5

Rầm!
Tiếng đóng cửa thô bạo vang lên, phá vỡ sự im lặng của không gian, cũng phá vỡ trái tim hắn
Cô gái nhỏ của hắn không hề đặt hắn ở trong lòng. Từ đầu đến cuối, tất cả đều là hắn tự mình đa tình.
Thật ngốc!
____
Quản Gia
Quản Gia
Thiếu gia, cậu Tống chuyển tiền đến cho cô Bối rối dạ
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/buông tập tài liệu, ngẩng đầu nhìn bác quản gia đã có tuổi, lạnh lẽo ra lệnh/
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Dùng tất cả mua tiền âm phủ, sau đó gửi đến Tống gia
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Nói là tôi đích thân tặng Tống thiếu gia, không cần cảm kích!
Bác quản gia chứng kiến dáng vẻ ngang ngược của hắn chỉ có thể bất lực thở dài, nhận lệnh rồi nhanh chóng rời đi
Dù sao hắn cũng là tổ tông của Mạc gia, không thể chọc giận được
Phát tiết xong xuôi, Mạc Đình Cảnh rời khỏi thư phòng, đi thẳng lên tầng
Lúc trở về phòng, hắn ma xui quỷ khiến thế nào lại dừng chân trước cửa phòng Bối Mạt
Mạc Đình Cảnh đứng bên ngoài thật lâu, lâu đến nỗi bản thân hắn cũng không hiểu mình lấy đâu ra thời gian và kiên nhẫn để làm chuyện vô bổ này
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
“Tôi còn vương vấn, còn hi vọng cái quái gì chứ?”
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
“Người em thích không phải là tôi, từ trước đến nay đều không phải!”
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
“Tất cả là do tôi tự mình đa tình mà thôi!”
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/cười nhạt một cái, dứt khoát xoay người, đi thẳng về phòng/
____
Tối hôm đó
Bối Mạt tuyệt thực, cứ như gái cấm cung, một mực ngồi lì trong phòng
Cho dù hắn có thuyết phục ra sao, cô cũng không chịu thỏa hiệp
Bối Mạt
Bối Mạt
Ngày nào kiệt tác của chú còn chưa biến mất, ngày ấy cháu sẽ không nhìn mặt chú nữa
Lúc bị cắn, Bối Mạt thật sự bị dọa cho hết hồn. Sao hắn có thể ra tay độc ác thế chứ? Hỏng hết gương mặt xinh xắn của cô rồi
Lẽ nào người tàn ác thường sống thảnh thơi?
Cô lắc đầu, cố gắng đem tất cả những suy nghĩ về hắn ném ra khỏi đầu. Lần này, cô phải giận lâu một chút, để hắn biết ai mới là chủ “căn nhà” này!
Ôm bụng đói chuẩn bị đi ngủ, điện thoại Bối Mạt đúng lúc đổ chuông
Cô oán trách người gọi điện, nguyền rủa một tràng trong lòng mới thỏa mãn nhận cuộc gọi
Bối Mạt
Bối Mạt
Mẹ kiếp!
Tiếng chửi đầy phẫn nộ lập tức vang lên
Tống Khương
Tống Khương
📲 Tiểu Mạt Mạt, lần này bố già của em ra tay thật độc ác!
Tống Khương ngồi xổm trước kiện hàng quý báu Mạc Đình Cảnh gửi cho, sắc mặt đã đen hơn cả đít nồi bị cháy. Anh bực tức oán giận
Tống Khương
Tống Khương
📲 Anh sẽ không giúp em nữa đâu. Thề đấy
Bối Mạt
Bối Mạt
📲 Ơ? Anh...
Bối Mạt lòng đầy hoang mang. Mất đi một trợ thủ đắc lực như anh trai họ Tống, sau này cô biết cùng ai lộng hành gây họa đây?
Thế giới thật tàn nhẫn
Hắn cũng thật tàn nhẫn!
Chấm dứt cuộc điện thoại đầy căng thẳng, Bối Mạt thở dài
Cô giận hắn, còn anh thì lại giận cô luôn rồi
Bối Mạt
Bối Mạt
/lẩm bẩm/cháu lại có thêm lí do để giận chú rồi, ai kêu chú bắt nạt anh Tống Khương chứ
____
Sáng hôm sau
Bối Mạt
Bối Mạt
/lết cái thân tàn xuống dưới nhà, không chút do dự ngồi thẳng vào bàn ăn/
Quản Gia
Quản Gia
Cô Bối, thiếu gia thật sự rất lo cho cô đấy. Sau này cô đừng bỏ bữa nữa nhé
Bối Mạt
Bối Mạt
/gật đầu, xoa xoa cái bụng đói meo, dùng ánh mắt đầy đáng thương nhìn bác quản gia/
Quản Gia
Quản Gia
/hiểu đi kêu người chuẩn bị đồ ăn cho cô ngay/
Đến khi Mạc Đình Cảnh xuống nhà dùng bữa, Bối Mạt đã rời đi lúc nào không hay
Quản Gia
Quản Gia
Haiz, thiếu gia, cậu chậm một bước. Con bé đã đi rồi
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Em ấy đang tránh né tôi!/nghiến răng ken két/
Thường ngày có cho kim cương cô cũng không dậy sớm như vậy. Lần này chỉ vì giận dỗi mà chu đáo dậy sớm. Giỏi, thật sự quá giỏi rồi!
