Chương 9: Lừa Hoắc Thời Khâm

" Chú đang làm gì vậy? Chú điên sao? Mau thả cháu ra. Thả cháu ra ". Nhã Tịch không ngừng la hét, cũng dùng hết sức rút tay lại. Nhưng kết quả vẫn như vậy. Hoàn toàn không có tác dụng. Đương nhiên rồi. Nhã Tịch chỉ là một cô gái làm sao có thể đấu lại sức lực của một người đàn ông chứ.

" Cháu không phải nói của tôi không cứng được sao? Không biết to hay nhỏ sao? Bây giờ tôi cho cháu cơ hội kiểm tra. Sao lại kháng cự rồi?". Hoắc Thời Khâm mỉm cười. Nụ cười đắc ý. Hắn đắc ý khi thấy gương mặt hốt hoảng và kháng cự của Nhã Tịch. Hoắc Thời Khâm luôn bị Nhã Tịch giễu cợt, bây giờ cuối cùng cũng trả lại được rồi. " Cháu phải kiểm tra thật kỹ đấy. Cháu là người đầu được động vào nó đấy ". Giọng nói đầy sự trêu chọc.

" Làm sao đây? Mình không muốn chạm vào thứ đó. Đành dùng chiêu đó vậy ".

Nước mắt Nhã Tịch lăn dài trên má rơi xuống bàn tay của Hoắc Thời Khâm. " Chú thật quá đáng ". Nhã Tịch ấm ức nói. Đương nhiên những giọt nước mắt này không phải thật. Là diễn rồi.

Hoắc Thời Khâm sững người. Hắn nhìn những giọt nước mắt trên má Nhã Tịch. " Đừng khóc nữa. Tôi xin lỗi. Tôi không trêu cháu nữa ". Giọng nói nhẹ nhàng thêm sự dỗ dành. Hoắc Thời Khâm thả tay Nhã Tịch ra, bản thân cũng lùi về sau. Đứng trước những giọt nước mắt của Nhã Tịch, Hoắc Thời Khâm không biết phải làm sao? Trong lòng hắn vô cùng lúng túng.

Những giọt nước mắt Nhã Tịch vẫn không ngừng rơi xuống, đôi mắt ấm ức đỏ lên. Nhìn như vậy ai có thể ngờ được Nhã Tịch đang diễn chứ.

" Thành công lừa được rồi. Quả nhiên có tác dụng ".

Nhã Tịch bề ngoài đang khóc nhưng trong lòng đang rất vui mừng. Vui mừng vì đã thành công lừa được Hoắc Thời Khâm. " Có thực sự chú không trêu cháu nữa không? ". Nhã Tịch hướng đôi mắt đỏ ửng đẫm nước mắt của mình nhìn về phía Hoắc Thời Khâm.

" Ừm. Không trêu nữa ". Hoắc Thời Khâm nhìn đôi mắt đang đẫm nước mắt của Nhã Tịch. Trong lòng dâng lên cảm giác thương xót. Hắn cũng không biết vì sao bản thân lại có cảm giác này? Thấy phụ nữ khóc không phải hắn chưa thấy bao giờ, nhưng đối với những người phụ nữ đó, hắn chỉ có một cảm giác đó là phiền phức. Nhưng đối với Nhã Tịch thì lại khác hoàn toàn. Hắn lại cảm thấy thương xót. Hắn không muốn thấy Nhã Tịch khóc. " Đừng khóc nữa ". Hoắc Thời Khâm đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt đang lăn trên má Nhã Tịch.

Nhã Tịch khẽ gật đầu. Nước mắt cũng ngừng rơi xuống. " Chú không được đùa như vậy nữa đâu đấy ". Giọng nói nhẹ nhàng của Nhã Tịch vang lên. Ánh mắt mong chờ.

" Ừm "

Hoắc Thời Khâm đồng ý ngay tức khắc. Không đồng ý thì có thể làm được gì chứ? Hoắc Thời Khâm luôn sát phạt, quyết đoán không bao giờ nhượng bộ trước bất kỳ ai. Không ngờ hôm nay lại phải nhượng bộ trước một cô nhóc kém hắn 18 tuổi. Chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi hắn còn đâu nữa chứ. Đương nhiên, hắn tuyệt đối không cho người thứ 3 biết được chuyện này.

" Chú! Cháu có chuyện muốn nói với chú ". Nhã Tịch mỉm cười, ánh mắt của cô có chút kỳ lạ. Cô bước đến gần Hoắc Thời Khâm. Nhìn thẳng vào đôi mắt không hiểu chuyện gì của Hoắc Thời Khâm. Phải, Hoắc Thời Khâm không hiểu Nhã Tịch muốn nói gì với hắn. Giữa hai người thì có chuyện gì để nói chứ?

