[ Tokyo Revengers ]-Abyss Of The Heart
#2 Sắp thổ lộ?!
*Cảnh báo : Truyện không theo nguyên tác ban đầu! Xin hãy cân nhắc trước khi xem.*
Mắt Rindou không hề rời khỏi cô, anh nhìn cô đi ngang qua anh và đi đến một chiếc ghế Sofa và ngồi phịch xuống ghế.
Nhưng chỉ trong chốc lát. Anh tiếp tục quay lại liếc nhìn Ran.
Haitani Ran
Em định nhìn chằm chằm vào cô ấy cả đêm đấy à? //Anh hỏi với một nụ cười nhếch mép//
Rindou nhanh chóng rời mắt khỏi cô và quay sang Ran.
Vẻ mặt bối rối khi bị bắt gặp đang nhìn cô chằm chằm.
Haitani Rindou
Cái gì— Em không có nhìn chằm chằm! //Anh cố phản đối. Tuy nhiên đó chỉ là một sự phản kháng yếu ớt//
Haitani Ran
Oh yeah, chắc chắn là không rồi? //Anh ấy nói với nụ cười tự mãn//
Haitani Ran
Em chỉ là một kẻ ngốc si tình thôi~ // Anh trêu chọc //
Rindou lại liếc nhìn anh trai mình.
Haitani Rindou
Em đã bảo em không phải kẻ ngốc mà!!
Anh lại phản đối, anh bắt đầu nói như một đứa trẻ. Hành động như một kẻ bối rối vì bị gọi là kẻ ngốc si tình.
Ran chỉ cười khúc khích, thấy phản ứng của em trai mình thật thú vị.
Haitani Ran
Yeah, yeah. Hãy tự nhủ với bản thân điều đó. //Anh nói với nụ cười tự mãn, biết rằng điều đó sẽ khiến Rindou khó chịu nhưng anh vẫn trêu chọc Rindou nhiều hơn//
Cô đang ngồi nghỉ ngơi, lướt mạng xã hội và đeo tai nghe.
Thấy cô đang đeo tai nghe, anh đắn đo trong đầu một lúc, tự tranh luận xem mình có nên qua đó hay không?
Anh đang suy nghĩ thì nghe giọng anh trai mình vang lên.
Haitani Ran
Em sẽ tiếp tục theo dõi cô ấy từ xa hay em sẽ thực sự đến nói chuyện với cô ấy? //Giọng Ran có phần trêu chọc//
Rindou càu nhàu một chút.
Haitani Rindou
Anh im lặng đi được không? //Anh lẩm bẩm trước khi thở dài//
Haitani Rindou
Cô ấy đang đeo tai nghe rồi, em đi qua chắc sẽ không nghe thấy đâu nhỉ?... //Giọng anh có chút yếu ớt//
Ran hơi bất ngờ trước giọng nói phản kháng yếu ớt của Rindou.
Haitani Ran
Anh thề là em sẽ vô vọng khi không thể nói chuyện với cô ấy đấy.
Anh nói dứt câu liền đẩy Rindou về phía cô.
Haitani Ran
Cứ đến chỗ cô ấy đi, đồ hèn nhát. //Anh đảo mắt + khoanh tay//
Rindou hơi bất ngờ khi bị Ran đẩy và hơi vấp ngã trước cú đẩy của anh.
Anh liếc nhìn lại Ran với ánh mắt khó chịu trước khi chuyển sự chú ý trở lại cô.
Một cách ngập ngừng, anh bắt đầu bước tới chỗ cô ngồi.
Cô thì vẫn đang chú tâm vào chiếc điện thoại mà không nhận thấy rằng Rindou đang ở bên cạnh.
Rindou im lặng ngồi xuống cạnh cô.
Anh im lặng một lúc, chỉ đang cân nhắc xem nên bắt đầu cuộc trò chuyện như thế nào.
Bàn tay anh bồn chồn trong lòng khi anh mở lời.
Haitani Rindou
Miyuki... //Anh lặng lẽ gọi tên cô//
Takahashi Miyuki
//Đang dùng tai nghe nên không nghe thấy//
Rindou lặng lẽ thở dài khi cô không nghe thấy anh nói gì.
Sự căng thẳng khi cố gắng bắt chuyện với cô dần cao lên.
Anh không muốn chạm vào cô vì cô đang đeo tai nghe nên anh cố gắng thu hút sự chú ý của cô theo cách khác.
Haitani Rindou
//Anh gõ nhẹ một ngón tay vào vai cô//
Takahashi Miyuki
//Hơi giật mình nhẹ và quay sang//
Takahashi Miyuki
C-Có chuyện gì vậy? //Vừa hỏi vừa tháo tai nghe ra//
Rindou cười ngượng ngùng khi nhận thấy phản ứng giật mình của cô.