Muốn giận dỗi, được, hắn lại muốn xem xem, cô nhóc này hờn giận được đến lúc nào
.
.
.
Thế nhưng, chưa đợi đến lúc Bối Mạt nguôi giận, sự kiên nhẫn của Mạc Đình Cảnh đã hoàn toàn vỡ vụn
Chiều hôm đó, ngay khi Bối Mạt tan học trở về, con sói bị bỏ đói lâu ngày đã nhào đến tấn công cô khiến cô giật nảy một cái
Bối Mạt
Bối Mạt
/sợ hãi thét lên/A! Chú, chú... sao lại?
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/thuần thục nới lỏng cà vạt, cởi hai cúc áo đầu tiên, để lộ ra xương quai xanh cùng cần cổ đầy quyến rũ/
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/Ấn đầu cô vào hõm vai mình, giọng trầm khàn/Chẳng phải chỉ vô tình cắn em một cái thôi sao?
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Vậy mà em lại khiến tôi như phát điên vậy
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Em cắn đi! Cắn lên cổ tôi là em đánh dấu chủ quyền
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Ông đây thua lỗ nặng rồi!
Hắn thua, thua cả trái tim mình cho cô!
Bối Mạt
Bối Mạt
??
Ngơ ngác một lúc, khuôn mặt cô lập tức trở nên phiếm hồng
Bối Mạt
Bối Mạt
/Chống hai tay lên lồng ngực rắn chắc của hắn, dùng hết sức đẩy hắn ra/
Bối Mạt
Bối Mạt
/Thoát khỏi móng vuốt của hắn, bĩu môi/Lại nữa rồi. Chú lại giở thói lưu manh với cháu
Bối Mạt
Bối Mạt
Mạc Đình Cảnh, người đẹp của chú bỏ đói chú đấy à?
Nếu không, tại sao lại tìm đến cô, còn muốn cô cắn hắn nữa chứ. Hắn đâu phải là thiếu phụ nữ vây quang
Chẳng lẽ hôm nay hắn uống lộn thuốc rồi?
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/cau có/Bảo em cắn thì em cứ cắn đi
Bối Mạt
Bối Mạt
Cháu không cắn đâu/lắc đầu, lùi lại phía sau mấy bước/
Bối Mạt
Bối Mạt
Ban nãy cháu ngửi thấy trên người chú có mùi nước hoa rất nồng, là của phụ nữ
Cho nên, hắn là của người khác, không phải của cô. Cô sẽ không tùy tiện đánh dấu chủ quyền lên người khác như vậy
Bối Mạt
Bối Mạt
“Bị đánh ghen chắc chắn sẽ rất thảm!”
Bối Mạt
Bối Mạt
/đi lách qua người hắn, ba chân bốn cẳng chạy lên phòng/
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/nhìn theo bóng lưng cô, sắc mặt sa sầm, trở nên tối kịt, u ám và lạnh lẽo/
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/cười lạnh một tiếng, bàn tay siết chặt thành nắm đấm/
Mềm mỏng không giải quyết được vấn đề, vậy thì hắn đành phải dùng đến tuyệt kĩ cuối cùng thôi
Nhưng trước hết, hắn vẫn cần phải xử lý kẻ khốn nạn nào đó..
____
Thiệu gia
Rầm!
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
/không chút do dự đạp cửa chính, hiên ngang bước vào trong, tự nhiên như ở nhà, ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa hạng sang/
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
/từ phòng bếp đi ra, trên người vẫn còn đang đeo tạp dề màu hồng, nhìn thấy hắn đã lập tức chau mày/
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
Tiền bồi thường cửa, 100 triệu
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
Phí tổn thất tinh thần, 900 triệu
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
Tổng 1 tỷ, cậu nhớ chuyển trả mình
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
/cởi tạp dề, vắt lên thành ghế sofa, chậm rãi ngồi xuống ghế đối diện, rót trà ngon mời khách/
Thiệu Quân_Bff Na9
Thiệu Quân_Bff Na9
/Nhấp một ngụm trà/Cơn gió độc nào đưa cậu đến đây?
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Hứ
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Là cơn gió nước hoa của cậu đấy
Mạc Đình Cảnh
Mạc Đình Cảnh
Vì cậu xịt loại nước hoa đó lên người mình nên mới khiến Mạt Mạt hiểu lầm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play