Nhã Tịch cười khểnh, cô lên gối một cách nhanh chóng đá thẳng vào cậu nhỏ của Hoắc Thời Khâm. " Cho chú trêu cháu này ". Nhã Tịch bước nhanh cách xa khỏi Hoắc Thời Khâm 5 mét.

" Nhóc con! Cháu..." . Gương mặt Hoắc Thời Khâm hiện rõ ra sự đau đớn. Nỗi đau tận tâm can khiến hắn không thể nói hết câu. Cơn đơn khiến hắn không đứng vững phải vịn tay vào tường tay còn lại thì ôm lấy cậu nhỏ của mình. Dĩ nhiên rồi, bị đá vào cậu nhỏ người đàn ông nào không đau đớn chứ.

" Con nhóc này ra tay cũng thật mạnh ".

Gương mặt Hoắc Thời Khâm nhăn lại, trong ánh mắt kèm theo sự phẫn nộ. Đương nhiên, hắn đang rất đau cũng rất tức giận. Hắn 40 tuổi rồi, chưa ai dám điều này với hắn. Đương nhiên không dám rồi, ở Nam Dương đến nhìn thẳng vào hắn còn không dám. Sao dám đá vào cậu nhỏ của hắn chứ? Làm như vậy không khác gì tự tìm cái chết sao? Có lẽ ở Nam Dương chỉ có Nhã Tịch dám làm điều này với hắn.

...----------------...

5 phút trôi qua nhanh chóng. Cơn đau của Hoắc Thời Khâm cũng giảm bớt. Hắn hướng ánh mắt phẫn nộ về phía Nhã Tịch. " Nhóc con! Cháu chết chắc rồi ".

" Chú muốn làm gì cháu? Chú có thể làm gì cháu? Bớt dùng mấy từ ngữ đó để dạo cháu đi. Cháu không sợ đâu ". Nhã Tịch mỉm cười, đôi mắt đầy ý khiêu khích. Đối với Nhã Tịch những lời nói đe dọa của Hoắc Thời Khâm đối với cô không có chút uy hiếp nào. Dĩ nhiên rồi, Nhã Tịch từ nhỏ không sợ bất kỳ ai ngoài Đông Phương Tẫn đâu chứ. Cho dù Hoắc Thời Khâm là người quyền lực nhất Nam Dương thì sao? Là một sự tồn tại đáng sợ thì sao? Đối với người khác thì đáng sợ nhưng còn đối với Nhã Tịch mà nói cũng không có gì đáng sợ cả.

