Chương 2. Đau thương

Cô mê man tỉnh dậy, cả thân thể đau đớn đến tê dại, quan sát xung quanh thì biết được bản thân đang trong bệnh viện. Như nhớ ra gì đó cô hốt hoảng bật dậy xuống giường. Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Quân Mạc Phàm đi vào nhìn thấy cô như vậy liền chạy lại đỡ. Cô nhìn thấy anh sốt ruột hỏi:

- Anh! Mọi người đâu, mọi người sao rồi! Tại sao có mỗi mình em ở đây!

Cô hỏi nhưng anh cứ im lặng mà không trả lời, nước mắt không kiềm được mà bắt đầu rơi, cô đẩy anh ra bước từng bước khó khăn đi ra ngoài. Anh thấy vậy thì giữ cô lại nói:

- Em còn đang bị thương đó.

Cô tức giận hất tay anh ra nhưng lại bị anh giữ lại, cô hét lớn:

- Buông em ra! Em phải đi xem mọi người! Tại sao anh lại không nói gì chứ?

Anh thở dài nói:

- Được! Anh đưa em đi!

Bác sĩ nói ba mẹ cô và anh hai vì bị thương nặng nên rơi vào tình trạng hôn mê sâu, không biết bao giờ sẽ tỉnh lại hoặc vĩnh viễn là không thể tỉnh lại nữa. Đặc biệt là ba cô, ông ấy bị tổn thương cả não nên tiên lượng xấu. Anh cả cô tuy bị nhẹ hơn, sẽ tỉnh lại sớm nhưng bị liệt hai chân vĩnh viễn. Còn chú Lý thì do lái xe nên bị thương nặng không qua khỏi. Cô thất thần mà ngồi bệt xuống đất, giọng lẩm bẩm:

- Chỉ cần mọi người còn sống thôi! Con không cần gì cả. Làm ơn đi!

Mạc Phàm ôm lấy cô an ủi:

- Mộc Nhan! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi! Nên đừng để bản thân bị ốm. Như vậy mọi người sẽ rất lo lắng cho em.

Đúng vậy, cô phải khỏe lại mới có thể chăm sóc mọi người được. Mọi người mới có thể mau hồi phục. Cô lau nước mắt nhìn anh nói:

- Anh đưa em về phòng được không?

- Được!

Đưa cô về phòng, đắp chăn kĩ cho cô. Đợi cô ngủ, anh mới đi ra ngoài. Lúc này bên ngoài đã có người đợi anh, là trợ lý thân cận Khải Vũ. Hai người đi ra một góc khuất nói chuyện. Khải Vũ bắt đầu báo cáo:

- Thưa ngài! Công ty Đá Quý D của Dương gia cùng với khu võ thuật Dương gia bắt đầu tranh chấp nhau để chia phần. Nội chỉ trong vài ngày là Dương gia sẽ sụp đổ hoàn toàn. Vậy...có giúp Dương tiểu thư...

Quân Mạc Phàm bình tĩnh đến đáng sợ, lời nói thốt ra một cách vô tình:

- Đợi đến lúc Dương gia gần như sụp đổ rồi hãy thu mua lại, sáp nhập vào Quân gia. Còn đám lão già kia cho người trừ khử ngay sau khi thu mua.

Khải Vũ nước bọt thầm nghĩ, lão đại thật đủ vô tình:

- Dạ!

Mạc Phàm bình đạm nói:

- Vụ tai nạn! Hãy bảo bên cảnh sát kết án chỉ là tai nạn bình thường và khép án ngay đi.

- Vâng! Thưa ngài!

Sau khi nhận nhiệm vụ, Khải Vũ liền nhanh chóng rời đi. Mạc Phàm cũng rời đi ngay sau đó.