Haitani Rindou
X-Xin lỗi, tôi không cố ý làm cô giật mình đâu— //Cười ngượng nghịu//
Takahashi Miyuki
Huh? được rồi. //Vừa nói vừa cất tai nghe đi//
Giờ anh phải tìm cách nào đó để bắt đầu cuộc trò chuyện.
Anh hít một hơi thật sâu trước khi nói.
Haitani Rindou
Tôi có thể... Tôi có thể hỏi cô một cái gì đó không? //Anh lặng lẽ hỏi//
Takahashi Miyuki
Ừm? Có chuyện gì cứ hỏi đi? //Cô hơi híp mắt lại và nhìn Rindou//
Rindou cảm thấy tất cả sự dũng cảm và tự tin của anh có trước đó dường như biến mất.
Anh thở ra một hơi nhỏ khi tay anh lại bắt đầu bồn chồn.
Anh phải bắt đầu như thế nào đây?
Anh có thể thẳng thắn thú nhận hay cố gắng đưa ra những gợi ý một cách tinh tế về cảm giác của mình không?
Anh đã suy nghĩ quá nhiều rồi, anh biết điều đó. Anh đành phải ngậm miệng lại.
Sau một lúc cố gắng giảm bớt sự lo lắng đang dâng cao của mình, anh ấy nói.
Haitani Rindou
Anh... Anh có điều muốn nói với em...
Takahashi Miyuki
*Sao lại đổi cách xưng hô rồi?*
Rindou bắt đầu chậm rãi, anh không muốn đột ngột tỏ tình với cô.
Anh muốn hòa mình vào bầu không khí, như ngâm chân mình vào hồ nước mát và để cơ thể thích nghi dần trước khi hoàn toàn ngâm toàn bộ cơ thể vào.
Rindou run rẩy thở ra, giờ anh phải nói ra nhanh trước khi mất hết can đảm.
Anh xoay người một chút để đối diện hoàn toàn với cô trước khi tiếp tục.
Haitani Rindou
Em sẽ hoàn toàn thành thật và nghe tôi nói mà không ngắt lời chứ?
Takahashi Miyuki
Hhm...? Được rồi. Cứ nói đi. //Cô đảo mắt//
Rindou im lặng một lúc, hàng triệu suy nghĩ khác nhau ùa về trong tâm trí anh lúc này.
Anh chợt nhận ra miệng và cổ họng mình đã khô khốc đến thế nào.
Anh hơi vuốt ngực để cố xoa dịu cảm xúc của chính mình trước khi nói tiếp.
Haitani Rindou
Đừng hiểu lầm tôi, được chứ?
Anh ngập ngừng hỏi, anh biết cô sẽ như thế nào nên anh muốn chắc chắn rằng cô sẽ không vội kết luận.
Takahashi Miyuki
Hửm? Được rồi...//Cô hơi nhíu mày và tự hỏi rằng Rindou đang muốn nói về điều gì?//
Rindou run rẩy thở ra. Sự lo lắng đột ngột lại ập đến nhưng anh không để điều đó ngăn cản mình nói.
Anh ấy đã đi xa đến mức này nên anh sẽ cố gắng tiếp tục dù cho có chuyện gì sẽ xảy ra.
Haitani Rindou
Được rồi, hãy nghe tôi nói....
Anh mất một lúc để tìm ra từ ngữ, anh cũng cố gắng làm dịu đi dự run rẩy trong giọng nói của mình.
Trong lúc anh vẫn đang chìm trong suy nghĩ thì bỗng cảm thấy có một bàn tay đang vỗ nhẹ lên lưng anh như cố gắng xoa dịu đi cái cảm xúc phức tạp và hỗn loạn hiện có trong anh.
Takahashi Miyuki
//Vỗ nhẹ//
Takahashi Miyuki
Tôi thấy anh đang rất run rẩy.
Takahashi Miyuki
Hãy bình tĩnh lại rồi hẵng nói. //Giọng nói có chút nhẹ nhàng như đang cố an ủi//
Rindou gật đầu, một hơi thở nhẹ nhàng phát ra từ môi anh.
Anh để cho cái chạm nhẹ nhàng của cô phát huy tác dụng kỳ diệu của nó và hít vài hơi thật sâu.
Khi đã bình tĩnh hơn một chút, anh lại mở miệng.
Haitani Rindou
Được rồi, được rồi. Tôi ổn hơn rồi. //Anh cố gắng nói, giọng vẫn có chút run nhẹ//
Takahashi Miyuki
Anh chắc chứ?
Haitani Rindou
Uh... Tôi chắc chắn. Chỉ... Hãy nghe tôi nói ra hết trước khi em vội kết luận.
Takahashi Miyuki
Yeah... được rồi.
Comments