chap 2

Một tuần sau
Trần Tuấn Minh nhìn xung quanh, chắc chắn không có ai rồi mới đóng cửa phòng lại. Trần Tuấn Minh đi vào phòng ngồi xuống đối diện Phó Giản
Phó Giản
Phó Giản
Có chuyện gì?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ta...Ta không phải Lâm Nguyệt Hạ
Phó Giản
Phó Giản
Ta biết
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*ngạc nhiên*
Phó Giản
Phó Giản
Hạ nhi là muội muội của ta, là ta nhìn muội ấy trưởng thành, nhìn ngươi bất thường như vậy chắc chắn ngươi không phải muội muội của ta rồi
Phó Giản
Phó Giản
Hơn nữa chẳng phải là đầu gặp ngươi đã nói ngươi không phải Lâm Nguyệt Hạ rồi sao
Phó Giản
Phó Giản
Mấy ngày nay ta có quan sát, cách bước đi và cách nói chuyện của người không giống nữ nhân, ngươi là nam nhân?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*gật đầu*
Phó Giản
Phó Giản
Ở đây cũng chẳng còn ai, có gì ngươi cứ nói thẳng
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lâm Nguyệt Hạ chết rồi
Một lời nói thẳng thừng đâm vào tim của Phó Giản, nụ cười của cô cũng cứng lại
Phó Giản
Phó Giản
Ngươi nói cái gì?
Phó Giản
Phó Giản
Muội muội của ta làm sao cơ?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lâm Nguyệt Hạ chết rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Bị Lâm Bích Nguyệt hại chết
Từng giọt nước mắt từ khóe mắt Phó Giản rơi xuống, cô ôm mặt khóc không thành tiếng. Trần Tuấn Minh ngồi đối diện cũng rất khó xử, không biết phải làm thế nào
Phó Giản
Phó Giản
*khóc* hức...hức...muội muội của ta...sao muội ấy lại...
Phó Giản giương đôi mắt ướt đẫm nước mắt nhìn Trần Tuấn Minh
Phó Giản
Phó Giản
Muội ấy chỉ mới 17 tuổi thôi, vẫn còn nhiều ước nguyện còn dang dở, cớ sao lại ra đi sớm như vậy?
Trần Tuấn Minh đi đến bên cạnh Phó Giản, nhẹ nhàng ôm lấy cô, tay còn vỗ vỗ lên lưng cô an ủi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lâm Nguyệt Hạ vẫn luôn ở đây, cô ấy vẫn luôn ở trong tim cô
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nín đi đừng khóc nữa, Lâm Nguyệt Hạ mà thấy cô ấy sẽ rất đau lòng
Một lát sau
Phó Giản
Phó Giản
Kế hoạch?
Phó Giản
Phó Giản
Bích Nguyệt có kế hoạch gì?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi không biết
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lâm Nguyệt Hạ không nói cho tôi, vì nếu nói cho tôi thì cô ấy sẽ không thể tiếp tục ở bên cạnh hỗ trợ cho tôi nữa
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Chỉ biết đó là một kế hoạch được tính toán rất tỉ mỉ và kĩ càng, ai biết được đều phải giết
Phó Giản
Phó Giản
*nhíu mày* một cô gái ngây thơ 16 tuổi có thể lên được kế hoạch như vậy sao?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ngây thơ thì tôi không chắc
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nhưng đúng thật là cô ấy không thể nào lên được kế hoạch như vậy, chắc chắn là có người đứng sau
Phó Giản
Phó Giản
Người đứng đằng sau muội ấy chỉ có thể là nhị phu nhân
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi không nghĩ chỉ đơn giản như vậy, chắc hẳn sau lưng bà ấy còn một thế lực nào đó, một thế lực vô cùng to lớn và hùng mạnh
Phó Giản
Phó Giản
Cái đó thì ta không biết, lai lịch của bà ấy không rõ ràng
Phó Giản
Phó Giản
Khi bà ấy vào cửa, thì đã có Bích Nguyệt rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*nhíu mày* chẳng lẽ Lâm đại nhân đã...
Phó Giản
Phó Giản
Suỵt
Phó Giản
Phó Giản
Phụ thân ta rất thương mẫu thân của ta
Phó Giản
Phó Giản
Ông ấy chưa từng động vào nhị phu nhân
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
???
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nếu không động vào thì làm sao mà có Bích Nguyệt được ạ?