Một tuần trôi qua, Mộc Nhan đã bình phục hoàn toàn, cô đang ở trong phòng của anh cả, anh cũng đã tỉnh được vài ngày. Nhìn đôi chân bị tàn phế chỉ bình tĩnh ngồi đó mà không nói gì, đến tiếp chuyện với cô anh cũng không buồn nói. Mấy ngày nay đều là cô tự nói tự trả lời. Dù cô có buồn cỡ nào cũng phải tỏ ra vui vẻ trước mặt anh sau đó lại về phòng khóc một mình. Hôm nay là ngày xuất viện, cô không còn nhà, Dương gia đã hoàn toàn sụp đổ. Mạc Phàm đã bảo cô cứ đến nhà anh ở cho đến khi bình phục hẳn. Cô cũng đã được anh thổ lộ tình cảm và nói sẽ lo cho cô và gia đình cô. Cô cũng chính là vì cảm động với tấm lòng của anh mà đồng ý chấp nhận tình cảm này. Nên hiện tại cô và anh chính thức là mối quan hệ yêu đương nhưng chỉ có cô, anh và anh cả biết. Tuy nhiên anh cả vẫn không có phản ứng gì cứ như máy móc không cảm xúc. Cô đỡ ngồi dậy thì ngồi, cô cho ăn thì ăn, nhưng cô nói chuyện thì không đáp lại. Nhiều lúc cô như muốn gục ngã nhưng lại được Mạc Phàm an ủi khiến cô phấn chấn trở lại. Cô biết mình đã yêu đúng người rồi.

Cũng đã một tháng trôi qua kể từ khi cô ở nhà anh, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh việc ban ngày thì đến bệnh viện buổi tối thì ở nhà. Mặc dù là nói yêu đương nhưng cô chưa sẵn sàng tiến xa hơn nên hai người vẫn ngủ riêng, do anh cũng bận rộn công việc nên cô với anh cũng không thể có thời gian bên nhau quá nhiều. Nhưng cả hai đều biết tình cảm dành cho nhau vẫn một ngày lớn dần. Anh cả cô hiện tại đã bình phục chấp nhận đối mặt với sự thật nhưng vì đôi chân còn cần chữa trị nhiều nên vẫn ở bệnh viện. Cô ngày ngày đến thăm anh, cùng nhau trò chuyện, đi dạo và thăm ba mẹ, anh hai. Hôm nay cô về sớm hơn mọi khi, vào phòng tắm rửa quyết định sẽ qua phòng anh ngủ. Ờm...thì đơn giản chỉ là ngủ mà thôi. Dù sao cũng đã bên nhau lâu vậy rồi, cô không thể lơ anh mãi được. Anh đã giúp đỡ cô nhiều như vậy mà. Tự chấn an bản thân, mặc trên mình chiếc váy ngủ màu hồng xinh xắn, cô nhẹ nhàng đi sang phòng anh. Gõ một hồi không thấy anh đáp lại, cô nhớ là mọi khi tầm này là anh chuẩn bị đi ngủ rồi mà. Nghĩ là anh ở thư phòng, cô đi đến đó, thấy cửa mở hé định sẽ hù anh nhưng động tác khựng lại khi nghe thấy Khải Vũ nhắc đến Dương gia:

- Cũng đã một tháng kể từ khi chúng ta thu mua Dương gia. Ngài định làm gì tiếp theo ạ, nghe nói Dương Thành Thiên đang bình phục.

Quân Mạc Phàm lạnh lẽo khẽ híp đôi mắt phượng nhả ra những câu vô tình:

- Bình phục thì làm được gì. Dương gia giờ đã là của Quân gia.

Nghe đến đây tim cô khẽ lạnh lại, cô chưa từng thấy vẻ mặt này của anh bao giờ cả.

Mạc Phàm quay chiếc bút trong tay tiếp tục nói:

- Tìm được kẻ gây tai nạn rồi chứ?

Khải Vũ đáp:

- Đã tìm được rồi ạ. Ngài tính thế nào ạ?

- Giết đi! Đừng để bọn chó săn trung thành của Dương gia tìm thấy. Phía bên cảnh sát cũng lo liệu chút đi. À! Theo dõi sát sao xem có phải Dương Thành Thiên là người liên quan đến bọn chúng không.

