[LiChaeng] Này, Đừng Khóc ! Để Tôi Yêu Cậu Nhé?
| Chap 1 |
Lee Jieun (IU)
trưởng phòng Manoban, đến giờ tan ca rồi
cô gái xinh đẹp vừa thu dọn xong mớ giấy tờ chất chồng trên bàn, vừa gõ lên bàn làm việc của cô gái đối diện - người nãy giờ vẫn đang chuyên tâm gõ máy tính
Lalisa Manoban
Jieun unnie, chị về trước đi, em còn chút việc nữa, sau khi hoàn thành sẽ về
cô gái đối diện trả lời, chú tâm đến mức chỉ ngước lên nhìn người kia một cái liền vội vã hướng tầm mắt trở về màn hình máy tính
Lee Jieun (IU)
được thôi, nhớ đừng làm quá sức đó
Lee Jieun (IU)
chị về trước đây, mai gặp
vốn cũng đã quen với việc tăng ca không cần lệnh của cô gái đối diện nên IU cũng không bất ngờ gì, chỉ để lại lời căn dặn rồi nhanh chóng khăn gối trở về nhà, hôm nay đã là một ngày vất vả với chị rồi
Lalisa Manoban
về cẩn thận, mai gặp
IU rời đi, căn phòng làm việc rộng lớn lúc bấy giờ chỉ còn lại mình Lisa, cũng không phải cảnh tượng hiếm hoi gì, hầu như ngày nào người rời khỏi phòng làm việc trễ nhất cũng là cô
cũng không phải là cô ham công tiếc việc gì, cô thậm chí còn chẳng có mấy hứng thú với công việc hiện tại của bản thân, một công việc ổn định như ngồi trong văn phòng thế này, vốn không hợp với cô chút nào, cô vốn không ưa gì những con số khô khan, ngày còn đi học, cô cũng chẳng mặn mà gì với môn toán hay những môn thiên về tự nhiên
Lisa vốn yêu thích việc viết lách, cô thậm chí không ngại nếu có thể được đi đây đi đó để lấy ý tưởng cho những đứa con tinh thần của mình, hay việc ngồi hàng giờ trước màn hình máy tính để chăm chút, chỉnh sửa cho câu văn của mình trở nên chỉn chu là một việc không bao giờ nhàm chán đối với cô
thế nhưng, ba mẹ cô lại cảm thấy công việc viết lách kia quá mức không ổn định, lại lo cho cuộc sống sau này của cô nên mới thay cô lựa chọn một công việc ổn định hơn
kết quả là họ đã đúng, cuộc sống hiện tại của cô đã vô cùng ổn định, cô đã có thể tự lo cho cuộc sống của bản thân, có thể tự do làm những điều mình muốn, mua những gì mình thích, chỉ cần đừng quá mức phung phí là được
nhưng, cớ sao, ẩn sâu trong trái tim kia, vẫn cảm thấy trống rỗng đến vậy?
21:10, ánh đèn leo lắt cuối cùng trong văn phòng cũng tắt
Lisa lấy điện thoại ra, bật đèn flash lên để soi đường đi, bước vào thang máy, nhấn xuống tầng trệt, nhìn những con số dần biến đổi theo thời gian, cô thấy lòng mình nặng nề đến lạ, đến hít thở cũng muốn không thông, vòng tuần hoàn này đến khi nào mới chịu kết thúc?
buổi sáng thức dậy, ăn sáng, nếu muộn thì có thể không ăn rồi vội vã đi làm, đến trưa, ngủ một giấc nhẹ, sẽ bỏ bữa trưa, đến chiều, mọi người tan ca, cô vẫn phải ở lại xử lý thêm "một vài" việc lặt vặt sếp giao, tăng ca không lý do, sau khi hoàn thành sẽ trở về nhà, tắm rửa, ăn tối rồi lại đi ngủ, cứ thế lại hết một vòng lặp
cuộc sống vô vị như vậy, ngày còn bé, cô thực sự chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ phải trải qua
kể từ khi lên đại học, cô đã dọn ra ở riêng, không sống cùng ba mẹ nữa, một phần là để tiện cho việc học, phần còn lại là cô muốn có một không gian thoải mái để bản thân được làm những gì mình thích
khoảng thời gian đầu xa gia đình, đúng là có chút khó khăn, nhưng hiện tại cũng đã quen rồi, không cảm thấy cô đơn nữa, nhưng cảm giác mệt mỏi lại lũ lượt bủa vây
thang máy vang lên một tiếng dễ nghe, cửa thang máy mở ra, báo hiệu đã đến tầng mà cô cần
bước ra cửa công ty, trời lúc này đã tối, nhưng xe cộ bên ngoài vẫn tấp nập, giữa lòng thành phố rộng lớn như vậy, Lisa lại cảm thấy bản thân trở nên bé nhỏ hơn bao giờ hết
đứng trên vỉa hè đón taxi, hôm nay cô không đi xe, vừa hay lúc sáng nó lại dở chứng, không chịu nổ máy, cô đã phải gọi người đưa nó đi sửa, báo hại bây giờ phải đứng đây đón xe
trong lúc vô tình, tấm biển quảng cáo vô cùng lớn được treo ở phía đối diện đã thu hút được sự chú ý của cô
là biển quảng cáo về một quyển tiểu thuyết của tác giả mà cô vô cùng hâm mộ, hầu như tác phẩm nào của người đó cô đều tâm đắc
và lần này cũng không ngoại lệ, cô quyết định sẽ ghé qua nhà sách tậu em nó về trước khi trở về nhà
Nhân vật phụ (Nữ)
nhân viên: xin lỗi, cô có cần tôi giúp gì không?
Lisa nãy giờ cứ đứng loay hoay giữa những kệ sách, cũng không biết là cô đang làm gì
Lalisa Manoban
ah...xin lỗi, tôi muốn tìm quyển tiểu thuyết "Yêu Lại Từ Đầu" của tác giả Lim Hyorin
Nhân vật phụ (Nữ)
nhân viên: ah...quyển đó bên chúng tôi hôm nay bán rất chạy, cũng không biết còn hàng không, cô vui lòng đợi một chút nhé
Lalisa Manoban
vâng, không sao, làm phiền cô rồi *cười nhẹ*
cô nhân viên sau khi dứt lời liền rời đi, Lisa đứng giữa những kệ sách ngắm nghía những quyển tiểu thuyết mới toanh, thầm nghĩ bản thân từ lúc nào lại bị công việc dắt mũi đến mức này? ngay cả tác giả yêu thích của mình ra tác phẩm mới mà mình còn không hay
nếu hôm nay mà không tậu được em nó về chắc cô sẽ bị lòng hiếu kỳ của mình giết chết mất
Nhân vật phụ (Nữ)
nhân viên: may thật, chỗ chúng tôi chỉ còn đúng một quyển thôi *cười*
Lalisa Manoban
*mừng rỡ* vậy phiền cô gói lại giúp tôi nhé
Comments
°DUNK🥀🐥°
Giờ muốn lấp đầy đúng hong, kiếm Roseanne Park lấp đầy cho ✨
2024-09-01
1