2. Jennie
2 người kia sau khi đưa nàng lên giường thì cũng rời đi
Park Chaeyoung
Mình... sợ quá *bất lực*
Màu đen kịt cứ thế phủ lấy đôi mắt nàng
Park Chaeyoung
"Mình... không được bỏ cuộc"
Park Chaeyoung
Phải tự lực cánh sinh thôi
Park Chaeyoung
*mò mẫm xung quanh*
Nàng dành cả nửa ngày hơn để định hình căn phòng của mình bằng... xúc giác
Park Chaeyoung
"điện thoại?" *cầm lên*
Park Chaeyoung
*ấn nút mở*
nàng kiếm chiếc ghế mà ngồi xuống, tuyệt vọng mà gục đầu xuống bàn, nước mắt giờ mới chực trào rơi xuống
Park Chaeyoung
Mình vô dụng quá... đói nữa...
Park Chaeyoung
Chắc mình kiếm- *vấp*
Park Chaeyoung
*ôm đầu* Đ..đau... quá...
Hy vọng sống của nàng đây rồi, tuy nhiên..
Park Chaeyoung
Đ..điện thoại đâu? *tìm kiếm*
Nàng mất phương hướng rồi, chỉ biết dựa vào âm thanh mà mò đến
Park Chaeyoung
*run rẩy cầm lấy* g..gọi...
Kim Jennie
📲 Chaeyoung à, mình nghe tin cậu bị tai nạn, không biết cậu có ở nhà không? mình đang trước cửa nè *hấp tấp*
Park Chaeyoung
📲 *khịt* Mình *nấc* ở nhà... cửa.. không khóa
Kim Jennie
📲 Cậu khóc hả? *hơi lớn tiếng*
Park Chaeyoung
*chợt im lặng*
Kim Jennie
📲 Chuyện gì vậy? *lo*
Park Chaeyoung
📲 V..vào nhà đi... mình không thấy gì hết
Kim Jennie
📲 vào ngay *mở cửa*
Tiếng ngắt máy vang lên, nàng yên vị một chỗ, không có ý định đứng lên
Kim Jennie
Mình vào nhé? *đẩy cửa*
Kim Jennie
Chaeng à... sao lại ngồi bệt dưới đất vậy?
Park Chaeyoung
Xin lỗi... mình không thấy ghế...
Kim Jennie
*đỡ nàng lên giường, ngồi bên cạnh*
Kim Jennie
mắt cậu làm sao vậy? *lo*
Park Chaeyoung
Bị tát... xuất huyết não, ảnh hưởng đến thị lực *cười trừ*
Kim Jennie
*đau lòng* Giờ này còn cười được... *rướn tay lau nước mắt cho nàng*
Park Chaeyoung
Đói quá... cậu có gì ăn không? *khẽ cúi đầu*
Kim Jennie
Ba mẹ cậu... *nhìn quanh*
Park Chaeyoung
Họ mặc tớ tự sinh tự diệt ở đây rồi, cũng may tớ vừa uống cốc sữa *tự hào*
Kim Jennie
tớ có hộp cơm, ăn tạm nhé?
Park Chaeyoung
tốt quá còn gì *mò mẫm*
Kim Jennie
muỗng này *nhét vào tay nàng*
Park Chaeyoung
À ờm, cám ơn
Kim Jennie
Ngày mai cậu tính sao?
Park Chaeyoung
Mai hả? *khựng lại*
Park Chaeyoung
Chưa tính đến...
Kim Jennie
*đau lòng, nắm lấy tay nàng* Mày... mai mình giúp cậu đến lớp
Park Chaeyoung
*khẽ lắc đầu* Không thể, sẽ bị bắt nạt mất... *cúi đầu*
Kim Jennie
Xời, có Kim tiểu thư ở đây mà? Cậu còn sợ bị bắt nạt sao?
Park Chaeyoung
*bật cười* Rồi tớ viết bài kiểu gì? hủm?
Kim Jennie
òm.... nghe giảng... *cười nhẹ* vào lớp nghe giảng sẽ đỡ chán hơn là ở nhà đó
Park Chaeyoung
Phiền cậu rồi
Kim Jennie
Phiền quàiii, không có đâu
Park Chaeyoung
*ngửi* Cậu mới đi chơi với Soo về hả? Có hương nước hoa của cậu ta
Kim Jennie
Thính vậy sao?? *ngơ ngác*
Park Chaeyoung
Khi con người, kể cả động vật mất đi 1 giác quan, thì các giác quan còn lại sẽ nhạy hơn để bù đắp lại
Park Chaeyoung
Sao? tiến triển đến đâu rồi?