Khải Vũ quá quen với tác phong làm việc của ông chủ mình nên bình tĩnh đáp lại:

- Vâng! Vậy còn Dương tiểu thư?

Quân Mạc Phàm như đang suy tư điều gì đó, khoảng một lúc anh mới lên tiếng:

- Chưa tính đến! Trước mắt đừng làm gì cả.

Nghe đến đây thân thể Mộc Nhan không ngừng run lên, là run lên vì bàng hoàng, run lên vì tức giận. Kẻ mà cô tin tưởng, cô trao hết niềm tin lại là kẻ gây ra sự sụp đổ của Dương gia? Rốt cuộc Dương gia đối đãi tệ bạc với hắn chỗ nào mà hắn dám làm vậy chứ. Không được, cô trước mắt phải tìm cách trốn khỏi đây cùng gia đình đến nơi an toàn. Bằng không gia đình cô sẽ chết dưới tay hắn lúc nào không hay. Nói đến đây, cô vội xoay người muốn rời đi nhưng không may cánh tay đập vào cửa tạo ra tiếng động mà mở ra. Tên vệ sĩ đứng cạnh anh phản xạ nhanh chĩa súng về phía cô:

- Ai?

Cô chưa kịp định hình thì viên đạn đã nhanh như chớp ghim vào bả vai cô. Bất ngờ chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Quân Mạc Phàm dành cho cô. Cô sợ hãi quay đầu bỏ chạy mặc cho vết thương đang không ngừng chảy máu. Quân Mạc Phàm nhìn kẻ vệ sĩ bên cạnh đang run rẩy khi nhận ra người mình vừa bắn là ai, tàn nhẫn ra lệnh:

- Khải Vũ! Vô dụng thì không cần nữa!

