[Wind Breaker] Nơi Cứu Rỗi
Chap 1: Chối bỏ
Tiếng thủy tinh vỡ tan trên sàn
Rui Sano
Con bình tĩnh!! Con như vậy là đang làm phiền mẹ của con đấy!!
Rin Sano
Gì chứ? Ông nghĩ ông có quyền gì mà dám nói tôi phiền mẹ tôi
Rin Sano
Mẹ tôi là người sinh ra tôi!! Phải nuôi dưỡng tôi!! Bây giờ tôi tìm bà ấy là làm phiền?
Rin Sano
Ông nghĩ ông là cái thá gì? Hiểu gì về tình cảm của chúng ta mà nói thế
Tôi tức điên lao đến nắm áo thằng cha đó
Đột ngột một người phụ nữ lao đến, nắm lấy bàn tôi run rẩy khóc lóc
Aoi Tanaka
Mẹ xin lỗi, mẹ thực..sự xin lỗi
Rin Sano
Mẹ xin lỗi cái gì? Tại sao..mẹ lại như thế
Rin Sano
Sinh ra con là để mẹ chơi đùa chán rồi bỏ đi sao
Rin Sano
Tại sao lại để con lại
Rin Sano
Tại sao con đến tìm mẹ là làm phiền vậy
Rin Sano
Vì mẹ đã có gia đình khác rồi...nên con là người dưng sao
Aoi Tanaka
Rin..đừng nói nữa. Mẹ xin lỗi, làm ơn.
Rin Sano
Tại sao phải xin lỗi
Tôi nắm chặt lấy vai người phụ nữ trước mắt mà tuyệt vọng
Rin Sano
Cũng chối bỏ con!!
Rui Sano
Nè!! Cháu mau thả cô ấy ra!!
Rin Sano
Tại sao!! Nói đi!! Đừng xin lỗi!!
Tôi bị người đàn ông kia ghì chặt mà kéo ra
Tôi đau đớn đến khóc lên từng đợt
Đôi mắt pha loãng hai màu đặc biệt cứ thế rơi lệ
Rin Sano
Lại để con lại với ông ta
Rin Sano
Tại sao lại bỏ con lại..
Rui Sano
Đây, cầm số tiền này.
Tôi đứng ngoài cửa ngẩn người nhìn số tiền lớn trong tay mà không khỏi bàng hoàng
Gục xuống nền đất lạnh lùng khóc nấc từng đợt
Số tiền đó bị tôi ném phắc vào cửa mà hét lớn
Rin Sano
Ông nghĩ cái gì mà đưa tôi!! Tôi cần sao!!
Rui Sano
Con hãy rời đi đi và..đừng quay lại làm cô ấy đau đớn nữa. Rin.
Lời nói đó như đánh vào tâm trí tôi
Rin Sano
Chẳng khác gì..ông nói tôi là nỗi đau của mẹ
Tôi không thể chấp nhận mà khóc thật lớn
Đến mức bị bảo vệ kéo ra khỏi chung cư
Đi ra khỏi nơi đó, tôi đã gặp một người đàn ông mặc vest lịch sự
Ông ta chẳng nói gì, chỉ nhìn tôi và mỉm cười
Ông mang gương mặt xinh đẹp và hiền lành
Ông ta vươn tay đến muốn tôi nắm lấy
Đôi tay kia như lấy cả tính mạng mà siết chặt lấy
Trở về căn nhà đầy ám ảnh
Bước vào căn phòng khách đầy lạnh lẽo
Gương mặt kia đã thay đổi
Sano Hiro
Có phải lời tao nói không có trọng lượng không nhỉ?
Sano Hiro
Mà hình như mày chẳng lọt tai gì
Ông ta đi đến nắm chặt lấy mái tóc màu biển sâu thẳm của tôi
Dùng sức đập thật mạnh tôi xuống đất
Sano Hiro
Tao đã bảo..đừng đi gặp con mụ đó rồi!!
Sano Hiro
Mày muốn chết rồi sao?!
Sano Hiro
Hay tao chưa ra tay đủ mạnh để giết quách mày
Nó từ từ nhỏ giọt xuống sàn nhà lạnh lẽo
Nó lạnh lẽo như cuộc sống của tôi
Rin Sano
Tôi nói. Giết tôi
Sano Hiro
Được nhỉ, mày chết rồi..tao sẽ chẳng sợ mày báo cảnh sác
Sano Hiro
Nhưng..mày biết không
Sano Hiro
Mày chưa thể chết
Sano Hiro
Đến khi tao thõa mãn và hãy..kiếm nhiều tiền hơn đi nào
Rin Sano
Bây giờ mẹ đã đi rồi
Rin Sano
Ông nghĩ tôi sẽ chịu đưa ông một cắc bạc sao?
Hình như tôi sắp mất nhận thức rồi
Ông ta không ngừng tác động vào mặt tôi
Bên tai không ngừng nghe lão la hét
Sano Hiro
Mày phải kiếm tiền trả nợ cho tao
Sano Hiro
Mày là con tao!!
