[LiChaeng] Này, Đừng Khóc ! Để Tôi Yêu Cậu Nhé?
| Chap 3 |
Nhân vật phụ (Nữ)
Minji: chị Lee, số giấy tờ này đều xong cả rồi, em về nhé
cô gái đặt lên bàn làm việc của IU chồng giấy giờ lúc sáng chị nhờ mình làm, nói là vài việc vặt mà giải quyết xong cũng hết giờ làm luôn rồi, một ngày của IU thường sẽ bị xoay vòng bởi những việc vặt như vậy
Lee Jieun (IU)
cám ơn em, về cẩn thận nha
IU còn chẳng thèm nhìn đến mặt cô gái, chị qua loa gật nhẹ đầu, bản kế hoạch chị còn chưa sửa được một nửa
cứ thế, mọi người trong văn phòng lần lượt về hết, chỉ còn cô và IU ở lại
Lalisa Manoban
Jieun unnie, về thôi, em nấu một bữa ngon mời chị
cô nói sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ mớ giấy tờ trên bàn, còn cao hứng đứng khoanh tay nhìn người chị thân thiết, điệu bộ nhàn nhã vô cùng
Lee Jieun (IU)
em làm xong rồi á?!
IU cả kinh nhìn cô, biết cô là trưởng phòng, năng lực sẽ không giống người thường, nhưng cũng không nghĩ cô lại trâu bò hơn mình đến mức như vậy, tiến độ hoàn thành công việc nhanh hơn mình gấp đôi, chị dù sao cũng đâu đến nỗi nào
Lalisa Manoban
không xong cũng về, em đã hứa mời chị một bữa rồi mà
Lalisa Manoban
đi, dọn dẹp nhanh lên
Lalisa Manoban
em lên phòng giám đốc một chút, sẽ nhanh thôi, chị tranh thủ thu dọn đi đó
còn chưa kịp để IU lên tiếng thì cô đã bỏ đi mất tăm
Lee Jieun (IU)
yah...Manoban, ý em là sao chứ?!
thôi kệ, bụng cũng đói meo rồi, lo cho cái bao tử của mình trước đã, công việc, bản kế hoạch gì đó để sau đi
cũng không còn lạ gì khi giám đốc luôn có việc phải tăng ca ở công ty, nói đi cũng phải nói lại, Kim Soohyun thực sự rất có năng lực, còn trẻ như vậy nhưng công ty của anh đã có chỗ đứng rất vững trong giới kinh doanh
Lisa vẫn vậy, vẫn thái độ từ tốn đó, đầu cúi đến chín mươi độ, với trong tay là một tờ giấy mỏng manh
Kim Soohyun
xong việc rồi sao?
Kim Soohyun
khá lắm, trưởng phòng Manoban
anh cũng khá bất ngờ khi thấy cô có mặt ở đây, bản kế hoạch kia đem giao cho cô, bắt nộp lại trong ngày là chuyện hết sức vô lý, anh nói vậy chỉ để đốc thúc tiến độ làm việc của cô thôi, dạo gần đây trông cô có vẻ chểnh mảng với công việc
Lalisa Manoban
không có, thưa giám đốc
Lalisa Manoban
tôi đến để đưa anh thứ này
Lisa lắc nhẹ đầu, như muốn phủ định suy nghĩ tốt đẹp vừa rồi của giám đốc
chậm rãi bước đến bàn làm việc của Kim Soohyun, đặt lên đó mảnh giấy cô đã soạn lúc sáng
Kim Soohyun
(nhau mày) đơn nghỉ việc?
Kim Soohyun
trưởng phòng Manoban, ý cô là sao đây?