Hot

Comments

Yume✨

Yume✨

Nội dung chắc chắn sẽ khiến bạn không thể quên được đâu! 😘

2024-06-16

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 0. Giới thiệu
2 Chương 1. Biến cố
3 Chương 2. Đau thương
4 Chương 3. Đau thương nhân đôi
5 Chương 4. Cuộc đời mới
6 Chương 5. Buổi học đầu tiên
7 Chương 6. Xung đột tại nhà ăn
8 Chương 7. Trận thi đấu bạo lực
9 Chương 8. "Mộc Nhan"
10 Chương 9. Những người bạn
11 Chương 10. Buổi đi chơi sóng gió
12 Chương 11. Mộc Nhan ra tay rồi
13 Chương 12. Gặp lại Quân Mạc Phàm
14 Chương 13. Cuộc gặp gỡ với Lã Phong
15 Chương 14. Mộc Nhan trong quá khứ
16 Chương 15. Gặp lại Quân Mạc Phàm
17 Chương 16. Thánh giá đỏ
18 Chương 17. Đáng sợ bằng chú cậu sao?
19 Chương 18. Cậu định làm mợ tớ sao?
20 Chương 19. Hắn thực sự đáng sợ
21 Chương 20. Quân Mạc Phàm bị thương
22 Chương 21. Mộc Nhan bị bắt cóc
23 Chương 22. Trương Hán Duy và sinh nhật
24 Chương 23. Cứu Mộc Nhan
25 Chương 24. Chìa khóa
26 Chương 25. Anh là xã hội đen có văn hóa
27 Chương 26. Bí mật trong chiếc rương
28 Chương 27. Thích nấu đâu có nghĩa là thích ăn!
29 Chương 28. Anh và căn nhà này đều không an toàn
30 Chương 29. Mộc Nhan! Con quay về rồi đấy à!
31 Chương 30. Ba Dương! Mẹ Dương!
32 Chương 31. Trở về Minh Vãn
33 Chương 32. Dự tiệc trên Du thuyền 1
34 Chương 33. Dự tiệc trên du thuyền 2
35 Chương 34. Mộc Nhan! Làm ơn! Đừng rời khỏi anh!
36 Chương 35. Kết thúc buổi tiệc
37 Chương 36. Chí Dư bị đánh
38 Chương 37. Chí Dư bị thương
39 Chương 38. Lã Tần bị điên
40 Chương 39. Nhà họ Lã biến mất
41 Chương 40. Tổn thương
42 Chương 41. Gặp nạn 1
43 Chương 42. Gặp nạn 2
44 Chương 43. Quân Mạc Phàm ghen
45 Chương 44. Em đụng phải kẻ điên rồi
46 Chương 45. Kẻ bí ẩn
47 Chương 46. Sóng gió lại bắt đầu
48 Chương 47. Giam cầm
49 Chương 48. Tháo gỡ hiểu lầm
50 Chương 49. Cuộc sống yên bình
51 Chương 50. Bắt gặp " Mộc Nhan"
52 Chương 51. Mộc Nhan...cô ấy còn sống?
53 Chương 52. Mộc Nhan chạy trốn
54 Chương 53. Làm hòa với Chí Dư
55 Chương 54. Muốn tôi tắm cho em?
56 Chương 55. Bắt tay với Hán Duy
57 Chương 56. Đến tập đoàn J&T
58 Chương 57. Ác ma Quân Mạc Phàm
59 Chương 58. Giới hạn của Mộc Nhan
60 Chương 59. Thân phận thật của Chí Dư
61 Chương 60. Quá khứ của Chí Dư 1
62 Chương 61. Quá khứ của Chí Dư 2
63 Chương 62. Chúc anh một đời gian truân!
64 Chương 63. Vô tình vụt mất em hai lần
65 Chương 64. Tòa lâu đài giữa sa mạc
66 Chương 65. Trở thành một người khác
67 Chương 66. Thế giới bên ngoài
68 Chương 67. Chặt đứt hi vọng
69 Chương 68. Ra ngoài chơi
70 Chương 69. Chạm mặt nhau 1
71 Chương 70. Chạm mặt nhau 2
72 Chương 71. Phá vỡ yên bình
73 Chương 72. Kế hoạch mới
74 Chương 73. Vụ nổ ở căn cứ
75 Chương 74. Mộc Nhan ghét bỏ anh!
76 Chương 75. Lừa dối
77 Chương 76. Trói buộc và chạy trốn
78 Chương 77. Cưỡng ép cưỡng đoạt lấy em
79 Chương 78. Lần này nhất định giữ chặt lấy em.
80 Chương 79. Tịch Điềm trả thù
81 Chương 80. Dính chặt lấy anh không buông
82 Chương 81. Đi du lịch
83 Chương 82. Sóng gió ập đến
84 Chương 83. Kết thúc và bắt đầu!
85 Chương 84. Anh thật sự...thật sự rất yêu em
86 Chương 85. Ngày cuối cùng của mùa đông, tuyết rơi!
