ( Anh )
( nhếch mép ) ăn đi
tiếng rộp rộp vui tay bắt đầu phát ra
Bạch Hi Thuần ( Em )
anh....
Vương Bách Viễn ( Anh )
chuyện gì
Bạch Hi Thuần ( Em )
há miệng ra đi
Vương Bách Viễn ( Anh )
tôi không ăn
Bạch Hi Thuần ( Em )
một miếng thôi, ngon lắm
Bạch Hi Thuần ( Em )
là do mẹ chuẩn bị mà
tên kia miễn cưỡng há miệng ra
Bạch Hi Thuần ( Em )
( chòm lên đút )
cậu vừa chòm lên thì trượt tay, gương mặt sắp cắm thẳng xuống cần số
Vương Bách Viễn ( Anh )
coi chừng ( đỡ lấy cậu )
Bạch Hi Thuần ( Em )
a....( hét lên )
Vương Bách Viễn ( Anh )
( ôm lấy cậu )
Bạch Hi Thuần ( Em )
o..ôi trời ơi, hết hồn
Bạch Hi Thuần ( Em )
[ ui..anh ấy thơm ghê ]
Vương Bách Viễn ( Anh )
( nhìn cậu ) lần sau cẩn thận, em muốn môi của mình sưng lên à ?
Bạch Hi Thuần ( Em )
e..em xin lỗi
Vương Bách Viễn ( Anh )
( bỏ cậu ra )
gương mặt cậu lỗ rõ vẻ ngại ngùng, đỏ đến tận mang tai
sau khi vào trung tâm thương mai, anh đi mua đồ dùng cần thiết còn cậu thì 2 tay đã ôm 2 túi kẹo to đùng
Vương Bách Viễn ( Anh )
xong chưa ?
Bạch Hi Thuần ( Em )
rồi ạ
Bạch Hi Thuần ( Em )
em chỉ mua kẹo thôi à, không có mua gì nữa
Vương Bách Viễn ( Anh )
răng khỏe thật
Bạch Hi Thuần ( Em )
( cười )
Vương Bách Viễn ( Anh )
[ lúc về mình sẽ đòi lại túi kẹo của Nghị Luân ]
_________________________
Bạch Hi Thuần ( Em )
( lon ton đi vào )
Người hầu
thiếu phu nhân ( cúi đầu chào )
Bạch Hi Thuần ( Em )
chào mọi người
Vương Bách Viễn ( Anh )
( mặt lạnh băng đi vào )
Người hầu
( giật mình ) thiếu gia
người hầu vừa vào thông báo, Vương phu nhân đã chạy ra
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
ôi...thằng bé về rồi
Bạch Hi Thuần ( Em )
chào mẹ con vừa về ạ
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
được được, mau vào trong đi
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
con đã ăn gì chưa
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
có thấy bánh mẹ chuẩn bị cho con không
bà thật sự rất thích đứa nhỏ này
Bạch Hi Thuần ( Em )
dạ con đã ăn rồi
Bạch Hi Thuần ( Em )
rất ngon luôn, con cảm ơn mẹ
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
tiểu Thuần ngoan lắm ( xoa đầu cậu )
ở giữa sảnh, gian nhà rộng lớn
ảnh cưới của cậu và anh y như một bức bình phong to lớn đặt giữa nhà
Vương Bách Viễn ( Anh )
( không để ý )
Bạch Hi Thuần ( Em )
[ to thật đó, mình đẹp ghê ]
trong bức ảnh là một nam nhân cao lớn mặc quân phục sẫm màu ôm lấy chiếc eo thon gọn của mỹ nhân diện bộ vest trắng tươi cười như hoa
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
được rồi, con vừa mới về
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
lên phòng nghỉ ngơi đi nhé
Bạch Hi Thuần ( Em )
vâng ạ
Tôn Giai Ngạn ( Mẹ anh )
có bửa tối ta sẽ bảo người lên gọi con xuống
đi lên phòng, dĩ nhiên là phòng tân hôn của cả hai
em bé trắng trẻo vừa vào phòng đã nằm sắp để lộ đôi chân dài trắng mịn của mình
mà quên mất....đây là phòng của cậu và anh
Comments
(•~•)Bunny🌻
Nghị Luân: tình ae chấm múi từ đây:/
2025-06-11
4
🌷
luân kiểu anh em cái quần
2025-06-12
2
Cửu Vĩ Yêu Hồ
Nghị Luân: wào tình ae có chắc bền lâu :))
2025-02-27
14