Thời gian dần trôi qua, mối quan hệ giữa Minh và Phương Anh ngày càng sâu đậm. Họ không chỉ là những người bạn thân mà còn là nguồn động viên lớn cho nhau. Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm và phẳng lặng. Những thử thách đầu tiên bắt đầu xuất hiện, đe dọa đến tình bạn đặc biệt này.
Một buổi sáng mùa thu, Minh nhận được tin nhắn từ Phương Anh: "Minh, mình có chuyện quan trọng cần nói. Gặp nhau ở quán cà phê lần trước nhé."
Minh cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng vẫn trả lời: "Được thôi, mình sẽ đến ngay."
Khi đến quán cà phê, Minh thấy Phương Anh ngồi ở một góc, vẻ mặt lo lắng. Anh tiến lại gần và ngồi xuống. "Có chuyện gì vậy, Phương Anh?"
Phương Anh hít một hơi thật sâu rồi nói: "Minh, mình vừa nhận được một tin không vui. Bố mẹ mình quyết định sẽ chuyển công tác ra nước ngoài và muốn mình đi cùng. Chúng ta chỉ còn một tháng bên nhau."
Minh cảm thấy như có một cơn sóng lớn ập vào lòng. "Cậu nói gì? Chuyển ra nước ngoài? Sao lại đột ngột như vậy?"
Phương Anh gật đầu, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má. "Mình cũng không muốn rời xa cậu, Minh. Nhưng bố mẹ mình đã quyết định rồi. Mình không biết phải làm sao."
Minh im lặng, cố gắng kìm nén cảm xúc. Anh không muốn Phương Anh thấy mình yếu đuối. "Vậy thì chúng ta phải tận hưởng từng khoảnh khắc bên nhau trong tháng cuối này. Mình sẽ luôn ở bên cậu, Phương Anh."
Phương Anh mỉm cười qua làn nước mắt. "Cảm ơn cậu, Minh. Mình cũng sẽ cố gắng mạnh mẽ. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khoảng thời gian này."
Những ngày sau đó, Minh và Phương Anh dành nhiều thời gian bên nhau hơn. Họ cùng nhau thực hiện những điều mà cả hai luôn muốn làm. Từ những buổi dã ngoại ngoài trời, đi chơi công viên, đến việc cùng nhau hoàn thành những bức tranh còn dang dở.
Một buổi chiều, khi đang ngồi vẽ trong công viên, Phương Anh quay sang Minh và nói: "Minh, mình muốn cậu hứa với mình một điều."
Minh gật đầu. "Cậu nói đi, mình sẽ hứa."
"Cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ luôn giữ liên lạc và ủng hộ nhau. Mình không muốn mất đi tình bạn này, Minh."
Minh nắm chặt tay Phương Anh, ánh mắt chân thành. "Mình hứa, Phương Anh. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, dù có ở xa nhau đi chăng nữa."
Cuối tháng đó, ngày Phương Anh phải rời đi cũng đến. Minh và Phương Anh cùng nhau đến sân bay, cả hai đều cố gắng giữ bình tĩnh nhưng không giấu được sự buồn bã trong lòng.
"Tạm biệt Minh, mình sẽ nhớ cậu rất nhiều," Phương Anh nói, giọng nghẹn ngào.
Minh ôm chặt Phương Anh, giọng anh cũng run rẩy. "Mình cũng vậy, Phương Anh. Hãy chăm sóc bản thân và đừng quên mình."
Phương Anh gật đầu, rồi quay lưng bước vào cửa kiểm soát. Minh đứng đó nhìn theo, lòng trĩu nặng. Anh biết rằng cuộc sống của mình từ giờ sẽ không còn như trước nữa.
Thời gian trôi qua, Minh và Phương Anh vẫn giữ liên lạc qua những cuộc gọi và tin nhắn. Dù khoảng cách địa lý xa xôi, nhưng họ vẫn luôn ủng hộ và động viên nhau. Minh tiếp tục cố gắng trong học tập và bóng rổ, trong khi Phương Anh bắt đầu một cuộc sống mới ở nước ngoài, theo đuổi ước mơ trở thành họa sĩ.
Một ngày nọ, Minh nhận được một bức thư từ Phương Anh. Cô kể về cuộc sống mới của mình, những khó khăn và niềm vui mà cô trải qua. Minh đọc từng dòng chữ, cảm nhận được sự mạnh mẽ và quyết tâm từ Phương Anh.
"Minh, mình biết rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau một ngày nào đó. Hãy cố gắng và không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Mình tin vào cậu."
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng tràn đầy hy vọng. Anh biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, tình bạn giữa anh và Phương Anh sẽ luôn bền vững, vượt qua mọi thử thách. Và anh quyết định sẽ không ngừng cố gắng, để một ngày nào đó, họ sẽ gặp lại nhau và cùng nhau viết tiếp những trang kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc sống.
Sau khi Phương Anh rời đi, Minh cảm thấy trống trải và nhớ nhung. Mỗi buổi chiều tan học, anh vẫn thường dạo quanh công viên, nơi họ từng cùng nhau vẽ tranh và trò chuyện. Những kỷ niệm ấy giờ đây trở thành động lực giúp Minh vượt qua khoảng thời gian khó khăn.
