/Pang Bowen Liu Jialiang /Ngẫu Trụ
chap 3
- nghe nói cậu ta ở cùng bác văn á
- quản lí của cậu ta bị sao vậy mà đồng ý cho cậu ta ở chung chớ/tức giận/
vì thông tin này bắt buộc pk đưa ra nên quản lí của cậu ko thể đăng lên nhưng hầu hết là toàn comment tiêu cực
bàng bác văn
/thở dà+ vứt đth/
hàn văn húc
/ cười tủm tỉm/
hàn văn húc
Mày thik nght rồi đk
ôn ngọc châu
Chứ còn j làm j có ai đc ở chung vs chúng ta đâu/lướt đth)
hàn văn húc
tới liền tới liền/chạy ra mở cửa/
(quản lí) mạnh kỳ kỳ
/cúi đầu nhẹ/
hàn văn húc
đến rồi vào đi
hàn văn húc
* ủa nhìn mặt cọc dị... nhưng cute phết*
bàng bác văn
phòng cậu số 2 /chỉ/
Cậu ko nhìn lại đi thẳng lên phòng số hai rồi đóng rầm cửa lại
hàn văn húc
Khó gần nha văn/nhìn lên lầu/
Lưu gia lương
/ im lặng ăn /
Lưu gia lương
/vui mừng nhấc máy lên+chạy ra ngoài/ mẹ
mẹ cậu
Mày ko biết về à hả tiền mày chuyện cho tao chua hả!/quoát/
Vừa mở máy lên là tiếng chửi thất thanh của mẹ khiến cậu có chút hụt hẫng nhưng vẫn vui vẻ nói chuyện
Cúp máy cậu lạnh lùng thông báo với anh một tiếng rồi vè nhà mẹ đẻ
Cậu là con ruột nhưng bà lại coi cậu là công cụ kiếm tiền
Lưu gia lương
Mẹ con về rồi
Cậu mệt mỏi xách các túi hàng hiệu vào nhà bà kia thấy thế suýt xoa cầm lấy đôi mắt ko dấu nổi sự tham lam
mẹ cậu
tiền tao đau/ánh mắt ko mấy thiện cảm/
Lưu gia lương
.... tiền.... tiền vừa nãy con tiêu để mua túi cho mẹ rồi/cúi nhẹ đầu/
Lời nói ko có chút cảm tình của bà khiến cậu cảm thấy có chút buồn
Chưa kịp phản ứng bà ta đã lấy ngay chén bát ném vào đầu cậu dần dần một vệt máu chảy xuống cậu ko phản kháng chj đứng im chịu trận
mẹ cậu
Mẹ kiếp! Mày ko có tiền lấy đâu ra tao trả cho lưu phu nhân/liên tục đạp cậu/
trên con đường tối mịt chỉ có một thân ảnh nhỏ bé đi trên đường bộ dạng thê thảm vô cùng
Mẹ cậu đã bán cậu cho bà lưu để trả nợ, cậu ko đồng ý thì bà lại đÁnh cậu
Nhìn hoàn cảnh này người ta cũng sẽ nói..." thật thảm hại"
bí lùn:))
bí vãi máy chế oi
Comments