Hot

Comments

❄️ℚ𝕦𝕖𝕖𝕟👑

❄️ℚ𝕦𝕖𝕖𝕟👑

Rồi xong😂😂

2025-03-09

0

Em Ten

Em Ten

km vui

2025-03-05

0

Lê Thị Thúy Vân

Lê Thị Thúy Vân

Chuyện hay lập lại quá

2024-11-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chọc Ghẹo Chú Đẹp Trai
2 Chương 2: Khiêu Khích Hoắc Thời Khâm
3 Chương 3: Nỗi Sợ Hãi Của Nhã Tịch
4 Chương 4: Gặp Lại Hoắc Thời Khâm
5 Chương 5: Nghi Ngờ
6 Chương 6: Uy Hiếp Hoắc Thời Khâm
7 Chương 7: Nhã Tịch Tức Giận
8 Chương 8: Kiểm Tra Phía Dưới
9 Chương 9: Lừa Hoắc Thời Khâm
10 Chương 10: Chột Dạ
11 Chương 11: Thuận Thì Sống Chống Thì Chết
12 Chương 12: Liệt Dương
13 Chương 13: Đến Toà Lâu Đài Của Hoắc Thời Khâm
14 Chương 14: Lời Xin Lỗi Của Nhã Tịch
15 Chương 15: Cháu Sẽ Lấy Chú
16 Chương 16: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
17 Chương 17: Người Thân Duy Nhất Của Nhã Tịch
18 Chương 18: Muốn Học Nấu Ăn
19 Chương 19: Học Nấu Cháo
20 Chương 20: Mua Hải Sản
21 Chương 21: Tạp Dề Heo Hồng
22 Chương 22: Nấu Cháo
23 Chương 23: Bát Cháo Kinh Dị
24 Chương 24: Cấm Nhã Tịch Vào Bếp
25 Chương 25: Bát Cháo Khó Quên
26 Chương 26: Hôn
27 Chương 27: Cùng Dùng Bữa
28 Chương 28: Cảnh Cáo Trình Lam
29 Chương 29: Đến Hoắc Thị
30 Chương 30: Chú Là Của Cháu
31 Chương 31: Đánh Trình Lam
32 Chương 32: Tướng Phu Thê
33 Chương 33: Trở Về Hoắc Gia
34 Chương 34: Ra Mắt Nhà Chồng
35 Chương 35: Tặng Quà
36 Chương 36: Ăn Đồ Ăn Của Nhã Tịch
37 Chương 37: Đi Dạo
38 Chương 38: Lời Thì Thầm Của Ác Quỷ
39 Chương 39: Ghen Vì Một Câu Nói
40 Chương 40: Chọn Ngày Tổ Chức Hôn Lễ
41 Chương 41: Bị Bắt Gặp
42 Chương 42: Rơi Vào Bẫy
43 Chương 43: Đồng Ý
44 Chương 44: Đi Ăn
45 Chương 45: Suy Nghĩ Xấu Hổ
46 Chương 46: Tìm Gặp Hoắc Thời Khâm Nói Chuyện
47 Chương 47: Xin Tha Thứ
48 Chương 48: Cố Gắng Kìm Chế
49 Chương 49: Không Thể Kìm Chế
50 Chương 50: Giận
51 Chương 51: Dỗ Dành Nhã Tịch
52 Chương 52: Chọn Nhẫn Cưới
53 Chương 53: Lén Chụp Ảnh Hoắc Thời Khâm
54 Chương 54: Nghẹn
55 Chương 55: Chọn Váy Cưới
56 Chương 56: Nói Một Đằng Làm Một Nẻo
57 Chương 57: Hoắc Thời Khâm Tức Giận
58 Chương 58: Hoắc Thời Khâm Tức Giận (2)
59 Chương 59: Ngủ Chung
60 Chương 60: Bao Vây Lâu Đài
61 Chương 61: Đuổi Ra Khỏi Nhà
62 Chương 62: Trèo Cửa Sổ
63 Chương 63: Tha Thứ Cho Hoắc Thời Khâm
64 Chương 64: Người Quen Cũ
65 Chương 65: Mất Tích
66 Chương 66: Nhã Tịch Bị Bắt
67 Chương 67: Giải Cứu
68 Chương 68: Đốt Bến Cảng
69 Chương 69: Đón Dâu
70 Chương 70: Hôn Lễ
71 Chương 71: Hình Phạt
72 Chương 72: Tuần Trăng Mật
73 Chương 73: Anh Chỉ Biến Thái Với Mình Em Thôi
74 Chương 74: Đá Phải Tấm Sắt
75 Chương 75: Thiệp Mời Lăng Gia
76 Chương 76: Tự Tìm Đường Chết
77 Chương 77: Muốn Lăng Thị Phá Sản
78 Chương 78: Cầu Xin
79 Chương 79: Lựa Chọn Của Lăng Trạch
80 Chương 80: Lời Nói Có Trọng Lượng Hơn Hoắc Thời Khâm
81 Chương 81: Tâm Tư Của Kiều Oanh
82 Chương 82: Kiều Oanh Đến Lâu Đài
83 Chương 83: Lời Khuyên Của Kiều Sâm
84 Chương 84: Mua Đồ Gợi Cảm
85 Chương 85: Lộ Đuôi Hồ Ly
86 Chương 86: Cái Miệng Hại Cái Thân
87 Chương 87: Phản Công
88 Chương 88: Cho Một Con Đường Sống
89 Chương 89: Cảm Lạnh
90 Chương 90: Vứt Hết Đồ Ngủ
91 Chương 91: Mang Thai
92 Chương 92: Kiều Oanh Trở Về
