[Wind Breaker-Nii Satoru] Nàng Mọt Sách Biết Yêu
Chương 1: Xuyên không thành em bé
Haru đây
Hi mọi người, trong khi chờ chap mới cho bộ kia tui chuyển sang viết thêm một bộ nữa nè.
Haru đây
Lưu ý nhé: "suy nghĩ", //hành động và biểu cảm//
Haru đây
Tui sẽ cố gắng ít dùng lại để truyện đỡ bị cứng nhắc.
Haru đây
Bây giờ xin mời các bạn vào đọc truyện nhé.
_____________________________
Nhân vật nữ phụ
Minamoto! Em định ngâm cái bánh mì đến khi nào nữa hả?
Minamoto Ryo
Bà chị phiền thật đấy.
Minamoto Ryo
Còn chưa đến giờ vào lớp thì lo cái gì?
Nhân vật nữ phụ
Cái con nhóc này!!!
Minamoto Ryo, một sinh viên năm cuối của Đại học Tokyo. Cô là một con mọt sách chính hiệu, đi đâu hay làm gì, bất kể thời gian thì Ryo luôn kè kè bên mình một quyển sách và máy đọc sách.
Phương châm của cô nàng chính là "đói có thể không ăn, khát có thể không uống nhưng sống không thể không đọc sách".
7 giờ 25 phút sáng tại giảng đường, Minamoto vừa đọc sách, miệng vẫn thỉnh thoảng cắn một miếng bánh mì nhỏ. Bà chị cùng khoá kiêm bạn cùng phòng ngồi bên nhìn trông chướng mắt quá liền bắt đầu bài ca cằn nhằn. Ryo nghe riết cũng thành nhờn, mặc kệ bà nói còn cô nàng thì vẫn cặm cụi đọc từng dòng chứ.
Nhân vật nữ phụ
Thật hết chịu nổi mà.
Nhân vật nữ phụ
Cứ cắm đầu cắm cổ vào mấy tờ giấy đó rồi có ngày chết lúc nào không hay đâu.
Minamoto Ryo
Vậy sao? Thế thì em lại càng phải trân trọng từng phút giây của cuộc đời để đọc sách rồi.
Nhân vật nữ phụ
Trời ơi là trời!
Nhân vật nữ phụ
Ngoài sách ra thì em không định tận hưởng niềm vui cuộc sống như yêu đương với một anh chàng bảnh bao hoặc một cậu nhóc cún con ư?
Minamoto Ryo
Hả? Yêu là gì?
Minamoto Ryo
Có ăn được không?
Nhân vật nữ phụ
Chịu rồi...
Nhân vật nữ phụ
Kệ mi đấy, bà đây đếch quan tâm tới nữa.
Nhân vật nữ phụ
Sau này đừng có mà than "chị ơi em cô đơn quá".
Minamoto Ryo
Không có mùa xuân ấy đâu.
Đột nhiên cả giảng đường rung lắc một cách giữ dội, trên tường xuất hiện các vết nứt, trần nhà cũng đang bắt đầu đổ vỡ và rơi xuống bên dưới.
Nhân vật nam phụ
Không hay rồi! Có động đất!
Nhân vật nam phụ
Mọi người mau chạy ra ngoài.
Nhân vật nữ phụ
Xin hãy nghe theo chỉ dẫn của giảng viên tới nơi an toàn.
Ryo bị bà chị kéo đi như bay về phía cửa thoát hiểm, khi đến cầu thang thì trần nhà phía trên đã đổ xuống làm sập cầu thang, cắt đứt con đường thoát ra ngoài của mọi người. Ai lấy đều hoảng sợ và cầu cứu, duy chỉ có Ryo là vẫn bình tĩnh. Cô quan sát, đánh giá tình hình xung quanh rồi bắt đầu chỉ đạo mọi người mở ra một con đường thoát hiểm mới.
Minamoto Ryo
Chị đi trước đi.
Nhân vật nữ phụ
Ừ, em nhớ phải cẩn thận đấy.
Minamoto Ryo
Rồi rồi, chị nhớ giữ sách của em cho cẩn thận đấy.
Nhân vật nữ phụ
Giờ này mà còn sách nữa hả?!
Ngay khi mọi người đã thành công tạo ra một dây thang bằng quần áo và vòi nước cứu hoả, Ryo đề nghị để người chị-người bạn duy nhất của cô được đi trước. Đó là sự ưu tiên đặc biệt cho người mà cô quan tâm tới, cho dù sẽ bị chửi mắng là kẻ ích kỉ đi chăng nữa.
Ryo chấp nhận xuống cuối cùng để mọi người không tranh cãi nữa.
Khi nguy hiểm tới, con người chỉ còn biết tới bản thân họ, những thứ như "đạo lý làm người" đều sẽ bị vứt bỏ trong khoảnh khắc sinh tử ấy. Ryo cảm thấy mấy kẻ lớn tiếng chửi cô thiên vị, ích kỉ thật nực cười trong khi thực chất bọn họ mới là những kẻ đang dùng lời "anh hùng" để bao che cho mục đích vụ lợi của chính bản thân chúng.
Ryo nhìn xuống bên dưới, chỉ còn một mình bà chị là đang đứng đợi cô. Ryo khẽ mỉm cười rồi bắt đầu leo xuống. Tới nơi chị ấy thể hiện rõ sự bực tức và giận dữ của mình.
Nhân vật nữ phụ
Gớm cái lũ khốn nạn.
Nhân vật nữ phụ
Nãy thì nói lý lẽ ghê lắm tưởng phải trượng nghĩa như thế nào. Ấy vậy mà chân vừa chạm đất đã cắp đít chạy đi.
Nhân vật nữ phụ
Mẹ kiếp toàn một lũ đạo đức giả.
