Nhìn cái tên vừa thân thuộc nhưng cũng xa lạ trước mắt, Thanh Xuân bỗng chốc thất thần...
Ngày đầu tiên Thanh Xuân đặt chân đến ngôi trường này là vào năm lớp 10. Cô phải chuyển trường vì chịu đựng bạo lực của các bạn chung lớp một thời gian dài.
Mỗi ngày đi học như một cực hình. Thầy chủ nhiệm xếp cô ngồi giữa hai bạn nam, đồng nghĩa với việc để được vào bàn, phải có một trong hai người đứng dậy để cô vào.
Thế nhưng vì một lí do khó hiểu nào đó, họ luôn tìm cách gây khó dễ cho cô, không để cô vào chỗ ngồi. Để vào được chỗ ngồi, hoặc Thanh Xuân phải trèo qua bàn, hoặc phải đợi đến lúc thầy cô vào lớp.
Trong giờ học, họ luân phiên đưa tay ra sau lưng giật mái tóc dài của cô đau điếng hết da đầu.
Thanh Xuân
Mình làm gì đắc tội các bạn sao? Lí do gì khiến các bạn đối xử với mình như vậy?
Thiên Ân
Vì mày xấu!
Chí Kiệt
Vì mày học dốt!
Thanh Xuân
Ừ, bạn nói mình xấu, mình chấp nhận. Nhưng mình xấu thì có động chạm gì đến bạn? Bạn nói mình học dốt? Mình học không được giỏi thật, nhưng cũng không kém như bạn nói. Mà mình giỏi ba mẹ mình khen, dở ba mẹ mình la, mắc mớ gì bạn giật tóc mình?
Thiên Ân
Mày xấu xúc phạm người nhìn. Ngứa mắt, muốn kiếm chuyện với mày đó! Mày làm gì tụi tao?
Chí Kiệt
Ai kêu mày vừa xấu vừa học dở hơn con Huyền! Phải chi vừa đẹp vừa học giỏi như con Huyền, vừa xinh vừa nói chuyện dễ thương như con Cương, vừa dịu dàng lại sexy như con Loan, thì tụi tao đâu có kiếm chuyện với mày làm chi!
À! Thì ra lí do là vậy!
Thanh Xuân
Nếu chỉ vì mấy lí do này mà mình phải chịu đau đớn, xúc phạm mỗi ngày thì có quá đáng lắm không?
Thiên Ân
Mày đừng trách tụi tao! Có trách thì trách ba mẹ mày sinh mày ra xấu xí!
Thanh Xuân cúi đầu cười khẽ.
Thanh Xuân
Nếu chuyện này còn tiếp tục, mình sẽ thưa với thầy chủ nhiệm.
Thiên Ân, Chí Kiệt vịn vai nhau cười ha hả.
Chí Kiệt
Thách mày thưa đó!
Hôm đó, Thanh Xuân gặp thầy chủ nhiệm thưa chuyện. Thầy hứa sẽ đổi chỗ cho cô và nhắc nhở hai bạn để không xảy ra chuyện tương tự lần nữa.
Comments
Đào
Đúng là mõm choá hông mọc được ngà dzoi
2024-11-11
1