[Bách Hợp] Làm Bạn Tình Của Tay Chơi.
Chương 3: Minh Mẫn Hy.
Vũ Kỳ Nhã
Nóng quá, cởi giúp chị cái áo này luôn đi! *dang tay*
Cao Đình Nghi
Chị.. *thoảng đỏ mặt*
Vũ Kỳ Nhã
Đùa thôi! *cười*
Thấy phản ứng của cô như vậy nàng có chút thấy thú vị
Vũ Kỳ Nhã
“Cũng vui đó chứ!”
Nàng bước ra từ phòng của mình, đã thay đồng phục xong xuôi thầm đoán chắc Đình Nghi còn ngủ
Nghe có tiếng, Kỳ Nhã bước lại thì có chút ngạc nhiên
Cao Đình Nghi
Chị..muốn ăn cùng em không?
Đình Nghi chợt nhớ ra hôm qua Kỳ Nhã có cảnh cáo khéo mình, định bảo xin lỗi
Đình Nghi có chút bất ngờ, trong lòng cảm thấy vui mừng
Lâm Minh
Nghe nói cô Minh sẽ bao hết học sinh dậy sớm đó!
Lâm Minh
Đình Nghi! Mau mau đi luôn nè! *ngó*
Cao Đình Nghi
Em không ăn!
Vũ Kỳ Nhã
Đi, đi thôi! *đẩy Lâm Minh*
Lâm Minh
Dù là bao cả đám học sinh nhưng biết thừa là cô Minh chỉ muốn bao cậu thôi! *càu nhàu*
Vũ Kỳ Nhã
Có ăn là được rồi! *bật cười*
Cô mang đồ ăn bỏ vào những hộp đựng cơm, gói kĩ rồi mang theo
Cao Nhược Y
Măm..măm..nay cổ lại tốt vậy.. *nhai*
Lâm Minh
Còn không phải vì ai kia à~
Vũ Kỳ Nhã
Ý gì đây? *cong môi cười*
Châu Gia Kiều
Tiểu thỏ ăn nhiều đồ của tên Mẫn Hy như vậy à! *chống cằm*
Cao Nhược Y
Có ai cấm chị đâu? Thích thì ăn đi! *nhét cho Kiều cái đùi*
Châu Gia Kiều
Aa..em đút cơ!
Cao Nhược Y
Đút cái cùi chỏ! *bóp mỏ Kiều*
Minh Mẫn Hy
Hợp khẩu vị của em chứ, em Vũ?
Vũ Kỳ Nhã
Cũng được! *cười nhẹ*
Mẫn Hy ngồi kế bên nàng, nở nụ cười
Minh Mẫn Hy
Chà~ tôi không biết khẩu vị tiểu thư đây là món Á hay Âu nữa.
Vũ Kỳ Nhã
Nào ngon em cũng chén được hết, cô Minh ạ!
Lâm Minh
“Má..có biết mình ở đây không vậy?”
Lâm Minh chán nản, mắt vô tình nhìn thấy Đình Nghi từ xa đi đến
Lâm Minh
*vẫy tay* ĐÌNH NGHI!! QUA ĐÂY!
Lâm Minh
“Hí hí..được cứu rồi!”
Đình Nghi từ đầu đã thấy Mẫn Hy và Kỳ Nhã nói chuyện, trong lòng xuất hiện tia khó chịu
Cao Đình Nghi
Em ngồi cùng được chứ? *nhìn nàng*
Minh Mẫn Hy
Em Cao không có bạn sao?
Minh Mẫn Hy
Chỉ thấy em đi một mình? *chống cằm*
Châu Gia Kiều
Thiệt tình..
Cao Nhược Y
Đình Nghi, tính cô ấy hơi..
Cao Đình Nghi
Sự thật thôi, không sao.
Mẫn Hy cong môi cười rồi chẳng để tâm cô nữa, mắt chỉ dán vào Kỳ Nhã
Minh Mẫn Hy
Tôi dạy bao nhiêu lớp mà học sinh chỉ toàn nhắc về em thôi đấy!
Minh Mẫn Hy
Chẳng đứa nào chịu tập trung cả!
Vũ Kỳ Nhã
Cô là đang trách sự thu hút của em à?
Minh Mẫn Hy
Nào có~ *cười*
Vũ Kỳ Nhã
Em cũng chỉ toàn nghe về cô thôi đó! *cười*
Đình Nghi chỉ cúi mặt ăn, cô ăn phần đồ ăn mình mang theo
Minh Mẫn Hy
Em Cao có muốn ăn những món tôi chuẩn bị không?
Cô nắm chặt đôi đũa trên tay, như thế không khác nào thương hại cô, nếu cô ta không nói thì cô đã không cảm thấy hổ thẹn rồi
Vì chỉ có cô là ăn một hộp cơm nhỏ đơn giản, nó là cơm chiên nguyên liệu cũng chỉ là những món có sẵn trong tủ lạnh không thể so với những món Mẫn Hy đã chuẩn bị cho toàn học sinh trong ký túc xá
Cao Nhược Y
*bỏ một cái đùi qua hộp của cô*
Cao Đình Nghi
*định trả lại*
Cao Nhược Y
Dạo này thấy em ốm lắm rồi đó, có lén đi làm thêm nữa không đó? *híp mắt*
Nhược Y và Đình Nghi không sống chung, Nhược Y sống cùng mẹ, Đình Nghi vì cả cha mẹ chẳng ai muốn nhận nuôi cô nên cũng không đòi hỏi, Nhược Y thương cô nhưng cũng thương mẹ, Nhược Y thường lén cho tiền cô để tiêu
Cô chỉ cất đi chứ không sài, cô biết đó là tiền của mẹ, nếu mẹ biết cô tiêu tiền của bà ấy có thể bà ấy sẽ không vui và sẽ la Nhược Y. Năm đó cô lén đi làm thêm để tự nuôi mình, bị Nhược Y phát hiện và mắng cho 1 trận
Nhược Y nhìn cô vô tình lướt xuống thấy cổ của cô nổi vài mẩn đỏ nhỏ
Cao Nhược Y
*nhíu mày, kéo ra* Gì đây?!