Cả hai cùng chạy về phía cửa thoát hiểm, khi gần ra tới nơi thì cả tầng bên trên bắt đầu sụp xuống, Ryo thấy nguy liền gào lên, dứt khoát đẩy chị ta ra phía cửa thoát hiểm.
Mọi thứ diễn ra nhanh hơn là khi diễn tả, một đống đổ nát đè nặng lên tấm thân nhỏ bé của em. Cơ thể bị vùi dập đến mức máu thịt hoà lẫn với cát bụi.
Bỗng nhiên có ánh sáng loé lên làm em cảm thấy chói mắt. Nheo mắt lại một chút rồi từ từ mở ra, Ryo xác nhận thấy bản thân vẫn đang còn sống, xung quanh không phải là một nơi đổ nát mà là một căn phòng một màu tường trắng giản dị.
Minamoto Ryo
// giơ tay lên dụi mắt //
Xoè ra nắm vào, Ryo kinh ngạc khi nhìn thấy bàn tay mình đã biến thành bàn tay của trẻ con.
Minamoto Ryo
"Mình không nói chuyện như bình thường được."
Minamoto Ryo
"Thế là xuyên không thật à? Làm em bé hả?"
Minamoto Ryo
"Cẩu huyết quá..."
Minamoto Ryo
"Bộ truyện kia mình mới đọc được có hai chương thôi mà. Tình tiết tiếp theo còn chưa đọc tới nữa."
Minamoto Ryo
"Chán quá đi, mà sao không thấy có người lớn nào trông chừng mình vậy nhỉ?"
Đúng lúc này, cánh cửa phòng vang lên một tiếng cạch rồi bị mở tung ra với một lực rất mạnh. Ryo giật mình thoát khỏi suy nghĩ, hướng ánh mắt về phía cửa phòng.
Tiếng trẻ con khóc oe oe vang lên, cô nhìn thấy một người phụ nữ có đôi mắt dịu dàng đang nhìn âu yếm đứa bé trong vòng tay của bà ấy.
Nhưng đến khi nhìn về phía cô thì chỉ là một ánh nhìn ghét bỏ, cùng tiếng chậc lạnh nhạt.
Minamoto Ryo
"Hơ? Gì nữa đây?"
Minamoto Asoka
Con trai ngoan nào, sao con lại cứ thích bám lấy cái thứ lỗ vốn kia vậy chứ?
Bà ta bế đứa bé đặt nằm cạnh Ryo, lúc này thằng bé mới ngoan ngoãn nín khóc, bàn tay nhỏ bé còn với lấy bàn tay cô, nắm rất chắc cho dù bà ta-hay nói cho đúng là mẹ của cô cố gắng tách ra cũng không thể.
Minamoto Ryo
"À à, ra là cái bài trọng nam khinh nữ đây mà."
Minamoto Ryo
"Haiz, kiếp này sống cũng khó khăn đây."
Vì vẫn là em bé nên rất nhanh Ryo lại cảm thấy buồn ngủ. Mặc dù bụng cô cũng đang reo lên inh ỏi nhưng với tình hình bây giờ thì làm gì mà được ăn. Cô thở đều bắt đầu chìm vào giấc ngủ say.
Thật trùng hợp khi kiếp này họ tên cô giống y như kiếp trước. Cứ như thế, biết trước hoàn cảnh gia đình. Khi Ryo thi lên trung học phổ thông đã cố tình tìm chọn những trường ở xa nhà nhất có thể.
Khi cô tâm sự với ông lão hàng xóm sát vách, ông ấy đã cho cô một gợi ý về một ngôi trường mang tên "Fuurin" tại thị trấn Makochi - phố mua sắm Tonpuu.
Nhân vật ẩn
Cháu hãy tới đó thử xem.
Nhân vật ẩn
Biết đâu đó là nơi mà cháu thuộc về.
Minamoto Ryo
Vâng, để cháu suy nghĩ thêm.
Minamoto Ryo
Cháu chào ông cháu về đây.
Nhân vật ẩn
Ừ, về hãy thử xem xét đề xuất của ông nhé.
Ông ấy tiễn cô ra đến cổng, trước khi bước chân vào ngôi nhà mà cô đang muốn rời đi, ông ấy nói với thêm một câu để khơi gợi sự tò mò bên trong cô.
Nhân vật ẩn
Hãy sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ định mệnh nhé, Minamoto.
Minamoto Ryo
"Cuộc gặp gỡ định mệnh gì chứ..."
Minamoto Ryo
// Bước vào nhà //
Mười lăm năm sống trong căn nhà u ám này đã quá đủ rồi, ngay từ khi biết trước kiếp nạn của bản thân, Ryo đã vạch sẵn cho bản thân một con đường mới.
Số điểm thi của cô chỉ ở mức ổn vì hai người thân sinh kia sẽ gây rắc rối cho cô nếu cô hơn điểm con trai cưng của bọn họ. Thế nên việc tìm trường ở xa cũng không phải là quá khó khăn.
Ban đầu dự định của cô là đến những trường ở vùng quê. Nhưng khi nghe gợi ý từ ông lão thì cô phải suy nghĩ lại. Cô lên mạng và bắt đầu tìm kiếm thông tin về ngôi trường đó. Lướt điện thoại được một lát thì Ryo từ bỏ. Ngôi trường đó hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu của cô. Nhất là khi đó lại là trường nam sinh thì làm sao cô có thể vào học ở đó được.
Comments
Arlecchino ♥️
chỉ ăn được người yêu thôi không ăn được tình yêu đâu ( ╹▽╹ )
2025-01-07
0
một lòng nhiều anh
tôi bất lực ,tôi đau đớn tôi gục ngã π_π
2024-12-11
0
một lòng nhiều anh
ko ăn được -_-||
2024-12-11
0