Phó Giản
Phó Giản
Ta cũng chẳng biết, bằng một cách thần kỳ nào đó mà sau khi mẫu thân qua đời được một năm, lúc đó Hạ nhi được 9 tuổi rồi, phụ thân đưa từ bên ngoài một nữ nhân và một nha đầu, nha đầu ấy là Bích Nguyệt
Phó Giản
Phó Giản
Phụ thân ta rất thương mẫu thân nên không thể nào có việc ông ấy có tình nhân bên ngoài được, hơn nữa lúc nha đầu Bích Nguyệt được đưa về cũng đã lớn rồi, hình như là nhỏ hơn Hạ nhi một tuổi
Phó Giản
Phó Giản
Vì vậy ta không tin ông ấy có tình nhân ở bên ngoài
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ông ấy thương mẫu thân cô như thế tại sao lại thành thân với bà ấy?
Phó Giản
Phó Giản
Ngươi nhìn kĩ gương mặt ta và gương mặt của Bích Nguyệt xem
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*nhìn Phó Giản*
Phó Giản
Phó Giản
Có phải là khá giống nhau không?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Phải, hai người giống nhau thật
Phó Giản
Phó Giản
Cũng vì điều đó nên phụ thân ta mới thành thân với bà ấy, vì Bích Nguyệt giống ta hay nói cách khác là giống mẫu thân thời còn trẻ
Phó Giản
Phó Giản
Muội ấy lớn lên thì lại càng giống hơn nữa
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Phó Giản
Phó Giản
*cười chua xót* giống người ông ấy yêu nhưng lại không cùng một dòng máu
Phó Giản
Phó Giản
Yên tâm Hạ nhi tuy không giống lắm, nhưng muội ấy mang dòng máu của cả phụ thân và mẫu thân, muội ấy chính là đã mang tính cách của mẫu thân mà lớn lên. Trong mấy tỷ muội bọn ta, tính cách của muội ấy là giống mẫu thân nhất
Phó Giản
Phó Giản
Hồn nhiên, ngây thơ, vô lo vô nghĩ thật sự rất đáng yêu
Phó Giản
Phó Giản
Chỉ tiếc là ta không còn nhìn thấy dáng vẻ ấy nữa
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tại sao tỷ lại từ bỏ tước vị đại tiểu thư?
Phó Giản
Phó Giản
Tất nhiên là để chăm sóc và bảo vệ cho muội muội của ta rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nhưng không phải ở tước vị đại tiểu thư nắm trong tay quyền hành to lớn sẽ dễ dàng bảo vệ cô ấy hơn sao?
Phó Giản
Phó Giản
Không
Phó Giản
Phó Giản
Là tỷ muội thì không thể ở cạnh nhau thường xuyên nhưng chủ tớ thì có thể
Phó Giản
Phó Giản
Vả lại ta cũng không thích quyền lực hay địa vị, ở càng cao thì sẽ càng nguy hiểm
Phó Giản
Phó Giản
À, lúc ta từ bỏ tước vị thì Bích Nguyệt vẫn còn là một đứa nhỏ vô tri nên chắc muội ấy không nhớ ta đâu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vâng
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tỷ mang họ Phó, là họ của mẫu thân tỷ ạ?
Phó Giản
Phó Giản
*gật đầu* Phải
Phó Giản
Phó Giản
Mà bỏ qua chuyện đó đi
Phó Giản
Phó Giản
Ta sẽ nói cho ngươi tình hình hiện tại ở trong phủ
Phó Giản
Phó Giản
Nhị đệ và tam đệ đang theo học võ thuật ở Thẩm gia và Mộ Dung gia, nên rất bận ít khi về nhà
Phó Giản
Phó Giản
Phụ thân thì sắp được triệu tập đến kinh thành rồi, ngươi có muốn đi cùng không?
Phó Giản
Phó Giản
Ở đó có Trúc Lam, tỷ muội tốt của Hạ nhị
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Cô ấy ở kinh thành?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vậy Trúc Lam là con nhà tể tướng hay là con của nhà quan nào vậy ạ?
Phó Giản
Phó Giản
Là quận chúa
Phó Giản
Phó Giản
Trúc Lam là người cháu họ mà hoàng thượng sủng ái nhất, người ban cho muội ấy lên làm quận chúa lấy hiệu Thanh Bình
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*gật đầu* ta biết rồi
Phó Giản
Phó Giản
Ngươi vẫn còn không biết nhiều về quy tắc ở nơi đây, vài ngày sau ta đưa ngươi gặp Dung mama dạy lại quy tắc cho ngươi. Sau này vào cung không để mắc lỗi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vâng ạ
Phó Giản
Phó Giản
*đứng lên* muộn rồi, ngươi nghỉ ngơi đi
Phó Giản
Phó Giản
Cáo từ
Phó Giản đóng cửa rồi quay lưng đi
Trần Tuấn Minh cũng thôi tắt đèn rồi đi ngủ
...