Kim Jennie
A..ăn điiii *đỏ mặt*
Park Chaeyoung
*phồng má* Xí, hông kể thì thôi *ăn tiếp*
Kim Jennie
*bật cười* mới công khai thôi
Park Chaeyoung
khụ..Nhanh..vậy? *sặc cơm*
Kim Jennie
ụa? tưởng 3 ngày là lâu rồi chớ? *xoa xoa lưng nàng*
Kim Jennie
hôm kia mới gặp nhau lần đầu
Kim Jennie
hôm qua ngỏ ý đi chơi
Kim Jennie
hôm nay công khai? *nghiêng đầu* nhanh hong ta?
Park Chaeyoung
Thôi thôi, chịu rồi... *bất lực*
Kim Jennie
Nói chớ mai mình ghé nhà rồi đón cậu đi học nhá?
Park Chaeyoung
Hình như tớ vừa gặp Lisa tại bệnh viện *nhớ lại*
Nàng chống tay, chợt thốt nên lời
Park Chaeyoung
*giật mình* Jen à..
Kim Jennie
*bật dậy* Tên khốn... Lisa đó... ❄️
Park Chaeyoung
Cậu... đừng nói vậy mà... dù gì tớ cũng không rõ mặt người đó nên đừng lo mà, có khi là người giống người thôi *cười trừ*
Jennie làm sao quên được kẻ khốn nạn ấy chứ
Kim Jennie
*nghiến răng* Gặp nó, mình quánh chết nó luôn *siết tay*
Park Chaeyoung
Đừng kích động mà, dù gì thì phần lớn cũng là lỗi do tớ, nào, mình đừng nhắc đến chuyện đó nữa... đã qua rồi *khẽ cúi đầu*
Nàng cố làm dịu lại bầu không khí nóng nực ấy, cũng may, Jennie hiểu ý nàng nên cũng không nói gì thêm, chẳng qua là do em quá đau lòng cho cô bạn thân mà thôi
Phải, Chaeyoung lỡ đem lòng yêu Lisa, đến mức...
Kim Jennie
Mày...*nghẹn* như vậy thì làm sao mà lấy người khác được đây *rưng rưng*
Park Chaeyoung
*phì cười* Cậu riết thành ba mẹ tớ mất thôi, nói chớ... dù gì cũng coi như tớ đã trả nợ cho cậu ấy xong rồi
Nàng ăn xong thì dọn dẹp đôi chút, Jennie cũng trở về nhà, không quên vài lời dặn dò
Park Chaeyoung
Nhà tắm... *nhổm người dậy, lấy đồ đi tắm*
Nàng có tính gọn gàng, áo quần cũng đơn giản nên không khó để tìm đồ
Park Chaeyoung
*ngâm mình, hướng mắt ra phía cửa kính*
Park Chaeyoung
*tự cười* quên mất... có thấy gì đâu mà...
Park Chaeyoung
*lau sơ tóc* Mấy giờ rồi nhỉ?
Nàng lò mò kiếm hộp y tế, tự băng lại vết thương rồi vô thức hướng về phía cửa sổ
Cơn gió buổi đêm phút chốc ùa vào căn phòng nhỏ, nàng nhắm nghiền mắt, tận hưởng một chút
Park Chaeyoung
Hơn 1 năm rồi nhỉ? *hít khẽ 1 hơi*
Park Chaeyoung
"Mà lạ thật.. thường thì cậu ta phải phát đien lên mà kiếm chứ nhỉ? Sao lại...mất tăm tích nhue thế?"
Nàng đưa tay khép hờ cánh cửa, mò mẫm tìm chiếc bình mà tưới cho chậu hoa bên thành cửa
Park Chaeyoung
*mỉm cười hài lòng* Vẫn tốt như ngày nào
Park Chaeyoung
*nằm dài trên giường* "Cậu ta.. dạo này sao rồi?"
Cơn buông ngủ ập đến, có lẽ đến giờ ngủ rồi
Park Chaeyoung
*lim dim* "Khỉ thật... tớ lại nhớ cậu rồi.."
Căn phòng tĩnh mịch chợt vang lên tên 1 người con gái
Park Chaeyoung
*mớ* Li..cậu về rồi *lặng lẽ rơi nước mắt*
Comments
Cặc Của LaLisa
......
2024-08-01
1
Vịt iu sóc
à nhon ^^
2024-06-19
1