anh có chút khó hiểu khi nhận được đơn thôi việc của Lisa, cô dù sao cũng đã làm việc ở đây năm năm rồi, tính trách nhiệm trong công việc không phải bàn cãi, nếu nói quá xuất sắc thì cũng không đúng, chỉ là anh đã sớm cảm thấy tin tưởng ở cô
Lalisa Manoban
đây không phải là quyết định bồng bột, thưa giám đốc
Lalisa Manoban
tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi
Lalisa Manoban
tôi không đủ sức để đảm nhiệm vị trí trưởng phòng này nữa
Lalisa Manoban
tôi nghĩ mình cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, thưa giám đốc
Kim Soohyun
tôi có thể duyệt đơn nghỉ phép của cô
Kim Soohyun nói, mày vẫn nhíu chặt, khoảng thời gian qua đúng là đã làm khó cô, trong suốt năm năm làm việc, anh chưa từng duyệt một đơn xin nghỉ phép nào từ cô
Lalisa Manoban
(lắc nhẹ đầu) không cần đâu, thưa giám đốc
Lalisa Manoban
tôi đã sớm cảm thấy công việc văn phòng không hợp với mình rồi
Lalisa Manoban
hôm nay chỉ là một dịp để tôi được nghỉ ngơi thôi, không phải là do anh đâu *mỉm cười*
nhìn vào ánh mắt kiên định cùng nụ cười yếu ớt kia, vì cớ gì mà cứ cảm thấy nặng lòng thay cô? cuộc sống hiện tại đối với cô mệt mỏi đến vậy sao?
Kim Soohyun
được rồi, tôi sẽ duyệt đơn thôi việc của cô
Lalisa Manoban
cảm ơn giám đốc (cúi gập người)
Kim Soohyun
nên nhớ, bất cứ khi nào có ý định quay lại, cô vẫn có thể về đây
Kim Soohyun
có thể chân trưởng phòng đã về tay người khác, nhưng vị trí nằm trong chuyên môn của cô thì vẫn luôn trống
Lalisa Manoban
cảm ơn vì đã chiếu cố, anh Kim *mỉm cười*
Kim Soohyun
cảm ơn vì đã dốc lòng vì công ty trong thời gian qua, Manoban *cười nhẹ*
nét bút được đặt xuống mảnh giấy, Kim Soohyun đã chẳng còn là sếp của cô nữa
Lalisa Manoban
unnie, về thôi, em xong rồi
Lee Jieun (IU)
giám đốc lại mắng em sao?
Lee Jieun (IU)
sao lâu vậy?
chắc cũng gần ba mươi phút kể từ khi cô bước vào phòng làm việc của giám đốc rồi, IU lo lắng nhìn cô, bị mắng mãi ai mà không nản
Lalisa Manoban
(lắc nhẹ đầu) không có, anh ấy còn cười với em nữa *cười khẽ*
Lisa dứt lời liền bỏ đi trước, hướng về phía garage đề lấy xe, xe của cô đã được bảo trì xong, vì là xe mua cũ nên thỉnh thoảng cứ hay dở chứng như vậy, cô cũng quen rồi
Lee Jieun (IU)
giám đốc cười với em á?!
Lee Jieun (IU)
tên này chắc não bị ngâm rượu rồi, hết mắng rồi lại cười
Lalisa Manoban
(ngồi vào ghế lái) chị muốn ăn gì?
Lee Jieun (IU)
ba món một canh, còn lại cho em quyết định
Lee Jieun (IU)
dạo này bận quá, chị chẳng buồn nấu nướng gì, nay thèm cơm lắm rồi
Lalisa Manoban
được, mình đi siêu thị trước nhé, nhà em hết nguyên liệu nấu ăn rồi
căn bản là có mua gì đâu mà hết, cô ở nhà toàn ăn mì gói thôi
Lee Jieun (IU)
mà nhóc làm món nào có thịt đi, sẵn chỉ chị làm sao để luộc thịt cho ngon
Lee Jieun (IU)
chứ chị luộc xong cục thịt nó như cục đá ấy
Lalisa Manoban
được thôi, lát em chỉ chị, đơn giản mà
Lee Jieun (IU)
chỉ đi, để mốt chị về làm dâu không bị trả về
Lalisa Manoban
chị mà cũng sợ bị trả về á?
Lee Jieun (IU)
sợ chứ, lúc đó còn gì là mặt mũi của Lee Jieun này nữa
Lalisa Manoban
chị bị trả về hay chị trả người ta về?
IU là người khá cầu toàn, với người thân thì có thể không câu nệ nhưng với người ngoài thì khá là chú ý tiểu tiết, cũng khó tránh khỏi, phụ nữ U30 tâm sinh lý đều thay đổi vậy mà
Lee Jieun (IU)
nếu người đó đẹp thì chị sẽ suy nghĩ lại (nhếch môi)
Comments