Choảng!
Chén nước từ trên đầu Trần Tuấn Minh rơi xuống
Dung mama dùng dây roi đánh vào chân Trần Tuấn Minh
"Lại đổ, đi lại!"
Cứ như thế lặp đi lặp lại
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*đi đến* Đại tỷ?!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*che miệng* sao đại tỷ lại khổ sở thế này? Chẳng lẽ chỉ ngã xuống hồ thôi sao, tỷ lại quên hết quy củ rồi à
Dung mama: nhị tiểu thư, cô là đang quấy rầy đại tiểu thư trong quá trình học tập
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Chỉ là những bước đi cơ bản mà cũng phải học, tỷ vô dụng quá đó
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*vội che miệng*
Dung mama: quên thì học lại, chẳng có gì lạ cả
Dung mama: nhưng nhị tiểu thư vừa xúc phạm đại tiểu thư đấy, muội muội lại đi xúc phạm tỷ tỷ mình còn ra thể thống gì nữa chứ!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Đại tỷ, ta xin lỗi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Dung mama: Đại tiểu thư im lặng, lo tập đi
Dung mama: người đâu đưa nhị tiểu thư vào thư phòng chép phạt!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Đừng mà!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Đại tỷ! Tỷ mau xin họ tha cho ta đi!
Dung mama: sai thì phải phạt
Dung mama: nhị tiểu thư đừng cầu xin như vậy cô không thấy bản thân mình trở nên thấp hèn lắm sao?
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*cắn răng*
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Ta...Ta...
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Ta sẽ báo cho mẫu thân!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Các người bắt nạt ta!
Dung mama: người cứ báo xem ai sợ ai
Dung mama: người đã quấy rầy quá trình học tập của đại tiểu thư và còn xúc phạm cô ấy, tội này có thể tha sao?
Dung mama: chỉ là chép phạt thôi mà, sợ gì chứ? Cô không chép tức là chẳng xem gia quy của Lâm gia ra gì rồi!
Dung mama: nếu tha tội cho cô, sau đó cô lại giở thói quen cũ đi xúc phạm người khác, không tính đến đại tiểu thư, lỡ như cô ra ngoài xúc phạm người của hoàng tộc thì sao? Cô muốn cả Lâm gia bồi táng cùng cô à?
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Ta...Ta...
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*khóc* Đại tỷ! Tỷ mau bảo bọn họ tha cho ta đi mà!
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
Ta không muốn chép phạt đâu! Chép phạt sẽ đâu tay lắm!
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
A!
Lâm Bích Nguyệt vừa khóc là vừa kéo tà áo (cổ phục) của Trần Tuấn Minh. Tà áo dài thêm việc cậu đang đứng trên một thanh gỗ ca, trên đầu còn có một chén nước. Cô ta cứ lôi lôi kéo kéo như vậy khiến cậu mất thăng bằng ngã xuống
Dung mama: Đại tiểu thư!
Trần Tuấn Minh ngã trên những mảnh vỡ vừa nãy, tay cậu va chạm với những mảnh sứ nên bị cắt khá nhiều, may thay y phục cũng dày nên ngoài trừ tay ra thì những chỗ khác đều không bị thương
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*cười đắc ý*
Dung mama: Đại tiểu thư, người không sao chứ?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ta...ta không sao
Lâm Bích Nguyệt
Lâm Bích Nguyệt
*khóc& muội xin lỗi, tỷ có sao không?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
"Rõ ràng là cô cố ý"
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*cười* ta không sao
Dung mama: Đại tiểu thư, tay người chảy máu rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*nhìn bàn tay mình* ừm, chảy máu rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*cười* xin lỗi mama chắc ta không tập được nữa đâu
Dung mama: lúc này mà còn tập tành gì nữa
Dung mama: người đâu mau đỡ đại tiểu thư vào phòng, ta đi lấy thuốc về xoa, băng bó cho cô ấy
Tỳ nữ: Vâng
Tỳ nữ: *đỡ Trần Tuấn Minh* Nào đại tiểu thư mời đi bên này, cẩn thận
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*cười* cảm ơn cô
Sau khi tất cả mọi người đi khỏi hiện trường Lâm Bích Nguyệt mới đứng lên, nở một nụ cười đắc ý rồi rời đi
Trần Tuấn Minh lúc này đang ở trong phòng
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
May mà y phục này nhiều lớp
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Không là cái mông tui nhiều lỗ rồi:)
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Mà cô ta nham hiểm thật, mình phải cẩn thận hơn thôi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nếu không thì chưa kịp hoàn thành tâm nguyện của Lâm Nguyệt Hạ, mình đã đi theo cô ấy luôn rồi:)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play