Một ngày nọ, Minh nhận được tin từ trường về việc tuyển chọn đội tuyển bóng rổ tham gia giải đấu cấp quốc gia. Anh biết đây là cơ hội để chứng tỏ bản thân và không muốn bỏ lỡ.
Trong suốt quá trình tập luyện, Minh cố gắng hết sức. Anh dành nhiều thời gian hơn trên sân bóng, hoàn thiện kỹ năng và chiến thuật. Đôi lúc mệt mỏi và căng thẳng, nhưng anh luôn nhớ đến lời hứa với Phương Anh, rằng sẽ không bao giờ từ bỏ ước mơ.
Phương Anh cũng đối mặt với nhiều thử thách tại nơi ở mới. Ngôi trường mới, bạn bè mới, và những quy định khắt khe khiến cô cảm thấy áp lực. Tuy nhiên, cô không để bản thân gục ngã. Phương Anh tìm thấy niềm vui trong việc vẽ tranh, và không ngừng cải thiện kỹ năng của mình.
Một buổi tối, Phương Anh gửi một bức email cho Minh: "Minh, mình biết rằng mọi thứ ở đây thật khó khăn, nhưng mình sẽ không từ bỏ. Mình đã tham gia một cuộc thi vẽ tranh ở trường, và mình muốn cậu biết rằng mỗi nét vẽ của mình đều có sự động viên từ cậu. Cậu hãy cố gắng nhé!"
Minh đọc email, cảm thấy động viên và quyết tâm hơn bao giờ hết. Anh biết rằng cả hai đang cố gắng vì nhau, dù khoảng cách địa lý xa xôi.
Ngày giải đấu bóng rổ cấp quốc gia đến gần, Minh và đồng đội nỗ lực tập luyện không ngừng. Những buổi tập kéo dài đến tối muộn, nhưng không ai phàn nàn vì tất cả đều mong muốn đạt được kết quả tốt nhất.
Trong một buổi tập, Minh nhận được một cuộc gọi video từ Phương Anh. Cô cười rạng rỡ trên màn hình, đôi mắt sáng ngời.
"Minh, mình nghe nói cậu sắp tham gia giải đấu quốc gia. Mình tin tưởng cậu sẽ làm được. Hãy luôn tự tin và mạnh mẽ nhé!"
Minh mỉm cười, cảm thấy như có thêm nguồn năng lượng mới. "Cảm ơn cậu, Phương Anh. Mình sẽ cố gắng hết sức."
Ngày diễn ra giải đấu, sân vận động đông nghịt khán giả. Minh đứng trong đội hình, trái tim đập nhanh với sự háo hức và hồi hộp. Trận đấu diễn ra căng thẳng và quyết liệt, từng giây phút đều là cuộc chiến không khoan nhượng.
Minh chơi với tất cả khả năng của mình, dẫn dắt đội nhà ghi điểm và phòng ngự vững chắc. Anh nhớ lại những buổi tập cùng đồng đội, những lời động viên từ Phương Anh, và biết rằng mình không cô đơn trong cuộc chiến này.
Cuối cùng, đội của Minh giành chiến thắng, đưa họ tiến vào vòng chung kết. Khán giả reo hò, và đồng đội ôm chầm lấy Minh trong niềm vui sướng.
Buổi tối hôm đó, Minh ngồi bên bàn học, nhìn lại những gì đã trải qua. Anh nhận được một bức thư từ Phương Anh, viết tay cẩn thận và đầy tình cảm.
"Minh, mình rất tự hào về cậu. Cậu đã chứng tỏ được sự mạnh mẽ và quyết tâm của mình. Dù khoảng cách có xa xôi, nhưng mình luôn ở bên cạnh cậu. Hãy tiếp tục tiến lên và đạt được ước mơ của mình nhé!"
Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm tin và hy vọng. Anh biết rằng dù có bao nhiêu thử thách phía trước, anh và Phương Anh sẽ luôn cùng nhau vượt qua, như họ đã từng làm. Và anh quyết tâm sẽ không ngừng cố gắng, để một ngày nào đó, họ sẽ lại gặp nhau, và cùng nhau viết tiếp những trang kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc sống.
Thời gian trôi qua, Minh tiếp tục nỗ lực trong học tập và bóng rổ. Anh biết rằng mỗi bước đi của mình đều có sự động viên và cổ vũ từ Phương Anh. Và mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, anh lại nghĩ về cô, về những lời hứa và tình bạn đặc biệt của họ.
Phương Anh cũng không ngừng phấn đấu, luôn nhớ đến Minh và những kỷ niệm bên nhau. Dù khoảng cách địa lý có xa xôi, nhưng trái tim họ vẫn luôn hướng về nhau, cùng nhau vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Updated 82 Episodes
Comments
Classroom Of The Elite
Hạnh phúc biết bao khi đọc truyện này, tác giả thật tuyệt vời 🤗
2024-07-14
0