Cao Nhược Y
Không phải lại ăn trúng đậu phộng hay gì đó chứ?
Mọi người khẽ nhìn, Kỳ Nhã không mấy để tâm
Cao Đình Nghi
*đẩy tay Nhược Y xuống*
Cao Đình Nghi
Em không sao..em về lớp trước đây.
Có vẻ Kỳ Nhã không quan tâm cô lắm, còn đang cười nói
Minh Mẫn Hy
Đây! *đặt hộp sữa trước mặt Kỳ Nhã*
Minh Mẫn Hy
Không phải sữa thường đâu!
Vũ Kỳ Nhã
Ngon không đó? *nhếch mày*
Minh Mẫn Hy
Không ngon em muốn gì tôi cũng chịu! *cười*
Kỳ Nhã cười một cái, với tay uống ngay
Vũ Kỳ Nhã
Cũng được! *gật gù*
Cao Nhược Y
Không phải cậu ghét sữa sao?
Vũ Kỳ Nhã
Nhưng cái này khác!
Lâm Minh
Nhưng rõ bình thường sống chết không chịu đụng vào mà!
Châu Gia Kiều
Không phải vì là Minh Mẫn Hy đưa đó chứ? *cười*
Cao Nhược Y
*nhéo eo Kiều*
Châu Gia Kiều
Aa..Tiểu thỏ..đau..
Có ai trên khối 12 không biết là Đình Nghi thích Kỳ Nhã đâu, vì cô từ lúc lớp 10 đã là cái đuôi theo sau Kỳ Nhã rồi
Cô cũng là cái gai trong mắt nhiều người, những ngày đầu cô còn bị đánh cho ra bãi
Cô sợ bản thân không có khả năng bảo vệ Kỳ Nhã nên quyết định học Boxing, cô học Boxing vì Kỳ Nhã chứ không phải vì sợ mình bị đánh
Cao Nhược Y
*nhìn cô* Đình Nghi..
Cao Đình Nghi
Em về lớp. *đứng dậy*
Học sinh: Cái vibe của Kỳ Nhã với cô Minh đẹp đôi thật sự luôn ấy!!
Học sinh 2: Thuyền này cập bến là chắc!
Trưa đến cũng là giờ nghỉ giải lao
Như thường lệ, cô âm thầm qua dãy khối 12 và đi về phía lớp của Kỳ Nhã
Mọi người đã ra ngoài hầu hết, cô đứng bên cửa khẽ nhìn vào tìm kiếm nàng
Học sinh khối 12: Lại đến nữa à..phiền thế! Kỳ Nhã không có ở trong đấy đâu!
Cao Đình Nghi
... *quay lưng rời đi*
Đình Nghi đi được vài bước, lại cảm thấy có chút gì đó, đợi anh chị kia đi mất rồi âm thầm nhìn vào trong lớp
Vũ Kỳ Nhã
Chả hiểu.. *bĩu môi*
Minh Mẫn Hy
*búng trán nàng* Chẳng tập trung!
Vũ Kỳ Nhã
Haizz..em không học nữa đâu! *ngã lưng ra ghế*
Minh Mẫn Hy
Em đang thuộc dạng đúp của môn tôi đấy!
Kỳ Nhã là học rất ưu tú ở tất cả các môn và luôn đứng nhất nhưng nàng có thù với môn Toán, bảng điểm của nàng bị xấu cũng là tại nó!
Đình Nghi trong lòng sôi sùng sụng nhưng chẳng làm gì được, vừa quay lưng thì bị tiếng gọi kêu lại
Vũ Kỳ Nhã
Lại tham quan? *nhướng mày*
Kỳ Nhã thầm nghĩ cái đứa nhóc này có biết là trông mình ngốc lắm không? Bịa bao nhiêu lý do, học cả năm trời còn bị lạc?
Vũ Kỳ Nhã
Hôm nay chị không về, không cần chờ cửa đâu!
Cao Đình Nghi
Chị đi đâu vậy..
Đình Nghi có chút mất mác nhỏ giọng hỏi
Vũ Kỳ Nhã
Không phải đã nói không xía vào chuyện của nhau à?
Giọng Kỳ Nhã không được dãn ra là mấy làm cô nuốt nước bọt vội gật đầu đồng ý
Cao Đình Nghi
Em xin lỗi, em biết rồi.
Minh Mẫn Hy
Vậy là đồng ý đi với tôi rồi? *cười*
Vũ Kỳ Nhã
*nhún vai* Không phải đi riêng 2 người!
Minh Mẫn Hy
Không sao, vì thế giới của tôi cũng chỉ có em! *nhếch mày*
Minh Mẫn Hy
Muốn đi chung không? *nhìn cô*
Mẫn Hy không xem cô là đối thủ vì Mẫn Hy biết thừa cô không có cửa ở mọi mặt, làm như vậy chỉ để cho cô biết vị trí của mình ở đâu
Kỳ Nhã khẽ nhìn, có chút không thoải mái, nàng không muốn để cô theo lắm
Cao Đình Nghi
Em chưa đủ tuổi.
Cao Đình Nghi
“Giáo viên, học sinh lại đi bar..”
Cô không dám nói ra ngoài, sợ nàng sẽ khó chịu
Nhưng cô không biết, chỉ cần thấy cô là nàng đã cảm thấy có chút khó chịu, không thoải mái
Comments