Sano Hiro
Phải trả nợ cho tao!!
Hirano Katsuki
Anh kia!! Mau dừng tay!!
Đột ngột, cảnh sát từ cửa chính lao thẳng vào trong nhà
Biết bao nhiêu là người kéo ông ta ra khỏi người tôi
Tôi bị đánh đến mức mất nhận thức
Chỉ thấy có người đã nhẹ nhàng đỡ tôi dậy và trấn an
Hirano Katsuki
Không sao rồi, em sẽ ổn thôi. Bọn anh đã nhận được toàn bộ những bằng chứng từ em
Hirano Katsuki
Đủ để hắn rời xa em cả đời
Hirano Katsuki
Không sao, em là một cô bé mạnh mẽ
Hirano Katsuki
Em làm rất tốt rồi, ngủ một giấc
Hirano Katsuki
Anh sẽ giúp em lo việc còn lại
Người xưng là cha đẻ của tôi đã vào tù
Những người bắt nạt tôi khi đi học đã trả giá cho những gì họ làm
Tôi cứ vậy mà an tâm nằm viện với những cảm xúc chẳng mấy vui vẻ
Dù vậy.. tôi vẫn trống rỗng vì chẳng có ai ở bên cả
Bên tim tôi luôn khao khát một niềm yêu thương
Và dường như tôi chẳng bao giờ thực hiện điều đó.
Hirano Katsuki
Nhóc sẽ chuyển đi sao?
Rin Sano
Ừm. Em sẽ về ngôi nhà cũ của bà ở thị trấn Makochi
Hirano Katsuki
Hửm? Khá xa Tokyo đấy
Hirano Katsuki
Em định đi mà chẳng có gì trong người sao?
Rin Sano
Số tiền bồi thường chẳng ít và em chẳng muốn ở lại đây nữa
Hirano Katsuki
Vậy sao..vậy anh sẽ giúp em chuyển nhà tới đó nhé
Tôi định từ chối thì một nữ cảnh sát bước vào và xoa đầu trách móc tôi
Miu Hirano
Đã nói là đừng từ chối mà con nhóc này!!
Miu Hirano
Chị và anh nói chuyển giúp là chuyển giúp!! Đừng lằng nhằng
Hirano Katsuki
Cuối cùng con bé chỉ nghe mình em nhỉ
Hirano Katsuki
Hì, anh mà dịu dàng mãi không ổn đông Hirano
Hirano Katsuki
Ha Ha anh không làm được
Tôi được chuyển đến Makochi một cách trơn tru
Nhìn quanh căn nhà nhỏ nhắn đầy bụi bặm mà ngẩn người
Miu Hirano
Nhóc ngẩn người cái gì
Miu Hirano
Mau bắt tay dọn dẹp thôi
Miu Hirano
Hừm, phòng ngủ khá ổn đấy
Miu Hirano
Tuy đây là căn nhà nhỏ nhưng nhìn khá yên bình đấy
Rin Sano
Anh chị..để em dọn được rồi
Miu Hirano
Thôi nào, để bọn chị giúp em
Hirano Katsuki
Một mình thì làm sao cho xuể hả nhóc
Tôi ngẩn người ngôi nhà sáng sủa vừa được dọn dẹp và trang trí lại
Nhìn hướng anh chị sắp rời đi mà lòng tôi chợt đau
Khi họ quay lại thì thấy đứa nhóc nhỏ nhắn đang nắm chặt lấy góc áo họ
Điều này họ cảm thấy đau lòng vô cùng
Toi rồi!! Tôi nghĩ tôi sẽ khóc mất
Khi ngước lên định nói thì tôi cảm nhận được một cái ôm thật chặt
Miu Hirano
Hu Hu, có chuyện gì thì em phải gọi cho chị đấy nhé
Miu Hirano
Con nhóc ngốc!!! Hu Hu phải nhớ chị đấy
Hirano Katsuki
Nhớ phải gọi cho anh chị nhé
Tôi nhìn bánh xe của họ lăn bánh trong sự đau lòng đong đầy
Anh chị sợ tôi cô đơn nên đã đặt những tấm ảnh khi chụp cùng tôi trên phòng ngủ và khắp hành lang
Căn nhà nhỏ này nhỏ đến mức chỉ có mỗi phòng ngủ và phòng bếp
Và một khoảng sân nhỏ ngoài trời
Nó không quá rộng để khiến tôi thấy cô đơn
Đi đâu cũng thấy hình khiến tôi không nhịn được khóc
Tôi sẽ nhớ họ lắm nhưng mà
Rời khỏi nơi đã có người chối bỏ mình
Đêm đấy, mái tóc xanh xinh đem đã được cắt xuống
Để sống một cuộc sống mới
Nhìn đến tờ giấy báo nhập học cùng bộ đồng phục trên giường
Trường Trung Học Phổ Thông Fuurin
Comments
Yui
tui qua ủng hộ tg nè
2024-06-11
1