87 Chương 86. Cuối đông đầu xuân
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Chương 0. Giới thiệu
2
Chương 1. Biến cố
3
Chương 2. Đau thương
4
Chương 3. Đau thương nhân đôi
5
Chương 4. Cuộc đời mới
6
Chương 5. Buổi học đầu tiên
7
Chương 6. Xung đột tại nhà ăn
8
Chương 7. Trận thi đấu bạo lực
9
Chương 8. "Mộc Nhan"
10
Chương 9. Những người bạn
11
Chương 10. Buổi đi chơi sóng gió
12
Chương 11. Mộc Nhan ra tay rồi
13
Chương 12. Gặp lại Quân Mạc Phàm
14
Chương 13. Cuộc gặp gỡ với Lã Phong
15
Chương 14. Mộc Nhan trong quá khứ
16
Chương 15. Gặp lại Quân Mạc Phàm
17
Chương 16. Thánh giá đỏ
18
Chương 17. Đáng sợ bằng chú cậu sao?
19
Chương 18. Cậu định làm mợ tớ sao?
20
Chương 19. Hắn thực sự đáng sợ
21
Chương 20. Quân Mạc Phàm bị thương
22
Chương 21. Mộc Nhan bị bắt cóc
23
Chương 22. Trương Hán Duy và sinh nhật
24
Chương 23. Cứu Mộc Nhan
25
Chương 24. Chìa khóa
26
Chương 25. Anh là xã hội đen có văn hóa
27
Chương 26. Bí mật trong chiếc rương
28
Chương 27. Thích nấu đâu có nghĩa là thích ăn!
29
Chương 28. Anh và căn nhà này đều không an toàn
30
Chương 29. Mộc Nhan! Con quay về rồi đấy à!
31
Chương 30. Ba Dương! Mẹ Dương!
32
Chương 31. Trở về Minh Vãn
33
Chương 32. Dự tiệc trên Du thuyền 1
34
Chương 33. Dự tiệc trên du thuyền 2
35
Chương 34. Mộc Nhan! Làm ơn! Đừng rời khỏi anh!
36
Chương 35. Kết thúc buổi tiệc
37
Chương 36. Chí Dư bị đánh
38
Chương 37. Chí Dư bị thương
39
Chương 38. Lã Tần bị điên
40
Chương 39. Nhà họ Lã biến mất
41
Chương 40. Tổn thương
42
Chương 41. Gặp nạn 1
43
Chương 42. Gặp nạn 2
44
Chương 43. Quân Mạc Phàm ghen
45
Chương 44. Em đụng phải kẻ điên rồi
46
Chương 45. Kẻ bí ẩn
47
Chương 46. Sóng gió lại bắt đầu
48
Chương 47. Giam cầm
49
Chương 48. Tháo gỡ hiểu lầm
50
Chương 49. Cuộc sống yên bình
51
Chương 50. Bắt gặp " Mộc Nhan"
52
Chương 51. Mộc Nhan...cô ấy còn sống?
53
Chương 52. Mộc Nhan chạy trốn
54
Chương 53. Làm hòa với Chí Dư
55
Chương 54. Muốn tôi tắm cho em?
56
Chương 55. Bắt tay với Hán Duy
57
Chương 56. Đến tập đoàn J&T
58
Chương 57. Ác ma Quân Mạc Phàm
59
Chương 58. Giới hạn của Mộc Nhan
60
Chương 59. Thân phận thật của Chí Dư
61
Chương 60. Quá khứ của Chí Dư 1
62
Chương 61. Quá khứ của Chí Dư 2
63
Chương 62. Chúc anh một đời gian truân!
64
Chương 63. Vô tình vụt mất em hai lần
65
Chương 64. Tòa lâu đài giữa sa mạc
66
Chương 65. Trở thành một người khác
67
Chương 66. Thế giới bên ngoài
68
Chương 67. Chặt đứt hi vọng
69
Chương 68. Ra ngoài chơi
70
Chương 69. Chạm mặt nhau 1
71
Chương 70. Chạm mặt nhau 2
72
Chương 71. Phá vỡ yên bình
73
Chương 72. Kế hoạch mới
74
Chương 73. Vụ nổ ở căn cứ
75
Chương 74. Mộc Nhan ghét bỏ anh!
76
Chương 75. Lừa dối
77
Chương 76. Trói buộc và chạy trốn
78
Chương 77. Cưỡng ép cưỡng đoạt lấy em
79
Chương 78. Lần này nhất định giữ chặt lấy em.
80
Chương 79. Tịch Điềm trả thù
81
Chương 80. Dính chặt lấy anh không buông
82
Chương 81. Đi du lịch
83
Chương 82. Sóng gió ập đến
84
Chương 83. Kết thúc và bắt đầu!
85
Chương 84. Anh thật sự...thật sự rất yêu em
86
Chương 85. Ngày cuối cùng của mùa đông, tuyết rơi!
87
Chương 86. Cuối đông đầu xuân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play