//KNY// Họ Gọi Ta Là “Tai Ương”…
Chương 1
Từ thuở xa xưa,người ta có một tin đồn về gia tộc quyền uy,cao quý bậc nhất
Người ta nói rằng “Những cặp song sinh đều là tai ương,cần diệt trừ để tránh xảy ra chuyện ngoài ý”
Nhưng gia tộc Kibutsuji ấy lại có một cặp song sinh rất kì lạ
Hệt như một bánh xe “Âm - Dương”
Trong căn phòng nhỏ được cách biệt hoàn toàn với nơi rộng lớn ở trung tâm gia tộc
Kibutsuji Kuroshi
Anh-…Anh có sao không…?Khụ…-
Kibutsuji Kuroshi
//Lo lắng//
Tôi đỡ anh dậy,vỗ nhẹ vào lưng anh để trấn an
Kibutsuji Muzan
Khụ-…Chết…Chết tiệt…-
Cả 2 bọn tôi đều mắc một căn bệnh nan y khó chữa
Để đề phòng lây lan hoặc làm xấu hình ảnh gia tộc nên cả 2 người bọn tôi luôn bị cách ly với gian nhà chính
Mỗi ngày đều có hầu cận riêng đem nước và đồ ăn,thuốc đến
Kibutsuji Kuroshi
Cố lên đi anh
Kibutsuji Kuroshi
Chúng ta sẽ vượt qua thôi…
Kibutsuji Muzan
Em chẳng biết gì cả…
Kibutsuji Muzan
Chúng ta sẽ chết
Kibutsuji Muzan
Chết trước năm 20 tuổi đấy!Em hiểu không?!
Anh ấy nói rồi hắn lại gục xuống,mỗi lần ho đều ra một chút máu tươi
Kibutsuji Kuroshi
Anh đừng cử động mạnh…
Đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa
Bên ngoài,một hầu cận bước vào,trên tay cô ả là 2 khay thức ăn và thuốc
.
Thưa công tử,đã đến giờ ăn uống ạ
Giọng cô ả vang lên,một màu trầm lặng và chán nản
Chắc hẳn cô ấy mệt và chán nản lắm,lúc nào cũng phải chịu đựng anh trai của tôi
Kibutsuji Kuroshi
Ngươi để đó đi
Khi cô ả đặt 2 khay đồ ăn và thuốc xuống
Cô ấy nhanh chóng quay người đi nhưng tôi nhanh chóng gọi lại
Kibutsuji Kuroshi
Ngươi…Có cảm thấy mệt mỏi không?
Kibutsuji Kuroshi
Nếu mệt mỏi thì cứ việc rời đi nhé
Cô ấy quay người lại sau đó lắc đầu
.
Tôi rất thương cả 2 công tử
Tôi nhìn cô ả sau đó quay mặt đi,đột nhiên tôi vô thức rơi nước mắt
Giọt nước rơi vào tay anh tôi,anh lẳng lặng tôi,thầm trách số phận bi đát
Đó là câu chuyện của 500 năm trước
Cậu ngồi lên một tảng đá to đặt giữa cánh rừng rộng lớn bạt ngàn
Cây lá xào xạc một tiếng yên tĩnh,đột nhiên một tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trong âm vọng rừng núi
Hắn ta mang theo một thanh Katana màu đỏ rực
Hắn là Kiếm sĩ huyền thoại-Tsugikuni Yoriichi
Kibutsuji Kuroshi
*Có người?*
Cậu quay người lại nhìn kiếm sĩ sau lưng
Hắn hệt như một vầng mặt trời sáng chói chiếu rọi giữa đêm đen
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi là ai?
Cậu hoảng hốt,sợ hãi bản thân sẽ bị lộ
Cậu cố gắng trấn tĩnh bản thân sau đó đứng lên,đối diện với hắn
Kibutsuji Kuroshi
Ý cậu là gì…?
Kibutsuji Kuroshi
Tôi là một người địa phương ở đây
Yoriichi nhìn cậu một hồi sau đó lại tra kiếm vào vỏ
Tsugikuni Yoriichi
Xin lỗi
Tsugikuni Yoriichi
Tôi hơi đa nghi rồi
Kibutsuji Kuroshi
Thanh kiếm đó là sao vậy?
Kibutsuji Kuroshi
Trông nó thật đẹp!
Tsugikuni Yoriichi
Cậu thích nó?
Tsugikuni Yoriichi
Đây là thanh kiếm của tôi
Kibutsuji Kuroshi
//Nhớ ra gì đó//
Kibutsuji Kuroshi
Thất lễ rồi
Kibutsuji Kuroshi
Tôi tên là…Hirotoka Kuroshi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yorrichi…Là tên tôi…
Cậu cười trừ với hắn sau đó quay sang nhìn bầu trời đầy sao
Tsugikuni Yoriichi
Trời tối rồi,hiện tại ở lại đây rất nguy hiểm
Kibutsuji Kuroshi
Vậy sao?
Kibutsuji Kuroshi
Nhưng nhà tôi ở xa lắm
Kibutsuji Kuroshi
Nếu về thì chắc cũng phải băng qua hết cánh rừng này
Tsugikuni Yoriichi
Nếu cậu không phiền
Tsugikuni Yoriichi
Ở lại nhà tôi một hôm cũng được
Tsugikuni Yoriichi
Nó rất gần ở đây
Kibutsuji Kuroshi
Được sao?!
Kibutsuji Kuroshi
Vậy thì xin được làm phiền gia đình cậu!
Comments
Bé liêm sỉ ♡
wow ít truyện nào có 2 ngôi lắm á
2024-08-15
2
Tnnee
hay ă<3
2024-07-31
1
-Stella:3-
hóng
2024-07-30
1