[Mạt Thế,Trùng Sinh] Khoái Lạc Của Kẻ Điên
chap 2: tìm hắn
Mạn Bạch Khiết (Bạch Lãnh) - TG
Biết nhiều người sẽ không đọc phần chú ý thi hay viết ở đầu chap 1
Mạn Bạch Khiết (Bạch Lãnh) - TG
Tôi chuyển qua chap 2 viết :)))
Mạn Bạch Khiết (Bạch Lãnh) - TG
⚠CHÚ Ý TRƯỚC KHI ĐỌC⚠
1, không KY bộ truyện khác không phải do tôi viết vào đây
2, tgia cọc tính ít nhây nha, ăn lóc đó
3, tôn trọng nhân vật và tác phẩm không chửi bậy, lóc đó nha
Mạn Bạch Khiết (Bạch Lãnh) - TG
chap 2
___________________________________
Bạch Vũ Lạc Huyền lúc này cũng bình tĩnh được
Cậu ngồi trên giường thở phào 1 hơi
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Thế mà sống lại... thật tốt... *
Hạ Hoài Lam
Cậu uống nước này
Hạ Hoài Lam đưa cốc nước tới cho Lạc Huyền
Bạch Vũ Lạc Huyền
Cảm... cảm ơn
Ngay khi chạm vào cánh bàn tay Hạ Hoài Lam thì đột nhiên cậu run lên 1 cái
Cả người đột nhiên có cảm giác hưng phấn rất lạ
Cậu nhận lấy cốc nước uống 1 ngụm cho tỉnh táo
Nhìn người trước mặt, nhớ tới cái chạm vừa rồi
Tự nhiên Lạc Huyền có ham muốn với người này
Cậu vội lắc đầu muốn lắc văng ý nghĩ đó khỏi não
Cũng may chỉ là thoáng nghĩ tới nên rất nhanh cậu bình tĩnh lại
Hạ Hoài Lam
Cậu không nóng sao?
Bạch Vũ Lạc Huyền
Có chút...
Lạc Huyền để tóc dài bù xù xõa xuống che mặt
Đã vậy còn đeo kính dày cộp như đáy chai
Dù đã họ cùng nhau gần 3 năm nhưng Hạ Hoài Lam chưa từng nhìn thấy rõ được mặt cậu
Hạ Hoài Lam
Cậu vén tóc lên đi
Chính vì gương mặt này đã khiến cậu phải chịu nhục nhã ở kiếp trước
Mắt phượng, mũi cao, môi nhỏ căng mọng không son phấn cũng tươi tắn đẹp mắt
Thân hình còn gầy mảnh khảnh
Cậu mặc đồ che kín người chỉ lộ mặt khiến đám người kia tưởng là nữ nên mang cậu về
Nhưng dù biết cậu là nam thì đám cầm thú đó vẫn tiếp tục!
Lạc Huyền siết chặt chiếc cốc trên tay
Hạ Hoài Lam
Nếu có gì không khỏe thì nói với giáo viên
Hạ Hoài Lam
Tôi về lớp trước
Cậu liền mở điện thoại nhìn thời gian
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Ngày XX?! *
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Mình.... mình chỉ còn 1 ngày! *
Cậu bồn chồn cắn đầu ngón tay
Bạch Vũ Lạc Huyền
*không... không đủ... làm sao đây? Liệu mình có sống được không?... Làm sao đây?!... *
Lạc Huyền mải suy nghĩ mà không biết mình đã bất giác cắn đầu ngón tay đến chảy máu
Cảm nhận được vị tanh ngọt của máu ở đầu lưỡi
Cậu dừng lại rồi nhìn ngón tay của mình
Đột nhiên tỉnh táo 1 chút
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Phải rồi! Tìm hắn! *
Lạc Huyền không suy nghĩ gì nhiều mà ngay lập tức rời khỏi trường học
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Mình nhớ hắn từng nói hắn là chủ của công ty rất lớn*
Lạc Huyền tra tên hắn trên mạng rồi từ đó tìm ra công ty hắn làm việc
Cậu gọi xe đi đến đó ngay lập tức
Khi xe dừng lại trước cửa công ty
Cậu mới biết công ty đó là công ty gì
Nó to đến nỗi cậu không tưởng tượng nổi
Cậu nhìn cửa chính mở rộng
Nhưng cậu không xúc động muốn lao vào trong tìm hắn
Cậu biết muốn gặp hắn phải có lịch trước
Thế nên cậu quyết định ở ngoài chờ đến khi hắn tan làm
Trong lúc chờ cậu lên mạng tìm mua lương thực chuyển phát nhanh tới nhà của cậu
Ba mẹ cậu mấy năm trước vì tai nạn đã mất sớm
Cũng may ba mẹ cậu khá giàu nên để lại nhà cho cậu
Và tiền bảo hiểm của họ đủ để cậu học đến hết đại học không cần phải lo nghĩ
Nhưng lúc này cậu dùng nó tiêu hết vào đống lương thực và thuốc
Lạc Huyền cứ chờ, chờ mãi
Qua giờ tan làm rồi vẫn chưa thấy hắn đâu
Cậu vẫn kiên trì chờ thêm vì cậu thấy ở tầng cao nhất công ty vẫn sáng đèn
Cậu chờ đến khi trời bắt đầu trở lạnh
Cậu chỉ mặc trên người 1 cái áo đồng phục nên khá lạnh
Cậu xoa cánh tay lạnh buốt
Xung quanh không ít quán ăn dần dọn về
Bạch Vũ Lạc Huyền
*Hóa ra anh ta cuồng công việc như vậy... *
Lúc này tầng cao nhất cũng đã tắt đèn
Lạc Huyền vui mừng chạy tới cửa chờ hắn
___________________________________
Comments
đẹp trai mà chết sớm
uầy,xinh vậy trời
2024-10-06
10
Nấm 🍄🍄
từ khoan. là bà hả. t vô đọc mà ko để ý tác giả
2024-10-01
6
Tuyền Nguyễn
ờm......
2024-09-23
11