93 Chương 93: Rơi Xuống
94 Chương 94: Kết Thúc
95 Ngoại Truyện
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Chọc Ghẹo Chú Đẹp Trai
2
Chương 2: Khiêu Khích Hoắc Thời Khâm
3
Chương 3: Nỗi Sợ Hãi Của Nhã Tịch
4
Chương 4: Gặp Lại Hoắc Thời Khâm
5
Chương 5: Nghi Ngờ
6
Chương 6: Uy Hiếp Hoắc Thời Khâm
7
Chương 7: Nhã Tịch Tức Giận
8
Chương 8: Kiểm Tra Phía Dưới
9
Chương 9: Lừa Hoắc Thời Khâm
10
Chương 10: Chột Dạ
11
Chương 11: Thuận Thì Sống Chống Thì Chết
12
Chương 12: Liệt Dương
13
Chương 13: Đến Toà Lâu Đài Của Hoắc Thời Khâm
14
Chương 14: Lời Xin Lỗi Của Nhã Tịch
15
Chương 15: Cháu Sẽ Lấy Chú
16
Chương 16: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
17
Chương 17: Người Thân Duy Nhất Của Nhã Tịch
18
Chương 18: Muốn Học Nấu Ăn
19
Chương 19: Học Nấu Cháo
20
Chương 20: Mua Hải Sản
21
Chương 21: Tạp Dề Heo Hồng
22
Chương 22: Nấu Cháo
23
Chương 23: Bát Cháo Kinh Dị
24
Chương 24: Cấm Nhã Tịch Vào Bếp
25
Chương 25: Bát Cháo Khó Quên
26
Chương 26: Hôn
27
Chương 27: Cùng Dùng Bữa
28
Chương 28: Cảnh Cáo Trình Lam
29
Chương 29: Đến Hoắc Thị
30
Chương 30: Chú Là Của Cháu
31
Chương 31: Đánh Trình Lam
32
Chương 32: Tướng Phu Thê
33
Chương 33: Trở Về Hoắc Gia
34
Chương 34: Ra Mắt Nhà Chồng
35
Chương 35: Tặng Quà
36
Chương 36: Ăn Đồ Ăn Của Nhã Tịch
37
Chương 37: Đi Dạo
38
Chương 38: Lời Thì Thầm Của Ác Quỷ
39
Chương 39: Ghen Vì Một Câu Nói
40
Chương 40: Chọn Ngày Tổ Chức Hôn Lễ
41
Chương 41: Bị Bắt Gặp
42
Chương 42: Rơi Vào Bẫy
43
Chương 43: Đồng Ý
44
Chương 44: Đi Ăn
45
Chương 45: Suy Nghĩ Xấu Hổ
46
Chương 46: Tìm Gặp Hoắc Thời Khâm Nói Chuyện
47
Chương 47: Xin Tha Thứ
48
Chương 48: Cố Gắng Kìm Chế
49
Chương 49: Không Thể Kìm Chế
50
Chương 50: Giận
51
Chương 51: Dỗ Dành Nhã Tịch
52
Chương 52: Chọn Nhẫn Cưới
53
Chương 53: Lén Chụp Ảnh Hoắc Thời Khâm
54
Chương 54: Nghẹn
55
Chương 55: Chọn Váy Cưới
56
Chương 56: Nói Một Đằng Làm Một Nẻo
57
Chương 57: Hoắc Thời Khâm Tức Giận
58
Chương 58: Hoắc Thời Khâm Tức Giận (2)
59
Chương 59: Ngủ Chung
60
Chương 60: Bao Vây Lâu Đài
61
Chương 61: Đuổi Ra Khỏi Nhà
62
Chương 62: Trèo Cửa Sổ
63
Chương 63: Tha Thứ Cho Hoắc Thời Khâm
64
Chương 64: Người Quen Cũ
65
Chương 65: Mất Tích
66
Chương 66: Nhã Tịch Bị Bắt
67
Chương 67: Giải Cứu
68
Chương 68: Đốt Bến Cảng
69
Chương 69: Đón Dâu
70
Chương 70: Hôn Lễ
71
Chương 71: Hình Phạt
72
Chương 72: Tuần Trăng Mật
73
Chương 73: Anh Chỉ Biến Thái Với Mình Em Thôi
74
Chương 74: Đá Phải Tấm Sắt
75
Chương 75: Thiệp Mời Lăng Gia
76
Chương 76: Tự Tìm Đường Chết
77
Chương 77: Muốn Lăng Thị Phá Sản
78
Chương 78: Cầu Xin
79
Chương 79: Lựa Chọn Của Lăng Trạch
80
Chương 80: Lời Nói Có Trọng Lượng Hơn Hoắc Thời Khâm
81
Chương 81: Tâm Tư Của Kiều Oanh
82
Chương 82: Kiều Oanh Đến Lâu Đài
83
Chương 83: Lời Khuyên Của Kiều Sâm
84
Chương 84: Mua Đồ Gợi Cảm
85
Chương 85: Lộ Đuôi Hồ Ly
86
Chương 86: Cái Miệng Hại Cái Thân
87
Chương 87: Phản Công
88
Chương 88: Cho Một Con Đường Sống
89
Chương 89: Cảm Lạnh
90
Chương 90: Vứt Hết Đồ Ngủ
91
Chương 91: Mang Thai
92
Chương 92: Kiều Oanh Trở Về
93
Chương 93: Rơi Xuống
94
Chương 94: Kết Thúc
95
Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play